Hắc Ám Vương Giả

Chương 318: Lời Trong Đêm

Chương 318: Lời Trong Đêm
Trong đài cổ Ryan lâu, thư phòng lầu hai.
Ăn cơm tối xong , Sandrew dìu phụ thân trở lại trong phòng của hắn. Chờ sau khi lão tộc trưởng lão ngồi xuống , hắn lấy một bộ quàn áo nhung dày cộp từ tủ quần áo bên cạnh ra, đưa cho lão rồi nói:
- Hiện tại thời tiết đã lạnh, buổi tối hãy mặc nhiều áo ấm đi.
Lão tộc trưởng tiếp nhận mặc áo vào, nói:
- Đã lâu như vậy mà hắn vẫn chưa về, cũng không biết đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì.
Sandrew an ủi:
- Tuy tuổi của hắn còn nhỏ nhưng làm việc lại thành thục cẩn thận, có lẽ không có đại sự gì đâu, ngài đừng lo lắng, có lẽ qua mấy ngày hắn sẽ trở lại thôi
- Bên ngoài vách tường mặc kệ làm việc thành thục cỡ nào nhưng thực lực không có thì vẫn là non nớt, ma vật sẽ không giảng đạo lý với ngươi.
Forint lắc đầu thở dài.
Sandrew thấy khuôn mặt sầu lo của hắn dưới đèn, trầm ngâm một chút nói:
- Nếu không chúng ta lại hối thúc mấy người kia, để bọn hắn đi xem, nói như thế nào bọn hắn cũng là người được Đỗ tiên sinh bảo lãnh ra ngoài, một điểm nhân tình ấy cũng không trả thì thật quá mất nhân tính rồi.
- Có nhân tính sẽ không tiến vào nơi dơ bẩn như vậy. Tiến vào nơi đó, coi như có nhân tính cũng bị mài mòn hết.
Forint khẽ lắc đầu nói:
- Nếu như trời sáng còn chưa có tin tức mới, ngươi tìm hai người thông minh cơ trí một chút, tạm thời đưa bọn hắn đến biên chế Thú Liệp Giả, để bọn hắn qua đi xem.
- Dạ.
Sandrew khẽ gật đầu.
Forint chậm rãi nói:
- Tuy hôm nay Ryan gia tộc chúng ta đang trong thế quật khởi, không ít quý tộc nhỏ lẻ cùng với phú thương nổi danh đều mơ tưởng gia nhập tập đoàn chúng ta. Nhìn qua giống như phát triển không ngừng nhưng tất cả những thứ này đều do một mình hắn ban tặng. Nếu như không có thân phận thần sứ của hắn thì gia tộc Ryan chúng ta dùng không bao lâu nữa sẽ bị đánh về nguyên hình, hơn nữa còn khó xoay người!
Sandrew im lặng một lát nói:
- Phụ thân , chúng ta cũng không thể để tất cả mọi chuyện đều nhờ hắn chứ. Nếu không một ngày khác có gì ngoài ý muốn xảy ra, cả gia tộc chúng ta không phải sẽ suy vi?
Forint giật mình, ngẩng đầu nhìn hắn nói:
- Không có quật khởi, nói gì suy vi? Lời như vậy, về sau ta không muốn nghe lại nữa!
Sandrew thấy lão tức giận, sắc mặt biến hóa liền nói:
- Phụ thân, ta biết sai rồi.
Forint thấy hắn cúi đầu tạ lỗi , chậm rãi thu hồi ánh mắt, nhìn qua đèn dầu đang thiêu đốt, chậm dãi suy tư. Hình ảnh ngọn lửa đèn dầu phản chiếu vào đôi mắt già nua bão kinh phong sương của hắn, lay động không tắt.
Vèo!
Một lát sau , đột nhiên có một hồi thanh âm rất nhỏ vang lên ngoài cửa.
Forint cùng Sandrew cả kinh ngẩng đầu nhìn lại, lập tức nhìn thấy một đạo thân ảnh ăn mặc giống nông phu lẻn vào.
Sandrew vừa định hô "Thích Khách" , sau khi thấy rõ hình dạng người này không khỏi sửng sốt.
- Như thế nào , ta đổi một bộ quần áo liền không nhận ra?
Đỗ Địch An cười mỉm nhìn hắn một cái rồi đi tới trước mặt hai người tìm một cái ghế ngồi xuống, hướng Forint nói:
- Đã để ngươi lo lắng, mấy ngày ta đi ra ngoài vách tường, không có xuất hiện chuyện gì đi?
Forint kinh ngạc nhìn hắn, một hồi lâu mới nhẹ nhàng thở ra cười khổ:
- Ngươi trở lại là tốt , ta còn tưởng rằng... Melon gia tộc vẫn không có động tĩnh, không biết đang bí mật mưu đồ cái gì. Chúng ta không có gián điệp, haiz , tình báo quá yếu!
Chân mày Đỗ Địch An hơi nhíu lại , như có điều suy nghĩ gật gật đầu nói:
- Mấy tiểu tử ta mang về đâu?
- Tiểu tử?
Froint nghe được Đỗ Địch An xưng hô , khẽ cười khổ nói:
- Mấy người bọn hắn cũng không nhỏ , một người bên trong đó tuổi còn vượt qua ta rồi. Ta đã phái người chú ý, ngoại trừ vị quản gia Nicotine Quản gia kia lưu lại, còn lại mấy người kia mới trở về không lâu. Mỗi ngày đều ở laị trong lâu đài không đi ra ngoài.
Lông mi Đỗ Địch An chau lên:
- Vị Quản gia kia đâu? Đi nơi nào?
- Hắn cũng không ra khỏi cửa, mỗi ngày đều ở lại trong lâu đài của ngươi.
Froint nói.
Đỗ Địch An hơi ngạc nhiên, lập tức thoải mái, miệng nhếch lên một đường cong nói:
- Ta đã biết, buổi tối hôm nay tới nói chuyện với ngươi. Ngươi cũng thấy đấy, ta mới trở lại từ ngoài vách tường, hơn nữa còn là nhập cư trái phép trở lại, đến lúc đó bị Quang Minh giáo đình truy tra, ngươi làm chứng minh giúp ta.
- Nhập cư trái phép trở lại?
Froint cả kinh, nói:
-vNgươi không đi chỗ thủ tịch?
Hắn vừa mới hỏi xong liền vỗ đầu một cái, chợt nói:
- Cũng đúng, nếu như đi rồi thì ta đã sớm nhận được tin tức... Vì sao ngươi lại nhập cư trái phép? có chuyện gì không thể để cho Quang Minh giáo đình biết sao?
Đỗ Địch An gật gật đầu, nói:
- Có chút không tiện, khi trở về có một con ma vật đi theo ta vào con đường đó giết chết hai Quang Minh kỵ sĩ trông cổng. Ta lo bọn hắn sẽ hiểu lầm ma vật là do ta dẫn dụ đến cho nên lập tức nhập cư trái phép tránh bị bọn hắn hiểu lầm, đến lúc đó không có chứng cớ, muốn giải thích cũng không được.
Froint cùng Sandrew ngạc nhiên , hai mặt nhìn nhau , Froint nói:
- Ngươi không bị thương chứ? Ma vật này đuổi theo ngươi rồi ngộ nhập vào trong vách tường sao?
Đỗ Địch An lắc đầu, cười khổ nói:
- Lúc ta trở về nó cũng ở đó, chính là trùng hợp, muốn giải thích cũng không giả thích được.
Froint nhìn hắn một cái, gật đầu nói:
- Điều này cũng đúng, giải thích chỉ là trùng hợp cũng giống như không giải thích vậy. Bất quá hôm nay ngươi là thần sứ nguyên tố Thần Điện, uy vọng rất cao. Ngươi nói không phải cũng sẽ không có ai hoài nghi ngươi.
Đỗ Địch An nói:
- Đây là nguyên nhân thứ nhất, nguyên nhân thứ hai ta cũng không muốn nhấc lên quan hệ với Thú Liệp Giả nữa. Hôm nay Thú Liệp giả đã trở thành nghề phụ của ta, coi như ta muốn ra ngoài vách tường cũng phải trong bí mật, không thể để người khác biết. Ngươi nên biết Quý tộc rất kì thị đối với Thú Liệp Giả, còn đối với thần sứ thì luôn luôn ngưỡng mộ. Muốn khuếch trương lực ảnh hưởng của mình tới mức lớn nhất thì nhất định phải vứt bỏ một thân phận. Đương nhiên cũng không thể nói là vứt bỏ, chỉ là không công khai mà thôi.
Froint cười cười, nói:
- Ta biết ngay, khẳng định ngươi còn có nguyên nhân khác, hẳn đây mới mục đích chủ yếu của ngươi đi. Ngươi cũng không cần băn khoăn lo lắng cho ta, cá nhân ta đề nghị ngươi tốt nhất cũng không cần đi săn nữa, dùng tiền kiếm được từ Thần Thuật vật phẩm thuê người khác đi săn bắn là được, những việc như vậy nên giao cho người khác làm, không cần phải tự thân mạo hiểm.
Đỗ Địch An mỉm cười nói:
- Bình thường có thể giao cho người khác mạo hiểm nhưng lúc bị ám sát thì không ai có thể chịu chết thay mình. Mục đích săn bắn của ta không phải vì chút tài liệu này mà là để tôi luyện lực chiến đấu của mình. Kiếm giấu trong vỏ lâu ngày chỉ khiến nó rỉ sét mà thôi.
Froint nhìn bộ dáng nhẹ nhàng của thiếu niên này, lão cũng không tiếp tục khuyên bảo nữa, nói:
- Lại nói tiếp, ngươi vừa trở về ta liền cho gọi mấy người mà ngươi bảo lãnh ra ngoài, bọn hắn đều từ chối, thái độ như vậy quá ác liệt rồi. Mặt khác tin tức ngươi ra ngoài vách tường không biết tại sao lại bị lộ rồi, Melon tập đoàn đã dùng dư luận báo chí tạo áp lực cho nguyên tố Thần Điện, nói ngươi vừa mới có chút ít thành tích đã lãnh đạm với Thần Thuật. Mặc dù nguyên tố Thần Điện không đáp lại nhưng ngươi vẫn nên chủ động qua đó đi. Nếu tranh thủ chế tạo được một kiện thần thuật vật phẩm thì càng tốt, ngăn chặn miệng của bọn hắn, kể cả là Tinh cấp cũng được.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất