Hắc Ám Vương Giả

Chương 347: Kiến Giải

Chương 347: Kiến Giải
Đỗ Địch An gật gật đầu, suy nghĩ một chút, nói:
- Ta cảm thấy giá trị của gai nhọn có thể chia làm ba lĩnh vực, đầu tiên là lĩnh vực kinh tế, hành da sợi của gai nhọn có thể chế thành bao tải, dây thừng….. Hạt của nó có thể tinh luyện ra tinh dầu thay thế cây trẩu và mỡ, hơn nữa có thể gia công thành nguyên liệu hương liệu Cao cấp. Ngoài ra, bột phấn của nó chưa hẳn chỉ có thể dùng làm bột phấn để giết địch trên chiến trường, trong sinh hoạt bình thường, nó cũng có thể được sử dụng để chống côn trùng, những điều này đều cung cấp về mặt giá trị kinh tế của nó. Ở điểm thứ hai là giá trị dược, lúc trước Tiffany đã nói qua, từng có tin tức nói rằng vật ấy có thể trị bệnh hủi, chúng ta tạm thời đừng nghĩ rằng tin tức đưa ra trước đó là mánh lới lấy lòng mọi người hay chính xác, nhưng không thể phủ nhận ngoài việc nó ẩn chứa độc tố còn có những thứ khác có thể là thứ mà chữa được một số bệnh. Vì vậy, nếu ngươi cứu sâu liền có thể biết được nó cuối cùng là có tác dụng chữa bệnh hủi hay không, nếu có thể, vậy giá trị của nó càng lớn hơn!
- Thứ ba chính là giá trị chiến tranh, bất luận là chiến tranh quân sự ngoại cảnh, hai là cuộc chiến tài phú được kích hoạt bởi hai lĩnh vực trên, thì tác dụng đều là không nhỏ.
Đỗ Địch An nói xong một hơi, liếc mắt nhìn mọi người xung quanh mà không tiếp tục mở miệng.
Trong phòng hội nghị rơi vào trạng thái yên tĩnh.
Ngoài bị sốc bởi việc thao thao bất tuyệt, còn có những suy nghĩ rất sâu sắc trong lời nói, khiến toàn bộ phòng hội nghị im lặng trong vài phút.
Thật lâu sau, lão giả áo Hồng Miên là người đầu tiên khôi phục lại tinh thần, vỗ tay ủng hộ nói:
- Nói rất hay!
Những người khác kịp phản ứng, sợ hãi thán phục nhìn Đỗ Địch An, sau đó cùng nhau ủng hộ với lão giả áo Hồng Miên, ánh mắt nhìn về thiếu niên này có ít kính sợ, không chỉ bội phục thành tựu của Đỗ Địch An trước kia, chỉ riêng lời nói này liền khiến bọn hắn cảm nhận được phương thức tư duy của tiểu tử này khác biệt với bọn họ, linh động còn có năng lực trù tính rất mạnh, có thể suy nghĩ ra những thứ mà bọn hắn nhất thời không cách nào nhìn ra.
Nghiên cứu Thần Thuật đến nước này, bọn hắn có đắm chìm mấy chục năm, biết rằng bọn hắn có tiến lên nữa thì cũng không phải là kiến thức của bọn hắn mà là phương thức tư duy của chính mình!
Tri thức có thể học, nhưng phương thức tư duy rất khó sửa đổi, hơn nữa điều này cũng quyết định cuộc đời của một người.
- Vậy mà có thể phân thành ba loại, ta còn là lần đầu tiên cảm thấy có thể nhìn rõ vấn đề như thế, bội phục rồi.
Tiffany nhìn Đỗ Địch An, trên gương mặt thành thục tài trí có ít khâm phục cùng tán thưởng.
Đỗ Địch An mỉm cười, là người của thời đại trước đây, cách suy nghĩ của hắn cũng đã bị ảnh hưởng bởi xã hội, hắn thích phân loại một cách có hệ thống mọi thứ, điều này khiến sự tình trở nên rõ ràng hơn.
Trong thời kỳ lạc hậu, ranh giới giữa nhiều thứ rất mơ hồ, các chi tiết rất khó phân loại và không có khái niệm mạnh mẽ như vậy, dường như xã hội và công nghệ càng phát triển thì sự phân chia mọi thứ càng cẩn thận, điểm này tựa như nghiên cứu khoa học của thế giới, từ vĩ mô đến vi mô, chế độ xã hội cũng như vậy.
- Tư duy của Đỗ tiên sinh thật nhanh nhẹn, hẳn là trước kia đã nghiên cứu sâu về gai nhọn? Vậy mà có thể nghĩ đến sẽ lấy hành da chế tạo thành dây thừng, ta nhất thời đều không nghĩ qua điểm này, theo như người nói, vậy một cây gai nhọn nhỏ này quả thực toàn thân đều là bảo bối rồi!
Một lão giả khoảng sáu mươi tuổi đối diện cảm thán nói.
Đỗ Địch An cười:
- Quá khen.
- Không ngờ một cây gai nhọn nhỏ đều có tác dụng như thế, theo như thuyết pháp của Đỗ tiên sinh thì những thực vật khác càng có tác dụng rồi, khó trách Đỗ tiên sinh nhỏ tuổi như vậy đã có thành tựu như thế, ta phục rồi!
Một trung niên khác cười ha ha nói.
Lão giả áo Hồng Miên lại cười nói:
- Hội nghị nghiên cứu và thảo luận Thần Thuật hôm nay chấm dứt, đoán chừng bài vị gai nhọn trên thưc vật đồ giám đều muốn sinh cải biến, Đỗ tiên sinh lại có thể phân tích thấu triệt về gai nhọn như thế, khó lường!
Đỗ Địch An có chút bất đắc dĩ, vốn tưởng rằng hôm nay tới có thể nghe được một ít chuyện thú vị, không ngờ lại trở thành cuộc gặp lấy lòng mình, hắm ngầm thở dài, mặt ngoài vẫn cười nói:
- Ta chỉ biết được chút này, phần còn lại liền là nghe các vị nói, ta nghe.
Lão giả áo Hồng Miên cười nói:
- Ngươi không cần quá khiêm tốn, chúng ta đều là Cao cấp thần sứ, chỉ luận giai vị không luận tuổi, về việc gai nhọn, các vị còn có bổ sung nào thêm không?
Mọi người hai mặt nhìn nhau, lão giả mũi ưng nhìn Đỗ Địch An, chậm rãi nói:
- Nếu tính cả việc ta đưa ra kiến giải hoà vào nước và bột phấn để giết địch, hiệu quả của gai nhọn này cũng đã được nói tường tận rồi.
- Không sai.
Lão giả khoảng sau mươi tuổi lúc trước gật đầu đồng ý.
Những người khác cũng lập tức tán thành.
Trong lòng Đỗ Địch An tất nhiên không tán thành điểm ấy, cái gọi là tác dụng chiến tranh chỉ là hắn nói bổ sung thêm, dù sao lúc trước cũng có quá nhiều người tán thành quan điểm đối phương, nhưng bị hắn phủ định toàn bộ thì hà tất phải toàn bộ phản đối? Hắn cũng sẽ không vì nhất thời nhanh miệng mà đắc tội với những người bên cạnh, hơn nữa trong sinh hoạt cũng không phải ngươi lợi hại thì người khác sẽ phục ngươi, nếu khiến người khác mất mặt, cho dù ngươi lợi hại bao nhiêu thì người khác cũng hận ngươi mà hại ngươi!
Cho nên, biểu hiện của bản thân cũng cần có chừng mực.
Trung niên mũi ưng thấy Đỗ Địch An không dị nghị gì, sự căng cứng lạnh lùng trên khuôn mặt hơi thả lỏng, nói:
- Nếu các vị không dị nghị gì, vậy kết quả của hội nghị nghiên cứu và thảo luận lần này đưa đến Thần Điện, ta tin rằng phần này có thể khiến cho người trong Thần Điện đưa ra đánh giá tương đối cao.
Lão giả áo Hồng Miên cười ha hả nói:
- Riêng phần khái niệm mà Đỗ tiên sinh đưa ra cũng có lợi nhuận tích lũy không ít rồi, dựa theo quy cũ trước của chúng ta, ai đưa ra kết luận thì điểm tích lũy khen thưởng liền là của người đó, những người khác dùng có ý kiến ngoài hay không đều sẽ lấy được 10% tổng tích lũy làm tích lũy tham dự, lần này chúng ta đến trả tổng cộng ba điểm, liền là ba lĩnh vực mà Đỗ tiên sinh nói, vậy tất cả đều ghi tên Đỗ tiên sinh.
- Ta không có dị nghị.
Tiffany phản ứng rất nhanh, người đầu tiên đồng ý.
Những người khác cũng đều như vậy.
Trung niên mũi ưng trầm mặt, nói:
- Hai lý luận trước của Đỗ tiên sinh ta không có ý kiến, nhưng cái lý luận thứ ba về lĩnh vực chiến tranh lại là ta đưa ra trước tiên, hơn nữa Đỗ tiên sinh chỉ là đưa ra lý luận khái niệm trên lĩnh vực chiến tranh, cũng không có lời giải thích sử dụng thực tế, như vậy liền không tính là của hắn chứ?
Lão giả áo Hồng Miên liền giật mình nhìn Đỗ Địch An, thấy người đằng sau đang với bộ dáng mỉm cười tựa như không thèm để ý, đáy lòng lúc đó mới nhẹ nhõm, nếu so sánh với trung niên mũi ưng thì tiềm lực của Đỗ Địch An càng lớn, nhưng hắn cũng không muốn đắc tội trung niên mũi ưng, dù sao Đỗ Địch An cũng là người trẻ tuổi nhất trong phòng hội nghị này.
- Đỗ tiên sinh, ngươi cảm thấy thế nào?
Lão giả áo Hồng Miên nói.
Đỗ Địch An cười nói:
- Ta không có dị nghị.
Lão giả áo Hồng Miên nhẹ nhàng thở ra, nói:
- Vậy cứ quyết định như vậy, hôm nay liền đến đây, ta đi trước.
Nói xong liền quay người rời khỏi phòng họp.
Những người khác chào hỏi cùng Đỗ Địch An rồi liên tiếp rời khỏi.
Tiffany cười nói với Đỗ Địch An:
- Ngươi quả nhiên là thiên tài, đi tới đâu cũng kiếm được tích lũy, như chúng ta muốn kiếm được một điểm tích lũy đều là muôn vàn khó khăn, hội nghị nghiên cứu và thảo luận Thần Thuật trước kia mỗi lần đều trao đổi mấy giờ, đến trả kết luận đều không có tích lũy ban thưởng, xem như uổng công, nhưng lần này chưa tới nửa giờ liền kết thúc, hơn nữa lý luận của ngươi rất mới lạ, ta khẳng định tuyệt đối sẽ có tích lũy khen thưởng, đến lúc đó coi như nhờ ngươi mà kiếm được một ít điểm tích lũy.
Đỗ Địch An khẽ cười khổ, ngươi kiếm được nhưng ta lại thua lỗ, cái thiếu không phải là điểm tích lũy mà là thời gian.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất