Hắc Ám Vương Giả

Chương 351: Ra Ngoài

Chương 351: Ra Ngoài
Jinny liền giật mình, không khỏi mở to hai mắt:
- Ngươi thật sự nguyện ý?
Đỗ Địch An nói:
- Ta có thể cho bọn hắn một cơ hội được cứu rỗi, nhưng có thể không thành công, lát nữa ta sẽ đưa lá thư của ta viết cho ngươi, cũng truyền tin cho tập đoàn Tân Thế khiến bọn hắn câu thông cùng bộ phòng thủ thành phố mở một lối đi để những người trong thị trấn này đi ra, về phần ngươi cùng Kacheek liền phụ trách đưa tin tức ra ngoài, mang đến gia tộc Ryan, triệu tập bọn chúng và vận chuyển tới đây.
Trong mắt Jinny xẹt qua một tia kinh hỉ, muốn nói gì đó nhưng rất nhanh liền khắc chế lại, hít một hơi sâu nói với Đỗ Địch An:
- Cảm ơn ngươi!
Đỗ Địch An mỉm cười, nói với Nicotine bên cạnh:
- Mang bút với thư lại.
Nicotine lập tức gọi nữ hầu chuẩn bị giấy và bút.
Đỗ Địch An nhanh chóng viết hai phong thư, giao cho Jinny và nói:
- Mang đến gia tộc Ryan, tộc trưởng Forint biết phải làm thế nào.
- Cảm ơn!
Jinny lần nữa nói cảm tại sau đó nhanh chóng quay người rời đi.
Kacheek bất đắc dĩ thở dài:
- Ta còn chưa đủ ác, lần này lại cho ta gia nhập di chuyển cứu viện, thật xui xẻo!
Nói tới nói lui nhưng vẫn đứng dậy đi theo.
Đợi sau khi hai người rời đi, Nicotine vụng trộm nhìn Đỗ Địch An, nhỏ giọng nói:
- Lão gia, bọn họ đi sơ tán những người dân của thị trấn nhỏ đó, giành giật từng giây, nếu ngài mượn quan hệ đại quý tộc, uy tín sẽ rất cao, việc di chuyển trợ giúp cứu vớt đối với bọn họ cũng cao hơn. Gia tộc Ryan mấy chục năm trước từng là đỉnh cấp quý tộc, trải qua hai đời suy sụp nên thanh danh sớm đã mỏng manh, chỉ sợ những người trong thị trấn kia chưa chắc đã biết, khó tránh việc xuất hiện phản kháng cùng bạo động, đến lúc đó hiệu xuất cứu viện sẽ bị ảnh hưởng lớn….
Đỗ Địch An cười nhạt một tiếng, nói:
- Có thể cứu vớt bao nhiêu là chuyện của bọn hắn, nhưng những người này sau khi được cứu vớt sẽ cảm tạ ai chính là việc của chúng ta, chẳng lẽ ngươi hi vọng ta xuất lực nghĩ kế, cuối cùng lại đi cảm tạ người khác?
Nicotine liêng giật mình, sắc mặt thay đổi cúi đầu đáp:
- Thiếu gia nói đúng.
Đỗ Địch An nghiêng đầu nhìn hắn, Nicotine cảm nhận được ánh mắt, không dám ngẩng đầu nhìn, chỉ cảm thấy lông tơ toàn thân dựng thẳng lên, như con mồi bị nhắm trúng, bắp thịt hắn hơi cứng, duy trì trạng thái khiêm tốn bất động. Một lát sau, hắn mới nghe được âm thanh bình thản của Đỗ Địch An truyền đến:
- Lần này đến ngoài Cự bích săn bắn ma vật, ngươi đi cùng đi.
Tim Nicotine co rụt lại, vội ngẩng đầu nhìn về phía Đỗ Địch An, lập tức nhìn thấy trong ánh mắt bình tĩnh ấy hình như có một loại kháng cự không dung mà uy nghiêm, không khỏi sắc mặt biến hóa, thiếu chút nữa quên đi lời định nói, may thay hắn làm quản gia nhiều năm nên tâm tư kín đáo, vội vàng nói:
- Thiếu gia, thân cốt của ta đi bên ngoài Cự bích có thể chịu không được, tuy ta mạo hiểm dùng “Thần chúc phúc”, thể chất miễn cưỡng có thể so sánh cùng Trung cấp Thú Liệp giả nhưng phương diện chiến đấu lại là dốt đặc cán mai, hơn nữa tuổi lớn rồi, thể chất cao nhưng sức chịu đựng cũng không theo kịp, chỉ sợ làm liên lụy ngài, đến lúc đó nếu không cẩn thận kinh động đến ma vật, lại đến đến phiền toái thì ngược lại sẽ khổ ngươi, ta hôm nay toàn tâm toàn ý trung thành với ngài, hi vọng ngài lần nữa cho ta cơ hội……
Đỗ Địch An chậm rãi nói:
- Ta nói rồi, giống như thiêu đốt lửa chỉ cho phép lưu lại tro tàn.
Sắc mặt Nicotine hơi khó coi, nhìn qua ánh mắt thâm trầm của Đỗ Địch An không dám cầu khẩn, càng không ngừng than thở, trong nội tâm nhanh chóng tìm kiếm tư liệu ngoài Cự bích, cùng với tự hỏi lúc gặp các loại tình huống thì nên làm thế nào.
Một lát sau, tất cả vật tư đều được chuyển lên thú xa Voi ma mút bởi Lão Kim.
Đỗ Địch An kiểm tra một lần, sau khi xác nhận không có bất kỳ sơ suất gì mới trở về đại sảnh thay đổi áo giáp Thú Liệp giả của chính mình, đây là bộ mới nhất mà Thần Điện nghiên cứu chế tạp ra, gia nhập tài liệu nhựa plastic mới, tính linh hoạt cùng phân mức cũng nhẹ hơn rất nhiều, vị trí trước ngực cùng sau lưng rất dễ chịu công kích, bên trong có một tầng linh luyện mỏng ở giữa để đề cao lực phòng ngự.
Tuy bộ chiến giáp Thú Liệp giả này tiến bộ hơn nhiều nhưng gặp phải một vài ma vật đẳng cấp chừng hai mươi thì khó có thể ngăn cản, tiêu chuẩn của chiến giáp công nghiệp còn lâu mới đạt được tiêu chuẩn tiến hóa hơn 300 năm của ma vật ngoài Cự bích.
Nicotine cũng thay đổi một bộ chiến giáp Thú Liệp giả mà Đỗ Địch An chuẩn bị cho hắn rồi bước ra khỏi cửa, Đỗ Địch An giao việc giữ nhà cho Lão Kim, còn Nicotine cùng hắn ngồi thú xe.
Thú xa Voi ma mút chuyên dụng để đi đến thông đạo, đi ra ngoài khu sinh hoạt, sau khi đi vào vùng ngoại thành liền tiến thẳng đến một tòa cứ điểm.
Diện tích ngoại thành rất lớn, tại đây cách Hồng Phong sơn mạch một đoạn khá xa, không cần lo lắng rằng Hồng Phong sơn mạch sẽ có dã nhân tập kích tại đây, vài giờ sau, thú xe Voi ma mút đi tới cứ điểm.
Nicotine nhảy xuống xe, móc ra một miếng huân chương đưa cho binh sĩ chặn đường, đây là huân chương đại diện cho thân phận Trung cấp Thú Liệp giả.
Binh sĩ nhìn thoáng qua, lại nhìn Nicotine nói:
- Trong lúc này còn giả trang cái gì? Tất cả đều mở ra cho ra, kiểm tra.
Nicotine lạnh mặt nói:
- Trong này đều là công cụ ta săn bắn, có gì để kiểm tra.
- Ngươi nói vậy thì là vậy sao? Hừ, bên trong có cất gì bí ẩn không?
Binh sĩ biểu lộ không thiện ý.
Nicotine cười lạnh một tiếng, lại móc ra một miếng huân chương, nói:
- Ta là Thú Liệp giả của tập đoàn Tân Thế, lần này là nhận sự phân phó của Đỗ thần sứ tiến đến săn bắn ngoài Cự bích, ngươi thật sự muốn chặn ta?
Binh sĩ nhìn thấy huân chương trong tay hắn, dọa sợ nói:
- Cái này, đây là huân chương của Đỗ tiên sinh?
Mặc dù chỉ là môt thủ vệ cứ điểm, nhưng ít nhất hắn còn nhận ra vật biểu tượng của những thượng vị giả, huân chương này chính xác là của cao cấp thần sứ, mà chữ “Đỗ” ở mặt sau kia không cần nghĩ cũng biết, nhất định là thiên tài thần sứ kia.
Nicotine hừ lạnh nói:
- Cái này còn có giả sao?
Binh sĩ vội vàng thu tay, cười nói:
- Đắc tội rồi, không ngờ ngài là người của Đỗ thần sứ, những vật này có cần ta giúp ngài tháo xuống?
- Không cần, đồ vật quá nặng, ta trực tiếp dùng thú xe kéo đi.
Nicotine lạnh lùng nói.
Binh sĩ liền nói:
- Thú xe này ở bên ngoài cứ điểm rất dễ lọt vào tập kích của biến dị dã thú….
- Có ta ở đây, biến dị dã thu gì có thể tập kích đến nó?
Nicotine liếc mắt nhìn hắn, xoay người nhảy lên xe ngựa, nói:
- Ta đang gấp, nhanh lên.
Binh sĩ cười quay đầu chạy về cổng chính của cứ điểm phất tay bảo đồng bọn mở cửa.
Dưới sự chú ý của mọi người, thu xa Voi ma mút rất nhanh liền ra khỏi cứ điểm.
Đợi sau khi đi ra khỏi mười dặm, Đỗ Địch An mới chui ra từ phía sau thú xe, nhảy lên trước Voi ma mút vẫy tay với Nicotine.
Nicotine hiểu ý, vội vàng leo đến bên cạnh hắn cùng với nụ cười, trả lại hai huân chương.
Đỗ Địch An nhét vào trong áo giáp và bảo xa phu chạy thẳng tới, thú xa này đã bị hắn mua, mặc dù đi tại khu vực phóng xạ ngoài cứ điểm cũng không sao, về phần xa phu này, đợi khi hắn đưa đến ngoài Cự bích cũng sẽ được đưa đến Hoàng Tuyền tránh cho việc thú xa khi trở về bị đuổi theo hỏi mà làm lộ sự tình ra ngoài, truyền đến tai những tập đoàn khác.
Thú xa Voi ma mút rất ớn, đi vào khu phóng xạ không lâu liền hấp dẫn sự chú ý của dã thú, Đỗ Địch An ngồi yên ổn trên đỉnh đầu voi ma mút giao cho Nicotine trực tiếp chém giết, với thể chất Trung cấp Thú Liệp giả của hắn thì việc săn giết vài đầu biến dị dã thú cũng là dễ dàng, nhưng trong số những biến dị dã thú này không phải đều là nhân vật nhỏ, trong lịch sử có không ít sự tình Cao cấp Thú Liệp giả biến mất ở khu phóng xạ, có thể thấy được lúc này vẫn có một ít biến dị dã thú khủng bố, chỉ là số lượng cực kỳ ít, mấy chục năm mới phát sinh một lần, nếu mình gặp được cũng chỉ trách là quá xui xẻo.
Trên đường đi vô cùng nguy hiểm, Đỗ Địch An lần nữa đi đến thông đạo trước tòa Cự bích, xa xa nhìn lại lập tức phát hiện cửa ra vào có hai đội ngũ chức trông coi, gần đó còn có một số mùi hoạt động.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất