Hắc Ám Vương Giả

Chương 197: Hồng Ma Phường

Chương 197: Hồng Ma Phường
Núi Erdos, Bron gia tộc.
Bên trong thư phòng của một lâu đài cổ, Sludy cầm bức thư trên tay tỉ mỉ đọc từng chữ một, đôi mày rậm dần dần nhăn lại nói:
- Cái lão Forint này muốn dựa vào hàng dệt để lập nghiệp sao? Một lần nhận lấy nhiều đơn hàng như vậy, khẩu vị đúng là rất tốt, cũng không sợ tiêu hóa không hết.
Hắn ngẩng đầu nhìn qua tên Quản gia bên cạnh nói:
- Điều tra việc này cho ta xem thế nào, bọn hắn có mấy toà nhà xưởng?
Quản gia trung nhiên kính cẩn nói:
- Là một tòa, vẫn là nhà xưởng đóng gói trái cây cũ trước kia được Forint cải tạo thành, quy mô trung đẳng.
- Chỉ dựa vào gian nhà xưởng này bọn hắn khó có thể trồi lên mặt nước, chắc chắn ở nơi khác còn có nhà xưởng bí mật.
Sludy quả quyết nói:
- Ngươi lập tức phái người đi điều tra, cái lão già này lần trước đến chỗ của ta, thân cốt vẫn còn rất là chắc, tuyệt sẽ không phải già mà mắc bệnh hồ đồ, hắn dám tiếp nhiều đơn hàng như vậy chắc chắn là đã nắm chắc trong tay, trong lúc này còn cất giấu mọi chuyện bên trong.
Quản gia gật đầu nói:
- Ta lập tức đi thăm dò ngay.
- Nghe nói Scott tập đoàn gần đây cũng có động tĩnh?
Sludy nghiêng đầu nhìn qua hắn.
Quản gia nói:
- Nghe nói là bọn họ muốn phát triển sản nghiệp mới, gần đây đã thuê cửa hàng ở các nơi trong khu buôn bán, nhưng cửa hàng mà bọn hắn thuê đều là cửa hàng nhỏ, tiền thuê cũng không cao nên chỉ là sản nghiệp nhỏ.
- Sản nghiệp nhỏ cũng phải bóp chết!
Sludy âm thanh lạnh lùng nói,
- Nói với Mel gia tộc rằng, sản nghiệp khoáng vật của Scott tập đoàn trước mắt bị chúng ta từng bước ép sát, bây giờ bọn hắn muốn thông qua sản nghiệp khác để mà giảm bớt nguy cơ tài chính, phải toàn lực đánh gãy.
- Vâng.
Quản gia đồng ý.
- Đúng rồi.
Sludy chợt mà nói:
- Gần đây Shaya có tới mấy lần đúng không?
Quản gia sững sờ, nói:
- Là tới chơi cùng tiểu thư.
Đôi mắt Sludy hơi rét run, nói:
- Tới chơi sao, không được xem đứa bé này là kẻ đơn giản, gần đây nàng rất thân với Milan gia tộc.
Quản gia ngơ ngác một chút, đã hiểu ý của hắn liền chần chờ nói:
- Lão gia, chẳng lẽ Mel tập đoàn là muốn. . .
- Hừ, bọn hắn sẽ không biểu hiện ra bên ngoài, tập đoàn muốn duy trì thế cân bằng, sản nghiệp của Bron gia tộc chúng ta cường thịnh hơn Milan gia tộc rất nhiều, bọn hắn cũng chỉ là chơi đùa, tên tiểu tử nhà Milan kia lăn lộn với thân phận kỵ sĩ nhưng đầu óc lại thật đơn giản, nhất định chỉ có thể bị loại bỏ.
- Sludy hừ nhẹ một tiếng nói:
- Nếu Shaya tới nữa thì ngươi phái người tới canh chừng, đừng để cho nàng nói năng hồ đồ cùng tiểu thư, trong lời nói của tiểu nha đầu này không có ý tốt.
- Ta biết rồi.
Quản gia hiểu được.
. . .
. . .
Thoáng cái, đã qua nữa tháng.
Trong sân huấn luyện đằng sau lâu đài cổ Ryan.
Bốn đạo mục tiêu khác nhau được cố định khoảng cách 200m, từng đạo mũi tên bắn thủng tấm bia.
Phốc mà một tiếng, mũi tên gào thét trúng ngay hồng tâm của tấm bia ngắm.
Đỗ Địch An thu hồi cung tiễn nhận lấy khăn từ tay người hầu đứng bên cạnh xoa xoa mồ hôi trên mặt, sau đó hoạt động cánh tay một chút, sau khi ra tù sau liền bôn ba khắp nơi, vết thương phía dưới xương bả vai vẫn chưa khỏi hẳn, hiện tại vẫn đang trong khoảng thời gian điều dưỡng, miệng vết thương đã khép lại hoàn toàn, chỉ là ngẫu nhiên dồn lực kéo căng cung, vẫn cảm thấy có hơi đau nhức, xương cốt bị đinh thép tổn thương nên bên trong vẫn còn vết nứt.
Với lực cánh tay của hắn thì bia ngắm ở vị trí 300m cũng có thể bắn tới, nhưng muốn bắn xa lại yêu cầu về cung tên cũng quá cao, cung tên bình thường đều làm từ dây thừng tuyến, cung của Sơ cấp Thú Liệp giả làm từ tài liệu trên ma vật, dây cung là gân của một vài ma vật đặc thù, sức kéo cùng độ bền bỉ đều rất mạnh, đáng tiếc cung tên cao cấp ít nhất cũng nghìn kim tệ.
Đỗ Địch An thu hồi cung, trong lòng không khỏi tiếc nuối, cung mà hắn đang dùng vẫn là cái mà Ryan gia tộc lúc huy hoàng đã từng dùng qua, là cung tiễn mà một vị Trung cấp kỵ sĩ đã lưu lại, đối với hắn mà nói cũng chỉ có thể xem như miễn cưỡng tiện tay.
- Ba năm không kéo cung đã có phần không quen rồi, may mắn thay là lúc trước ta rèn luyện khá tốt.
Đỗ Địch An nhìn thoáng qua bia ngắm ở vị trí 200m, hắn quay người rời khỏi sân huấn luyện, thân phận bây giờ của hắn là Thú Liệp giả của Ryan gia tộc, ngày bình thường đương nhiên phải luyện tập nhiều kỹ nghệ săn bắn.
Trở lại bên trong lâu đài cổ, người hầu đưa nước trà tới.
Đỗ Địch An uống qua mấy ngụm đi vào lầu hai tìm Forint, đóng cửa lại nói:
- Tiến độ nhà xưởng như thế nào rồi?
Forint cầm kính lúp đang tại đọc mấy bảng báo cáo trên bàn, nghe Đỗ Địch An nói thì trên mặt lộ ra vài phần ưu sầu nói:
- Tiến triển hơi chậm, tuy ngươi đã cải tiến máy dệt kiểu mới với hiệu suất cao, nhưng số lượng lại quá ít, ta nhận được bốn mươi ba đơn hàng, đã hoàn thành 16 đơn, đã kiếm được khoảng tám nghìn kim tệ, còn lại 27 đơn thì đoán chừng sẽ có hơn mười đơn không cách nào hoàn thành đúng thời gian quy định.
Đỗ Địch An mỉm cười, nói:
- Cái này không vội, qua mấy ngày nữa ngươi đi thuê một gian nhà xưởng, phái mấy người hầu cùng thị vệ đi qua, nhất định phải giữ bí mật hành tung.
- Thuê nhà xưởng?
Forint sững sờ, nói:
- Nếu là hai gian nhà xưởng, với sô lượng thị vệ trong tay của ta chỉ sợ khó có thể chưởng quản, hơn nữa động tĩnh của hai gian nhà xưởng quá lớn, dễ dàng để lộ bí mật.
Đỗ Địch An cười cười, nói:
- Cứ tính toán duy trì như bây giờ, để lộ bí mật cũng là chuyện sớm hay muộn, chúng ta trong vòng nửa tháng ngắn ngủi chỉ dựa vào một gian nhà xưởng đã hoàn thành 16 đơn đặt hàng, Melon tập đoàn chắc chắn đã biết chuyện này, sẽ không lại chế giễu như lúc trước nữa, nếu như phái Thú Liệp giả bí mật tới tìm hiểu, hoặc là thu mua hộ vệ của chúng ta thì rất dễ dàng biết rõ điều cổ quái bên trong.
Forint nghĩ nghĩ, thở dài nói:
- Chính xác.
- Mấy ngày nay ngươi tiếp tục nắm bắt thời gian đi nhận đơn, nhận càng nhiều càng tốt.
Đỗ Địch An nói ra.
- Còn muốn nhận sao? Forint sửng sốt.
Đỗ Địch An lộ ra một vệt vui vẻ, nói:
- Đây đều là tiền, chẳng lẽ ngươi không muốn lợi nhuận?
Forint giật mình chốc lát, đột nhiên nghĩ đến cái gì, liền tỉnh ngộ ra mà không khỏi cười ha ha.
Cùng lúc đó, sáng sớm ngày thứ hai Đỗ Địch An phái người đi nhận thư tín mà mấy người Bahrton gửi đến.
Từ sau khi ba người bọn hắn rời khỏi lâu đài cổ, dường như cứ mỗi ba ngày sẽ có tin hồi báo một lần, báo cáo tình hình theo dõi chỗ bọn hắn.
Đỗ Địch An gạt bữa sáng sang một bên mở thư ra nhanh chóng nhìn qua một lượt, đôi mắt hắn hơi sáng lên rồi thu hồi thư tín, móc diêm trên người ra ma sát làm rực lửa lên thiêu hủy bức thư.
Làm xong những việc này, Đỗ Địch An nhanh chóng ăn bữa sáng rồi gọi người hầu bên ngoài tới giúp mình chuẩn bị xe.
Lên xe, Đỗ Địch An đưa cho xa phu một địa chỉ, xe ngựa chậm rãi chuyển động chạy đi.
. . .
. . .
Khu buôn bán, Lido đại lộ.
Nơi này là khu vực cực kỳ phồn hoa, người sống trong khu buôn bán cơ bản đều biết chỗ này, nguyên nhân khiến đại lộ này trở thành một nơi danh tiếng chính là đây một gian hồng ma phường cao cấp quy mô thật lớn, từ đến sớm muộn ca múa không dứt, âm nhạc từ trong hồng ma phường truyền ra xa xa, khi đi qua cửa lớn đều có thể cảm nhận được hào khí náo nhiệt bên trong.
Nơi này là thiên đường quý tộc nam tính.
Một chiếc xe ngựa lái tới dừng lại ngay trước cổng, Đỗ Địch An từ trên xe bước xuống, hắn đưa mắt nhìn chung quanh một lướt, lập tức nhìn thấy một thiếu niên ăn mặc tương đối đẹp đang đứng bên đường, đúng là Bahrton rồi.
Bahrton nhìn thấy Đỗ Địch An thì vội vàng chạy tới nói:
- Ngươi đến rồi, hôm nay là ngày nghỉ hắn lại tới nữa, đang ở bên trong.
Đỗ Địch An khẽ gật đầu, nhìn trang phục của hắn cười nói:
- Cũng không tồi.
Bahrton đỏ mặt lên nói:
- Vì đi vào bên trong cho nên mới dùng tiền mua.
- Học cách dùng tiền, nó được gọi là khả năng.
Đỗ Địch An vỗ vỗ bờ vai của hắn tỏ vẻ vui mừng, sau đó bước lên bậc thang tiến vào bên trong.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất