Giáo Y Ngây Thơ

Chương 890: Tam Thi Hóa Thần

Chương 890: Tam Thi Hóa Thần
- Hợp tác? Haha, giỏi cho một hợp tác? Long Thương Hiên, tôi vẫn xem thường cậu rồi. Nhưng tôi không rõ, vì sao cậu lại giữ người đàn bà này lại? Chẳng lẽ cậu không biết vừa rồi cô ta đã dùng mười ba đầu đạn hạt nhân hủy đi sơn môn của tôi sao? Mà cha của cậu cũng đang ở bên trong. Bây giờ hài cốt của ông ta cũng không còn.
Khóe miệng Nam Hải đạo nhân hiện lên nụ cười mỉa mai.
- Haha, ông ta không chết, tôi làm sao có thể trở thành tông chủ Long tông? Thời đại Mạt Pháp này, cường giả là nhất. Cũng chỉ có cường giả như tôi mới có thể khống chế toàn bộ Long tông. Nhưng dù sao ông ta cũng là cha của tôi, tôi làm sao mà hạ thủ được? Đã có người giúp tôi giết ông ta, vậy chẳng còn gì tốt hơn, ông nói có đúng không, Nam Hải đạo nhân?
Long Thương Hiên cười lạnh, sắc mặt đắc ý đến không nói nên lời, ánh mắt của y cũng quét qua Lâm Hâm Tuyền. Nhìn bộ ngực cao ngất của cô, y liền cảm thấy một sự hưng phấn. Cô gái này là của y. Mười năm trước cô nên là của y. Lúc này, rốt cuộc y đã có được cô.
Ánh mắt Long Thương Hiên hiện lên sự tham lam. Mà sự tham lam này lại bị Vô Niệm nhìn thấy, khóe miệng hiện lên nụ cười nhàn nhạt. Con người phải có tham niệm mới tốt. Chỉ cần có tham niệm mới dễ dàng khống chế. Trái lại, người vô niệm vô cầu lại là người khó đối phó nhất.
Vô Niệm. Pháp danh của y chính là Vô Niệm. Chẳng phải hy vọng y thật sự vô niệm sao? Nhưng bản thân y cũng không thể vô niệm được.
Nhưng hết thảy không coi vào đâu. Chỉ cần giết chết Nam Hải đạo nhân, mọi chuyện sẽ xong. Long tông đã trải qua một đợt phản loạn nội bộ, thực lực sớm không bằng lúc trước. Thế lực Long tông có khổng lồ, nhưng sức chiến đấu cao có được mấy người? Cuộc chiến lần này, quyết định thắng bại vẫn là sức chiến đáu cao cấp. Trong trận chiến nhằm vào Đạo Môn, tuy Thiền tông tổn thất nhiều cao thủ, nhưng những năm gần đây Thiền tông chiêu mộ rất nhiều hảo thủ. Lực lượng tinh nhuệ chính thức của Thiền tông không hề tổn thất một người nào. Đây tuyệt đối là chuyện mà Long Thương Hiên không biết.
Nhìn Long Thương Hiên, nhìn Nam Hải đạo nhân đã bị dồn đến bước đường cùng, Vô Niệm hòa thượng nở nụ cười nhàn nhạt. Trận chiến lần này, nhìn thế nào người thắng cũng là Thiền tông.
Nhưng y cảm thấy hiếu kỳ, rốt cuộc Long tông có quan hệ như thế nào với chủ của Thương hội Cửu Dương?
Nghe lời nói vô sỉ của Long Thương Hiên, Nam Hải đạo nhân tức đến nghẹn lời. Người ta không quan tâm đến sinh tử của cha mình, ông ta còn có thể nói cái gì?
Nhìn mọi người vây quanh mình, lông mày Nam Hải đạo nhân cau lại. Chẳng lẽ ông ta chết ở đây thật sao?
Đúng lúc này, toàn bộ đại lục phương đông đều lâm vào hỗn chiến. Từng thành thị đều náo động, không ngừng có người chết, không ngừng có thành phố bị hủy diệt. Trong lúc toàn bộ thế giới đều bị hỗn loạn, một hòa thượng mặc áo cà sa lặng lẽ hành tẩu khắp nơi. Người này chính là trưởng lão trấn thủ thành Đông Nam, hòa thượng Dương Vũ. Đến mỗi chiến trường, trong tay ông ta lại có thêm một hình cầu đỏ như máu. Hiện tại hình cầu đã hiện ra màu huyết hồng. Nhắm một mắt, liền nhìn thấy bên trong huyết cầu, biển máu đang quay cuồng. Một khí tức hung lệ không ngừng tản ra.
Nhìn huyết cầu càng lúc càng nồng nặc, gương mặt hòa thượng Dương Vũ hiện lên thần sắc hưng phấn. Ông ta đã tích góp được trên trăm vạn oan hồn. Chỉ cần thêm chút nữa, huyết cầu luyện hồn sẽ đại cáo công thành. Đến lúc đó…
Vừa nghĩ đến sức mạnh ghi trên tế văn ngày đó, hòa thượng Dương Vũ lại càng hưng phấn. Đây mới chính là sức mạnh tối cao nhất.
Lặng lẽ, thân ảnh hòa thượng Dương Vũ biến mất trên một mảnh đất, chạy về một nơi khác.
Đúng lúc này, Đường Linh Lung và Thủy Nhi dưới tác dụng của độc cổ kích hoạt gen ẩn tính của chiến sĩ Miêu Cương chạy ra khỏi độc cốc, xông đến thánh địa Đạo Môn, trên đường không ngừng phát sinh chém giết, không ngừng phát sinh xung đột với Đạo Môn hoặc các thế lực khác.
Cuối cùng, Đường Linh Lung chỉ huy đại quân, do Thủy Nhi dẫn đầu chạy đến thánh địa Đạo Môn. Các cô đều không hy vọng Lâm Hâm Tuyền bị tổn thương gì.
Không chỉ như thế, tổ chức Nghịch Long cũng bắt đầu ra tay, ám sát những quan chức cấp cao trong Liên minh Thiên Đạo, khiến cho Liên minh Thiên Đạo vốn đã hỗn loạn lại càng hỗn loạn hơn.
Bạch Hiểu Thần, Rowling cũng bắt đầu dẫn đại quân dưới sự chỉ dẫn của Mạc Vũ Phỉ thông qua đường hầm truyền tống bí mật chạy đến phía đông. Trận chiến lại càng đẩy đến cao điểm hơn.
Thánh địa Đạo Môn đã bị san thành một phế tích. Nam Hải đạo nhân cứ như vậy mà lơ lửng trên mảnh phế tích. Phía đông, Long Thương Hiên dẫn đầu một đám cao thủ quân đội. Phía nam là cao thủ Thiền tông. Nhìn cao thủ hai hướng, Nam Hải đạo nhân chỉ còn hai con đường, trốn hoặc chiến. Hiện tại tinh anh Đạo Môn tổn thất trầm trọng. Cho dù ông ta có trốn thì có thể trốn đến chỗ nào?
Trái lại,dốc toàn lực chiến một trận còn có cơ hội chuyển bại thành thắng. Chỉ cần giết chết những người này, ông ta có thể một lần nữa thống nhất Liên minh Thiên Đạo. Đến lúc đó, Đạo Môn sẽ trở thành người quản lý chính thức của Liên minh Thiên Đạo.
- Xem ra các người đã quyết tâm loại bỏ tôi. Nhưng các người đã quên tổ chức Nghịch Long? Quên Xích Long rồi sao? Các người không sợ bọn họ…
Nam Hải đạo nhân muốn châm ngòi vài câu, nhưng lời còn chưa nói hết, một người đàn ông cường tráng đã từ sau lưng Long Thương Hiên bước ra.
- Đây là chuyện nội bộ Long tông. Sau khi loại bỏ ông, chúng tôi sẽ tự giải quyết.
Ánh mắt Xích Long lóe lên hào quang lập lòe.
Nam Hải đạo nhân nhìn Long Thương Hiên, phát hiện gương mặt y tràn đầy vui vẻ, lập tức hiểu ra, tổ chức Nghịch Long không biết đã có thỏa thuận nào đó với Long Thương Hiên, không chỉ là Long Thương Hiên mà ngay cả Thiền tông. Nhưng Vô Niệm cũng không lo lắng mình sẽ bị bọn họ tiêu diệt sao? Bọn họ còn có con át chủ bài nào nữa?
- Nói không sai, đây là chuyện nội bộ của Long tông. Nam Hải đạo trưởng, chịu chết đi.
Long Thương Hiên thét dài, ngay sau đó một thanh bàn long thương xuất hiện trong tay y, trong tay liền kéo một đạo thương hoa, cách không đánh về phía Nam Hải đạo nhân.
Trường thương xé rách hư không, lập tức đi tới trước người Nam Hải đạo nhân. Nam Hải đạo nhân nhướng mày, trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm nghênh đón trường thương đang đâm tới kia.
Leng keng. Trường thương bị một kiếm của Nam Hải đạo nhân đánh bay ra ngoài. Nhưng Xích Long lại nhảy tới, trong tay xuất hiện một tay trường côn màu vàng ròng, sau đó toàn lực đánh xuống đầu Nam Hải đạo nhân.
Trường côn màu vàng ròng đáng sợ làm vỡ nát hư không. Trường côn rơi xuống, hư không cũng bắt đầu sụp đổ. Sức mạnh đáng sợ khiến cho Nam Hải đạo nhân cũng phải khiếp sợ.
Một côn này quá mức đáng sợ. rốt cuộc Thực lực của Xích Long đã đạt đến tình trạng nào? Chẳng lẽ đã đạt đến cảnh giới Phi Thăng?
Nhưng Nam Hải đạo nhân vẫn vung kiếm lên. Một đồ án thái cực hiện ra phía trên đỉnh đầu. Một côn đáng sợ liền đập xuống phía trên đồ án. Đồ án thái cực liền vỡ vụn. Sức mạnh cuồng bạo tiếp tục oanh xuống. Nam Hải đạo nhân xuất hiện cách đó vài trăm mét.
Đúng lúc đó, Vô Niệm cũng ra tay. Một tay khẽ vẫy, một cây bồ đề cực lớn từ trong hư không bay ra. Sau đó cây bồ đề cực lớn cứ như vậy mà đánh xuống đầu Nam Hải đạo nhân.
- Kim sắc bồ đề? Vô Niệm, cậu đã thật sự tu thông Phật tính?
Nam Hải đạo nhân kinh hãi nói, sau đó lại cười lạnh:
- Nhưng cậu cho rằng mình có thể tổn thương được tôi sao?
Khi nói chuyện, một tay Nam Hải đạo nhân vung lên, một vung hư không xuất hiện trước người của ông. Ngay sau đó, một vạn thanh phi kiếm từ trong hư không bắn ra. Đó là không gian Giới Tử của ông ta. Trong không gian cất giữ hơn vạn thanh phi kiếm được giao phó linh tính.
- Đi.
Nam Hải đạo nhân cười lạnh, chỉ tay một cái, hơn vạn thanh phi kiếm đồng thời phá không mà ra, trực tiếp bắn về phía cây bồ đề cực lớn.
- Nam Hải đạo huynh, huynh hiểu biết cũng nhiều đấy.
- Nổ.
Khi Vô Niệm đang muốn nói công kích như vậy căn bản không phải là đối thủ của chân thần, nhưng lời còn chưa nói hết, chợt nghe Nam Hải đạo nhân phát ra một tiếng thét. Ngay sau đó hơn thanh vạn kiếm đồng thời nổ tung. Một luồng kiếm khí cuồng bạo cuốn trôi mọi thứ xuất hiệns. Cây bồ đề màu vàng lập tức bị phá vỡ. Còn thân ảnh Nam Hải đạo nhân tăng vọt, sau đó một chưởng đập xuống cây bồ đề cực lớn.
- Vô Niệm, cậu còn chưa đạt đến cảnh giới đó. Vĩnh viễn sẽ không cách nào đạt đến cảnh giới đó.
Trong miệng Nam Hải đạo nhân phát ra tiếng cười đắc ý, sau đó liền nhìn thấy một chưởng của ông ta vỗ vào phía trên cây bồ đề. Cây bồ đề nhìn qua rất cứng lại phát ra tiếng ầm ầm, cứ thế mà vỡ vụn.
Vô số kim quang bắn ra bốn phía. Hai tay Nam Hải đạo nhân kéo một phát, năng lượng tinh khiết nhanh chóng bị cơ thể ông ta hấp thu. Những chỗ bị thương cũng nhanh chóng phục hồi như cũ, còn trên người ông ta lại bộc phát khí tức rất mạnh.
Về phần Vô Niệm, y phun ra một ngụm máu tươi. Hiển nhiên là đã bị trọng thương.
- Phương trượng.
Long tôn bước lên, nhét một đống thuốc màu vàng to vào miệng Vô Niệm. Nhờ đó thương thế của Vô Niệm mới ổn định được một chút.
- Các người còn chờ gì nữa?
Vô Niệm hét lớn, vỗ tay, một đạo quang mang xuất hiện trên bầu trời. Đồng thời cũng xuất hiện một vết rách, sau đó một móng vuốt màu vàng từ trong hư không thò ra.
- Tam Thi Hóa Thần?
Nam Hải đạo nhân thét lên.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất