Chương 70: Xuất Thủ
Đỗ Địch An nghĩ nghĩ, tựa hồ đây cũng là một lời giải thích.
- Chẳng lẽ nói sau khi hòa tan viên cầu xanh đậm này thì thân thể hấp thu được? Thứ tăng cường thể chất của ta là huyết sắc tiểu trùng hay là viên cầu xanh đậm?
Đỗ Địch An suy tư, có lẽ sau khi trở lại cự bích hỏi thăm mấy người của tập đoàn thì mới biết được đáp án.
Hắn nhảy lên cao ốc đẩy những hòn đá cùng tạp vật khác ra, lấy lực lượng thê chất bây giờ của hắn thì những hòn đá này tùy tiện cũng có thể nhấc lên được. Rất nhanh hắn đã tìm được ba lô bị chôn vùi dưới đá.
Lương khô trong túi bị đè ép, bình nước bị phá chảy hết nước ra.
Đỗ Địch An ăn hết lương khô thì cảm giác đói bụng mới khôi phục, thể lực tựa hồ đã khôi phục một chút, hắn ngửi một chút tìm được vị trí bao đựng những viên cầu. Ngoài ra cách cái bao này không xa chính là chiếc cung của tên Thú Liệt giả kia.
Đỗ Địch An cầm cổ cung màu đen lên, cây cung nặng nề lúc trước giờ vào tay hắn lại vừa phù hợp. Hắn nhẹ nhàng kéo lập tức thành hình bán nguyệt, trong lòng không khỏi vui mừng, cái cung này chính là binh khí của tên Thú Liệt giả kia, lực sát thương không thể coi thường được, mặc dù hắn không thể mang về cự bích nhưng ít ra cũng có thể vụng trộm sử dụng bên ngoài được.
Thu thập đồ vật xong, Đỗ Địch An đeo cung lên, dùng mấy mảnh vải che đậy, làm nó không chút thu hút sau đó mang theo ba lô rời khỏi tòa nhà này.
- Không biết bọn Migcan đang ở chỗ nào.
Đỗ Địch An đi ra ngoài đường phố, nhìn mặt trời đã đến lúc giữa trưa. Hắn trở lại địa phương lúc trước tách ra khỏi ba người Migcan, lập tức ngửi được mùi của bọn họ, liền thuận theo đó truy tung.
Trong khu số tám này không phải là khu vực an toàn, bọn người Migcan lúc nào cũng có thể gặp nguy hiểm. Trong lòng Đỗ Địch An cấp bách, một đường truy tung theo mùi đó, đột nhiên đến đoạn đường thì mùi biến mất.
Đỗ Địch An không khỏi sững sờ, lập tức nở nụ cười khổ, chẳng lẽ ba tiểu tử thúi kia dùng phương pháp mình dạy cho bọn họ để tiêu trừ mùi?
Lúc này, khu phế tích yên tĩnh phía trước đột nhiên truyền đến từng trận hành thi gào thét.
Đỗ Địch An liền giật mình, vội vàng lặng lẽ ẩn thân. Rất nhanh, ở đầu đường truyền tới âm thanh, nhìn xuyên qua một căn phòng nơi góc phố, đứng trước một gian hàng có bảy tám người tụ tập lại một chỗ, xung quanh hai bên bọn họ có rất nhiều hành thi tới gần, giương nanh múa vuốt đi đến phía bọn hắn.
- Scott? Rage?
Đỗ Địch An thấy rõ mấy người kia thì không khỏi giật mình.
Trong đám bảy tám người này theo thứ tự là Scott, Mia cùng với bốn người thanh niên Thập Hoang giả của tập đoàn, hai người còn lại là Rage đã bị phân tán với hắn cùng một nam hài của đám Thập Hoang giả mới.
Giờ phút này, Rage cùng tên Thập Hoang giả mới kia được bảo hộ ở giữa đội ngũ, Scott cùng Mia đang nắm lấy đoản kiếm, sắc mặt khó coi nhìn qua đám hành thi đang không ngừng tới gân kia, lấy thân thủ của bọn họ, miễn cưỡng mới đơn đấu được với một con hành thi, nhiều nhất cũng chỉ là hai con nhưng trước mắt này có tới tận sáu, bảy con hành thi kia mà ơ nơi xa kia còn rất nhiều hành thi đang bị hấp dẫn tới.
- Lui, lui
Scott sắc mặt khó coi thấp giọng nói.
Tám người thành một đoàn thối lui ra sau cửa hàng.
Đám hành thi gầm thét đánh tới, trước hết lấy một con hành thi dẫn đầu nhào về Scott, sắc mặt dữ tợn làm bọn người biến sắc, bàn tay cầm đoản kiếm có run rẩy rất nhỏ.
Scott nổi giận gầm lên một tiếng vung kiếm chém tới.
Phốc, đoản kiếm trảm lên chỗ cổ của con hành thi này nhưng lưỡi kiếm lại không đủ sắc bén, kẹt trong xương cổ của nó.
Scott biến sắc, vội vàng đá tới một cước.
Lúc này, Mia bên cạnh vừa định tới trợ giúp thì lập tức có hai con hành thi khác tấn công tới khiến nàng bị dọa phải vội vàng đón đỡ, một con hành thi kiềm chế còn con khác thì lại nhào tới hướng bốn Thập Hoang giả của tập đoàn.
Thần sắc bốn tên này vô cùng khẩn trương, tuyệt vọng mà xông ra ngoài, một người trong đó vừa muốn huy kiếm chém xuống thì lại bị con hành thi kia nhanh chóng cắn vào cánh tay, thân thể nó lập tức nhào tới, cái miệng to lớn cắn xuống yết hầu của hắn, làm máu tươi phun ra, cảnh tượng rất huyết tinh.
Ba người phía sau bị dọa đến mức hai chân run rẩy không ngừng lùi lại, thậm chí bỏ qua Scott cùng Mia đang chống cự ở phía trước.
Nam hài mới kia cũng bị dọa, chạy theo đằng sau ba người, Rage đứng ở nơi đó, mặt mũi tràn đầy lo lắng nhưng lại không biết làm thế nào cho phải.
Lúc hày, hành thi đang gặm thanh niên kia bỗng đưa ánh mắt vềphía hắn.
- Chạy!
Scott gầm lên một tiếng.
Sắc mặt Rage tái nhợt, chợt không hiểu lấy dũng khí ở đâu mà nắm lấy đoan kiếm xông tới, khi tới gần hành thi thì người hắn cúi xuống lăn một vòng, hai chân quét ngang mắt cá chân của con hành thi kia làm nó ngã bịch một tiếng.
Rage thừa cơ bò lên, vừa muốn huy kiếm đâm tới thì phía sau bỗng vang lên một tiếng gào thét, lại là một con hành thi khác chạy tới.
Sắc mặt Rage trắng bệch, đúng lúc này, một khối đá bay vụt đến đánh trúng vào đầu của hành thi, làm nó ngã xuống đất không thể cử động.
Scott cùng Mia đang chống cự hành thi không khỏi quay đầu nhìn lại, lập tức liền trông thấy một thân ảnh đang cấp tốc đi tới, đuổi kịp đến sau lưng một con hành thi, con hành thi này nghe được động tĩnh phía sau thì quay đầu nhìn lại nhưng ngay lập tức đã bị ăn một cước vào sống lưng làm nó bay lên phía tước ngã xuống cách đó hai ba mét.
Không đợi nó bò lên, đạo thân ảnh kia phi tốc đuổi kịp, giẫm một cước lên lưng của nó, nắm thanh rìu chữa cháy trên tay, trảm một phát lên đầu của nó.
Phốc một tiếng, đầu con hành thi này lập tức bị chém xuống.
Scott Mia cùng Rage không khỏi sợ ngây người, ba Thập Hoang giả của tập đoàn cùng nam hài kia nghe được động tĩnh, quay đầu nhìn lại cũng không khỏi kinh ngạc.
Thân ảnh phi tốc chém giết hành thi này chính là Đỗ Địch An.
Vừa mới chém xuống đầu của một con hành thi, Đỗ Địch An liền chạy đến bên cạnh Rage, ngay khi con hành thi bò dậy liền vung lưỡi búa trong tay ra. Phốc một tiếng, chiếc bùa trảm vào phần gáy đằng sau của nó, bổ nó xuống mặt đất.
Nhưng mà vẫn chưa thể làm tổn thương được cái đầu của hành thi này, nó tiếp tục giãy giụa bò lên.
Đỗ Địch An thừa dịp đó đã đuổi kịp nó, nắm trên tay cán búa, ra sức chém tới.
Bành, đầu con hành thi rơi xuống, cán búa cũng gãy đoạn.
Đỗ Địch An khẽ thở ra một hơi cũng may là đuổi kịp. Hắn không có dùng cung tiễn của tên Thú Liệt giả kia tránh bị bại lộ. Khi nhìn thấy bọn người Rage bị vây thì hắn nhanh chóng giấu bộ cung tiễn kia dưới gầm của một chiếc ô tô phụ cận sau đó lấy chiếc rìu chữa cháy từ trong đại lâu lao đến, chỉ tiếc là cán búa của chiếc rìu chữa cháy này bị tổn hại quá nghiêm trọng, dùng sức hai lần đã bị gãy.
- Là, là ngươi?
Scott kinh hãi, ngắn ngủi hai hô hấp đã giết chết hai con hành thi rồi, đây là thủ đoạn gì?
- Cẩn thận
Đỗ Địch An khẽ quát một tiếng ném lưỡi búa đi.
Phốc, lưỡi búa như một viên gạch kim loại nện vào ngực của con hành thi đang nhào về phía Scott, đẩy lùi nó về phía sau nhưng cũng không có tạo thành tổn thương trí mạng cho nó.
Scott lấy lại tinh thần, vội vàng dùng đoản kiếm đâm tới, đóng đinh con hành thi này trên mặt đất.
Đỗ Địch An quay sang Rage nói:
- Đi vào trong trốn tránh.
Nói rồi hắn quay sang, phóng tới bên cạnh Mia, cầm lấy đoản kiếm của tên thanh niên bị giết chết kia đâm vào đầu hành thi.
Con hành thi này lúc trước động tác mau lẹ vô cùng, trong mắt Đỗ Địch An có thể thấy rõ ràng, thanh đoan kiếm này đâm vòa hàm dưới của nó, mạnh mẽ dùng sức một cái liền xuyên thủng sọ.
Cổ họng con hành thi này kêu ách ách hai tiếng rồi vô lực ngã xuống.
- Tạ ơn.
Mia thở hổn hển quay sang Đỗ Địch An nói, trong mắt hiện lên quang mang kỳ dị, tò mò nhìn sang hắn, lực lượng như vậy tuyệt không phải một Thập Hoang giả có thể sở hữu, bất quá nàng cũng biết bây giờ tình hình nguy cấp nên không có thời gian để hỏi rõ ràng.
Edit: Thiên Thiếu