Giáo Y Ngây Thơ

Chương 84: Đế vương cao quý

Chương 84: Đế vương cao quý
Cơ Trầm Sa cười khổ gật đầu, tuy không phải hoàn toàn như vậy, nhưng suy cho cùng thì đúng là như vậy, nếu như không có hắn ta, hiện giờ đừng nói là mình, mà ngay cả hội trưởng cũng đều đã mất mạng, chỉ có điều phương pháp hăn cứu người là giết người mà thôi, hoàn toàn không liên quan gì tới diệu thủ hồi xuân.
...
Bạch Hiểu Thần, Lâm Hâm Tuyền và Lục Thăng Hàn đều im lặng, thế cũng được sao? Bất quá chỉ là cứu một người, mà được tặng một chiếc Bentley kiểu mới?
Mà còn là một chiếc xe sản xuất với số lượng hạn chế, giá hai mươi mấy triệu? Mẹ kiếp, kiếm tiền sao dễ quá vậy? Biết trước thế này, mình đi học y cho rồi!
Lúc này, mấy người đã đi tới đại sảnh, một viên quản lý đã chờ sẵn, vừa nhìn thấy Cơ Trầm Sa, liền nở một nụ cười xum xoe, cung kính gọi Trầm Sa là “Sa ca.”
- Tránh xa ra?
Miêu Húc lại nghe thành như vậy (Chỗ này không dịch được, vì tác giả chơi chữ, quản lý gọi Trầm Sa là “Sa ca”: 沙哥, Miêu Húc lại nghe thành “Sỏa cá”: 傻个, nghĩa là “đồ ngu”)
- ...
Cơ Trầm Sa lại im lặng không nói gì, ông nội, ông toàn chơi người ta không vậy? Gọi tôi là “người anh em đầu trọc” còn chưa tính, bây giờ nghe thế nào lại thành “đồ ngu” vậy? Y định bảo quản lý gọi mình là “Cơ ca” nhưng lại sợ Miêu Húc sẽ gọi trại thành “Kê ca” (kê: bộ phận của phái nam, tiếng Việt là “buôi thêm dấu huyền”), cho nên không dây dưa về vấn đề xưng hô này nữa.
Gọi quản lý đến bên cạnh, Trầm Sa dặn dò ông ta theo lời của Miêu Húc, nào ngờ quản lý cười gượng, lộ vẻ khó xử, lại thì thầm vào tai Trầm Sa vài câu, vẻ mặt của Trầm Sa cũng hơi biến đổi, y liền đi về phía Miêu Húc.
Thấy dáng vẻ cung kính của viên quản lý đối với Trầm Sa, Lục Thăng Hàn buộc phải tin lời Miêu Húc, thầm ghen tị số thằng nhóc kia quá đỏ, nhưng đành trơ mắt nhìn chứ không thể làm gì được, bây giờ lại thấy vẻ mặt y trở nên khó coi, trong lòng liền vui mừng, không phải mày ngon lắm sao? Bây giờ gặp khó rồi nghe con! Lúc này Lục Thăng Hàn nhớ ra, Tạ thiếu đã thuê phòng sang nhất nơi này rồi, tên này mà muốn thuê, thì chỉ có thể tranh giành với Tạ thiếu, y không tin là thằng nhóc này có thể tranh được với Tạ thiếu.
- Cậu Miêu, ghế lô sang nhất đã bị một vị khách là đại cổ đông tiệm này thuê rồi, cậu có muốn đổi ghế lô khác không?
Trầm Sa rất khó xử, mặc dù Mạc Vân Bá chiếm một phần ba số cổ phần ở tiệm này, nhưng cổ đông lớn nhất là một người ở thủ đô, Mạc Vân Bá cũng không biết lai lịch người đó, với tình trạng hiện nay của Thanh Nguyệt hội, đương nhiên không nên đụng chạm một nhân vật lớn như vậy, nhưng dù sao Miêu Húc cũng là ân nhân của Thanh Nguyệt hội, để hắn bị mất mặt thì người của Thanh Nguyệt hội cũng thấy rất khó chịu.
- Không cần đổi, người thuê ghế lô đó là cậu Tạ, bạn của tôi, chúng tôi vốn muốn mời hai người cùng đi!
Miêu Húc vẫn không nói gì Lục Thăng Hàn đã lên tiếng trước, càng lộ ra cái vẻ tiểu nhân đắc chí, không mày làm ra bộ lợi hại lắm sao? Bây giờ húc đầu vào tường rồi nhá!
- Đó là bạn của anh?
Miêu Húc quay lại nhìn Lục Thăng Hàn.
- Đương nhiên.
Lục Thăng Hàn đắc ý ưỡn ngực.
- Vậy thì tốt quá! Nếu là đại cổ đông mời, thế thì cũng không nên quá keo kiệt, đúng không? Làm như thế chẳng phải là khinh thường đại cổ dông sao? Quản lý, mang rượu ngon nhất ở đây ra, nhớ kỹ, nhất định phải là loại tốt nhất, đưa tới phòng bao, cũng đưa tới xe tôi mười chai đắt tiền nhất, ghi hóa đơn tính tiền cho đại cổ đông nhé! Nói là anh bạn này nói.
Miêu Húc chỉ Lục Thăng Hàn, nói với quản lý.
Lục Thăng Hàn tái mặt, suýt nữa ho ra máu.
Có ai vô sỉ cỡ tên này không? Đã đưa tới phòng bao, còn muốn đóng gói mang về?
Bạch Hiểu Thần và Lâm Hâm Tuyền thấy Lục Thăng Hàn tức giận đến nỗi suýt hộc máu, không nhịn được phải bật cười.
Nụ cười của hai cô gái xinh đẹp, khiến người ta như đắm chìm trong gió xuân, vẻ xinh đẹp động lòng người đó không những khiến đàn ông xung quanh, mà cả phụ nữ xung quanh cũng ngẩn người.
Trong khi Lục Thăng Hàn lòng đầy oán hận, quản lý hết sức kinh ngạc, Trầm Sa lúng túng khó xử, đoàn người bước vào thang máy, đi tới phòng bao sang trọng nhất. Đối với yêu cầu của Miêu Húc, trước mặt hai cô gái xinh đẹp, Lục Thăng Hàn đành phải cắn răng chịu đựng, thầm nghĩ hẳn là Tạ thiếu sẽ không tức giận vì chút tiền lẻ ấy.
Nếu cậu ta tức giận, thì mình sẽ phải bù vào vậy, nhưng vừa nghĩ tới số tiền lớn đó, đối với y là vô cùng lớn, y chợt có cảm giác đầu óc mê muội!
Với sự hướng dẫn của một người cao gầy, đoàn người đi tới phòng bao sang trọng nhất khách sạn, Hoàng Toản là cơ sở giải trí thuộc loại cao cấp nhất Hoa Đô, việc Mạc Vân Bá vốn là một trong ba trùm xã hội đen lớn nhất Hoa Đô, sở hữu một phần ba số cổ phần chỗ này, đủ để nói rõ bối cảnh hùng hậu của nó. Nếu chỉ là một nơi chốn ăn chơi, với thân phận của mình, Mạc Vân Bá cũng sẽ không chọn cách tham gia cổ phần, mà chiếm đoạt luôn, như thế có thể hình dung được mức độ sang trọng của Hoàng Toản, mà ghế lô sang trọng nhất Hoàng Toản, đương nhiên vô cùng sang trọng.
Chưa nói những thứ khác, chỉ nói cổng của nó, rất dày và nặng, cao hơn hai thước, toàn bộ được làm bằng thủy tinh màu xanh lam, cạnh dát vàng, trông rất sang trọng, giá chỉ riêng cánh cổng này, thôi đã hơn trăm ngàn rồi. Quản lý thông báo với người bên trong một tiếng, nhân viên phục vụ bên trong liền đẩy cổng ra, trước mặt mọi người hiện ra một hành lang dài hơn hai mươi thước, tường hành lang dán giấy rất đẹp, dưới trải thảm dày. Một cô gái xinh đẹp, dáng cao gầy dẫn đoàn người đi qua hành lang, đi vào phòng bao, tiếng nhạc chát chúa như đập vào mặt.
Đây là một phòng bao rất lớn, khoảng hơn trăm thước vuông, bên phải là một màn hình rất lớn đang phát một MV ca nhạc. Phía trước màn hình, là một sân khấu cao hơn mặt đất 20 phân, chung quanh sân khấu lắp những ngọn đèn rất đẹp, lúc này bảy cô gái ăn mặc thiếu vải đang nhảy một điệu vũ bốc lửa trên sân khấu.
Vừa nhìn thấy đám con gái da thịt trắng nõn, mềm mại kia, mắt Miêu Húc lập tức sáng rực, thầm khen ngợi, chỗ này thật tốt!
Nhất là cô gái ở giữa, rõ ràng là người lai, cô ta có dáng vóc khiêu gợi của một cô gái Tây phương, kết hợp với dung mạo thanh tú của thiếu nữ Đông phương, nhất là đôi mắt sáng long lanh.
Chung quanh sân khấu đặt các sô pha và bàn trà, trông khá giống cảnh tượng trong các căn phòng bao KTV (Karaoke TV) thông thường, chỉ có điều là sang trọng hơn rất nhiều và những cô gái ngồi trên sô pha đều rất xinh đẹp.
Các cô có người cao người thấp, có người mập người ốm, nhưng tất cả đều giống nhau ở một điểm, đó là ăn mặt hết sức thiếu vải, người bảo thủ nhất cũng mặc áo khoét thấp, hở ra khe vú thật sâu, người hở hang nhất thì hoàn toàn không mặc gì, chỉ khoác một tấm sa mỏng.
Đập vào mắt mọi người là một ngai vàng lớn đặt ở chính giữa sân khấu phía trước, ngai vàng lóe lên sắc vàng vương giả. Một gã không đẹp trai lắm, nhưng dung mạo cũng khá thanh tú đang ngồi trên ngai vàng, ngồi bên người gã là một cô gái xinh đẹp, mặc sườn xám đỏ sẫm, nút áo đã cởi ra, bàn tay to bè của gã đàn ông luồn vào trong áo, không ngừng vuốt ve mơn trớn.
Một cô gái khác, mặc một chiếc váy dài bằng sa mỏng, đang quỳ gối giữa hai chân gã, đầu đang lên xuống đều đặn, rõ ràng là đang phục vụ theo một kiểu rất đặc biệt cho gã.
Chà, đã thật, mẹ nó chứ, quả nhiên là sướng như vua! Đưa mắt liếc nhìn gã đàn ông ngồi trên ngai vàng, Miêu Húc hết sức bội phục gã, một mình bao một phòng bao lớn như thế này, rồi gọi thật nhiều mỹ nữ tới, cứ như mở đại hội, bây giờ thấy bọn hắn vào, cũng không hề giảm bớt phóng túng, thậm chí cũng không thèm liếc về phía này lần nào.
Đây mới đúng cmn là đàn ông đích thực!
Hôm nào mình cũng thử chơi kiểu này một lần chứ? Dù sao bây giờ mình cũng là hội trưởng danh dự của Thanh Nguyệt hội, coi như cũng là cổ đông ở đây, hẳn là quản lý ở đây cũng sẽ không đến nỗi bạc đãi mình?
Vẻ mặt Miêu Húc tràn đầy ước ao, nhưng mặt Lâm Hâm Tuyền và Bạch Hiểu Thần thì lập tức trở nên khó coi, các cô không sao ngờ được, gã kia lại càn rỡ đến mức này, gọi nhiều cô gái đến như vậy còn chưa tính, lúc này lại còn tiếp tục phóng đãng trước mặt mọi người, làm như vậy là thế nào? Chẳng lẽ có tiền thì phải ngông cuồng cỡ này?
Như thế này chẳng phải là coi hai bọn mình cũng như đám gái kia sao?
- Hiểu Thần, chúng ta đi.
Lâm Hâm Tuyền cũng không thèm liếc nhìn Lục Thăng Hàn, liền kéo Bạch Hiểu Thần bỏ đi, giờ phút này, rốt cuộc cô đã hiểu rõ con người y.
Nghĩ tới Lục Thăng Hàn cũng cùng một giuộc với gã kia, cô cảm thấy buồn nôn.
Lục Thăng Hàn cũng hơi biến sắc, hiển nhiên y cũng không ngờ Tạ thiếu lại hành động như vậy, đã biết mình dẫn hai con mồi tới, mà còn phóng đãng như vậy! Tuy nhiên, dù có mười lá gan, y cũng không dám tỏ vẻ chút gì bất mãn đối với Tạ thiếu, hơn nữa người đã tới rồi, Tạ thiếu vẫn chưa nói gì, nếu như các cô cứ bỏ đi như vậy, thì mình phải ăn nói làm sao với Tạ thiếu?
- Hâm Tuyền, tới thì cũng đã tới rồi, chơi một lát rồi đi.
Lục Thăng Hàn đưa tay ngăn Lâm Hâm Tuyền lại, bất kể Tạ thiếu nghĩ như thế nào, ít ra trước khi hắn lên tiếng, thì tuyệt đối có thể để cho hai cô gái này rời đi.
- Cút ngay!
Lâm Hâm Tuyền hừ lạnh một tiếng, khi cô nhìn về phía Lục Thăng Hàn, ánh mắt tràn đầy vẻ kinh tởm.
- Hâm Tuyền, cô có ý gì?
Nghe Lâm Hâm Tuyền bảo mình “cút ngay”, Lục Thăng Hàn sa sầm, dù sao thì hiện giờ y cũng được coi như là một người trong giới thượng lưu, cô gái nào thấy y cũng phải tỏ ra cung kính, nào có ai dám quát y cút ngay?
Cho dù có người có thể quát như vậy với y, thì người đó cũng không phải là Lâm Hâm Tuyền.
- Có ý gì? Tôi bảo anh cút đi, chẳng lẽ anh không hiểu tiếng người sao?
Lâm Hâm Tuyền nổi giận.
- Lâm Hâm Tuyền, cô tưởng mình vẫn là đại tiểu thư của Lâm gia ngày trước sao? Cô có tư cách gì bảo tôi cút đi?
Thấy Lâm Hâm Tuyền không nể mặt mình, Lục Thăng Hàn cũng nổi giận, y đã nhận ra, ánh mắt của Tạ thiếu đang nhìn về phía bên này, lúc này làm sao y có thể cúi đầu trước mặt Lâm Hâm Tuyền được.
- Anh…
Lâm Hâm Tuyền tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi, cô thật sự không ngờ, chàng trai mà ban đầu mình yêu, lại là một người như vậy.
- Miêu Húc, bảo hắn cút ngay đi.
Bạch Hiểu Thần cũng nổi giận, tuy nhiên cô và Lâm Hâm Tuyền đều là phụ nữ, đương nhiên không tiện động thủ đối với Lục Thăng Hàn, cho nên cô quay sang nói với Miêu Húc.
Nhưng nói được một lát, lại thấy không có phản ứng…
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất