Chương 194: Thợ Máy
- Nếu như chăm chú cải tiến, cho dù có là một hai trăm viên cũng không có vấn đề gì?
Ánh mắt Forint sắc bén nhìn ra mấu chốt của máy dệt kiểu mới này, nếu như thân máy lớn hơn, hoàn toàn có thể dung nạp mấy trăm suốt sợi, nâng cao hiệu suất dệt lên gấp mấy trăm lần, đây tuyệt đối là kỳ tích, tương đương với lượng công việc của một người có thể so với mấy trăm người, có thể nâng cao hiệu suất dệt chỉnh thể bên trong bức tường lên tới một trình độ nghe rợn cả người.
Đỗ Địch An nói:
- Muốn dung nạp 200 suốt sợi cần phải tạo một cái máy dệt mới, máy dệt kiểu cũ này không chịu nỗi, mà nếu tạo mới thì quá tốn thời gian, một máy ít nhất cũng hơn mười ngày mới xong, tạm thời cứ sử dụng máy dệt bản cải tiến Sơ cấp này, số lượng suốt có thể lên tới 20 viên, cũng là máy dệt này có thể đạt tới cực hạn.
Nói xong hắn ngồi xổm xuống tiếp tục cải tạo.
Forint cảm khái nói:
- Không ngờ ngươi còn có tài nghê như vậy, nếu như có đại tập đoàn quan tâm bồi dưỡng, tất nhiên có thể trở thành nhân vật thượng lưu.
Nói đến đây, trong giọng nói của hắn không khỏi có phần tiếc hận.
Đỗ Địch An đang sửa chữa bên cạnh nói:
- Năng lực thực sự là do chính mình bồi dưỡng nên, không cần ký thác vào một người nào khác để phát triển.
Forint khẽ giật mình cười khổ nói:
- Ngươi nói dường như cũng có chút đạo lý.
Sandrew bên cạnh nghe hắn nói, hậm hực mà cúi đầu xuống, biết rõ lời này của hắn có ám chỉ cái khác.
Đỗ Địch An hỏi:
- Tấm trải giường làm thế nào đây?
- Hôm nay ta chạy quanh một lượt đến tất các nhà máy dệt cùng một vài thương hội nhận đơn rất nhiều tấm trải giường.
Forint cảm khái nói:
- Vốn tưởng rằng sẽ đọng lại trong tay, bây giờ nhìn thấy máy dệt cải tiến kiểu mới này của ngươi, ta có lòng tin có thể tất làm xong tất cả.
Đỗ Địch An khẽ nhíu mày, nói:
- Ngày mai tiếp tục đi nhận, nhận tất cả những cái có thể nhận được.
- Còn muốn tiếp?
Forint sửng sốt một chút, liền nói:
- Riêng số lượng tấm trải giường đã nhận hôm nay, cho dù có dùng máy dệt kiểu mới của ngươi cũng phải tốn rất nhiều thời gian mới có thể hoàn thành, nếu nhận thêm mà đọng lại trong tay không giao hàng đúng hạn thì chúng ta phải bồi thường tiền.
- Sẽ không đâu, tin tưởng ta.
Đỗ Địch An khẳng định chắc chắc.
Forint cùng Sandrew liếc nhìn nhau, hơi mờ mịt, không biết Đỗ Địch An dựa vào đâu mà tự tin như vậy, chẳng cái máy dệt kiểu mới này còn có thể cải biến một lần nữa sao?
- Được rồi, ta tận lực.
Forint không lay chuyển được Đỗ Địch An, chỉ có thể đáp ứng.
Sắc đêm dần dần sâu.
Dù sao Forint tuổi tác đã cao, ở lại đây trong chốc lát liền trở về nghỉ ngơi trước, để lại con thứ ba là Sandrew ở lại đây cùng Đỗ Địch An.
Đỗ Địch An vùi đầu cải tạo, Sandrew đứng ở một bên, không biết nên đáp lời như thế nào, hắn muốn ngồi xuống nghỉ ngơi, nhưng thấy Đỗ Địch An chịu khổ chịu khó làm việc như thế thì cảm thấy không được lễ phép, chỉ có thể đứng ở bên cạnh, hai chân đau nhức.
Đỗ Địch An cải tạo hết cái máy dệt thứ sáu, thì quay đầu lại liếc qua Sandrew, nói:
- Mệt thì nghỉ ngơi đi.
Sandrew đã thấy buồn ngủ, nghe vậy giật mình một cái kịp phản ứng, vội vàng nói:
- Không có, không có việc gì.
Những người khác trong gia tộc đều xem Đỗ Địch An là Thú Liệp Giả mà Forint lôi kéo tới, tuy thái độ khách khí nhưng hoàn toàn xem Đỗ Địch An là tài lộ chính yếu nhất trước mắt của Ryan gia tộc, nhưng mà Sandrew bị Forint coi là người được tộc trưởng tiến cử bồi dưỡng lại rất rõ ràng, tập đoàn này hoàn toàn do một tay Đỗ Địch An bày ra, thiếu niên trước mắt này mới là chúa tể chính thức sau lưng tập đoàn, Ryan gia tộc chỉ là một cái vỏ bọc bên ngoài.
Đỗ Địch An thấy vậy cũng không nhiều lời, tiếp tục vùi đầu làm việc.
Qua một đêm.
Đỗ Địch An cải tiến hết 23 cái máy dệt, có thể nói là vùi đầu vào công việc.
Sắc trời vừa hừng sáng, Đỗ Địch An đã bảo Sandrew đang sức cùng lực kiệt ngồi bên cạnh đi gọi thợ máy đến chuẩn bị khởi công, còn hắn thì tiếp tục cải tiến hơn hai mươi cái máy dệt còn lại, cải tiến xong sớm chừng nào thì có thể đưa vào công việc sớm chừng nấy.
Rất nhanh, hơn ba mươi tên thợ máy mà tập đoàn Ryan chiêu mộ đến đã tiến vào bên trong nhà xưởng dưới sự dẫn dắt của Sandrew.
Những thợ máy này phần lớn khoảng từ 20 đến chừng ba mươi tuổi, trong đó có bảy tám lão giả tóc mai đã trắng bệch, sau khi đi vào nhà xưởng lập tức nhìn thấy một cái máy dệt cực kì kì lạ trước mắt, bên trong mỗi cái máy dệt có tận 20 viên suốt dựng thẳng đứng lên, cực kỳ bắt mắt.
- Ồ?
Một thợ máy trung niên kinh nghiệm phong phú hơi kinh ngạc tiến lên cẩn thận dò xét, vẻ kinh nghi trên mặt càng ngày càng nặng, hắn thử khởi động vòng tơ lụa, nhất thời vòng tơ lụa kéo động 20 viên suốt quay tròn mà chuyển động, 20 sợi bông tê tê rung động.
- Đây. . .
Chẳng những người thợ máy trung niên này ngây ngẩn cả người, mà những người khác thấy như vậy cũng hoàn toàn kinh ngạc.
Sandrew chứng kiến vẻ kinh ngạc trên mặt bọn hắn, không khỏi nghĩ đến cảm xúc rung động của chính mình cùng phụ thân tối hôm qua, liền biểu lộ ngiêm túc vỗ vỗ tay, sau khi thu hút sự chú ý của tất cả mọi người thì nghiêm túc nói:
- Đây là máy dệt kiểu mới mà gia tộc chúng ta chế tạo, từ nay về sau các ngươi phải dựa theo quy định trên hiệp ước, tuyệt đối không được tiết lộ chuyên máy dệt ra bên ngoài!
Những thợ máy này giật mình, giờ mới hiểu được tới, vì sao trên hiệp ước lại yêu cầu kỳ quái như vậy.
- Nếu như ta muốn về nhà làm sao bây giờ?
Một thợ máy nhỏ giọng nói.
Sandrew lạnh lùng nói:
- Trên hiệp ước đã ghi rất rõ ràng, kỳ hạn hợp đồng của các ngươi là nửa năm, chờ nửa năm qua đi, đương nhiên cho phép các ngươi về nhà.
- Nửa năm mới có thể trở về nhà?
Tất cả mọi người có phần hơi bạo động.
Sandrew nhướng mày, hờ hững nói:
- Nếu như biểu hiện tốt có thể có cơ hội viết thư gửi về nhà.
Nghe nói như thế, mọi người mới dần dần bình tĩnh trở lại, nửa năm tuy rất dài nhưng có thể viết thư, coi như có thể chấp nhận được, hơn nữa đối phương lại là quý tộc, bọn hắn cũng không trêu chọc nổi, chỉ có thể tiếp nhận mà thôi.
Kế tiếp, sau khi Sandrew an bài, tất cả mọi người đi đến máy dệt của mình bắt đầu nhiệm vụ.
Sợi bông cùng vải vóc được xe ngựa chở tới đây, đưa vào tận trong nhà xưởng.
- Vị này chính là?
Một thợ máy trẻ tuổi thấy Đỗ Địch An vùi đầu cải tiến máy dệt, hơi nghi hoặc.
Sandrew tiến tới, khiển trách quát mắng:
- Đây không phải là chuyện ngươi nên hỏi, làm tốt công việc của mình đi!
- Vâng, vâng.
Thanh niên bị dọa sợ đến hoảng, liền vội cúi đầu dệt, chờ sau khi Sandrew rời đi mới vụng trộm nhìn về phía Đỗ Địch An, hắn lập tức phát hiện, thiếu niên này tuổi còn nhỏ hơn mình mấy tuổi đang cải tiến máy dệt.
Những người khác cũng chú ý tới điểm ấy, trong lòng bọn họ thầm giật mình, không biết thiếu niên này là thiên tài thợ máy mà Ryan gia tộc thuê từ đâu đến.
Một ngày qua rất nhanh đi, tất cả máy dệt đều được Đỗ Địch An cải tiến xong.
Hắn rời khỏi nhà xưởng, kéo lê thân thể "Ốm yếu" trở lại nằm dài trên giường trong tòa lâu đài cổ.
Forint dẫn theo theo một thị nữ trung niên tiến đến, người phía sau đang bưng một ít đồ ăn trên tay, nhẹ nhàng mà bước tới đặt trên bàn bên giường.
Chờ sau khi thị nữ trung rời đi, Đỗ Địch An lập tức ăn sạch đồ ăn đặt trên bàn, một ngày một đêm qua đều tận lực cải tiến máy dệt, ngay cả thời gian ăn cơm cũng không có.
- Ngươi thật sự là quá liều mạng.
Forint nhìn bộ dáng Đỗ Địch An ăn như hổ đói, nói:
- Ăn từ từ thôi. Còn nhiều?
Đỗ Địch An vừa nhai vừa hàm hồ nói:
- Báo hôm nay đâu, cho ta xem một chút.
Forint đem tập báo kẹp trong ngực đưa cho hắn, nói:
- Melon tập đoàn đã chú ý tới động tĩnh của chúng ta, nhưng trước mắt xem ra bọn hắn cũng không có bất kì hành động gì, hẳn là biết rõ với hiệu suất dệt của chúng ta thì không cách nào có thể hoàn thành được những đơn hàng kia, đến lúc đó chỉ có thể bồi thường mà thôi.