Chương 084: Nam nữ đối quyết. (1)
“ Không không, rất đẹp, cực kỳ xinh đẹp, có điều không giống phong cách của cô lắm. “ Lần này Giản Phàm có cơ hội công khai nhìn giai nhân rồi, Sở Tú Nữ vào phòng đã cởi áo nhỏ khoác ngoài rằ, mép cổ áo thiết kể chạy ngang làm cho chiếc cổ tinh tế mềm mại, bờ vai tròn trịa , cánh tấy như khắc bằng ngà voi phơi bày ra bên ngoài, dưới sắc đen làm nổi bật lên càng mịn màng trắng trẻo. Đường nét tròn căng cảu đồi ngực hiện ra không sót chút gì, chẳng biết có phải tưởng tượng mà y là mờ thấy hai chấm nhỏ gồ lên, phát tán phong quảng điên đảo:
Không biết Sở Tú Nữ có nhận ra ánh mắt Giản Phàm không, chống tấy lên cằm hứng thú hỏi: “ Phong cách của tôi thế nào?”
“ Là loại rất chính thống, trang trọng mà vẫn duyên dáng nữ tính.”
“ Anh hiểu tôi quá nhỉ, xem ra bỏ không ít công sức. “ Sở Tú Nữ biết Giản Phàm đang tựa vô ý kéo đề tài đi loanh quảnh, có điều được đào tạo đàm phán chuyên nghiệp, cô ứng phó có thừa, chớp mặt quảy lại chủ đề: “ Anh đã hiểu tôi như thế, có biết tôi tới đây với mục đích gì không?”
Khỉ thật, cứ nhìn thẳng một cái là mắt bất giác lại di chuyển tới khe ngực kia, lại tò mò đoán bên trong có mặc áo lót không, thêm thái độ khó lường của Sở Tú Nữ, làm Giản Phàm thấy sự chuẩn bị trước đó của mình có vẻ không thích hợp nữa, đành giả ngốc: “ Làm sao tôi biết.”
“ Vậy tôi nói cho anh nhé, phong cách của tôi là chính thống có chút bảo thủ, cho nên mới bị anh dắt mũi, hôm nay tôi cho anh cảm giác khác hẳn, để anh hiểu, nữ nhân giỏi thay đổi ... Phải rồi anh Giản, có chuyện thông báo trước, quán spa, KTV và hạng mục giải trí kinh doanh không tốt, tháng sau đóng cửa, tôi hỏi ý anh, chuyển nghề gì thì tốt? Hay là tôi trực tiếp cho thuê địa điểm?”
Bất ngờ, hoàn toàn bất ngờ, Giản Phàm biết đối phương không dễ dàng buông súng, nhưng chiêu này thì y chưa nghĩ tới, nếu làm thế, thị trường ăn nhanh khai thác quảnh khu vực Tân Thế Giới vừa lên tới 1 vạn xuất sẽ ảnh hưởng lớn.
Quyết đấu giờ mới bắt đầu đây.
Đây là lần thứ hai Sở Tú Nữ thấy Giản Phàm thất thố, cô rất hài lòng với hiệu quả của chiêu sao sơn chấn hổ, có thể khiến nam nhân luôn bình thản tự tin tới dễ ghét này tim đập tăng tốc, có thấy rất có thành tựu.
Biến hóa rất nhỏ cũng không quả mắt được Giản Phàm, đây là chiêu thăm dò, vậy muốn thăm dò cái gì? Hoặc là ... Ánh mắt Giản Phàm lại vô tình nhìn bầu ngực trắng nõn nà cách mép bàn chừng 10 cm, mẹ nó, sản phẩm nuôi bằng trứng sữa phương Tây có khác, chỉ muốn thò tấy ra thăm dò.
Cố áp suy nghĩ xấu xâ trong đầu xuống, đưa mắt nhìn mặt Sở Tú Nữ, cánh môi hồng nhuận bóng sáng, khóe mắt kẻ vẽ cầu kỳ, cảm giác rất có sức sát thương ... Mà tất nhiên là thế, mình lợi dụng người ta trong một tháng khuếch trương lên gấp đôi mà.
Hai người mang tâm tư khác nhau, gian phòng rơi vào trầm mặc, Sở Tú Nữ ưu nhã nhón miếng dưa nữa, khẽ cắn kích thích Giản Phàm: “ Xem ra trong thời gian ngắn anh không nghĩ ra được, nghĩ ra thì nói với tôi nhé
“ Không cần, cô không đóng cửa đâu.” Giản Phàm ung dung nhìn thẳng Sở Tú Nữ, y đâu phải thiếu niên mới lớn nhìn nữ nhân xịt máu mũi chứ:
“ Vì sao?”
“ Cô đóng spa và KTV, vậy thì bố trí Phó Vũ Hà và Sở Vũ Phi thế nào, tôi không nghĩ Viên Kỷ Bình và Sở Hỉ Phong để cho cô làm thế, gốc của họ sâu hơn cô.” Là một cựu hình cảnh, muốn tra vấn đề này với Giản Phàm quá đơn giản:
“ Thú vị đấy, anh biết gì nữa.” Sở Tú Nữ tiếp tục ăn dưa, như chẳng động lòng:
“ Cô là đại tiểu thư, lại sống phận nha hoàn, danh nghĩa bà chủ lại chẳng thể tự quyết. “ Giản Phàm chuyển sang hứng thú đợi biến hóa của đối phương:
“ 100 vạn tiền hủy hợp đồng thì tôi tự quyết được.” Sở Tú Nữ đáp trả ngắn gọn:
“ Ồ, nếu là thế với tính cách đại tiểu thư như cô sẽ gọi điện thoại báo một tiếng báo tôi chuyển nhà rồi cúp máy, chứ không tới đây ... Cô hẳn nghĩ hậu quả gây ra là gì rồi, đừng hiểu lầm, tôi nói tới làm ăn chính đáng, tổn thất này khiến cổ đông liên hợp tấn công cô, cái ghế chưa ngồi ấm đã chuyển cho người khác. “ Giản Phàm chuyển giọng lạnh nhạt phân tích: “ Trong mấy vị giám đốc chỉ có giám đốc Hứa và giám đốc Trương tới tìm tôi đã nói lên vấn đề của cô, bọn họ đang đợi xem trò cười. Có tôi, tôi kiếm tiền họ được lợi, mà còn có cớ kiếm chuyện với cô, không ai dám gây chuyện với tôi, vì họ biết tôi không phải người có thể đụng vào. Đuổi tôi đi, công ty tổn thất, họ tổn thất, lúc đó thì tôi đi cô cũng đi thôi.”
Sở Tú Nữ cảm giác thân thể thoáng chốc bị người ta lột trần vậy, có chút không thoải mái phản bác: “ Chỉ là đồn thổi thôi, trong số cổ đông quá nửa là thân thích của tôi, nửa là người cũ của cha tôi, nếu đúng như anh nghĩ thì đóng cửa lâu rồi. Anh chỉ biết có thế mà muốn ép tôi à, chưa đủ phân lượng.”
“ Ha ha ha, thứ tôi nhìn thấy nhiều hơn cô nghĩ đấy, không cần tìm hiểu công ty, tôi nhìn cô là đủ.” Giản Phàm cười ha hả, điệu bộ ăn chắc:
Sở Tú Nữ càng khó chịu: “ Thế hả, có phải trán tôi viết ba chữ ‘dễ lợi dụng’ không?”
“ Không, cô đừng hiểu lầm. “ Giản Phàm xuả tắy, nhìn dáng vẻ khi tức giận của Sở Tú Nữ, tuy bị nhân viên gọi là "mỹ nhân béo", kỳ thực không hề béo, chẳng quả con mắt thẩm mỹ phương Đông thích vẻ đẹp thanh thoát kiểu mình hạc xương mai thôi, chính xác có thể nói là đầy đặn, tư thế ngồi làm chiếc vắn ôm để lộ bụng hơi ngấn mỡ, rất hợp khẩu vị của Giản Phàm: “ Động tác nhíu mày của cô rất đẹp, nhưng lại xuất hiện quá thường xuyên, cho thấy cô bất an, khó bình tĩnh, bởi vậy cô hay đi du lịch giải khuây. Người thích du lịch đều là người không cam chịu hiện trạng mong chờ thay đổi, vậy cô bất an điều gì, mong thay đổi cái gì ... Suy đoán này có thể sai lệch, nhưng mắt cô thi thoảng để lộ ưu lo cô độc, lực bất tòng tâm, hay chống cằm suy nghĩ, cho thấy tôi nói không sai ... Thêm vào cô rất khách khí với tôi, hình như không vẻn vẹn vì bối cảnh công an của tôi. Một tổng giám đốc giả sản lớn như vậy, vì sao phải lấy lòng công ty nhỏ vậy? Như thế chưa đủ hiểu cô sao?”
Sở Tú Nữ không trả lời được, nhắm mắt lại bình phục tâm tình, khi mở mắt ra ánh mắt có chút thâm trầm: “ Tằng Nam nói anh có thể nhìn thấu tâm sự của người khác, cô ấy đối diện với anh luôn có chút chột dạ, nói tôi giở trò tâm kế với anh chẳng bằng tự bóp cổ cho nhanh ... Giờ tôi cảm giác được rồi, anh đúng là một nam nhân nguy hiểm, được, nếu đã thế chúng ta thẳng thắn bàn bạc với nhau, thế nào?”
“ Như vậy là tốt nhất. “ Giảm Phàm gật đầu, bất kể đối phương tới đây với ý đồ gì thì thế khuếch trương ở Tân Thế Giới cũng đã giữ được rồi, giờ nhìn Sở Tú Nữ, làm sao mà xinh đẹp mê người thế, giống như hình người trên tờ tiền vậy:
Sở Tú Nữ hít sâu một hơi, điềm tĩnh nói: “ Tôi nói thẳng luôn, kỳ thực với Tân Thế Giới mà nói, tài sản chủ yếu là tòa nhà, nói đơn giản hơn, dù không kiếm được xu nào, dựa vào giá trị mảnh đất đã là con số kinh khủng, giờ đã là hơn 300 triệu rồi.”