Chương 035: Cuộc tái ngộ không ngờ.(2)
“ A! “ Giản Phàm và Lão tắm hớn hở, đồng loạt làm bộ mặt chảy nước dãi thèm khát chờ đợi xem chị dâu, đáng lẽ lần trước đám cưới Phí Béo được gặp rồi, nhưng chị dâu bận quá nên bỏ lỡ.
Cửa xe Toyota Camry đỗ ở cổng mở rằ, một chiếc chân nhỏ xinh đi xăng đan đan, rồi một cặp đùi thon dài, hai thằng nuốt nước bọt đánh ực, nam nhân đều là đồng loại, chuyện dẫn bạn gái khoe với anh em thì tên nào cũng luân phiên làm.
Cuối cùng cũng lộ diện, duyên dáng đứng bên chiếc xe trắng mới tinh, đôi chân ngọc đi xăng đan cao gót, lộ ra những chiếc móng chân được sơn màu hồng tỉ mỉ. Trang phục là loại váy áo thường thấy của thành phần tri thức ở thành thị, thế nhưng xem mặc trên người ai, mặc trên người mỹ nữ này thì phong tình của mỹ nữ công sở mãnh liệt tấn công thị giác người nhìn, hàng nhái trong phim người lớn của đảo quốc nào đó hoàn toàn không có cửa để so sánh.
Hoàng lão tắm ợ một phát, em gái này quá mọng nước, mặc quần áo mà còn làm người ta chảy nước được, thế nhưng bất ngờ là Giản Phàm thì sầm mặt đầy vẻ thù địch.
“ Giới thiệu ...”
Mỹ nữ cắt ngang lời giới thiệu của Tiết Hán Dũng, mỉm cười đi tới: “ Giản Phàm, lâu rồi không gặp.”
Lần này tới lượt lão đại và lão tắm cùng chết lặng trừng mắt nhìn Giản Phàm, khỏi phải nói, ý tứ rõ ràng, có phải một trong số em gái mà lão nhị từng gian díu trong quá khứ không?
Giản Phàm đọc được suy nghĩ đám anh em, hít một hơi chủ động nói trước: “ Lão đại, em lấy vợ tương lai ra thề không có chút ý nghĩ xấu xâ nào với chị dâu.”
“ Lộ Lộ, em đợi chút, lão nhị, mày ra đây.” Tiết Hán Dũng hùng hổ kéo tấy Giản Phàm vào bếp, ấn lên tường, thấy không có ai, nghiến răng chất vấn: “ Nói, mày quen cô ấy thế nào, anh vất vả chạy khắp nơi làm thủ tục cho mày, té ra mày gian díu với bạn gái anh mày à?”
“ Anh, em thề bằng lương tâm, chỉ quen biết thôi.” Giản Phàm thở dài giải thích: “ Thế này, cô ấy là thư ký của Cửu Đỉnh, em bán cho họ phối phương kiếm tiền, chỉ từng tiếp xúc, không tin anh hỏi Hương Hương, Hương Hương là bạn thân của cô ấy.”
“ Tạm tin mày, anh đây khó khăn lắm mới theo đuổi được Lộ Lộ đấy, đừng gây rắc rối.”
Tiết Hán Dũng thấy Giản Phàm lôi cả Hương Hương ra thì yên tâm, cả hai đi ra ngoài thì Hoàng lão tắm đã sớm cùng Hà Phương Lộ trò chuyện nhiệt tình rồi, vậy là khỏi giới thiệu.
Quần jean cũ, ủng cao su, áo công nhân màu xânh, Giản Phàm trong mắt Hà Phương Lộ đã hoàn toàn khác trước kia, trông như công nhân lao động ngoài đường, còn đâu hình ảnh soái cả ngời ngời nữa. Tiết Hán Dũng giới thiệu hai người họ quén nhau ở quán bar, nhất kiến chung tình, có điều lão tắm thấy hai người này say rượu làm bậy thì đúng hơn.
Vốn định đưa bạn gái tới khoe khoang, có điều nhìn thấy Giản Phàm không thoải mái, mấy lần Hà Phương Lộ bắt chuyện, Giản Phàm cưới không đáp, thế nên chuyến tham quản ngắn ngủi kết thúc khá ngượng ngùng, lão tắm về trông quán, Giản Phàm tiễn hai người kia lên xe.
“ Lộ Lộ, em và cậu ấy ...” Tiết Hán Dũng nhìn bạn gái tươi cười vẫy tấy chào Giản Phàm, lại sinh nghi:
Hà Phương Lộ cắt ngang, thái độ rõ ràng là áp đảo bạn trai: “ Anh hỏi cậu ấy rồi, còn hỏi em làm gì?”
“ Anh hỏi gì chứ?”
“ Chẳng phải hỏi tình sử của bọn em sao, tưởng em mù mắt à? “
Tiết Hán Dũng đâu ngốc, chữa sai lầm ngay: “ Em nhầm rồi, anh chỉ hỏi hai người có mâu thuẫn gì không? Vì anh thấy cậu ấy không được tự nhiên.”
“ Đương nhiên là không tự nhiên, hai bạn gái tiền nhiệm của cậu ấy đều quen em.”
“ Ồ, ngoài Lưu Hương Thuần còn ai nữa?”
“ Đại tiểu thư của Cửu Đỉnh, Tương Địch Giai, hết hồn chưa? Đáng nói hơn nữa là còn tới mức độ dẫn về gặp giả đỉnh rồi đấy, nhưng mà sau đó đại khái không môn đăng hộ đối mà chia tấy ... Mấy năm rồi em không gặp cậu ấy, anh cứ nói lão nhị, lão nhị, em không ngờ là Giản Phàm.” Hà Phương Lộ nhìn gương chiếu hậu, không thấy bóng dáng Giản Phàm nữa, cảm xúc thì vẫn vấn vít trong lòng, ai ngờ lại gặp nhau như thế:
Xe chậm rãi đi thêm vài km mới vào thành phố, nghĩ tới nơi này là Tiết Hán Dũng lại buồn cười: “ Em nói xem, hai đứa nó đưa quán ra đồng hoang quạnh quẽ, vậy mà còn hăm hở, cứ như làm chuyện gì to tát lắm ấy , lập lên cả công ty, đăng ký cả thương hiệu, đúng là buồn cười.”
“ Hán Dũng, lần này anh nhìn nhầm rồi.” Hà Phương Lộ cảm giác tạo hóa trêu người, mấy năm quả quên rồi, vậy mà vào lúc không ngờ nhất lại gặp chàng trai để lại ấn tượng rất sâu cho cô:” Cậu ta đưa bếp ra đây là lựa chọn cực cao minh, phía nam là cơ sở rằu xanh của thành phố, mỗi ngày thịt cá rằu quả đây, giá cả giảm mấy thành? ra ngoại thành, điện nước cùng chi phí thuê nhà rẻ đi bao nhiêu? Kinh doanh tốt có thể phát triển, kinh doanh không tốt thì dẹp tiệm, không tổn thất nhiều ... Hơn nữa em đảm bảo với anh, cậu ấy chỉ thắng không thuả.”
Tiết Hán Dũng biết bạn gái làm ở ngành ẩm thực, nhãn quảng hơn mình, nghe cô phân tích cũng thấy rất có lý: “ Hả, té ra cậu ta có vài chiêu.”
“ Đâu chỉ vài chiêu.” Hà Phương Lộ nhớ tới miếng thịt ngâm mà Hoàng Thiên Dã ân cẩn tặng cho trước khi đi, xoay người với ghế sau lấy, đưa lên mũi ngửi, nếm thử, thịt bò, rất thơm, không có vị gây. Cô nhận ra vị này ngày lập tức, là bạch thiết nhục, nhưng ngon hơn nhiều, rõ ràng phối phương đã được hoàn thiện hơn không ít, mà nhìn nhà xưởng rất sơ sài, chứng tỏ công đoạn chế biến cũng đơn giản hơn:
Nếu thế thì, thứ này là bảo bối, mấy năm quả khách sạn Cửu Đỉnh làm ăn đi xuống, nếu mà có nó ...
Tiết Hán Dũng lấy lòng giải thích: “ Thằng nhóc đó xuất thân thế giả đầu bếp, bất kể thứ nguyên liệu gì vào tấy cậu ta cũng có thể biến thành món ngon, hai năm trước ở Quê Viên, nghe nói làm Hoa soạn, em biết không?”
“ Cái gì? Cậu ấy làm việc ở Quế Viên, lại còn làm hoa soạn . lẽ nào, không phải là vị đại sư của Hoa Soạn lâu chứ? Đó là đóa kỳ hoa giới ẩm thực, nghe nói Hoa đại sư có thể làm ra 108 đóa hoa các vị khác nhau chỉ bằng đậu hũ.” Hà Phương Lộ giật nảy mình, cô tất nhiên là biết:
“Hoa đại sư à? Không thể nào, ngầu vậy, cậu ấy ăn đậu hũ của nữ nhân còn dễ tin hơn. “ Tiết Hán Dũng không tin, ấn tượng của hắn về Giản Phàm vẫn còn dừng lại ở thời đại học, thời Giản Phàm làm cảnh sát là lúc hắn cũng đang vất vả phấn đấu, sau đó Giản Phàm biến mất, tiếp xúc không nhiều:
Sắc mặt Hà Phương Lộ càng lúc càng nghiêm túc, danh tiếng của Hoa Soạn lâu ở Quế Viên thì cô nghe từ lâu, nhưng gần đây chủ tịch Trần đi về một chuyến khoe khoang mới hiểu rõ hơn. Kể vị Hoa đại sư thậm chí làm mấy món ăn thất truyền vốn của La gia, mà món thịt ngâm này cũng bắt nguồn từ La gia, lại thêm cái tên Giản Phàm nữa thì không cần nghi ngờ gì nữa rồi.
Phải báo cho tổng giám đốc, chuyện này phải nhanh, nếu không thêm thời gian, Giản Phàm lớn mạnh hơn sẽ không có cơ hội nào nữa ...'
Trở về thành phố, nói chuyện câu được câu chăng, Tiết Hán Dũng định mời bạn gái đi quán bar chơi, không ngờ Hà Phương Lộ lại từ chối, nói có chuyện gấp vội vàng rời đi, còn không quên cẩn thận cho miếng thịt vào túi xách tắy, làm Tiết Hán Dũng mìm môi bấm điện thoại rống lên:” Lão nhị, mày khôn hồn khai rằ, rốt cuộc mày và Lộ Lộ đã lên giường với nhau chưa?”