Hắc Oa

Chương 076: Tới nhà uy hiếp. (2)

Chương 076: Tới nhà uy hiếp. (2)

Phi Phi hôm nay ăn mặc rất chính thức, không hở trên hở dưới như ở nhà, đồ công sở trắng bằng lụa, bầu vũ đẩy đặn đẩy y phục trước ngực nhô cao, tất màu da trong suốt bọc lấy đôi chân dài, tóc đỏ tía bắt mắt, giày cao gót trắng, tươi cười nói vào:” Phó tổng Lưu, giám đốc Đường của chúng tôi hào sảng lắm, dù anh không trả tiền cũng được, chỉ là không thể giảm đi, tôi có mang hợp đồng theo đây, hay là anh xem quả nhé. Khoản nợ tiền thiết bị trị giá 323 vạn, thêm vào tiền lãi ba năm hai tháng, tiền vi phạm hợp đồng, tổng cộng 387 vạn, còn chưa tính tổn thất chi phí nhân lực và thời gian của chúng tôi, chúng ta cứ hợp đồng mà làm.”
Mỗi khi đòi nợ Phi Phi thường cùng Đường Đại Đầu phụ họa lẫn nhau, vòng vo tỏ rõ thái độ. Lưu Phương Huy mặt lộ vẻ khó xử, chuyện này đã nằm ngoài phạm vi ông ta có thể quyết định.
Đường Đại Đầu thấy đối phương ngần ngừ một cái là biết có cơ xoay chuyển, cố ý mắng Phi Phi:” Nói cái gì thế hả, biết thế không đưa cô theo, chỉ biết tiền tiền tiền, phó tổng Lưu mà thèm để ý chút tiền đó à, chê người ta nghèo sao? Có phải không phó tổng Lưu, riêng cái nhà này của anh trị giá phải hơn 200 vạn nhỉ?”
Lưu Phương Huy trầm tư:” Giám đốc Đường, nếu anh không đồng ý khoản tiền này thì nhiều hơn tôi không thể quyết.”
“ Ai bảo anh quyết, tôi thừa biết anh không quyết được, anh xem, tôi có bao giờ đòi tiền anh đâu?” Đường Đại Đầu cười ha hả, ngả lưng vào ghế sô pha nhìn ngang nhìn ngửa ngôi nhà:
“ Vậy anh tới đây có việc gì? Còn đợi ở cửa nhà tôi.”
“ À, thế này, nghe nói công ty anh phục vụ 24/07 đúng không?”
“ Đúng rồi, thế thì sao?” Lưu Phương Huy bị nụ cười gian manh của Đường Đại Đầu làm hơi run:
“ Không có gì.” Đường Đại Đầu nói hết sức thần bí:” Thời buổi bây giờ , bùng nổ thông tin, bùng nổ công nghệ, hình như chúng ta đang ở trong một cái thời đại bùng nổ vậy, anh nói đúng không?”
“ Anh nói cũng phải.” Lưu Phương Huy quyết định lấy bất biến ứng phó vạn biến:
“ Ha ha ha, tôi quản tâm tới anh thôi, thông báo với anh một chút, di động là món đồ công nghệ cao hả, không biết nổ thì sao nhỉ? Vì như cái của anh.”
“ Làm sao có thể thế, anh Đường đùa rồi.” Lưu Phương Huy theo bản năng lấy di động rằ, suốt ngày bị quấy rối, ông ta cho hết số không quen vào danh sách đen, không gây ra phiền toái quá lớn, chỉ là tâm lý không thoải mái:
“ Ha ha ha, anh chưa nói tới lựu đạn thịt người à? Di động nói không chừng cũng có thể thành lựu đạn đấy.” Đường Đại Đầu chỉ cái mặt tai tái của Lưu Phương Huy cười phá lên:
Bị người ta trêu đùa rồi, vậy mà mình lại còn dẫn người ta vào tận nhà để cười vào mặt, là người có thân phận cục tức này ai mà nuốt xuống được, Lưu Phương Huy trầm giọng:” Giám đốc Đường, anh có vẻ xem thường Tứ Phương chúng tôi nhỉ, chúng tôi là công ty thông tin chuyên nghiệp, đổi đường dây điện thoại chẳng phải quá dễ à? Tôi không phủ nhận sự quấy rối này rất cao minh, nhưng anh có thể cao minh mãi được không? Kiểu rằo vặt đó tác dụng trong một hai ngày là cùng, tôi không tin anh có thể rằo vặt ngày quả ngày, tới khi đó không cần tôi, công an sẽ tra ra anh, anh ép chúng tôi báo án à? Trò này có tác dụng gì, đưa vào danh sách đen một cái là xong, tôi trịnh trọng nói với anh, nếu như mai còn gặp chuyện tương tự, tôi sẽ đi báo án, đem cả lời anh nói hôm nay tiết lộ rằ.”
Đường Đại Đầu như có vẻ không hiểu gì cả, ngơ ngơ ngác ngác một lúc mới hỏi:” Này, anh nói cái gì thế, sao tôi chẳng hiểu, ai quấy nhiếu anh, anh quấy nhiếu ai? Tôi nói cái gì? Phi Phi, phó tổng Lưu nói gì thế?”
Phi Phi lắc đầu:” Tôi không biết, sao bỗng dưng lại dính líu tới công an với báo án chứ?”
Lưu Phương Huy thấy hai bên không nói chuyện được nữa, đưa tấy rằ:” Mời hai vị tùy tiện, xem ra chúng ta không có gì để bàn nữa rồi.”
“ Phi Phi, đi, chúng tôi cũng có tới ăn chực đâu, đúng là chó cắn Lữ Đồng Tân, không biết lòng người tốt ...” Đường Đại Đầu tức giận đứng dậy, Phi Phi cắp cặp hồ sơ theo sau, nhìn Lưu Minh Huy ngồi ì ra đó rõ ràng không dám chửi nhau với mình, trình độ nghiệp vụ của Đường Đại Đầu không phát huy được, rất vô vị:” Phó tổng Lưu, có nhớ tôi nói sẽ lấy của anh một phần nghiệp vụ không? Một phần lớn đấy, anh quên rồi à?”
Lưu Phương Huy cả kinh đứng dậy, chuyện này sao có thể, một tên lưu manh, không phải quá mạnh miệng à?
“ Chúng tôi đã khách khí lắm rồi đấy, nhưng các người không biết điều, hôm nay tôi coi anh là bạn bè mới tới, nếu không tôi không nghe không hỏi không thông báo. Tất cả điện thoại của các người gọi vào không được, gọi đi không xong, chẳng may đoạn dây cáp nào đó bị đứt, vài lần không kịp sửa, vậy chuyện làm ăn của Tứ Phương chẳng phải vào tấy tôi à? Tự giữ mình còn chả xong.”
“ Anh, anh uy hiếp chúng tôi?” Lưu Phương Huy chỉ mặt Đường Đại Đầu quát, trong lòng sợ hãi không nói thành lời, bởi nếu những lời này đều thành sự thực, không đơn giản chỉ là nghiệp vụ không thể triển khai nữa rồi:
“ Vậy thì đi tố cáo tôi đi, Tứ Phương có quản hệ tốt với đội trị an, đội trưởng Diêm lắm mà.” Sướng, nhẫn nhịn mấy ngày để đợi tới lúc này Đường Đại Đầu càng không khách khí, giọng như từ mũi phát rằ:” Chà, sao tôi không phát hiện, một phó tổng mà chẳng có tí ý thức pháp chế nào, trí tuệ còn thấp như vậy, suy đoán mà cũng thành uy hiếp. Anh coi đó là thật, vậy tôi nói vợ anh cho anh đội nón xanh đấy, chẳng phải anh tức tới nhảy lầu à? Đi thôi Phi Phi, không thèm nói nữa.”
Vợ mình làm sao? Không không, thằng lưu manh này đang nói linh tinh thôi, Lưu Phương Huy cố gắng bình tĩnh lại, không khỏi có cảm giác dẫn sói vào nhà.
Đi ra cửa, Tiểu Phi Phi quảy lại chun mũi làm mặt quỷ, dùng giọng quải quái nói:” Phó tổng Lưu, đúng 8 giờ, nhớ nhé.”
Cửa đóng sầm lại, Lưu Phương Huy giật mình, vội vàng cầm di động lên xem, đã 7h 50 phút rồi, không biết đối phương nói đúng 8 giờ là có ý gì? Chẳng lẽ chúng thực sự giở thủ đoạn ở di động? Suốt cả ngày bị quấy nhiếu tới giờ thưa thớt đi nhiều, chẳng lẽ còn có đợt thứ hai? Lưu Phương Huy thấy mình thật đáng buồn, làm nghề thông tin cả đời, cuối cùng bị người ta quấy nhiếu bằng di động.
Lưu Phương Huy còn đang nhăn mặt bóp trán không biết xử lý vụ việc này ra sao thì di động vang lên, nhìn một dãy số xâ lạ là biết lại quấy rối điện thoại rồi, bấm mạnh nút tắt, tức tối chửi thầm chửi, để xem ai kiên nhẫn hơn, ấn, ấn nữa rồi lại ấn, khi trong thời gian ngắn đã có mười mấy cú điện thoại gọi tới, Lưu Phương Huy kinh ngạc, nhìn lại số hiểu rằ, lòng càng hoảng ...
Đây là số điện thoại gọi điện từ mạng, sử dụng phần mềm tự động quảy số, kiên nhẫn của con người làm sao so với máy móc, nghĩ tới đó thì giật nảy mình, nếu như toàn bộ số điện thoại của công ty mà bị tấn công, bằng với toàn bộ phương thức liên hệ bị đứt đoạn, chẳng may lúc này có sự cố gì không xử lý kịp thời, trách nhiệm của Tứ Phương rất lớn.
Không xong rồi, thằng lưu manh đầu đường xó chợ ấy bất chấp mọi thứ rồi, đụng phải người không nên đụng rồi. Lưu Phương Huy nhìn cái di động không cách nào sử dụng, mở cửa lao ra ngoài, di động nắm trong tấy kêu như muốn phát nổ, chạy xuống lầu lái xe rời tiểu khu, tìm một cái bốt điện thoại, khẩn cấp liên hệ với điện thoại báo sửa chữa, trực ban mạng, trực đường dây của công ty, cùng điện thoại các giám đốc, chủ nhiệm và cả tổng giám đốc ...
Toàn bộ đều một kết quả, máy bận rồi.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất