Groupchat Tỷ Người

Chương 50: Mau mau đi thống trị thế giới

Chương 50: Mau mau đi thống trị thế giới
[Bio Booster Armor Guyver]: Ta đã phân tích ra thế giới chứa đựng dụng cụ, bên trong vật phẩm là ảnh JPG!
Điều khiến nhóm Trần Ức không ngờ tới là, ngay ngày hôm sau, Bio Booster Armor Guyver Trần Ức liền đăng tải một tấm hình.
[The Matrix]: Vật này, nhìn khá giống mang hạt trên DNA?
[Bio Booster Armor Guyver]: Không sai, sở dĩ nhân loại già yếu đi là do mang hạt bị rút ngắn. Vậy nên trên lý thuyết, chỉ cần mang hạt trên DNA có thể phân liệt vô hạn, nhân loại sẽ đạt được vĩnh sinh.
[In Time]: Nhưng đó chẳng phải chỉ là một suy đoán thôi sao?
[Bio Booster Armor Guyver]: Ngươi đã xuyên đến một thế giới mà thời gian là tiền tệ, còn lạ gì những thiết lập kỳ quái nữa?
[In Time]: ...
Lý lẽ đầy đủ, chứng cứ xác thực, khiến người khó lòng bác bỏ.
[Lộc Đỉnh Ký]: Vậy nếu vậy, chẳng phải chúng ta đều có thể vĩnh sinh?
Trần Ức của Lộc Đỉnh Ký có chút hưng phấn. So với đa số các Trần Ức khác, thế giới của hắn chỉ là một thế giới võ hiệp. Vĩnh sinh là điều không tưởng, dù có tu luyện từ sáng đến tối, nhiều nhất cũng chỉ sống được một, hai trăm năm. Thậm chí, còn có thể tẩu hỏa nhập ma mà chết.
[Bio Booster Armor Guyver]: Ta kiến nghị các ngươi tốt nhất đừng làm vậy. Bởi vì thứ này có tính thay thế. Một khi thay thế mang hạt DNA tự nhiên của cơ thể, chúng ta vĩnh viễn chỉ có thể dựa vào nó để tồn tại.
[Ready Player One]: Có gì to tát? Chẳng phải ai cũng ăn cơm uống nước hàng ngày sao?
[Bio Booster Armor Guyver]: Không, nếu vậy cơ thể chúng ta sẽ chỉ thích ứng loại mang hạt nhân tạo này, không thể tự mình phân liệt nữa. Nói đơn giản, sức mạnh của chúng ta sẽ bị định hình.
Bất kể là nội lực hay ma lực, người trước tinh luyện tinh lực trong cơ thể, người sau thai nghén tinh thần. Tất cả đều cần dựa vào cơ thể, thân thể mới là gốc rễ của mọi thứ.
Nhưng mang hạt nhân tạo khống chế sự phân liệt tế bào, tuy rằng mang lại vĩnh sinh, lại khiến kí chủ không thể siêu phàm.
[In Time]: Bảo sao đến giờ ta vẫn chưa tu luyện được nội lực, cứ tưởng đầu óc mình không dùng được chứ.
Nhóm Trần Ức: ...
Cảm ơn, ta cảm thấy hơi bị xúc phạm đấy!
[Chronicle]: Nhưng chẳng phải hắn đã kích hoạt được niệm động lực rồi sao? Còn học được ma pháp và dương thần thuật nữa.
[Harry Potter]: Chẳng lẽ là do sức sống và ma lực bị chia đều?
[In Time]: Các ngươi chờ đã, ta chợt nảy ra một ý tưởng táo bạo!
Trần Ức lấy ma trượng ra, tự thi triển một bùa hóa thân, rồi bay ra vùng ngoại ô.
Thu hồi ma trượng, Trần Ức nhìn thời gian của mình, 7988:26:47. Sau đó, hắn nhìn về phía tảng đá lớn cao ngang người phía trước, bắt đầu dùng niệm động lực di chuyển nó.
Kẽo... kẽo...
Tảng đá từ từ bay lên, rồi lơ lửng giữa không trung.
Trần Ức sờ mũi, không chảy máu mũi!
Hắn lại đưa tay phải ra, con số trên đó lập tức biến thành 7908:26:23.
Ghê thật, bay mất tận tám mươi giờ, tương đương với gần ba ngày sinh mệnh.
Nhưng điều này cũng giúp ma lực của hắn tăng lên gấp đôi!
[In Time]@[Bio Booster Armor Guyver]: Loại mang hạt nhân tạo này, căn bản ngươi có thể phỏng chế được không?
[Bio Booster Armor Guyver]: Dễ thôi, ngươi cần bao nhiêu năm?
[In Time]: Nhanh cho ta một ức, hôm nay ta muốn trở thành Sorcerer Supreme!
[Nữ hoàng băng giá]: ...
[Marvel]: ...
[Bio Booster Armor Guyver]: Chuyện gì vậy?
[In Time]: Các ngươi quên rồi à, ma lực và sức sống của ta ngang nhau. Mà giờ ta đang nắm giữ vô tận sức sống!
Nhóm Trần Ức: !!!
Thì ra còn có thể như vậy sao?
Ngẫm kỹ thì đúng là như vậy thật. Nếu có một Trần Ức nắm giữ sự sống vĩnh hằng, chẳng phải có nghĩa là hắn nắm giữ vô tận ma lực sao?
[Harry Potter]: Đại lão, nể tình chúng ta đều là Trần Ức, chia cho ta một trăm năm ma lực đi!
[Lộc Đỉnh Ký]: Đại lão, nể tình chúng ta đều là Trần Ức...
[Thiên Hành Cửu Ca]: Đại lão...
...
Hết thảy Trần Ức đồng loạt sao chép và dán. Đùa à, chỉ cần vị huynh đệ này đồng ý, tất cả bọn họ đều sẽ vùng lên thôi!
[In Time]: Dễ nói dễ nói, chỉ cần thời gian đủ nhiều, ma lực bao đủ!
[Bio Booster Armor Guyver]: Tuy không muốn dội một gáo nước lạnh, nhưng việc chế tạo phi thuyền đổ bộ còn quá nhiều, không thể chuyên tâm sản xuất mang hạt nhân tạo được. Ta thấy cần phải phân công lại một chút.
Nhóm Trần Ức nghe vậy đều thấy có lý.
Thế giới cổ đại loại đầu tiên, không nói đến thiết bị, nguyên liệu cũng khó kiếm.
Thế giới siêu phàm cũng không an toàn, lỡ có ai biến dị thì sao?
Vậy tính ra, chỉ còn lại The Matrix, Himouto Umaru-chan, Ready Player One là phù hợp.
Trần Ức của The Matrix phải phụ trách phục chế ký ức, lại thêm Ma trận còn chưa giải quyết, không nên giao thêm nhiệm vụ.
Ready Player One toàn lũ nghiện game, trừ phi Trần Ức đóng cửa Ốc đảo, bằng không chẳng ai chịu đi làm đàng hoàng cả.
[Bio Booster Armor Guyver]: Vậy nên, trách nhiệm trở nên mạnh mẽ giao cho ngươi vậy.
[Himouto Umaru-chan]: Ê này, công ty của ta mới mở, làm gì có thiết bị sản xuất đồ chơi kia chứ!
[Resident Evil]: Nhỏ nhẹ hỏi một câu, sao không xây nhà máy ở In Time luôn?
[In Time]: Như vậy ta phải thống trị thế giới mất, phiền phức lắm.
Nhóm Trần Ức: ...
[Bio Booster Armor Guyver]: Mau mau đi thống trị thế giới đi, bằng không ta sẽ không cho ngươi mang hạt nhân tạo đâu!
[In Time]: ...
Ta mà thống trị thế giới rồi, còn thèm mấy cái mang hạt nhân tạo của ngươi chắc?
Tuy trong lòng không muốn, nhưng rõ ràng là trách nhiệm cứu vớt thế giới chỉ có thể giao lên tay mình. Trần Ức tỏ vẻ hết sức bất đắc dĩ.
Hơn nữa, tuy rằng trên lý thuyết hắn có thể trở thành Sorcerer Supreme, nhưng đó chỉ là trên lý thuyết. Huống chi, tuy đã vĩnh sinh, cơ thể hắn vẫn gầy yếu không thể tả so với các pháp sư thực thụ. Điều này không phù hợp với thân phận của Sorcerer Supreme.
"Đã đến lúc cho lũ người ở cái thế giới này biết ai mới thực sự là Đổ Thần rồi!"
Trần Ức phân ra một dương thần phân thân, thi triển bùa hóa thân lên nó, rồi... Hắn đi vòng quanh khu ổ chuột mãi mà chẳng tìm được sòng bạc nào.
Trần Ức lúc này mới nhớ ra, phương thức đánh bạc ở khu ổ chuột là Đấu sĩ. Tương tự như so tay, hai bên duỗi thẳng cánh tay nắm chặt cổ tay đối phương. Ai đè tay đối phương xuống, người đó sẽ cướp được thời gian của đối phương.
Đây là một hình thức đánh bạc vô cùng nguy hiểm, bởi vì người thua sẽ phải trả giá bằng cái chết.
"Quả không hổ là khu ổ chuột."
Trần Ức không nhịn được nhổ một câu, xem ra hắn phải đến những múi giờ cao hơn mới có thể tìm được sòng bạc.
Múi giờ hắn đang ở là 12, muốn đến múi giờ 11 phải trả phí qua đường một tháng, quả thực là quá chặt chém.
Phải biết ở cái thế giới này, một ly cà phê nóng có giá ba phút. Quy đổi sang thế giới cũ của hắn, mức chênh lệch giá chẳng bao nhiêu, chỉ tầm ba tệ. Vậy mà phí qua đường một tháng chẳng khác nào hơn bốn vạn tệ, đi nước ngoài cũng không đắt đến vậy.
Đây còn chỉ là từ múi giờ 12 đến múi giờ 11, từ 11 đến 10 phải trả hai tháng, cứ thế mà suy ra...
"Nhóc con, xem ra nhàn nhã nhỉ?"
Đúng lúc này, một đám mặc đồ đen vây lấy Trần Ức, giọng điệu chẳng mấy thân thiện.
Người nhàn nhã thường đại diện cho việc họ có thời gian để cướp đoạt.
"Suýt quên mất, còn có lũ các ngươi tồn tại."
Bọn cướp thời gian!
Đây là một đám tội phạm chuyên đi cướp đoạt thời gian. Không sai, thời gian của ngươi không hoàn toàn do ngươi quyết định. Chỉ cần ngươi hôn mê, người khác có thể dễ như ăn cháo cướp đi nó.
Từ sau khi xuyên qua, Trần Ức toàn về thẳng nhà sau giờ làm, chỉ sợ bị người khác cướp. Nhưng giờ thì khác rồi.
"Có phiền không nếu cho ta xem đồng hồ của ngươi?"
Tên đầu lĩnh rút súng, chĩa thẳng vào đầu Trần Ức.
"Vậy có phiền không nếu ta xem đồng hồ của ngươi?"
Khóe miệng Trần Ức cong lên, hỏi ngược lại.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất