Chương 891: Long Hổ chi tượng
Tam Thi Hóa Thần là một môn tâm pháp tuyệt đối cao thâm. Nghe nói khi tu luyện đến cảnh giới tối cao, ở cảnh giới Hóa Thần có thể hiển hóa ba chân thần. Phải biết, thực lực cảnh giới Hóa Thần có liên quan đến việc hiển hóa chân thần mạnh hay yếu. Bình thường, mỗi người đều có thể hiển hóa một chân thần, đem sức mạnh của thần dung nhập vào bản thân, đạt đến cảnh giới Phi Thăng, sau đó phá toái hư không, phi thăng thành thần.
Nếu một người có thể hiển hóa ba chân thần, bất kể là cảnh giới Hóa Thần hay cảnh giới Phi Thăng, khi có được sức mạnh của ba chân thần, nhất định sẽ mạnh hơn so với người cùng cảnh giới.
Cho dù là Nam Hải đạo nhân cũng không có biện pháp tu được chân thần thứ hai. Ai có thể nghĩ đến Vô Niệm lại có thể làm được.
Hơn nữa, cái móng vuốt màu vàng, tuyệt đối còn muốn lớn hơn chân thần của ông ta đến mấy lần. Đây rốt cuộc là chân thần gì vậy?
Khi Vô Niệm hô lên, Long Thương Hiên, Xích Long và Long Tôn đều đồng thời ra tay. Chân thần của Long Thương Hiên là một con rắn thân dài ngàn mét, đầu rắn cực lớn từ trong hư không thò ra, cơ thể uốn lượn trên bầu trời.
Chân thần của Xích Long là một con vượn màu vàng cực lớn. Khí tức cuồng bạo không ngừng từ hư không phát ra. Một vùng hư không bắt đầu sụp xuống. Trong tay vượn còn cầm theo cây trường côn ánh vàng rực rỡ, tỏa ra làn khí đáng sợ.
Về phần Long Tôn, chân thần là một con thiên mã toàn thân trắng như tuyết, sau lưng mọc hai cánh. Thân hình con thiên mã cao đến trăm trượng, một chân đạp nát một mảnh hư không.
Đúng lúc này, chân thần của Vô Niệm cũng bắt đầu lộ ra. Đó là một con thần điểu thân dài ngàn mét, toàn thân phủ đầy lớp vảy màu vàng. Khi nhìn thấy con thần điểu, sắc mặt Nam Hải đạo nhân thay đổi. Đây là một con kim sí đại bàng, hung danh cực kỳ vang dội thời kỳ thái cổ.
Chân thần thứ hai của Vô Niệm là một Kim sí đại bàng? Tại sao y lại có thể hiển hóa được chân thần như vậy?
Bốn đạo khí tức rất mạnh bùng nổ, áp chế người bình thường không cách nào nhúc nhích. Đây là cuộc quyết đấu giữa chiến lực đỉnh phong nhất thế giới. Chỉ một chút dư âm ảnh hưởng thôi cũng đủ khiến cho người bình thường tan thành mây khói trên chiến trường.
Long Tôn lén lút đem Vương Mộng Bồi và Lâm Hâm Tuyền ra đằng sau đám cao thủ Thiền tông. Cuộc chiến đấu sắp tới, bọn họ tuyệt không thể chịu đựng nổi.
- Động thủ.
Cũng không biết ai la lên. Bốn đại cao thủ đồng thời ra tay.
Kim sỉ đại bàng cực lớn dùng sức vỗ cánh, xé rách hư không bay đến trước người Nam Hải đạo nhân, duỗi móng vuốt màu vàng chộp xuống đầu ông ta.
Thiên mã màu trắng cũng vỗ cánh theo sát phía sau, móng trước dùng sức đạp mạnh, một vùng hư không nát bấy, đạp thẳng xuống bờ vai Nam Hải đạo nhân. Còn con bạo vượn màu vàng cực lớn cầm côn sắt trong tay, hung hăng đánh tới Nam Hải đạo nhân. Ngay cả chân thần mà Long Thương Hiên hiển hóa cũng đánh thẳng về phía Nam Hải đạo nhân. Đồng thời đối mặt với bốn cường giả tấn công, Nam Hải đạo nhân cười to một tiếng.
- Chưa bước vào cảnh giới Phi Thăng, các người vĩnh viễn sẽ không biết được uy lực của cảnh giới này. Các người hiển hóa chân thần thì sao? Sợ rằng các người liên thủ lại cũng chưa chắc đối phó được tôi. Các người chết hết đi.
Nam Hải đạo nhân hừ lạnh, trên người bùng lên hào quang màu xanh, sau đó liền nhìn thấy dưới chân ông ta xuất hiện một đóa thanh liên. Một đạo kiếm khí trùng thiên gào thét mà ra, chém về phía Kim sỉ đại bàng.
Cảm nhận được kiếm khí đáng sợ xé rách hư không, Vô Niệm giật mình. Đại bàng màu vàng lăn mình một cái, tránh được một kiếm. Nhưng kiếm khí sắc bén vẫn để lại một vết thương thật dài trên người nó. Rất nhiều máu màu vàng chảy xuống. Sau đó, kiếm khí liền biến thành một thanh kiếm khổng lồ, xuất hiện trước mặt chân thần của Long Tôn.
- Thái cực lưỡng nghi kiếm. Phá…
Nam Hải đạo nhân gầm lên, sau đó thanh kiếm khổng lồ nhanh chóng lấp lánh, xuyên qua đầu thiên mã. Con thiên mã không chịu nổi kiếm khí như vậy, vỡ vụn. Còn Long Tôn thì phun ra một ngụm máu tươi.
Đám cao thủ Thiền tông biến sắc, rốt cuộc bất chấp thực lực, chân thần lần lượt xuất hiện trong hư không, đánh tới Nam Hải đạo nhân.
Nam Hải đạo nhân giơ tay điểm nhẹ, thanh kiếm khổng lồ lập tức vỡ vụn, sau đó biến thành vài đạo kiếm khí bay về bên cạnh ông ta, hợp với đóa thanh liên dưới chân, phát ra từng luồng hào quang màu xanh.
- Thanh liên kiếm quyết. Phá.
Nam Hải đạo nhân hừ lạnh, sau đó đóa thanh liên dưới chân ông ta nhanh chóng xoay tròn. Từng đạo hào quang màu xanh không ngừng trào vào bên trong kiếm khí, cứ thế mà khuếch tán bốn phương tám hướng.
Đối mặt với kiếm khí chằng chịt, sắc mặt mọi người đều thay đổi. Trường côn trong tay con bạo vượn không ngừng xoay tròn, ngăn cản kiếm khí đáng sợ. Nhưng vẫn có vô số kiếm khí đâm vào người của nó. Kim sỉ đại bàng đã phát huy tốc độ của mình đến cực hạn. Nhưng đối mặt với kiếm khí chằng chịt không kẽ hở, nó vẫn bị đâm rất nhiều vết thương. Về phần con mãng xà cực lớn, thân hình của nó không chỗ nào là không có vết thương, máu tươi chảy ra. Chân thần của một số cao thủ Thiền tông đều bị đâm nát Người nào cũng bị lực chân thần cắn trả, không ngừng phun máu, cơ thể liên tiếp lui về phía sau.
- Các người không phải là đối thủ của tôi.
Nam Hải đạo nhân cười đắc ý. Sức mạnh bổn nguyên điên cuồng tuôn ra. Thanh liên dưới chân không ngừng phát ra kiếm khí. Đối mặt với uy thế đáng sợ của Nam Hải đạo nhân, tất cả mọi người đều kinh hãi.
- Vậy sao?
Trong khi rất nhiều người cho rằng Nam Hải đạo nhân sẽ thắng, trong hư không bỗng vang lên tiếng hừ lạnh, sau đó liền nhìn thấy một móng vuốt màu bạc cực lớn xé rách hư không, chộp vào quang mang màu xanh phía trên đóa hoa sen. Ánh sáng màu xanh bảo vệ Nam Hải đạo nhân lập tức bị rạch thành một khe hở. Chỉ trong nháy mắt, một thanh trường kiếm màu vàng từ hư không bắn ra, lập tức đâm vào đỉnh đầu Nam Hải đạo nhân.
Một kiếm đâm xuống dưới.
Tiếng cười của Nam Hải đạo nhân liền im bặt, khó tin nhìn mảnh hư không trước mặt. Đó là một thanh trường kiếm có khắc long văn phượng, tản ra khí tức cực mạnh. Mà chuôi trường kiếm được cầm giữ trong một bàn tay rất lớn.
Cạch. Nam Hải đạo nhân bị một kiếm này làm vỡ nát cơ thể. Cơ thể do nguyên thần ngưng tụ không cách nào ngăn cản một kiếm đáng sợ này. Đóa hoa sen dưới chân mất đi khống chế, sụp xuống. Đây là linh khí chính thức, hoặc có thể nói là thần khí.
Cũng chính vì dựa vào món thần khí như vậy, Nam Hải đạo nhân mới có lòng tin ngăn cản được sự tấn công của mọi người. Nhưng ai có thể nghĩ đến, trong thời điểm ông ta đắc ý nhất lại bị một móng vuốt sắc bén xé rách hư không, phá tan màn hào quang phòng ngự, sau đó không đợi màn hào quang hồi phục như cũ, thanh trường kiếm đã đâm thẳng xuống đỉnh đầu ông ta.
Hết thảy nhìn như đơn giản, nhưng phối hợp không chê vào đâu được. Cho dù là đám người Vô Niệm cũng cảm thấy sợ hãi trong lòng.
Trong lúc cơ thể Nam Hải đạo nhân hoàn toàn tiêu tán, nguyên thần sụp đổ, một bóng người từ hư không bước ra. Đó là một người đàn ông có mái tóc dài màu tím, gương mặt anh tuấn. Khi nhìn thấy người đàn ông này, hoặc là nói khi cảm nhận khí tức trên người người đàn ông này, sắc mặt mọi người đều thay đổi.
Nhưng khác biệt chính là, vẻ mặt Long Thương Hiên thì kinh hãi, còn đám người Xích Long và Lâm Hâm Tuyền lại vui mừng.
Đặc biệt là Lâm Hâm Tuyền. Khi cô nhìn thấy ánh mắt màu tím lóe lên hào quang, cô chỉ cảm thấy cơ thể của mình run lên. Trái tim bao nhiêu năm vẫn bình lặng bỗng đập nhanh hơn. Huyết mạch toàn thân sôi trào, ánh mắt lộ ra sự cuồng hỉ.
Miêu Húc. Chính là Miêu Húc. Anh ấy còn chưa chết. Bất tri bất giác, nước mắt của cô không ngừng chảy xuống.
Cùng lúc xuất hiện với Miêu Húc còn có Tiêu Vô Thần khoác áo màu đen, mái tóc dài màu đen bay trong gió, khuôn mặt vẫn lãnh khốc như ngày nào. Phương thức xuất hiện như vậy, nếu đặt trong niên đại hòa bình đủ để cho đám nữ sinh mới lớn phải hét lên.
Phía trên đỉnh đầu của y là một móng vuốt màu bạc cực lớn. Uy áp cực mạnh phát ra từ móng vuốt cũng đủ để cho mọi người run sợ. Đây là loại chân thần nào lại có thể xé rách phòng ngự của Nam Hải đạo nhân?
Ánh mắt Miêu Húc quét qua toàn trường. Khi đảo qua Lâm Hâm Tuyền, hắn hơi mỉm cười, cuối cùng rơi xuống người Xích Long.
- Tam sư huynh, đệ trở về rồi nè.
- Trở về là tốt rồi.
Xích Long vui mừng nói. Ông không nghĩ Miêu Húc vẫn còn sống. Hơn nữa tu vi còn đạt đến cảnh giới đó.
- Chúng ta xử lý đám người này, sau đó sẽ ôn lại chuyện cũ.
Miêu Húc cười lạnh, ánh mắt nhìn Long Thương Hiên. Năm đó, một viên đạn của y đã bắn vào hắn. Năm đó cũng là y bắt giữ Lâm Hâm Tuyền. Ngoại trừ Nam Hải đạo nhân, Long Thương Hiên là người mà Miêu Húc cần phải giết.
- Đương nhiên.
Xích Long cười, kéo dài khoảng cách với Long Thương Hiên. Còn sắc mặt Long Thương Hiên lại biến sắc.
- Xích Long, ông đừng quên ông đã từng phát huyết thệ. Ông…
- Huyết thệ? Hahah, không sai, tôi đích thật đã dùng chân thần của mình phát ra huyết thệ, tuyệt đối sẽ không ra tay với cậu, sẽ dốc toàn lực trợ giúp cậu giết chết Nam Hải đạo nhân. Nhưng như vậy thì thế nào? Không phải tôi đã giúp cậu giết chết Nam Hải đạo nhân rồi sao? Mà tôi có ra tay với cậu không? Tôi có vi phạm lời thề à?
Xích Long cười nhạo, khiến Long Thương Hiên lập tức nghẹn lời.
Đúng, Xích Long căn bản không vi phạm lời thề.
- Vô Niệm phương trượng, ngài nên biết hắn là ai. Hắn là Miêu Húc, kẻ còn sót của Tinh Minh. Hắn đã giết chết sư huynh của ngài.
Long Thương Hiên quay sang Vô Niệm cầu cứu. Đối phương chỉ có hai người. Nếu Vô Niệm nguyện ý cùng y ra tay, như vậy phần thắng sẽ thuộc về y.
- Bần tăng hiểu rồi. Long Thương Hiên, chúng ta đồng loạt ra tay, giết chết đám dư nghiệt này.
Ánh mắt Vô Niệm hòa thượng lóe lên sát khí mãnh liệt. Miêu Húc xuất hiện chính là một chuyện xấu, chuyện xấu mà y chán ghét nhất. Đặc biệt cảnh tượng một kiếm Miêu Húc đâm chết Nam Hải đạo nhân khiến cho y khắc sâu ấn tượng, đủ để uy hiếp sự hiện hữu của y. Y tuyệt đối không để chuyện ngoài ý muốn xuất hiện.
Thậm chí không cần Long Thương Hiên nói, y cũng đã quyết định dốc toàn lực giết chết Miêu Húc, sau đó ra tay hạ sát Xích Long.
Long Thương Hiên nghe xong, cảm thấy vui mừng. Có sự trợ giúp của Vô Niệm, việc giết chết đám người Miêu Húc sẽ dễ dàng hơn nhiều. Mà Vô Niệm nói xong liền làm. Con đại bàng màu vàng cực lớn bắt đầu bay múa, dùng sức vỗ cánh, hóa thành một đạo kim quang phóng tới đám người Miêu Húc.
Khi Long Thương Hiên chuẩn bị ra tay phối hợp, một long trảo màu xanh đột nhiên thò ra, xuất hiện phía sau lưng con đại bàng màu vàng. Con đại bàng không hề phòng bị liền bị trọng thương. Cơ thể cực lớn vì thế mà dừng lại. Chỉ trong nháy mắt, móng vuốt màu bạc của Tiêu Vô Thần đã xé rách hư không, chộp vào người con đại bàng, Ngay sau đó, một kiếm của Miêu Húc đâm ra, ngay cả Xích Long cũng hét lớn một tiếng, bạo vượn màu vàng cầm trong tay trường côn, đập thẳng vào người con đại bàng. Con đại bàng nào có thể chịu được sự công kích đáng sợ như vậy, lập tức nổ tung.
Biến thành vô số quang mang kim sắc, tiêu tán giữa thiên địa.
Về phần Vô Niệm hòa thượng, y phun ra một ngụm máu tươi, vẻ mặt không thể tin được quay đầu nhìn về phía Long Tôn.
- Tam Thi Hóa Thần? Cậu…cậu…
- Đúng vậy, tôi cũng đã học xong chi pháp Tam Thi Hóa Thần. Đây mới chính là chân thần chính thức của tôi.
Khóe miệng Long Tôn hiện ra nụ cười nhàn nhạt. Sau đó, một long trảo màu xanh khác từ trong hư không lao ra, ngay sau đó, một cái đầu dài đến vạn mét màu xanh xuất hiện trên bầu trời. Đây chính là thần thú Thanh Long thời kỳ Thái Cổ, một trong những chân thần mạnh nhất.
Đúng lúc này, chân thần của Tiêu Vô Thần cũng hoàn toàn hiển hóa. Đó là một con hổ màu trắng thân cao ngàn mét. Chi khí sắc bén ngưng tụ xung quanh. Đây cũng là một trong bốn thần thú chủ quản việc giết chóc Bạch Hổ.
Chân thần Long Hổ hiển hóa, hình thành xu thế do Long Hổ chiếm giữ. Sức mạnh đáng sợ phát ra khiến tất cả đều biến sắc. Lúc này, một chân thần cực lớn cũng bước ra từ hư không. Đó là một bóng người tuấn lãng, mặc đế phục, tràn đầy uy áp, đứng chính giữa Long Hổ. Đế uy khổng lồ khuếch tán giữa hư không, rúng động toàn trường.
Thiên Đế.
Đám người Long Thương Hiên bị cảnh tượng như vậy dọa đến không nói nên lời. Còn Vô Niệm nhìn vào Long Tôn:
- Cho dù cậu lĩnh ngộ được Tam Thi Hóa Thần, nhưng vì sao cậu lại làm như vậy? Chẳng lẽ tôi đối xử không tốt với cậu?
- Ông đối với tôi rất tốt. Chỉ là tên của tôi không phải là Long Tôn, mà là Long – Vũ – Hiên.