Hắc Ám Vương Giả

Chương 317: Nhập Cư Trái Phép

Chương 317: Nhập Cư Trái Phép
Lúc này từng đạo âm thanh vang lên trên mặt hồ, sau khi thi thể biến dị sói hoang rơi vào trong hồ, đồ vật ẩn núp dưới hồ nhanh chóng lao ra kịch liệt cướp đoạt, ngẫu nhiên sẽ có một cái đuôi lớn trải rộng lân phiến màu đen quẫy lên trên mặt nước tạo thành từng làn sóng.
Tranh đoạt dưới đáy hồ càng ngày càng kịch liệt, tiên huyết lưu càng nhiều, mùi máu tươi cũng dày đặc vượt mức.
Tân sinh Cát Liệt Giả bị mùi máu tươi đậm đặc ở nơi này kích thích, rốt cuộc không kềm nén được nhảy vào trong hồ, liêm đao toàn thân nhanh chóng huy động, mặt nước chung quanh nó nhanh chóng bị nhuộm đổ, còn có vài phần thi thể của những thứ bị nó chém giết.
Đỗ Địch An thấy một màn này liền nhẹ nhàng thở ra, lại cảm thấy kinh hãi, không nghĩ tới Cát Liệt Giả này cũng không sợ nước, còn có cánh mỏng, quả thực là ma vật thủy cạn đều được. Tuy xem từ độ lớn của đôi cánh bé kia cũng không khiến nó phi hành được, nhưng dù gì nó cũng là ma vật có cánh.
Vèo!
Cá xấu đầm này ở nơi này nhanh chóng há miệng táp tới.
Đỗ Địch An sớm đã có chuẩn bị, thu tay lại nhanh như thiểm điện.
Cá xấu đầm lầy lập tức cắn hụt, hơi chút sửng sốt.
Đỗ Địch An lại không lưu tình, ôm lấy cái miệng đang há của nó, dùng sức kéo thân thể nó lên bờ. Sau khi kéo tới bờ, hai tay hắn cầm hai chi trước của nó mạnh mẽ tách ra.
Phốc một tiếng, đầu cá xấu này muốn thừa cơ há miệng cắn hắn, nhưng miệng vừa há đôi càng trên liền bị hung mãnh tách ra, lập tức đứt lìa, máu tươi bắn tung tóe.
Cá xấu đầm lầy đau đến mức thân thể điên cuồng vặn vẹo.
Đỗ Địch An nện một quyền trên đầu của nó, dùng chân dẫm nát cằm nó, hai cánh tay đồng thời vặn cổ, khì khì một tiếng, cổ đầu cá sấu đầm lầy lập tức bị vặn gãy, mất mạng tại chỗ.
Đỗ Địch An không khách khí, móc huyết tương trong đầu nó ra bôi lên cơ thể của mình nhằm che dấu mùi của bản thân. Rất nhanh hắn đã bôi không sai biệt lắm, lập tức bỏ qua thi thể đầu cá sấu đầm này, nhớ lại lộ tuyến chạy trốn lúc trước, lấy khu những Quang Minh kỵ sĩ đóng giữ làm tham chiếu, khu sinh hoạt sẽ ở phía bắc của mình, nằm ở phía nam Cự Bích.
Hắn lập tức chạy tới với tốc độ cao nhất.
- Hiện tại đã có bùn cùng tiên huyết che giấu mùi của ta, có lẽ trong thời gian nhất định nó sẽ không tìm được ta.
Ánh mắt Đỗ Địch An chớp động:
- Chỉ có thể nhập cư trái phép vào thành, nếu như đi vào nơi trông coi, lại phải nghỉ ngơi bảy ngày, ta không có thời gian như vậy, hơn nữa lúc này xuất hiện ở nơi trông coi, phân nửa Quang Minh giáo đình sẽ liên hệ việc hai Quang minh kỵ sĩ trông coi thông đạo bị giết cùng nhóm người trong Bảo lũy bị tàn sát lên đầu của ta, khi trở lại còn phải phiền toái lão Forint làm chứng giúp ta một phen, chứng minh ta đã dừng lại lâu đài cổ Ryan. . .
Đỗ Địch An vừa chạy vừa suy nghĩ cách đối phó với phiền toái sắp tới.
Cũng không lâu lắm hắn đã đi tới cứ điểm.
- Nửa tháng trước đã thấy tin tức trên báo, dã nhân tập kích Tuyết Thành cứ điểm cùng với Hồng San cứ điểm, tuy nhiên hai cứ điểm này đã giữ vững được. Hôm nay tất nhiên sẽ đề phòng nghiêm ngặt, như vậy th cứ điểm cách xa hai chỗ này sẽ có ít binh lực.
Đỗ Địch An từ xa nhìn tòa cứ điểm này, ẩn núp vào bụi cỏ phụ cận ngửi mùi còn lưu lại trong không khí.
Nửa phút đồng hồ sau hắn rời khỏi bụi cỏ, tất cả giống như trong dự đoán của mình, hắn hạ thấp thân thể đi về hướng chính giữa cứ điểm, nơi mà có ít mùi ẩn nấp nhất.
Đi tới trước cứ điểm này, hắn tìm một hố nhỏ, dùng nước mưa trong đó rửa sạch bùn đất cùng máu huyết trên người để tránh gợi lên sự chú ý của thủ vệ nơi này. Nhưng làm như vậy cũng không thể tránh khỏi trị số phóng xạ trong cơ thể mình lại tăng trưởng rất nhiều.
Vèo!
Giờ này là hoàng hôn, nắng chiều chiếu lên nham bích cao ngất của cứ điểm, Đỗ Địch An giống như một con thạch sùng bám vào tường bò lên.
Lúc leo lên trên chỉ thấy binh sĩ tuần tra hai bên đã tách ra. Hắn dò xét một lát rồi nhanh chóng xoay người nhảy qua lướt vào trong cứ điểm. Chậm dãi hạ lực đạo hai tay xuống, sau khi hạ xuống liền lăn mình một cái nhằm tạo ra âm thanh nhỏ nhất.
Đỗ Địch An nhanh chóng nhìn lướt qua chung quanh, chỉ thấy binh sĩ tuần tra cách mình khá xa, lúc này hắn nhanh chóng chạy theo một phương hướng khác.
Từng kinh nghiệm nhập cư trái phép lần trước, lúc này hắn giống như ngựa quen đường cũ, rất nhanh Đỗ Địch An đã vượt qua thủ vệ tuần tra , đi tới cánh đồng hoang vu bát ngát trong cứ điểm. Không chạy được bao lâu đã gặp một thị trấn nhỏ hoang vu.
- Không nghĩ tới mỗi lần nhập cư trái phép đều là áo rách quần manh.
Đỗ Địch An khẽ cười khổ, vào trong tiểu trấn lẻn đến hậu viện của một gia đình, lén thay một bộ quàn áo đang phơi sau đó nhanh chóng rời khỏi thị trấn nhỏ, thừa dịp bóng đêm chạy về hướng thị trấn nhỏ Yade.
Vài giờ về sau Đỗ Địch An đã về tới thị trấn nhỏ Yade, giờ phút này sắc trời đã tối, qua không lâu nữa sẽ tới giờ giới nghiêm.
Đỗ Địch An nhìn thoáng qua thị trấn nhỏ trên sườn núi đằng sau, lâu đài cổ Ryan lẳng lặng đứng ở đó giống như một con Cự Thú trong bóng đêm.
...
...

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất