Chương 9: Luôn cảm giác ta thật giống thành công cụ người của các ngươi
[Marvel]: Không hay rồi, trong nhà trọ của ta đến một cô nàng Jessyca · Jones!
[Lộc Đỉnh Ký]: Chính là cái món vũ khí nóng kia hả? Vậy thì mau tới đi!
[Chronicle]: Ta nói này, ngươi có phải bị vũ trụ Marvel dòm ngó rồi không, sao ta cứ thấy ngươi mãi bị dằn vặt thế nhỉ?
[The Matrix]: Ta thấy đây là do chính hắn làm đấy chứ, cứ ngoan ngoãn ở nhà tu luyện thì có phải hơn không?
Nói thì nghe hay lắm, các ngươi cứ hết người này đến người kia làm loạn cả lên, có ai cân nhắc đến cảm thụ của ta không hả?
[Harry Potter]: Ta nhớ nhà trọ của ngươi giá cao lắm mà, Jessyca chẳng phải là một con ma đói sao? Lấy đâu ra tiền thế?
Trần Ức chỉ xem qua bộ đầu tiên của (Jessyca · Jones), nên cũng không biết nội dung các phần sau ra sao. Dù sao (Jessyca · Jones) cũng chẳng có hiệu ứng đặc biệt gì, đối với những người thích xem siêu năng đại chiến như hắn thì cũng không thích nổi.
Đây cũng là lý do vì sao hắn chẳng có ấn tượng gì với Percy, bởi vì hắn vốn mù mặt với những người có tướng mạo bình thường như thế.
Quan trọng hơn là nội dung của (Jessyca · Jones) tràn ngập những cảnh tượng nhức mắt, gây chấn động lớn đến tam quan của hắn, khiến hắn rất phản cảm.
Hắn cũng không phải là mắc bệnh đạo đức thích thanh cao gì, cái thời đại này chuyện vừa mắt là đi thuê phòng cũng là chuyện thường thôi, nhưng các ngươi cũng đâu cần thiết phải nhồi nhét vào mỗi tập phim chứ, cứ như thể trừ mấy chuyện đó ra, nhân vật chính chẳng còn việc gì khác để làm vậy. Ta đến đây để xem siêu năng đại chiến, muốn xem phim hành động thì ta tự đổi kênh được chứ sao!
[Marvel]: Chắc là tiền của chị cô ta đấy, các ngươi quên rồi hả, chị cô ta là một tiểu minh tinh mà.
[Lộc Đỉnh Ký]: À, ta nhớ ra rồi, cái cô bé 15 tuổi đã bị vùi dập đấy à.
Hỗn đản, ngươi có thể tập trung vào trọng điểm được không hả!
[The Matrix]: Nha nha, ta cũng nhớ ra rồi, nhưng ta nhớ cô nàng từng nói là Avenger tạm thời không có ở New York mà!
[Chronicle]: Thế nên ta mới bảo là do chính hắn tự gây ra đấy, hắn mà không mở cái nhà trọ kia thì đã chẳng có chuyện này rồi.
Có lý có chứng cứ hẳn hoi, khiến người ta tin phục thật đấy.
Trần Ức xoa xoa huyệt thái dương, bắt đầu hồi tưởng lại nội dung của (Jessyca · Jones).
Tuy rằng đều là Trần Ức, nhưng thế giới mà mọi người xuyên qua hình như không giống nhau thì phải. Tỉ như Trần Ức của Marvel và Chronicle, xuyên đến đây cũng chỉ mới chưa đầy một năm, còn Trần Ức của Lộc Đỉnh Ký thì đã xuyên qua gần 10 năm rồi, thành một gã trung niên béo ú đầy mỡ.
Trần Ức của Harry Potter thì lại vừa xuyên qua đã biến thành một đứa trẻ con, cùng Hermione chơi bùn đất, giờ mới 15 tuổi. Còn Trần Ức của The Matrix thì vẫn đang ở Zion được hơn một năm.
Do đó ký ức của mọi người về (Jessyca · Jones) cũng khác nhau, tỉ như Trần Ức của Lộc Đỉnh Ký lại nhớ Jessyca là một món vũ khí nóng.
[Marvel]: Ta nhớ rồi, Jessyca trong nguyên tác từng nói là sẽ dẫn Percy rời khỏi nhà, chắc giờ là cái khoảng thời gian đó.
Mẹ của Percy là một người sùng bái chủ nghĩa kim tiền, vì muốn Percy nổi tiếng mà thậm chí còn không cho Percy ăn nhiều, ép cô bé nôn ra, Percy bị ép đến khổ sở không tả xiết, thậm chí còn nhiễm thói quen cuồng hút fan.
Chính vì muốn cứu Percy, Jessyca mới bộc lộ siêu năng lực của mình, đồng thời cảnh cáo cô bé không được hé răng nửa lời, rồi dẫn Percy dọn nhà.
[Lộc Đỉnh Ký]: Thế tức là Jessyca giờ vẫn còn non hả?
Cái tên này, hết cứu rồi!
[Harry Potter]: Vậy có nghĩa là Tím người vẫn chưa xuất hiện hả?
[Chronicle]: Sao có thể chưa xuất hiện được, cái tên đó từ năm 7 tuổi đã bắt đầu đi khắp thế giới gây họa rồi, giờ không biết đã gieo rắc tai ương cho bao nhiêu người rồi.
[The Matrix]: Xông lên đi, Deadpool, bắn nát cái đầu chó của hắn từ ngoài 800 mét cho ta.
[Marvel]: Xông lên cái đầu ngươi ấy! Với cả, đừng có gọi ta là Deadpool!
[Lộc Đỉnh Ký]: Ngươi lại còn đối xử với muội muội mình như thế. . . Cầm thú!
Mệt mỏi quá, thôi thì cứ hủy diệt hết đi!
[The Matrix] đã gửi một lì xì [Bộ đồ Deadpool] cho [Marvel].
Trần Ức: . . .
Sao bộ đồ Deadpool lại ở chỗ ngươi thế hả?
[Chronicle]: Khụ khụ, lúc phát đồ vội quá, tiện tay gửi bừa thôi mà.
Trần Ức tắt group chat, triệt để thất vọng về đám thần kinh này. Thôi được rồi, sau này cứ để khách trọ nộp tiền thuê online vậy, ừm, còn phải làm thêm một cái cửa cách ly chống độc nữa, để đề phòng bị nhiễm độc từ Tím người. Sau này cứ ngoan ngoãn ở nhà thôi vậy. . .
"Đại não phong bế thuật chắc là có hiệu quả với Tím người nhỉ?"
Ở thế giới Harry Potter, Trần Ức sờ sờ cằm, tính toán là sẽ ở lì trong nhà một tháng, coi như nghỉ ngơi luôn. Hắn cũng vừa hay có thời gian đi ngó nghiêng một chút, không cầu trở thành phù thủy, mua vài quyển sách ma thuật về đọc cũng không tệ.
"Luân Đôn, Anh quốc, khu Westminster, quán rượu Leaky Cauldron ở ngã tư đường Charing Cross Road!"
Từ sau khi xuyên không, Trần Ức từ nhỏ đến lớn đều mong chờ được trở thành phù thủy, nên hắn thường xuyên vắt óc hồi tưởng lại nội dung của (Harry Potter), vì thế còn viết lại vị trí của Hẻm Xéo ra, để đề phòng bản thân đột nhiên quên mất.
Kỳ thực vốn dĩ hắn đã định là sẽ tìm cơ hội đến Hẻm Xéo một chuyến, mua vài quyển sách ma thuật, nhưng tiếc là túi tiền eo hẹp quá. Tuy rằng hắn là người xuyên không, cũng muốn thử làm vài phát minh nhỏ, nhưng mà những thứ mà nước Anh thế kỷ 20 có thì phần lớn đều đã có cả rồi, còn những thứ chưa có thì. . . Hắn cũng chẳng có ấn tượng gì.
Giống như mỗi lần Trần Ức nhìn thấy mấy chiếc ô tô cũ kỹ trên đường, hắn đều cảm thấy kiểu xe cũ mèm này mà cũng có người đi cơ đấy, nhưng người ta vẫn cứ thấy rất thời thượng đấy thôi.
Bố mẹ của Trần Ức ở thế giới này bận trông coi cửa tiệm, nên cũng ít khi quản hắn. Tất nhiên, chủ yếu là do Trần Ức mang tư duy của một người trưởng thành nên cũng ít khi làm mấy trò trẻ con, nên đó cũng là lý do vì sao Hermione thích chơi với hắn, bởi vì so với mấy đứa trẻ ranh kia, Trần Ức trưởng thành hơn, hiểu biết cũng nhiều hơn.
Trần Ức vui vẻ lên tàu, một mạch đi tới ngã tư đường Charing Cross Road, sau đó chìm vào im lặng.
[Harry Potter]@ [Chronicle]: Đại lão giúp ta một chuyện, ta tìm không ra Leaky Cauldron!
Trần Ức nhớ Leaky Cauldron ở sau một cái sân nhỏ, phía trên bức tường gạch có một cái thùng rác số ba, lật ngang vài lạng, đó chính là phương pháp để mở ra Hẻm Xéo.
Nhưng hắn quên mất một chuyện, hắn hiện giờ chỉ là một Muggle!
[Lộc Đỉnh Ký]: Niệm động lực có tác dụng với ma pháp không?
[The Matrix]: Chắc là có, niệm động lực cũng là một loại sức mạnh tinh thần mà thôi. Bùa trục xuất Muggle nói trắng ra là thông qua ma pháp để tác động đến não bộ của người bình thường, khiến họ theo bản năng mà quên đi một nơi nào đó, nhưng bùa này lại không có hiệu quả với những phù thủy đã trưởng thành hay những phù thủy vị thành niên, nên hiệu quả của nó chắc là rất bình thường thôi.
[Chronicle]: Sao ta cứ có cảm giác ta giống như công cụ của các ngươi thế nhỉ.
[Lộc Đỉnh Ký]: Tự tin lên đi, ta cũng thế mà.
[Harry Potter]: Đừng nói thế chứ, đợi ta mua được sách ma thuật, mọi người cũng có thể trở thành phù thủy mà.
[Chronicle] đã gửi một lì xì [Niệm động lực] cho [Harry Potter].
Trần Ức mừng rỡ click vào nhận lì xì, não bộ trong nháy mắt trở nên thanh minh hơn hẳn, hắn định thần nhìn về phía trước. . . Sau đó thì chẳng thấy gì cả.
Dù sao dù biết địa điểm là ở ngã tư đường Charing Cross Road, nhưng đâu phải chỉ có mỗi một cái quán Leaky Cauldron đâu, còn có cả tiệm hoa quả, cửa hàng sách, tiệm đĩa nhạc nữa chứ.
Cuối cùng Trần Ức cũng đi tới trước một cái cửa hàng tối om. Sở dĩ tìm đến được nơi này, một mặt là do theo như miêu tả trong tiểu thuyết, Leaky Cauldron là một quán rượu rất cũ nát, mặt khác là vì cách bài trí của nó khá giống. Trên cửa treo một tấm biển đen chậm rãi sáng lên, biến thành màu đồng thau, trên đó có một cái nồi nấu quặng màu đen, trên nồi có viết chữ Leaky Cauldron.
Khá lắm, cảm ứng thiết bị đúng không!
Bên trong quán rượu tuy rằng náo nhiệt, nhưng cũng rất đơn sơ, bàn ghế đều là đồ gỗ đơn giản, ngay cả quầy rượu cũng được làm từ đá, không biết có phải được chế tạo bằng ma pháp hay không.
Hơn nữa so với thế giới loài người đã dùng đến đèn điện, nơi này lại vẫn còn dùng nến, cộng thêm việc bên ngoài trời đang sáng, khiến Trần Ức vừa bước vào đã cảm thấy rất tối tăm.
Trần Ức mở toang cánh cửa ra tự nhiên thu hút sự chú ý của không ít phù thủy, nhưng Trần Ức không hề hoảng sợ, cứ như không có chuyện gì xảy ra mà đóng cửa lại.
Các phù thủy nhìn thấy người vừa bước vào là một người lạ hoắc, cũng cúi đầu tiếp tục uống rượu, không để ý nữa.
Thành công!
Trần Ức thầm mừng rỡ, nhìn bao quát một vòng bên trong quán rượu, cuối cùng ở hướng quầy rượu hắn cũng thấy một lối ra, liền hướng về phía đó mà đi...