Chương 116: Phản Săn
- Rõ ràng hắn đã sớm tính toán tốt đường lui!
Thiếu nữ ngăm đen líu lưỡi nói:
- Người này sao có thể một thái điểu, chẳng lẽ hắn cố ý bạo lộ mùi cho ngươi biết, dẫn chúng ta đến vị trí hắn mai phục?
Sắc mặt Gree âm trầm, không trả lời.
- Tách ra đuổi theo quá nguy hiểm đi.
Thiếu nữ ngăm đen thấy hắn không nói lời nào, chần chờ nói:
- Đối phương có thể khiến đội trưởng ngươi bị thương. Nếu như đuổi theo chúng ta chưa hẳn có thể ứng phó được, ngược lại sẽ bị đánh bại từng người!
Gree hơi chút suy tư, nói:
- Cũng tốt, ta nghĩ được biện pháp để phân biệt rõ rồi. Hắn dựa vào hỗn hợp mùi Phệ Cốt Thử để chúng ta không cách nào truy tung hắn, nhưng quỹ tích chạy của những Phệ Cốt Thử này không giống nhân loại, thậm chí có thể chạy vài bước liền dừng lại!
- Đương nhiên hắn cũng có thể dừng lại để giả dạng Phệ Cốt Thử. Bất kể như thế nào ta cũng cần tới phân biệt!
Hắn hô hấp dồn dập, tế bào khứu giác hoạt động cật lực. Trong chốc lát tất cả mùi chung quanh đều rõ ràng, mùi mưa, mùi cỏ rêu, mùi thi thể trên mặt đất, mùi hòn đá mục nát trên mặt đất…. tất cả cấu thành một địa đồ trong đầu hắn.
Không đến năm giây, hắn nhanh chóng mở to mắt nói:
- Đi theo ta.
Nói xong hắn liền chạy về một hướng.
Thiếu nữ ngăm đen kinh hỉ nói:
- Đã tìm được?
- Không thể xác định.
Hai người một trước một sau đuổi theo, rất nhanh đã vào quảng trường rộng rãi trước mặt, mặt đất có đại lượng nước mưa cùng một ít hài cốt ma vật, tứ chi Hành thi rối rữa, cùng với rêu xanh và một ít cành cây khô đen kịt.
Gree đưa tay chỉ về một hướng, nơi đó có loạn thạch sụp đổ, nhưng nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện trong loạn thạch có vài tảng đá có rêu xanh bám vào.
- Vậy mà trốn nơi đó!
Con mắt thiếu nữ ngăm đen sáng ngời, cỏ rêu ít nói rõ có người cố tình làm như vậy, rất có thể chính là của tên kia làm ra! Bất quá nàng không dám khinh thường, nếu như người nọ thật sự trốn ở nơi này, khẳng định ở đây có bẫy rập!
Nàng cẩn thận từng li từng tí tới gần, thăm dò địa hình chung quanh cùng cách bài trí những hòn đá phòng ngừa có cơ quan.
Gree đi theo đằng sau nàng. Đến lúc này việc hắn có thể làm cực kỳ có hạn, chỉ có thể trông cậy vào thiếu nữ ngăm đen tìm được bẫy rập.
- Bên trong nên có một huyệt động, mùi đang không ngừng truyền ra từ bên trong.
Gree thấp giọng nói, đồng thời nhíu mày, bắp thịt toàn thân căng cứng.
Thiếu nữ ngăm đen cầm chặt dao găm, nghiêm túc dò xét. Nghe Gree nói, lúc này cẩn thận từng li từng tí dò xét. Từ vết thương trên mặt Linda, hai người bọn họ đã xác định được địch nhân là thợ săn. Nàng tự tin trên phương diện cận chiến, đạo tặc tuyệt đối siêu việt thợ săn, cũng chỉ có chiến sĩ cùng kỵ sĩ mới khiến nàng bó tay. Đương nhiên đây chỉ là chiến đấu chính diện quang minh chính đại.
Cho nên nàng chỉ cần cẩn thận không để địch nhân biết mà từ trong loạn thạch tìm được góc độ đánh lén là được.
Hai người một trước một sau tới gần đống đá.
Mây đen vần vũ trên bầu trời, xoay tròn trên đỉnh đầu hai người, ẩn ẩn chuẩn bị có mưa to buông xuống!
- ở bên trong 40m.
Gree dùng thanh âm trầm thấp thông báo con mồi di chuyển.
Mùi chạy trốn càng xa, hai người càng gần loạn thạch.
- Không có bẫy rập.
Thiếu nữ ngăm đen nhíu mày, trong lòng khẩn trương. Càng không có bẫy rập càng làm cho nàng cảm thấy đáng sợ.
Lúc hai người tới đống loạn thạch trước mười mét
Bỗng nhiên tiếng nước ầm ầm vang lên, nhưng không phải trên đỉnh đầu mà ở sau lưng hai người!
Bắp thịt toàn thân hai người căng cứng, cơ hồ giống như phản xạ hoảng sợ quay đầu lại nhìn.
Vèo!
Một đạo ngân quang bay vụt đến, xuyên qua yết hầu Gree!
Là một mũi tên găm trên cổ hắn!
Gree trừng mắt thật lớn, tay ôm lấy yết hầu phát ra thanh âm thống khổ ngã trên mặt đất.
Đồng tử thiếu nữ ngăm đen co rút lại, chỉ thấy sau lưng mình là một ao nước đục ngầu, các loại đồ vật thối rữa trôi nổi, kể cả thi thể Phệ Cốt Thử đã được ngâm chương bềnh. Giờ khắc này lại có một đạo thân ảnh trong hồ nước, chính là Đỗ Địch An!
Hắn vậy mà trốn trong ao? !
Tim thiếu nữ ngăm đen đập thật mạnh, thấy Đỗ Địch An đứng vững trong ao, tiếp tục cài tên phóng tới. Nàng sợ hãi vội vàng cầm lấy thân thể Gree che trước mặt, lại không có chạy trốn mà tiến lại gần Đỗ Địch An.
Nàng biết rõ, nếu kéo giãn khoảng cách với một thợ săn thì đối phương có đến 100 loại phương pháp giết chết nàng!
Cơ hội duy nhất chính là cận chiến!
Nàng tin tưởng đối phương hẳn không phải là Trung cấp Thú Liệp giả, nếu không căn bản không cần dùng mưu kế, chính diện chiến đấu cũng có thể tùy tiện giết chết nàng cùng Gree. Bởi vậy nàng cũng không phải không có hi vọng chiến thắng!
Vèo!
Mũi tên thứ hai phóng tới găm trên khuôn mặt Gree, sinh mệnh của hắn vốn đã cạn kiệt, lập tức bỏ mình .
Đỗ Địch An thấy đối phương tiến lại gần mình, sắc mặt biến hóa, lập tức quay người bỏ chạy. Vừa chạy hắn vừa nhanh chóng cài tên, một khi đối phương vứt bỏ thi thể đuổi theo hắn thì sẽ bắn tên yểm hộ.
Giờ phút này trái tim hắn đang nhảy loạn, khi từ trong ao nước nhảy ra bắn chết Gree là một sự khảo nghiệm độ chính xác. May mắn trong khoảng thời gian này hắn đã khổ luyện tiễn thuật, độ chính xác cao gấp hai lần những Thú liệp giả bình thường khác.
Vèo!
Đỗ Địch An chạy về hướng một cao ốc phía sau.
Thiếu nữ ngăm đen thấy đối phương chạy, trong lòng vừa mừng vừa sợ, vừa mới chuẩn bị buông thi thể Gree ra để đuổi theo thì một mũi tên lại phóng tới, nàng sợ hãi vội vàng giơ thi thể Gree lên ngăn cản, mũi tên cắm vào ngực thi thể.
Nàng ghé mắt nhìn xuyên qua nách thi thể đã thấy Đỗ Địch An không quay đầu lại mà chạy vào trong một tòa lầu cao phía sau, nàng bỗng hơi chần chờ.
Vô luận là lúc trước Linda bị thương hay vừa rồi Gree bị giết chết, nàng đều chứng kiến được mưu kế đáng sợ của đối phương. Nàng không dám xác định trong cao ốc kia còn có bẫy rập gì chờ đợi nàng, dù sao nàng muốn phát hiện bẫy rập cũng cần phải có thời gian, không có khả năng liếc mắt đã có thể nhìn ra bẫy rập mà người khác bố trí ra. Vả lại trong cao ốc luôn có một thợ săn đáng sợ trực chờ!
Làm sao bây giờ?
Nàng do dự không dám quyết định, cuối cùng vẫn cắn răng một cái kéo lấy thi thể Gree quay người rời khỏi quảng trường, dọc theo con đường tìm một chỗ ngồi xuống, lấy Ma Yên Đạn trong bọc phóng ra, một làn sương mù màu đỏ nhạt bay ra, có mùi thơm, là bột phấn thực vật.
Đỗ Địch An chạy lên trên nhà cao tầng, thấy đối phương không đuổi theo, trong lòng nhẹ nhàng thở ra, lại có chút tiếc nuối. Bên dưới cao ốc hắn còn đặt một cái bẫy, bất quá hắn cũng không nắm chắc dựa bẫy rập có thể giết chết một Sơ cấp Thú Liệp giả. Dù sao hắn cũng không am hiểu chế tạo bẫy rập, thuần túy là dựa vào đầu óc của mình mà cũng không học có hệ thống.
- Khá tốt khá tốt.
Đỗ Địch An tựa lưng trên tường thở dốc, nhìn qua Hồng sắc sương mù phiêu đãng ngoài sân rộng, biết rõ đây là tín hiệu đối phương phóng thích. Cái này là trong dự đoán của hắn, bất quá hắn cũng không sợ gì. Đối phương chỉ có ba người đuổi theo đã là một cái sai lầm, hơn nữa người có năng lực truy tung duy nhất trong đội ngũ đã bị hắn giết chết rồi. Lúc này họ giống như người mù, ngược lại hắn có thể dựa vào mùi truy tung, núp trong bóng tối tập kích.
- Nàng đã thấy hình dạng của ta, tuy phẫn nộ, nhưng từ tính cách của nàng vừa cẩn thận lại ích kỷ, nếu không nắm chắc tuyệt đối, có lẽ sẽ không tiếp tục truy tung. Dù sao muốn đuổi theo cũng hết cách rồi, đáng tiếc, Ma Ngân năng lực của nàng là 'Huyết Tinh Giả', có thể điều khiển máu trong cơ thể. Hành Thi huyết dịch trên mũi tên không có tác dụng gì với nàng.
Ánh mắt Đỗ Địch An chớp động, nhanh chóng tính toán.
. . .
. . .