Chương 39: Tà ác? Tà ác ở phương diện nào?
[Harry Potter]: Sau một hồi dùng lý lẽ biện luận, tôi cuối cùng không biến thành học đệ của Hermione, nhưng cũng được học cùng cấp với nàng, hơn nữa cũng không cần Mũ Phân loại, mà trực tiếp tiến vào Gryffindor.
[Thiên Hành Cửu Ca]: Vậy thì ngươi cũng thật là lợi hại.
[Harry Potter]: Luôn cảm thấy lời này không mang ý tốt gì.
[Bio Booster Armor Guyver] @ [The Matrix]: Ngươi muốn cái trang bị che đậy khống chế kia đã chế tạo ra rồi, có điều việc sản xuất hàng loạt có chút khó khăn.
Guyver vốn có khả năng miễn nhiễm khống chế tinh thần, nhưng Trần Ức của The Matrix đâu thể phát cho mỗi người trong Ma trận một cái Guyver được? Bởi vậy, việc tạo ra một phiên bản đơn giản hơn của trang bị che đậy là rất cần thiết.
Loại trang bị che đậy này khá giống với đám ôm mặt trong phim Dị Hình, chỉ khác là nó không ôm mặt, mà là ôm sau gáy. Một khi tiếp xúc với não bộ, nó sẽ hóa thành một chiếc mũ giáp sinh học, giúp người trong Ma trận thoát khỏi sự khống chế, đồng thời còn tự mang chức năng tự phục hồi để tránh cho người trong Ma trận bị chết não trong quá trình thoát ly.
Nhưng nhân loại trong Ma trận có đến mấy chục tỷ người, muốn làm đủ số lượng trang bị che đậy cho mỗi người rõ ràng là một đại công trình.
Tuy nhiên, nếu Trần Ức giải quyết được Ma trận, với tư cách là Đấng Cứu Thế, hắn đương nhiên sẽ nắm giữ toàn bộ The Matrix. Khi đó, kỹ thuật của những phi thuyền đổ bộ có thể được triển khai trên toàn bộ hành tinh này. Bởi vậy, dù là một đại công trình, cả Trần Ức của The Matrix lẫn Trần Ức của Bio Booster Armor Guyver đều rất để tâm đến nó.
"Vội vàng những thứ này có ích lợi gì chứ, chi bằng cứ như tôi, ngồi chờ Sáng Thế Thần Trần Ức xuất hiện, đến lúc đó trực tiếp cất cánh chẳng phải xong sao."
Thế giới Nữ Hoàng Băng Giá.
Tay phải cầm máy chơi game, tay trái gắp đồ ăn vặt, dùng truyện tranh làm gối, Trần Ức tỏ vẻ khinh bỉ với những việc kia, đúng chuẩn một tên phế trạch chỉ muốn ôm đùi người khác, chẳng hề muốn nỗ lực.
Đương nhiên, những lời này hắn chỉ dám nghĩ trong bụng, lỡ như đám Trần Ức kia nổi giận cắt viện trợ của hắn thì hắn đúng là phế thật.
"Đáng tiếc là không có Trần Ức nào xuyên không đến tương lai cả, mấy bộ truyện tranh này xem hết cả rồi."
Trần Ức có chút tham lam lẩm bẩm.
"Truyện tranh là gì?"
"Truyện tranh mà ngươi cũng không biết. . . Ngươi là ai vậy!"
Trần Ức giật mình kinh hãi, bật người đứng dậy, ngạc nhiên nhìn thấy một bóng người quen thuộc: Elsa!
Lúc này, Elsa đã hoàn toàn thay đổi tạo hình. Mái tóc vàng nhạt buông xõa trên vai, xiêm y trên người cũng biến thành lụa mỏng màu lam nhạt, toát lên vẻ cao quý trang nhã.
Trần Ức chớp mắt mấy cái, Elsa phiên bản hoàn chỉnh?
Không đúng, tại sao Elsa lại chạy đến nhà mình?
"Ngươi là ai?"
Trần Ức quyết định sử dụng chiến thuật giả ngu, đằng nào hắn cũng trùm kín mặt, chẳng sợ Elsa nhận ra.
"Chỉ đường cho ta!"
Elsa không để ý đến hắn, mà lấy ra một cây ma trượng, chỉ vào quyển sách trên tay, cuốn sách bay đến trước mặt Trần Ức.
Trần Ức: . . .
Hóa ra ma pháp còn có thể dùng như thế, ma lực mạnh đúng là có khác!
Trong lòng Trần Ức tức giận không thôi, hắn chỉ là một tên gà mờ ma pháp, một ngày cùng lắm chỉ thi triển được chừng mười lần ma pháp, làm nhiều hơn thì đoản mệnh, hơn nữa toàn là những ma pháp thông thường như Ánh huỳnh quang lấp lánh (Lumos), Ngọn lửa bừng cháy (Incendio), Âm thanh vang dội. . .
Đương nhiên, ma pháp chỉ đường cũng không tính là khó, nhưng khó ở chỗ ngươi phải duy trì ma lực để vật thể bay lượn, mỗi đoạn đường đều tiêu hao không ít ma pháp, hơn nữa ma pháp này cũng không chắc có tác dụng, nếu đối tượng ở trong một công trình kiến trúc có ma pháp, vậy thì rất dễ bị nhiễu loạn ma lực, không thể tìm thấy.
Nhưng ta chính là cái rương biết tự giác vận chuyển người ta!
Trong lòng Trần Ức bi phẫn tột độ, thế này là sao, tự mình đào hố chôn mình à?
Nhưng dù thế nào đi nữa, ta cũng sẽ không thừa nhận ta là Sorcerer Supreme.
Elsa nghi ngờ nhìn Trần Ức. Với trình độ ma pháp của cô, tự nhiên nhận ra Trần Ức là một tên gà mờ, hoàn toàn khác với ấn tượng về một Sorcerer Supreme cao thâm khó lường. Vậy nên, chỉ có một đáp án. . .
"Chẳng lẽ ngươi là đồ đệ của Sorcerer Supreme?"
"Không phải, ta chỉ là một người bình thường thôi."
Trần Ức quả quyết lắc đầu, Sorcerer Supreme là cái gì, ta căn bản không quen biết.
"Nhiếp Thần Thuật!"
Ma trượng của Elsa lóe sáng trong nháy mắt, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy ý đồ xấu. Ý tứ rất rõ ràng, ngươi không nói thật thì ta tự mình xem trí nhớ của ngươi.
Trần Ức lập tức giơ tay chào kiểu Pháp: "Bình tĩnh, ta là sư phụ ngươi đó, ngươi không thể khi sư diệt tổ!"
Ánh sáng trên ma trượng dần tắt, Elsa vẫn còn bán tín bán nghi nhìn Trần Ức: "Ngươi thực sự là sư phụ ta?"
Một Sorcerer Supreme thâm sâu khó lường trong lòng bỗng chốc biến thành một tên gà mờ chí tôn, ai mà không thấy hụt hẫng cho được.
Trần Ức cũng không muốn thế này, nhưng nếu đã bại lộ rồi thì còn nói dối nữa là xem người ta là đồ ngốc đấy à? Bất đắc dĩ, hắn triệu hồi ra dương thần phân thân, sau đó tạo thành bản thân thường thường không có gì lạ của hiện tại.
"Vậy nên những gì ngươi nói về Sorcerer Supreme đều là lừa ta?"
Elsa tỏa ra hàn khí quanh thân. Thời gian qua, cô ra sức học tập cũng chỉ vì mong một ngày có thể nắm vững ma lực của mình, hy vọng có thể giúp đỡ sư phụ. Vậy mà giờ đây lại có người nói với cô rằng chẳng hề có Sorcerer Supreme nào cả!
Trần Ức cũng không ngờ lời nói lung tung của mình lại khiến Elsa tức giận đến vậy, bất đắc dĩ nói: "Ngươi cũng thấy rồi đấy, thực lực của ta yếu như vậy, không chém gió thì ngươi tin ta sao?"
Elsa thở ra một hơi hàn khí, nhưng có vẻ đã bình tĩnh hơn: "Vậy tại sao ngươi muốn giúp ta?"
"Ta chẳng phải đã nói rồi sao? Ta bói ra cha mẹ ngươi gặp nguy hiểm. . ."
Thấy Elsa vẫn không tin, Trần Ức chỉ còn cách nói thật: "Sau khi cha mẹ ngươi mất, ma lực của ngươi sẽ bạo động, khiến cả Arendelle biến thành một vùng Tuyết Vực. Ta không muốn bị đông thành đá, nên chỉ có thể ra mặt dạy ngươi."
Lúc này Elsa mới tin Trần Ức, nhưng vẫn còn chút ngạc nhiên: "Vậy ma pháp của ngươi từ đâu mà có, còn cả phân thân này nữa, sao ngươi không dạy ta?"
Bởi vì đây vốn dĩ không phải là một hệ thống mà!
Trần Ức hơi đau đầu, đây chính là lý do hắn muốn ẩn thân làm cá muối, dạy đồ đệ cái gì chứ, quá phiền phức, chính hắn còn đang là học trò đây này.
"Nghe đây, công chúa Elsa, tuy rằng ta lừa ngươi, nhưng cũng đã dạy dỗ ma pháp cho ngươi, chúng ta không ai nợ ai, tạm biệt!"
Trần Ức mở toang cửa lớn, lịch sự mời Elsa đi ra ngoài.
"Nhưng ta là công chúa, ngươi biết công chúa đại diện cho điều gì không?"
Khóe miệng Elsa cong lên, trông chẳng khác gì một ác ma nhỏ: "Ngươi có thể là thần dân của ta đó!"
[Nữ Hoàng Băng Giá]: Tôi nghi ngờ mình đã xuyên đến thế giới Nữ Hoàng Băng Giá phiên bản hắc hóa rồi, công chúa Elsa trông thật tà ác.
[Lộc Đỉnh Ký]: Tà ác? Tà ác ở phương diện nào? Có to không?
[Jigoku Sensei Nube]: Chưa biết chừng đây mới thực sự là Elsa, Nữ Hoàng Băng Giá được cải biên từ truyện cổ tích Bà Chúa Tuyết, cô nương kia đâu phải người hiền lành gì, còn bắt một người bạn nhỏ về làm vật sưu tập trong nhà cơ mà.
Tuy rằng Trần Ức của Lộc Đỉnh Ký hằng ngày ăn nói lung tung, nhưng mọi người đều tự giác bỏ ngoài tai, để tránh ngày nào đó bị hắn làm hư mất.
[Nữ Hoàng Băng Giá]: Sao tôi lại không có ấn tượng gì nhỉ?
[Jigoku Sensei Nube]: Vì tôi đọc nó hồi còn học tiểu học (Truyện cổ Andersen).
Khi ngươi học tiểu học thì ta cũng đang học tiểu học. . .
À phải rồi, tên này hiện giờ vẫn còn đang học tiểu học mà!...