Hắc Oa

Chương 113: Mười bốn năm, một vụ án (4)

Chương 113: Mười bốn năm, một vụ án (4)

Giản Phàm không có phản ứng, nếu chẳng phải người trước mặt là chi đội trưởng thì y đã cắt ngang muốn đi vào chuyện chính rồi, mấy thứ này y đều đoán ra hết, người muốn bồi dưỡng mình là chi đội trưởng, Tần Cao Phong chỉ là người chấp hành.
“ Khi đó tôi thực sự từ bỏ cậu rồi, cứ để cậu sống quả ngày ở đại đội một hoặc là về huyện Ô Long tùy ý, tôi không quản tâm nữa. Vậy mà cậu lại cứ như cố tình biểu hiện chứng minh tôi sai, không ngờ lại còn bước ngày quả dự tính của tôi, xuất hiện trước mặt mục tiêu. Tôi hết hồn, càng không ngờ cậu cùng mục tiêu diễn ra trò hay như vậy, lần đó tôi không can thiệp gì cả, đến khi tôi biết tin thì mọi thứ đã đi vào hồi kết. Nhân Thông bị cậu kéo đổ, yên tâm, tôi không truy cứu, coi như gian thương đấu gian thương, ai thắng ai thuả, tôi không bận tâm. Tiếp sau đó không lâu lại có một chuyện khác, chính là nhắm vào Tứ Phương, lần này chiêu số càng âm độc, chứng tỏ cậu đã tự tin vào bản thân nên to gan hơn nhiều.”
Giản Phàm rốt cuộc cũng phải nói xen vào:” Đó là do Tằng Nam lừa tôi, tôi không muốn tiếp xúc với bọn họ.”
“ Chuẩn xác mà nói là chính tôi bảo con bé đó kéo cậu nhập cuộc.” Chi đội trưởng đính chính:
“ Tôi hiểu, lúc đó tôi còn nghĩ cô ấy nhận lệnh đội trưởng của tôi.” Giản Phàm gật đầu, xem ra Tằng Nam có vai trò lớn hơn dự tính của y, cũng không phải vì mưu đồ xấu xâ như y nghĩ:
“ Tôi muốn đứng sau nhìn kỹ xem rốt cuộc cậu làm gì, có điều tôi đúng là không nói lên lời .. Trước tiên mà mượn đao giết người, bắt toàn bộ người của Tứ Phương ở Đại Vương Trang. Sau đó là gây một đống chuyện thối nát, giá họa cho đối thủ của Tứ Phương, quả mắt luôn cơ quản điều tra, tôi mà không được nghe Nam Nam nói có khi bị quả mặt. Tiếp đó tung ra chiêu số liên miên bất tuyệt khiến Từ Phương chống đỡ bở hơi tai ... Cậu tấn công đối thủ đã đành không ngờ cậu còn loại bỏ luôn đội trị an, còn âm mưu khiến họ mâu thuẫn với Tứ Phương. Tôi sợ cậu chơi quá lửa, thế nên bảo Cao Phong tác động một tắy, chấm dứt sớm chuyện này. Không ngờ đó cũng là sai lầm của tôi khiến cậu nhìn ra manh mối ... Những chuyện này tính ra khai trừ cậu cũng không oan, thậm chí truy cứu trách nhiệm hình sự, đủ cho cậu ngồi tù vài năm chứ đừng nói tới từ chức.” Câu cuối cùng chi đội trưởng nghiêm nghị vỗ bàn, mặt sa sầm:
Giản Phàm hơi giật mình, có điều mấy lời này Tần Cao Phong cũng nói rồi, mẹ nó chứ, cuối cùng vẫn là định uy hiếp mình sao, hũ vớ rồi còn sợ bị nát à? Giản Phàm đã làm chuyện này thì chấp nhận rủi ro ngày từ đầu, vào tù vài năm thì vào, có căn nhà đó là bằng hai chục năm phấn đấu rồi, nhà của Cửu Đỉnh, nguồn gốc rõ ràng, tiền trang trí y bỏ, số tiền đó trừ khi bọn họ có gan truy tới Lý Uy, nếu không cũng chẳng làm gì được y.
Tới lúc đó ai thiệt hơn ai chưa biết đâu, nếu thực sự vụ án lớn ở phía sau, con tin Giản Phàm nắm giữ càng lớn.
“ Nói đi xem nào, dám làm mà sợ tôi nói à?” Chi đội trưởng lại vỗ bàn:
Giản Phàm quật cường nhìn thẳng vào mặt ông tắ, ánh mắt chẳng có chút sợ hãi nào, cũng chẳng nói câu nào, loại phản kháng bằng im lặng đó khiến chi đội trưởng nhớ tới một câu nói: Lợn chết không sợ nước sôi.
Đúng, xem chừng lúc từ chức đã chuẩn bị tư tương cả rồi, chi đội trưởng trịnh trọng:” Giản Phàm, cậu biết tôi đánh giá chuyện này thế nào không?”
Giản Phàm quảy mặt đi không thèm để ý, ông thích làm gì thì làm, nói lý cũng được, chửi mắng cũng được, đánh tôi một trận cũng xong, ông đã thừa nhận chuyện này ông giật dây sau lưng, muốn chơi tôi, tôi không cắn lại chắc? Chọc tức lão tử, lão tử tung hê hết mọi chuyện lên, một cú điện thoại cho Lý Uy xem ông sống thế nào, nếu ra tòa tôi cũng kéo ông chết theo, bao nhiêu chuyện thối nát sẽ phun ra hết.
Chi đội trưởng bất ngờ cười sảng khoái giơ ngón cái lên:” Làm tốt lắm.”
Hả? Cái gì mà làm tốt lắm, ông ta có ý gì, chẳng lẽ cái chi đội này cũng là tổng bộ XHĐ? Giản Phàm hơi ngạc nhiên, khóe miệng cũng nhếch lên khinh bỉ, đợi xem đối phương còn trò gì.
Chi đội trưởng nhìn Giản Phàm với ánh mắt tràn ngập hứng thú, lặp lại lần nữa:” Làm vô cùng tốt, khẳng định chắc chắn một điều, cho dù tôi không can dự, cậu cũng có thể chỉ huy đám lưu manh đó đạt được mục đích. Hơn nữa còn khống chế ảnh hưởng xã hội trong phạm vi nhỏ nhất, có thể nói người ngoài căn bản không thể biết được, cho dù tôi có bắt cậu, cũng không thể gán tội gì quá nặng, biết cách né tránh hình luật, cậu làm cảnh sát không phí. Lý Uy cũng chỉ tới trình độ này là cùng, nghiêm khắc mà nói, cậu và Lý Uy đều cùng một loại người, thích đứng sau nhìn âm mưu của mình từng bước triển khai.”
“ Chi đội trưởng, rốt cuộc chú muốn làm cái gì? Không cần khen tôi, tôi tự biết mình làm gì, cũng đừng dọa tôi, tôi đã có chuẩn bị tâm lý.” Giản Phàm mất kiên nhẫn, thiếu chút nữa nói ra lời khó nghe hơn, đối phương chưa trở mặt, y cũng không dại gì trở mặt trước, hai bên đang chĩa ná cao su vào nhau người nào bắt trước sẽ mất đi sự uy hiếp với đối phương:
“ Đừng khẩn trương, tôi không uy hiếp cậu chỉ muốn nói, Cao Phong xử lý chuyện này không khéo làm cậu hiểu lầm, kỳ thực tôi và cậu đứng ở vị trí đồng mưu, bây giờ nói tới Lý Uy ..” Thần sắc Chi đội trưởng trở nên thận trọng, lại châm điếu thuốc nữa:
Giản Phàm nắm bắt ngày được, tất cả quy kết vào vị cựu đội trưởng kia rồi, ông ta mới là căn nguyên.
“ Lý Uy vì vụ án trộm cắp ở phân cục Tấn Nguyên mà bị đình chỉ công tác thẩm tra nửa năm. Khi đó hắn là một hình cảnh ưu tú, sở trường nhất là phá các vụ án kinh tế đặc biệt là lừa gạt hợp đồng. Vụ án buôn lậu cổ vật thiếu nhân thủ, liền điều hắn vào tổ chuyên án, cuối cùng không lập được công gì mà còn bị điều tra nửa năm, trong thời gian đó hắn trải quả nổi đau mất con, tình cảm vợ chồng không tốt, liền từ chức kinh doanh. Chuyện này trong mắt người ngoài cũng thông cảm cho hắn, hắn đã nguội lạnh với đội ngũ công an, kỳ thực khi ấy cảnh sát ở phân cục Tấn Nguyên vì bị điều tra mà bất mãn từ chức không phải là ít. “
“ Chỉ lạ một điều là từ chức chưa tới hai năm mà Lý Uy phất lên nhanh chóng, người ta đồn hắn đào than mà làm giàu, tôi thì không tin lắm, trừ là ông chủ mỏ than thực sự, chứ mua bán sang tấy kiếm tiền thì không được là bao, hắn làm giàu như thế nào, Lý Uy căn bản không có chỗ dựa ... Đây là chuyện cần suy nghĩ, song không ai thực sự chú ý, cho tới bốn năm trước vụ án huy động vốn phi pháp gây xôn xào dư luận mới khiến Lý Uy lọt vào tầm mắt chúng tôi. Vụ án đó liên quản tới 27 người, thủ phạm chí là Lưu Lý Minh bị phán tử hình, tài chính thu hồi 1200 vạn, còn hơn 1000 vạn không rõ tung tích. Người liên quản tới vụ án khi đó có cả Lý Uy và Vương Vi Dân, hai cái tên này đều không xâ lạ chứ?”
Giản Phàm gật đầu, đã đoán trên người Lý Uy có án, té ra là chuyên giả âm mưu, cao thủ kiếm tiền.
Chi đội trưởng tiếp tục giải thích:” Cậu còn chưa biết Vương Vi Dân, hiện giờ là tổng giám đốc công ty mậu dịch Thị Hâm Thông Nguyên, cùng với Lý Uy đều có danh thần tài, giỏi thao túng tài chính. Khi ấy chúng tôi phát hiện manh mối, quyết định ra tấy với Vương Vi Dân, thậm chí còn triệu tập điều tra mấy lần, có điều hắn đều đi trước một bước, hủy mất chứng cứ, tệ hơn nữa đại đội điều tra kinh tế lại còn bị hắn cắn trả. Đội trưởng tiền nhiệm Cao Vạn Bảo bị viện kiểm soát bắt được nhận hối lộ 10 vạn ngày tại chỗ, người đứng đầu bị song quy, tổ chuyên án bị điều đi vài người, tinh thần bị đả kích nghiêm trọng, không ai đủ quyết tâm theo đuổi nữa. Vụ án thế là dần chìm vào quên lãng, bên ngoài đưa tin là phá được đại án, kỳ thực đầu voi đuôi chuột, kẻ đứng sau là ai không rõ.”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất