Hắc Ám Vương Giả

Chương 346: Hội Nghị Thảo Luận Về Thần Thuật

Chương 346: Hội Nghị Thảo Luận Về Thần Thuật
Nghe được lời của người trung niên mũi ưng, mấy người đang nói chuyện với Đỗ Địch An có hơi xấu hổ. Tiffany liếc nhìn bọn họ thấp giọng nói với Đỗ Địch An bên cạnh:
- Ngươi không cần trách móc, hắn tên là Gusta, tính cách đã như thế rồi.
Đỗ Địch An mỉm cười, nghĩ thầm nếu chỉ là tính cách đơn thuần thì cũng là nhân vật không tệ.
- Các vị, nếu mọi người đã đến gần đông đủ rồi, thời gian cũng đã đến, chúng ta bắt đầu hội nghiên cứu và thảo luận về Thần Thuật của ngày hôm nay thôi.
Ngồi ở ghế chính là một vị lão giả khoảng sáu mươi tuổi, mặc áo Hồng Miên cười ha hả nói.
Mọi người chăm chú, lộ ra vài phần nghiêm nghị.
- Chủ đề của hội nghị nghiên cứu và thảo luận lần này, chính là sự tiếp nối về “Thực vật đồ giám” trước đó, ần trước chúng ta thảo luận về “Lam cơ”, lần này chính là xếp hạng độc tố thực vật của “Gai nhọn”, đây là tư liệu cơ bản của “Gai nhọn”, có thể phát biểu ra các ý kiến khác nhau.
Lão giả mặc Hồng Miên phát xuống một sấp tài liệu và giữ lại một phần.
Đỗ Địch An sau khi nhận lấy tài liệu của chính mình, chỉ thấy trên tư liệu này có một đồ án phác họa, chính là “Gai nhọn”. khiến hắn kinh ngạc chính là “Gai nhọn” này cực kỳ quen mắt, hắn đã nhìn thấy một cây Hoa Hạ thực vật thông qua siêu cấp Chip, phân bố ở Đông Bắc, Hoa Bắc và những nơi khác, nguyên danh gọi là “Thương tai”, ở nhiều vùng nông thôn của phương Bắc có thể nhìn thấy vật này.
- Trên thực vật đồ giám trong Cự bích lại có Thương tai, xem ra vị trí của Cự bích này quả nhiên là trong biên cảnh Nga của thời đại cũ, hướng đến gần Đông Bắc…..
Mắt Đỗ Địch An hơi chớp động.
Lúc này, Tiffany mở miệng nói:
- Gai nhọn tuy chứa độc tố nhưng theo ta biết từng có một quyển sách đưa tin đã nói qua, ở một thị trấn nhỏ của một khu bình dân từng có một vị bác sĩ đang lúc khám và chữa bệnh, con của hắn nhặt “Gai nhọn” về chơi và ném nhầm vào trong dược vật, kết quả sau khi người bệnh ăn dược vào, chẳng những không trúng độc mà ngược lại bệnh hủi (bệnh phong) lâu năm không dứt lại dần dần tốt lên.
- Thần kỳ vậy sao?
Một vị đại thúc khoảng năm mươi tuổi ngồi đối diện ngạc nhiên nói.
Đỗ Địch An nghe được khẽ gật đầu, trị liệu bệnh hủi xác thực là một trong dược liệu của Thương tai, tuy vật ấy có độc nhưng tác dụng dược hiệu cùng giá trị kinh tế khác đều rất cao, coi như là công lớn hơn hại đi.
- Gai nhọn, vị đắng, có độc, có thể chí tử, nếu là trúng ít độc cũng sẽ choáng váng đầu, buồn nôn, đau bụng…. Nếu dùng trong chiến tranh thì có lẽ có hiệu quả không tệ, nhất là chiến tranh dã nhân gần đây, đều đã công phá cứ điểm hay vẫn là cứ điểm mà kỵ sĩ dùng sức chính mình để cứu vớt. Nếu vật ấy phơi khô và nghiền thành bột thì nó có thể đóng vai trò lớn trong trận chiến, nó có thể được xem như là một loại Thần Thuật mà có thể giết người trong diện tích lớn bằng thuốc độc!
Người trung niên mũi ưng lúc trước ánh mắt thâm trầm, như có điều gì suy nghĩ chậm rãi nói.
Đỗ Địch An nghe vậy trong lòng khẽ động, hắn nhìn người này và có phần cảm thấy hứng thú.
- Chế tạo ra phấn giết địch?
Lão giả áo Hồng Miên liền giật mình, đôi mắt không khỏi sáng lên, vỗ tay nói:
- Ý kiến hay, ha ha, chỉ cần có gió tốt thì hoàn toàn có thể sử dụng thuốc độc Thần Thuật để giết, coi như không có gió nhưng cũng có thể sử dụng máy xoay gió bằng nhân lực.
“Nhân lực máy xay gió” là Mộc hệ Thần Thuật mới đây được liệt vào Tứ Tinh trung phẩm, người chế tác là một vị Mộc hệ đại sư.
Đỗ Địch An khẽ gật đầu, đó là một biện pháp không tệ, chỉ là dùng độc tính của Thương tai trong chiến tranh thì cần phải đưa vào một lượng lớn mới có hiệu quả, chớ xem thường điểm khác biệt này, đưa vào lượng lớn sẽ làm kéo dài khoảng cách và thời gian đưa vào, mà hai điểm này lại là mấu chốt của chiến tranh, đương nhiên cũng ảnh hưởng đến một trong những nhân tố hạch tâm của trận chiến, bởi vậy muốn đưa bột phấn Thương tai vào chiến tranh, tuy suy nghĩ được nhưng thao tác thực tế cùng hiệu quả cơ hồ cực kỳ thấp.
Lúc hắn đang suy nghĩ như vậy, Tiffany bên cạnh lắc đầu nói:
- Nếu đưa vào chiến trường, phấn gai nhọn chỉ dựa vào Nhân lực máy xoay gió là rất khó bay được xa, nếu bột phấn quá nhỏ lại rất dễ bị nghịch phong cuốn ngược lại chính mình, nếu bột phấn lớn hơn thì khoảng cách thổi đi sẽ giảm xuống, đợi đến lúc địch nhân đã đến khoảng cách gần để ném bột phấn thì đã là cục diện hai quân cận chiến, bột phấn gai nhọn ngược lại sẽ làm bị thương người cùng phe.
Lão sư của nàng rất giỏi trong việc chế tạo quân dụng phẩm nên nàng cũng chuyên về khía cạnh này, biết rõ điều chú ý nhất của quân dụng phẩm chính là khoảng cách, vì vậy lúc nghe được “chế ra bột phấn giết địch”, điểm đầu tiên nàng nghĩ đến chính là như vậy.
Những người khác nghe được lời của Tiffany, suy tư một lát, khẽ gật đầu.
- Đúng vậy, dùng phấn để giết địch, phiêu lưu quá lớn.
- Không thể được.
Nghe được lời mọi người phản đối, Gusta hừ lạnh một tiếng, nói:
- Nếu quy định là phấn không thành, vậy chế thành nước, nước sẽ không bị ảnh hưởng của gió chứ?
Mọi người liền giật mình.
Đôi mắt của lão giả áo Hồng Miên sáng lên, sắc mặt vui mừng nói:
- Đúng vậy, bột phấn quá nhẹ, nếu hóa trong nước thì sẽ chứa vào trong túi nhựa, vùi vào trong chiến trường, nhất định sẽ có hiệu quả!
- Đó là một biện pháp tốt!
- Chậc chậc, có phương pháp này, quân bộ muốn đẩy lùi dã nhân còn không phải là chuyện dễ dàng sao?
Tiffany cau mày suy nghĩ lúc lâu cũng không nói ra lời, tuy nhiên nàng cảm nhận được có chỗ không đúng nhưng nhất thời không nói nên lời, đột nhiên, ánh mắt nàng quét qua cánh tay thon dài bên cạnh, lập tức nhớ tới người ngồi bên cạnh, nghiên đầu nhìn qua, chỉ thấy người sau mỉm cười, tựa hồ như nghe được mùi ngon, trong nội tâm nàng cảm thấy thất vọng, dùng sao thời gian nhập môn quá ngắn nên vẫn chưa nắm rõ hết nội tình.
Tuy nghĩ vậy nhưng nàng vẫn thấp giọng hỏi:
- Địch An, ngươi có ý kiến gì không, cứ nói với mọi người một câu, không hiểu có thể trao đổi cùng với mọi người.
m thanh nàng tuy nhỏ nhưng những người xung quanh vẫn nghe được, không khỏi ngừng nghị luận, ánh mắt ngưng tụ đến thiếu niên nhỏ tuổi nhất này.
Đỗ Địch An còn muốn nghe nhiều suy nghĩ của bọn hắn, hi vọng có thể từ đó mà kích ra một ít linh cảm khác của bản thân, không ngờ tới Tiffany lại khiến hắn bị chú ý, trong lòng có chút tiếc nuối, ngầm thở dài, nhưng ngoài mặt vẫn cười nói:
- Lời nói của các vị tiền bối khiến ta nghĩ ra, ta liền mượn một chút kiến giải vụng về của ta, hi vọng các vị chớ giễu cợt.
- Ha ha, ngươi quá khách khí rồi, Mộc hệ Thần Thuật bác đại tinh thâm, ai lại dám nói mình toàn trí tài năng, ngươi cứ nói đừng ngại.
Lão giả áo Hồng Miên cười ha ha nói, cho Đỗ Địch An một cái bậc thang.
- Đúng vậy.
Những người khác cũng phụ họa theo.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất