Hắc Ám Vương Giả

Chương 118: Tân Mưu

Chương 118: Tân Mưu
"Bọn họ rời khỏi, không có đuổi theo, chẳng lẽ là rút lui?"
Đỗ Địch An dựa vào cảm ứng mùi xác định hai người bọn họ đã rời đi, trong lòng nghi hoặc, Linda đã từng nhìn thấy hình dạng mình, hẳn là sẽ không bỏ qua dễ dàng như vậy. Đột nhiên hắn nghĩ đến một khả năng:
"Thợ săn duy nhất trong đội ngũ của họ đã chết, bọn họ biết nếu tiếp tục đuổi theo hắn một cách mù quáng thì sẽ rơi vào bẫy rập cho nên dứt khoát ôm cây đợi thỏ?
Hắn suy nghĩ một chút, ngay lập tức hiểu được cách nghĩ của Linda.
Cô ta biết rõ mình rất muốn giết chết cô ta, vì thế nên không cần phải vội vàng, vẻ mặt Đỗ Địch An âm trầm, nếu để họ họ quay trở lại Cự Bích, hắn sẽ rơi vào tình huống nguy hiểm.
Dựa vào thân phận Trung cấp Thú Liệp giả của cô ta, nhất định mình sẽ bị điều phái hắn về dưới đội ngũ của ả, đến khi một lần nữa ra ngoài Cự Bích, hắn sẽ không có cơ hội trốn thoát!
Lúc này hẳn là bọn họ đang bố trí bẫy rập, chủ động xuất hiện quá nguy hiểm, chỉ có thể chờ sao?
Đỗ Địch An nhíu mày. Cơ hội duy nhất ngày hôm nay chính là chờ, chờ đến khi bọn họ buông lỏng cảnh giác, cho rằng hắn đã rời đi. Sau đó hắn có thể phục kích đánh lén! Tuy nhiên, dù sao thì đối phương cũng là Trung cấp Thú Liệp giả, hơn nữa cũng biết được hắn có sức uy hiếp, như thế thì xem ra rất khó bị trúng kế, hơn nữa một khi triệu tập hai người khác, đến lúc đó bốn người cùng một chỗ. Coi như hắn có thể giết một trong số bọn họ, ba người kia sẽ ngay lập tức bắt giữ hắn.
Dù sao, tầm bắn của hắn chỉ đạt 100 mét, mà độ chính xác không phải là 100%. Vẫn có khả năng mắc lỗi.
Rầm rầm ~!
Lôi đình gầm thét chiếu sáng bầu trời mờ xịt.
Đỗ Địch An nhìn cơn mưa như trút nước, trong lòng bực bội dần lấy lại bình tĩnh. Tiếng sấm vang vọng trong tâm trí hắn, đột nhiên hắn nghĩ đến, nếu như hắn có thể sử dụng Lôi điện thì tốt biết bao?
Tuy nhiên muốn sử dụng lôi điện, các loại máy móc công cụ cần thiết vượt xa năng lực chế tạo hiện nay của hắn.
"Chờ một chút?"
"Lợi dụng lôi điện? Lợi dụng?"
Trong đầu Đỗ Địch An lóe lên một ý tưởng, hơi ngơ ngác một lúc, đôi mắt nhanh chóng sáng lên vì phấn khích.
"Đúng rồi, tại sao ta ngu ngốc như vậy? Nếu không thể giết tự tay giết bọn họ, tại sao không sử dụng ngoại lực? Chỉ dựa vào sức mạnh của mình để chiến đấu với họ thì khác nào đồ tể mổ heo. Quá ngu ngốc, thật sự quá ngu ngốc mà!"
Hắn vỗ đầu thật mạnh, nhưng trong lòng cực kỳ phấn khích.
...
...
Mưa tai, mưa đến nhanh cũng ngừng nhanh.
Khi mưa bắt đầu tạnh, không khí tràn đầy mùi ẩm ướt, cùng với mùi tươi mát của dây leo cùng cây cỏ.
Cơn mưa xua tan bụi bặm và mùi hôi của thi thể trên khắp đống đổ nát.
Thời gian trôi qua, khẽ đạo mắt, mặt trời đã lặn ở hướng tây, màn đêm tiến đến.
Trong một lầu nhỏ, tất cả cánh cửa cùng cửa sổ đều bị chặn lại, vốn là cửa thủy tinh bị nện vỡ, thiếu nữ ngăm đen tìm vài tấm ván gỗ cùng hòn đá lấp kín lại, còn dùng dây deo bịt những khe hở, bao bọc cực kỳ chặt chẽ, sau đó chồng một đống lửa nhỏ ở trong phòng.
Trong phòng trừ hai nữ, ngay cả hai người Nick cùng Reid đều bị Linda dùng Ma Yên Đạn triệu tập trở lại.
Mà mục đích triệu tập tự nhiên không phải vì Linda e dè Đỗ Địch An, mà là có cân nhắc nếu chỉ bằng vào hai người bọn họ, coi như ngồi chờ đến khi Khủng Trảo Thú xuất hiện cũng khó có thể bắt giết, ngược lại sẽ trở thành điểm tâm của nó.
Thứ hai, nàng lo lắng Đỗ Địch An không thể đánh lén các nàng rồi sẽ quay người đi đường vòng đánh lén Nick cùng Reid, hai người bọn họ không hề phòng bị, đến lúc đó có năng sẽ thiệt thòi lớn, cho nên triệu tập đến một chỗ, chuẩn bị chờ giải quyết Đỗ Địch An xong lại đi hoàn thành nhiệm vụ.
Dù sao thì nàng cũng không vội.
Nếu Đỗ Địch An chỉ là một tên nhóc vị thành niên bình thường, đánh lén không thành công liền biết khó mà lui thì cũng thôi. Nhưng sau khi được kiến thức đủ loại thủ đoạn của hắn, nàng cũng không dám đối đãi với hắn như một đứa trẻ, trong lòng không dám có nửa điểm khinh thị.
- Gree... hắn thế mà bị tiểu quỷ kia giết chết?
Nick nhìn đống đất chôn ở một góc trong gian phòng, buộc miệng la lên vì khó có thể tin được.
Vẻ mặt Reid cũng biểu lộ không thể tưởng tượng nổi, nói với thiếu nữ ngăm đen:
- Ngươi nói đều là sự thật? Nó chỉ là một tên nhóc, e là còn chưa tới mười ba tuổi làm sao có thể hiểu nhiều như vậy?
Linda lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn rồi đáp:
- Không nên xem thường trẻ con, có người từ nhỏ đã rất xấu xa!
Reid nhìn xem khuôn mặt được băng bó của nàng, bờ môi run rẩy, cuối cùng không tiếp tục truy vấn, dù sao thì sự thật đã bày ở trước mặt hắn.
- Chúng ta cứ chờ đợi như vậy sao?
Nick nhịn không được nói.
Linda lạnh lùng nói:
- Như thế nào, chẳng lẽ ngươi còn không kiên nhẫn bằng một kẻ mới vào nghề sao?
- Không phải, chỉ là ta cảm thấy như vậy quá mất thời gian.
Nick yếu thế, nhỏ giọng nói.
Linda hừ lạnh một tiếng nói:
- Nếu cảm thấy quá mất thời gian, ngươi có thể đi bắt giết hắn, vậy thì không cần trễ nãi thời gian nữa.
Nick hơi cứng lại không nói gì nữa, năng lực Ma Ngân của hắn là tính phụ trợ, không so được với cảm giác.
- Đừng lo lắng, tiểu quỷ này không phải “Quang Minh thể chất”, ở bên ngoài Cự Bích càng lâu sẽ càng khó chịu, hơn nữa khi đó thân thể của hắn sẽ xuất hiện dấu hiệu không khỏe, liền coi như năng lực “Cụ Nhiễm Giả” của hắn có thể giết chết virus xâm lấn vào thể nội thì cũng khó có thể chống cự phóng xạ ăn mòn!
Thiếu nữa ngăm đen tự tin mà nói:
- Ta đã bố trí bẫy rập ở chung quanh, kéo thời gian càng lâu, chung quanh chúng ta sẽ càng kiên cố, đến lúc đó coi như chúng ta không động thủ, chỉ bằng vào cơ quan bẫy rập của ta cũng có thể giết chết hắn!
Nick cùng Reid liếc nhau thở dài, trong lòng có chút biệt khuất, cả một cái tiểu đội, còn có Trung cấp Thú Liệp giả tọa trấn lại bị một kẻ mới vào nghề bức tới chỉ có thể lui giữ, thật sự là uất ức.
Linda cũng nhìn ra được ý nghĩ trong lòng của hai người bọn họ, nhưng không nói gì, chỉ là hừ lạnh một tiếng, chờ bắt được Đỗ Địch An, nàng đã nghĩ kỹ sẽ xé nát thân thể của đối phương như thế nào, hút khô máu của đối phương!
Khẽ đảo mắt, hai ngày trôi qua.
Hai ngày này gió êm sóng lặng, dường như Đỗ Địch An đã biến mất vậy, không hề xuất hiện trước mặt đám người Linda.
Điều này khiến cho thiếu nữ ngăm đen cùng Nick, Reid đều cho rằng Đỗ Địch An đã rời khỏi, nhưng Linda lại một mực tin chắc Đỗ Địch An đang ẩn núp ở phụ cận, chỉ là đang chờ cơ hội.
Dù sao thì bọn hắn cũng là Thú Liệp giả, biết rõ trong quá trình săn bắn thì kiên nhẫn là cực kỳ trọng yếu, giờ phút này bọn hắn cùng Đỗ Địch An đều xem nhau là con mồi, một khi ai không kìm nén không được mà bại lộ trước sẽ biến thành đối tượng bị săn bắn!
Mấy người tiếp tục chờ đợi, lại một ngày trôi qua.
Linda ăn xong lương khô rồi chạm đến miệng vết thương trên mặt, ngắn ngủn ba ngày, trên cơ bản thì miệng vết thương đã kết vảy không hề đau đớn, điều này cũng một phần do năng lực Ma Ngân Huyết Tinh Giả của nàng, thông qua khống chế huyết dịch lưu động để thương thế trên người nhanh chóng khép lại, đây là một năng lực cực kỳ trong yếu khi đi săn bắn ở bên ngoài Cự Bích, rất nhiều đoàn đội Thú Liệp giả đi ra ngoài săn bắn, phần lớn đều vì vết thương cũ không khỏi, vết thương mới lại lên, nhiều lần chiến đấu cùng quái vật, vô lực chống cự và hao hết lực lượng mà chết đi.
Hơn nữa, thương thế nhanh chóng khép lại cũng mang ý nghĩa Linda càng thêm tự tin có thể dây dưa kéo dài trong khi chiến đấu với quái vật, mặc dù bị thương cũng có thể rất nhanh khép lại, cho nên đội ngũ đi săn của Linda, cơ bản không cần lo lắng con mồi chạy trốn, có thể yên lòng xạ kích.
- Ba ngày rồi. . .
Linda híp mắt, trong lòng lại càng thêm xem trọng Đỗ Địch An, có thể nhẫn nhịn ba ngày không lộ diện quả nhiên không đơn giản.
Đám người nếm chút lương khô, ngồi ở trong lầu nhỏ, mỗi người dùng phương thức tiết kiệm thể năng của riêng mình để nghỉ ngơi.
Đông đông đông!
Đột nhiên, mặt đất rung động.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất