Hắc Ám Vương Giả

Chương 310: Chạy!

Chương 310: Chạy!
Chạy! Chạy! Chạy!
Đỗ Địch An vội vàng chạy, hận không thể mọc thêm đôi cánh. Giờ phút này trên người hắn tản mát ra mùi Cát Liệt Giả. Nếu như bị đại Cát Liệt Giả kia ngửi thấy được, tất nhiên sẽ truy tung tới.
Cho nên chỉ có nhanh chóng chạy ra khỏi phạm vi cảm giác của nó mới có thể bảo trụ được cái mạng nhỏ!
- Lúc trước bị nó bắt được cũng không biết hiện tại đang ở khu vực nào, đáng chết!
Sắc mặt Đỗ Địch An khó coi, duy nhất để hắn cảm thấy có chút may mắn chính là đây còn có Cát Liệt Giả ở lại, hơn nữa còn là một hài tử mới được đản sinh. Cho Cát Liệt Giả săn mồi chung quanh, điều này có ý nghĩa quanh đây cũng sẽ không gặp phải ma vật khác. Bất quá cũng có ý nghĩa một khi gặp phải ma vật thì mình sẽ cực kì nguy hiểm, bởi vì ma vật có thể giấu diếm được Cát Liệt Giả, nhất định là có thủ đoạn đặc thù, cực kỳ đáng sợ.
Sau mấy phút đồng hồ, Đỗ Địch An đã chạy ra ngoài hơn mười, dọc đường có quá nhiều cỏ dại ảnh hưởng đến tốc độ.
- Trước mặt là một tòa thành thị phế tích, bất quá đã bị thực vật chiếm cứ hoàn toàn, cũng không có đồ vật nào mang tính tiêu chí. . .
Đỗ Địch An bỏ địa đồ ra nhìn, tuy lúc trước hắn cởi chiến giáp Thú Liệp giả nhưng không vứt bỏ địa đồ được cất giấu trong chiến giáp đi. Đây là điểm mấu chốt để hắn có thể nhanh chóng tìm được Cự Bích, nếu không tại bãi phế tích bao la này, mặc dù không bị Cát Liệt Giả đuổi theo cũng sẽ bị lạc đường vào địa bàn của ma vật khác.
Quét qua địa đồ một lần, Đỗ Địch An ghi nhớ lại, tiếp tục chạy về phía trước, tìm kiếm địa hình có tính tiêu chí.
Đột nhiên
Thanh âm sàn sạt vang lên trong bụi cỏ, giống như thanh âmkình phong chặt đứt rễ cỏ.
Sắc mặt Đỗ Địch An biến hóa, quay đầu nhìn lại, lập tức ngơ ngẩn. Chỉ thấy bụi cỏ rách dưới phía sau đường cái có một đạo thân ảnh khủng bố giống như hải tảo nhanh chóng đuổi theo, giống như con nhện ra sức chạy, chặt đứt cỏ dại hai bên. Đúng là Cát Liệt Giả kia!
Bất quá, lại không phải là đầu Đại Cát Liệt Giả kia mà là tân sinh Cát Liệt Giả.
Nói là nhỏ nhưng cũng đã có độ cao của một con voi.
- Đáng chết!
Sắc mặt Đỗ Địch An khó coi, không nói hai lời lập tức quay người bỏ chạy, trong lòng có xúc động muốn chửi ầm lên. Đống Cự Thạch chồng chất kia lại bị vật nhỏ này phá vỡ? Nó vậy mà cũng chui ra?
Mấu chốt nhất chính là, rõ ràng nó theo đuổi mình không bỏ! !
Cái này để Đỗ Địch An có loại cảm giác muốn khóc, không hề nghi ngờ nếu như đại Cát Liệt Giả kia trở lại sào huyệt và nhìn thấy một hài tử của mình đã chết cũng với một hài tử mất tích, nhất định sẽ nổi cơn thịnh nộ đuổi theo. Nếu như chỉ có một con nhỏ chết, còn con này ở lại trong động, nó có nó sẽ ở lại trong động để thủ hộ. Khả năng đuổi theo sẽ thấp hơn rất nhiều.
Nhưng hiện tại 99% nó sẽ đuổi theo!
Phải biết rằng, coi như là Ma Trảo Ngạc ẩn núp trong đầm lầy cũng bị nó tìm được săn giết. Lúc ấy cái mũi của mình cũng không phát hiện ra Ma Trảo Ngạc ẩn núp, có thể thấy được năng lực đi săn của nó tuyệt đối thuộc hàng khủng bố!
Hô!
Đỗ Địch An một đường chạy như điên, muốn vứt bỏ tiểu tổ tông này.
Thanh âm đằng sau lại không kéo xa chút nào, tốc độ chạy của tân sinh Cát Liệt Giả này cực nhanh, hơn nữa theo thời gian trôi qua, tốc độ của nó càng lúc càng nhanh, giống như là từng bước thích ứng cân đối sức chạy của tứ chi.
Đỗ Địch An quay đầu lại nhìn qua bộ dạng theo đuổi không bỏ của nó, trong lòng âm thầm kêu khổ liên tục. Nếu như chính diện chém giết, mình chưa hẳn có thể giết chết. Lúc trước có thể giải quyết con kia hoàn toàn dựa vào đánh lén cùng xuất bất kì ý. Hôm nay muốn bố trí hoàn cảnh đồng dạng là khó càng thêm khó, hơn nữa cần phải có thời gian!
Một khi chờ đại Cát Liệt Giả kia trở lại huyệt động, lập tức sẽ đuổi theo. Tốc độ khủng bố của nó cũng không phải hắn có thể so sánh.
Hô! Hô!
Đỗ Địch An vừa chạy vừa thở dốc, dù sao thể lực của nhân loại cũng có hạn. Tốc độ của hắn càng ngày càng chậm, rất nhanh đã bị đầu tân sinh Cát Liệt Giả này đuổi kịp. Đỗ Địch An dứt khoát ngừng lại, tay nắm chủy thủ, quay đầu lại nhìn chằm chằm vào nó.
Tân sinh Cát Liệt Giả nhìn thấy Đỗ Địch An dừng lại, nhanh chóng hạ thấp tốc độ xuống, dừng lại trước người Đỗ Địch An mấy mét, Tê tê kêu lên. Dây thanh quản hình như còn chưa phát triển hết, không có thanh âm gào thét bén nhọn.
Đỗ Địch An nhìn nó nhe răng trợn mắt, giương chủy thủ lên thị uy.
Tân sinh Cát Liệt Giả đứng nguyên tại chỗ, hai mắt màu phỉ thúy thỉnh thoảng nháy động một cái, cũng không thấy thở dốc.
Đỗ Địch An vừa thăm dò vừa chậm dãi lùi về phía sau.
Tân sinh Cát Liệt Giả lập tức chậm rãi tiến lên.
Đỗ Địch An gia tốc lui về phía sau.
Tân sinh Cát Liệt Giả cũng tăng tốc đi tới.
Đỗ Địch An lập tức đứng lại.
Tân sinh Cát Liệt Giả cũng đứng lại theo.
Nhìn đến đây, Đỗ Địch An có loại cảm giác muốn sụp đổ. Vừa định nhặt hòn đá lên đập nó rồi chạy, nhưng lại nghĩ tới hành vi như vậy có thể sẽ chọc giận nó, đến lúc đó nó nhào đầu về phía trước, "Trao đổi" cùng mình một chút, cái được sẽ không bù nổi cái mất a.
Điều này không khỏi làm hắn cảm thấy có chút biệt khuất, chỉ là một tiểu tử mới được sinh ra đã có sẵn lực sát thương khủng bố như thế, quả thực là không có thiên lý!
- Vốn tưởng rằng ở trong nhân loại có phú nhị đại, không nghĩ tới trong ma vật cũng có ma nhị đại. . .
Trong miệng Đỗ Địch An phát khổ, đột nhiên hắn nghĩ đến một biện pháp. Nếu chính mình chạy không lại nó, đánh cũng không lại nó,biện pháp duy nhất để thoát khỏi nó chính là vây khốn nó!
Đỗ Địch An lấy địa đồ ra, một bên cảnh giác nhìn, sợ đột nhiên nó nhào lên. Một bên quét mắt nhìn hai địa hình có tính tượng trưng, theo thứ tự là một mảnh hồ lớn cùng Cao Sơn. Mặc dù chỉ là vội vàng nhìn thoáng qua, nhưng hắn cũng nhớ được hình dạng hồ lớn cùng quy tắc biên giới. Tuy ngoài vách tường có rất nhiều hồ nước, nhưng hồ lớn gần tử vong thông đạo, hơn nữa từ hình dạng hồ nước có thể đại khái suy đoán ra phương vị của hắn, nhất là bên hồ còn có một mảnh đỉnh núi liên tiếp.
Ánh mắt hắn tập trung ở phụ cận tử vong thông đạo, lập tức mấy hồ lớn đập vào mắt. Đỗ Địch An ngưng mắt nhìn mấy lần, chợt thấy miêu tả hình dáng khá giống hồ nước, bên cạnh còn có hình dạng Cao Sơn, đôi mắt không khỏi sáng ngời. Lúc nhìn lạ phương vị khu vực này, hắn lập tức chắc chắc đây chính là vị trí của mình. Vì khu vực này đúng ba khu vực lãnh địa của Scott tập đoàn bên cạnh tử vong thông đạo, được đánh dấu chữ "Linh", là khu vực Số 0 của tập đoàn Scott!
Song song với phiến khu vực này chính là khu vực thứ ba ngoài tử vong thông đạo.
- Rốt cuộc tìm được phương vị rồi!
Trong lòng Đỗ Địch An vui vẻ, nhanh chóng chọn một tuyến đường trên địa đồ, quay người bỏ chạy.
Tân sinh Cát Liệt Giả nhìn thấy Đỗ Địch An quay người chạy vội, lập tức đi cũng đuổi theo.
Ánh mắt Đỗ Địch An âm trầm, âm thầm cầu nguyện đầu đại Cát Liệt Giả kia sẽ không đuổi kịp nhanh như vậy. Loại cảm giác tùy thời sẽ có tử thần hàng lâm như này để bắp thịt toàn thân hắn căng cứng, không dám xả hơi.
Vèo!
Đỗ Địch An chạy dọc theo một lộ tuyến tương đối an toàn.
Hai ba phút sau, Đỗ Địch An chợt phát hiện đầu tân sinh Cát Liệt Giả này chỉ đuổi theo mình, cũng không có ác ý gì. Lúc thể lực của mình không chống đỡ nổi mà giảm tốc độ xuống, tốc độ của nó cũng sẽ chậm lại, không trực tiếp đuổi theo tiến hành công kích.
Cái này để đáy lòng của hắn yên tâm vài phần, đồng dạng cũng cười khổ không thôi.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất