Chương 100: Cực Hạn
Khổ huấn tiếp tục.
Lại là 7 ngày trôi qua.
Tựa như vị thanh niên huấn luyện viên lấy 7 ngày là một cái mốc, cứ đến ngày thứ 8 thì sẽ chỉ định nhiệm vụ mới cho Đỗ Địch An, số lượng tên mỗi ngày tăng lên thêm 100 mũi nữa, nghĩa là cần bắn được 1600 mũi, và ít nhất phải có 400 mũi trúng bia !
Nhưng lần tăng lên này cũng không trực tiếp tăng 500 mũi như lần đầu nữa, có lẽ là cân nhắc đến cực hạn của thể chất. Huấn luyện viên tính toán là với thể chất Liệt Giả sơ cấp của Đỗ Địch An mà hoàn thành 1500 mũi là đã cố rất hết sức rồi, mỗi một lần tăng thêm 100 mũi cũng đều là nhiệm vụ cực kì chật vật, cơ bản thì 2000 mũi đã là cực hạn thể lực của Đỗ Địch An !
Hắn ước tính từ rất nhiều phương diện mà tư liệu có được, chuẩn xác vô cùng, nhưng mà hắn cũng không biết rằng khi mà hắn đặt ra nhiệm vụ 1600 mũi thì Đỗ Địch An đã có thể bắn được tới 2080 mũi !
Đồng thời, kỉ lục này cũng bị phá ngay ngày tiếp theo, đạt tới 2112 mũi !
Càng về sau, tốc độ tăng số lượng mũi tên mà Đỗ Địch An có thể bắn càng chậm, thể năng của hắn đã sớm đạt đến cực hạn, thậm chí là đột phá cực hạn. Mà xác suất trúng bia của hắn cũng đã đạt tới 700 mũi ! Nói cách khác, hắn có thể liên tục bắn ra 700 mũi ổn định, chính xác!
Đây tuyệt đối là một trình độ đáng sợ, cũng mang ý nghĩa là hắn đã chân chính nhập môn tiễn thuật!
Nhưng mà cũng chỉ mới vẻn vẹn là nhập môn mà thôi, dù sao cái bia cũng là bất động, mà còn bởi nó có diện tích khá lớn, muốn bắn chính xác vào hồng tâm thì phải khó hơn nhiều !
Đảo mắt cái lại nửa tháng trôi qua.
Trong sân huấn luyện thợ săn.
Pặc ! Pặc ! Pặc !
Các mũi tên liên tục được bắn ra, cứ 3 mũi thì sẽ có 1 mũi trúng hồng tâm.
Chuyển động của Đỗ Địch An đã ổn định, sau một đêm nghỉ ngơi thì cánh tay đau nhức hôm trước đã khôi phục 7 – 8 phần, thân thể đã thích ứng với huấn luyện cường độ cao như vậy.
Khi mà hắn bắn đến mũi thứ 200 thì năm người khác mới bắt đầu đi vào trong sân.
Một tháng huấn luyện này, tốc độ tiến bộ thần tốc của Đỗ Địch An đã khiến năm người kia lau mắt mà nhìn, bất quá nghĩ đến dù sao Đỗ Địch An cũng là có ma ngân thì trong lòng bọn họ không chỉ hâm mộ mà còn mấy phần ghen ghét.
Sau đó không lâu, thanh niên huấn luyện viên cũng đi tới, ngoại trừ lúc tuyên bố nhiệm vụ thì nét mặt của hắn vẫn luôn hiền hòa, khẽ cười với Đỗ Địch An.
- Ngươi đã hoàn thành một tháng nhiệm vụ, số lượng mũi tên mỗi ngày cũng đã đạt đến 2000 mũi, coi như là cực hạn rồi, ta tin rằng lực cánh tay của ngươi bây giờ đã có thể khống chế vô cùng ổn định rồi chứ.
Đỗ Địch An ngừng lại nhìn qua hắn.
- Tiếp theo ta sẽ dạy cho ngươi xạ kỹ đầu tiên của thợ săn sơ cấp, đợi ngươi nắm giữ xong thì sẽ được coi là một cung tiễn thủ hợp cách chân chính.
Thanh niên huấn luyện viên mỉm cười, cầm lấy một cây cung màu đen và bao đựng tên trên kệ xuống, rút ra một mũi tên đen nhánh nói với Đỗ Địch An.
- Nhìn cho kỹ, chiêu này gọi là ‘Liên Châu Tiễn’ !
Vừa dứt lời, ngón tay hắn buông lỏng ra, dây cung đột nhiên bắn mạnh.
Vèo một tiếng, mũi tên lao nhanh đi, ‘pặc’ một tiếng trúng ngay vào hồng tâm.
Khi mà Đỗ Địch An quay đầu về phía thanh niên huấn luyện viên thì đột nhiên lại có một tiếng ‘pặc’ truyền đến từ phía bia ngắm, quay đầu nhìn lại, bất giờ hắn không khỏi ngạc nhiên khi chỗ hồng tâm có đến 2 mũi tên !
- Ngươi thấy rõ không ?
Thanh niên huấn luyện viên cười một tiếng.
- Đó gọi là ‘Liên Châu Tiễn’, nghĩa là các mũi tên không ngừng được bắn ra với tốc độ cao, chiêu này đòi hỏi độ ổn định và nhanh chóng cao, hai mũi tên được bắn ra phải trúng cùng một vị trí, như vậy mới có thể tạo thành lực sát thương lớn nhất. Nếu gặp phải quái vật có khả năng phòng ngự khá mạnh thì mũi tên đầu xé rách lân giáp, mũi thứ 2 đâm xuyên cốt nhục, mũi thứ 3 kết thúc tính mạnh của nó !
Đỗ Địch An trầm ngâm một chút, gật đầu nói.
- Đã rõ.
- Cho ngươi thời gian nửa tháng, phải nắm giữ ‘Nhị Liên Châu’. Nếu như đến lúc đó mà ngươi vẫn không nắm được thì chúc mừng, ngươi sẽ có được huấn luyện địa ngục mà người người đều mong.
Thanh niên huấn luyện viên lạnh lùng nói.
Đỗ Địch An khẽ gật đầu, tỏ ra hiểu rõ.
- Nhớ kỹ, mấu chốt của chiêu này là ở chỗ ổn định, đồng thời tốc độ rút tên và cài tên phải nhanh, chuẩn, ổn !
Thanh niên huấn luyện viên dặn dò, rồi lại làm mẫu một lần, vẫn là ‘Nhị Liên Châu’, tất cả đều trúng hồng tâm.
Lần này thì Đỗ Địch An thấy rõ, tốc độ cài tên của hắn nhanh đến mức giống như một cái bóng mờ, cơ hồ mũi tên trước vừa bắn đi thì mũi sau đã được cài sẵn, tốc độ tay nhanh đến rợn người!
Dưới sự quan sát của thanh niên huấn luyện viên, Đỗ Địch An cũng bắt đầu luyện tập.
Rất nhanh sau đó hắn liền hiểu được độ khó của bài tập này, đầu tiên là rút tên, chưa chắn vừa cho tay ra cái bao phía sau liền có thể cầm được một mũi tên, chỉ là ngẫu nhiên mới bắt được, cũng bởi vì động tác rút tên hoặc là vị trí không đúng, thời điểm căn chuẩn không chính xách sẽ khiến cho tốc độ chậm lại, không cách nào liên xạ được.
Thanh niên huấn luyện viên nhìn một hồi, nói một câu “cố gắng tập luyện” rồi quay người rời đi.
Lại 1 ngày trôi qua.
Đỗ Địch An hoàn toàn đắm chìm vào quá trình cài tên và bắn nhanh, đến tận khi 8 giờ tối, được người hầu nhắc nhở thì hắn mới hổi tỉnh tinh thần lại, hỏi vô thức.
- Hôm nay bắn ra bao nhiêu mũi ?
- 2530 mũi.
Ngươi hầu đáp lại.
Đỗ Địch An hơi ngạc nhiên, sô lượng mũi tên hắn bắn ra vẫn luông ổn định ở khoảng 2350 mũi, vậy mà hôm nay đột nhiên tăng lên 130 mũi ? Phải biết rằng thể năng của hắn đã sớm đạt tới cực hạn.
- Quá tập trung khiến cho không cảm thấy thân thể mệt mỏi ?
Đỗ Địch An hiểu ra, lập tức để ý thấy chỗ móng tay đã chảy máu, lúc này mới lấy quần áo quấn quanh, trở về ăn cơm.
Ngày hôm sau.
Đỗ Địch An vẫn đến sớm để tập luyện như thường lệ.
Theo số lần luyện tập, Đỗ Địch An cũng ngày càng hiểu rõ hơn về ‘Liên Châu Tiễn’, nhưng mà hiểu thì hiểu, hắn lại dần dần có chỗ bài xích với xạ kỹ này.
“Liên Châu Tiễn là xạ kích tốc độ cao, mặc dù liên tục lắp 2, thậm chí là 3 mũi tên sẽ tạo thành lực sát thương rất mạnh, nhưng mà khuyết điểm cũng rất rõ ràng, bắn tên nhanh chóng sẽ khiến cho uy lực của mỗi mũi tên suy giảm, lực sát thương của 3 mũi tạo thành thực chất chỉ so được với 1 mũi rưỡi mà thôi !”
Đỗ Địch An nghĩ thầm trong lòng.
“Nếu như có thể 1 mũi giết chết, vậy cần gì 3 mũi? Luyện tập cái này thì chẳng thà luyện tập tụ lực 1 mũi trước đó còn hơn, mặc dù tốc độ chậm nhưng Liệp Giả vốn là lấy phương thức ẩn núp, bắn giết đối phương, chỉ cần dùng 1 mũi để giải quyết là được.”
“Mà tinh lực mỗi người có hạn, luyện tập Liên Châu Tiễn cần thời gian quá lâu, còn không bằng chuyên tâm học 1 cái.”
Hắn quyết định đi tới cực hạn !
Bất luận một cái gì đạt tới cực hạn đều rất là đáng sợ.
Bất kể là ‘Duy Khoái Bất Phá’ hay là ‘Nhất Lực Hàng Thập Hội’ đều là một loại cực hạn !
Mặc dù Liên Châu Tiễn nhìn thì ngầu đấy, uy lực nhìn như lớn nhưng Đỗ Địch An lại cảm thấy không đáng lãng phí tinh lực để học cái đó, hắn muốn luyện thành lực phá hoại mạnh nhất, tốt nhất nên là ‘Nhất Tiễn Tất Sát’ !
Nghĩ tới đây, Đỗ Địch An liền từ bỏ luyện tập Liên Châu Tiễn, tiếp tục luyện tập lại bài tập bắn tên cơ sở lúc trước !
Nhưng mà lần này hắn lại không mù quáng truy cầu số lượng nữa, mà lần này cái hắn theo đuổi là chất lượng, không ngừng suy tư xem như thế nào mới có lực sát thương lớn nhất.
.