Hắc Ám Vương Giả

Chương 219: Ra Ngoài Cự Bích

Chương 219: Ra Ngoài Cự Bích
- Kỳ ngộ?
Nghe Đỗ Địch An nói, Forint nhịn kinh sợ dưới đáy lòng xuống, sắc mặt biến hóa nói:
- Có ý gì?
Đỗ Địch An trầm giọng nói:
- Mặc dù có chút mạo hiểm, nhưng lúc trước ta có đề cập tới ta quen biết một vị luyện kim thuật sĩ, hắn đã từng đã nói với ta một cách điều chế luyện kim thuật đơn giản, lực phá hoại lại rất lớn. Nếu chúng ta lợi luyện kim thuật này để săn giết ma vật, có lẽ có vài phần hi vọng quét sạch ma vật sau thông đạo kia.
- Luyện kim thuật?
Forint nao nao, nghĩ đến vị luyện kim thuật sĩ thần bí đã giúp Đỗ Địch An chế tạo diêm kia, hắn chần chờ nói:
- Có thể sao? Ngươi dùng cách điều chế mà hắn dạy, bị hắn phát hiện có thể trách tội ngươi hay không?
Lúc trước Ryan gia tộc là bị hủy diệt trong tay luyện kim thuật sĩ, đáy lòng hắn cực kì kiêng kị những luyện kim thuật sĩ tà ác này.
Đỗ Địch An nói:
- Ta đã từng giúp hắn một đại ân, chút việc nhỏ như vậy hắn sẽ không chú ý.
Forint nhìn hắn, nói:
- Giúp hắn một đại ân? Trước khi ngươi vào tù sao?
- Đã lâu rồi.
Đỗ Địch An nói mơ hồ, nghĩ một chút lại nói:
- Đợi khi sự tình chấm dứt, nếu thuận lợi thì chúng ta sẽ tặng hắn chút lễ vật để cảm ơn.
Forint gật đầu đồng ý nói:
- Đúng vậy, coi như hắn không chú ý thì tặng lễ vật cũng có thể tăng hảo cảm.
Đỗ Địch An nhìn hắn nói:
- Cho ta một ngàn kim tệ, ta đi mua tài liệu.
- Được.
Forint không chút nghĩ ngợi liền đáp ứng, trừ 10 vạn Kim tệ để thuê thông đạo, trong tay bọn họ còn dư một vạn Kim tệ, có thể nói lão đã đặt tất cả vốn liếng lên người Đỗ Địch An rồi.
Cầm lấy tiền, Đỗ Địch An đi xuống lầu tìm được ba người Bahrton, mang bọn hắn rời khỏi lâu đài cổ. Trên đường hắn không thấy có người theo dõi, lúc này mới khu xe đi vào một thị trấn nhỏ khác. TRong thị trấn mua từng phần lưu huỳnh, quặng ni-trát ka-li, phân lân vận chuyển đến xưởng nhỏ chế tạo diêm.
Từ sau khi ký kết hợp đồng cùng Scott cũng không dùng đến cái xưởng nhỏ này nữa. Hai mươi nô lệ bên trong đều được điều tới lâu đài cổ Ryan làm người hầu.
Đỗ Địch An để ba người Bahrton vận chuyển tài liệu đến xưởng nhỏ, hắc hỏa dược này không giống với diêm. Tuy cùng là sản phẩm luyện Kim nhưng lại thuộc về cấm thuật không thể để lộ ra ngoài. Hắn chỉ có thể để ba người Bahrton hắn tín nhiệm nhất đến chế tạo.
- Đeo mặt nạ cùng bao tay lên.
Đỗ Địch An đem làm việc công cụ mua sắm đầy đủ hết, dạy ba người điều phối.
. . .
. . .
Mấy ngày sau.
Đỗ Địch An trở về lâu đài cổ Ryan, hắn tìm được Forint, nói:
- Hiện tại có thể đi thuê con đường ngoài vách tường rồi.
- Đã chuẩn bị xong?
Forint vội vàng hỏi.
Đỗ Địch An khẽ gật đầu nói:
- Đã chuẩn bị đầy đủ.
Forint chậm rãi gật đầu nói:
- Tốt, bây giờ ta đi ngay.
Lúc này hắn gọi Quản gia tới, lên xe ngựa rời khỏi lâu đài cổ. Xế chiều hôm đó Forint đã quay trở về lâu đài cổ, còn mang về một phần hợp đồng, chính là hợp đồng thuê mướn con đường ngoài vách tường với Quang Minh giáo đình. Trên đó có rất nhiều điều lệ cùng hạng mục công việc cần phải chú ý, ví dụ như nếu là con đường không có đóng lại, bị ma vật ngoài vách tường xâm nhập, tạo thành tổn thất đều do gia tộc Ryan gánh chịu.
- Giờ này sang năm hợp đồng sẽ kết thúc.
Biểu lộ của Forint có chút mệt mỏi nhìn Đỗ Địch An nói:
- Tuy cần tiền nhưng ngươi cũng đừng quá áp lực, nếu gặp nguy hiểm hoặc ma vật mà mình không cách nào địch nổi thì chạy đi, không cần cố chấp. Tiền không có chúng ta có thể kiếm từ từ.
Đỗ Địch An nhìn qua lão nhân này, khẽ thở dài vỗ vỗ bờ vai của lão nói:
- Không cần quá lo lắng, ta không có việc gì. Nếu như ta thật sự xảy ra chuyện, ngươi liền giải tán tập đoàn rồi đầu nhập vào một tập đoàn khác. Dựa vào máy dệt kiểu mới thu lợi nhận, như vậy cho dù Ryan gia tộc khó có thể trở lại thời kì huy hoàng lúc trước cũng có thể làm nhị lưu Quý tộc, ít nhất cũng không cần giống như bây giờ.
- Đây là chuyện của sau này, ta tin tưởng ngươi có thể trở về!
Forint vỗ tay của hắn, nặng nề mà nói:
- Nhất định phải trở lại, có biết không?
Đỗ Địch An nhìn hắn một cái thật sâu, gật đầu, rút bàn tay về sau đó quay người rời khỏi.
Sandrew đứng phía sau yên lặng nhìn bóng lưng thiếu niên này rời đi, vừa rồi lúc Đỗ Địch An vỗ bả vai Forint khiến hắn có cảm giác quái dị, dường như phụ thân của mình mới là vãn bối, nhưng là giờ phút này nhìn thấy bóng lưng cô đơn của Đỗ Địch An, đột nhiên trong lòng của hắn có chút cảm xúc.
Với tư cách là hạ nhiệm Ryan Tộc trưởng, Forint nói cho hắn biết mọi chuyện. Hắn cũng biết trong hơn một tháng thời gian ngắn ngủn, thiếu niên này đã mang đến biến hóa như thế nào cho Ryan gia tộc.
Ngắn ngủn hơn một tháng liền kiếm được 10 vạn Kim tệ. Nhân tài như vậy hắn mới gặp lần đầu, còn mạnh hơn không biết bao nhiêu lần cậu ấm tiểu thư sống trong nhà những quý tộc kia. Nếu như tài bồi tốt thì tương lai hắn nhất định sẽ đại phóng quang mang, tiếc nuối duy nhất chỉ là gia tộc bọn hắn Ryan lại là một phiến đất hoang, không cách nào bồi dưỡng hắn, chỉ có thể dựa vào chính hắn xông pha.
. . .
. . .
Trên lưng đeo cung tiễn cùng bọc hành lý, cưỡi khoái mã, Đỗ Địch An đi vào trong xưởng nhỏ, ba người Bahrton đã sớm chờ ở chỗ này.
- Đã chuẩn bị xong chưa?
Đỗ Địch An hỏi Bahrton.
Mồ hôi nóng trên trán Bahrton biến mất nói:
- Đã chuẩn bị ổn thỏa rồi, tất cả đều cất trên xe ngựa, tùy thời có thể xuất phát.
Đỗ Địch An gật gật đầu nói:
- Một mình Bahrton đi cùng ta là được, hai người các ngươi đi về trước đi, ở lâu đài cổ Ryan học tập thật tốt tri thức và cách xử sự.
Kuren cùng Joseph liếc nhau, lo lắng nói:
- Nghe nói lần này thuê lâu đài cổ vách tường ngoài con đường cực kỳ nguy hiểm, ngươi thật sự muốn đi một mình sao?
Đỗ Địch An nhìn vẻ ân cần của hai người, trong lòng ấm lên nói:
- Tương lai khi các ngươi đủ mạnh cũng không cần chuyện gì ta cũng ra mặt, cho nên cố gắng lên, không được vì quá an nhàn mà trở nên lười biếng. Đừng quên chính mình đã từng chịu đựng khuất nhục như thế nào, cũng đừng quên mục tiêu mà mình đã lập, chỉ vì làm thượng vị giả!
Thân thể ba người khẽ chấn động, trịnh trọng gật đầu.
Đỗ Địch An mỉm cười, cưỡi ngựa giơ roi đi trước dẫn đường.
Bahrton nhảy lên trên xe ngựa, run run dây cương theo sát phía sau.
Kuren cùng Joseph đứng trên đường phố, đưa mắt nhìn hai người đi xa cho tới khi bóng dáng xe ngựa biến mất tại khu phố cuối cùng, hai người mới cùng nhau trở về Ryan gia tộc.
. . .
. . .
Đỗ Địch An lấy địa đồ ra xem, theo lộ tuyến trên bản đồ, một đường ra khỏi khu buôn bán đi vào khu hoang dã, ngẫu nhiên sẽ gặp phải ác Hổ cùng sài lang đều bị hắn một kiếm chém giết. Sau khi đến cứ điểm biên cảnh, hắn từ trong áo giápThú Liệp giả lấy ra huân chương gia tộc Ryan đưa cho thủ vệ xem.
Thủ vệ trông coi cứ điểm tiếp nhận huân chương, xem một chút rồi cho hắn đi qua.
Ra khỏi cứ điểm, đã tới khu phóng xạ.
Sau khi ngựa đi được vài giờ, Đỗ Địch An rốt cục đi tới thông đạo Forint thuê, xa xa mà đã nhìn thấy một bức tường cao vút trong mây đứng lẳng lặng trong thiên địa. Với thị lực hôm nay của hắn, từ khá xa đã có thể nhìn thấy đỉnh, độ cao hơn 1000m quả thực làm cho người ta sợ hãi, phải biết rằng một số kiến trúc nổi tiếng thế giới thời đại trước đây cũng chỉ cao mấy trăm thước.
Đương nhiên cao ốc là do người làm, độ khó thiết kế cùng xây dựng hoàn toàn không thể so với tường thành.
Bahrton lần đầu được nhìn thấy Cự Bích ở khoảng cách gần như vậy, hắn kinh ngạc đến ngây người, từ nhỏ đã được nghe tới "Cự Bích", không nghĩ tới lại “cự” đến mức này.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất