Chương 134: Quân doanh hiển uy (thượng).
Lúc này, ánh mắt mọi người đều tập trung trên người Lý Diên Khánh, bia di động lại xuất hiện lần nữa, bảy con chim sẻ bỗng nhiên bay ra, vọt khắp bầu trời, tốc độ cực nhanh.
Nhưng tốc độ của Lý Diên Khánh nhanh hơn, trong khi chạy nhanh không tới sáu mươi bước, Lý Diên Khánh liên tục bắn bảy mũi tên, tên trước nhanh như tên sau, bảy con chim sẻ còn chưa kịp bay đi, liền táng thân toàn bộ dưới tên.
Bảy mũi tên liên tiếp, sánh ngang ghi chép số tên bắn ra liên tục của sư phụ Chu Đồng, nếu không phải Tri Huyện Tưởng Đại Đao đứng bên cạnh, đám người Vương Quý và Thang Hoài sẽ hô to.
Tiếng trống đột nhiên ngừng, từ xa truyền đến tiếng vỗ tay. Lý Diên Khánh hơi kỳ quái, sư phụ ra đề mục là mười ba tên, sau chỉ bắn chín tên liền dừng lại. Hắn quay đầu nhìn lại, thấy một quan viên đứng bên võ đài, đang chỉ trỏ bên này, hắn nhận ra người này chính là Tưởng Tri Huyện.
Lúc này, Lý Diên Khánh thấy Chu Đồng vẫy tay với mình, hắn vội vàng giục ngựa tiến đến, trước tiên thi lễ với Tưởng Tri Huyện, lại khom người nói với Chu Đồng:
- Xin sư phụ dạy bảo!
Chu Đồng mặt không mỉm cười, nghiêm nghị nói với hắn:
- Mặc dù ngươi có thể bắn ra bảy mũi liên tiếp, nhưng lực lượng vẫn hơi kém, lực lượng mạnh thì tên càng nhanh, tầm bắn càng xa, tiễn thuật của ngươi sẽ có thể tăng thêm một tầng nữa.hi vọng từ hôm nay trở đi ngươi luyện tập lực lượng, tranh thủ sớm ngày có thể kéo được cung hai thạch.
- Sư phụ dạy bảo, học sinh khắc ghi trong lòng.
Chu Đồng gật đầu nói với mọi người:
- Mọi người nghỉ ngơi trước, Tưởng Tri Huyện tìm ta có việc, quay lại sẽ nói tiếp luyện tập.
Nói xong, lão nói với Tưởng Tri Huyện:
- Nơi này không tiện nói chuyện, chúng ta qua sàn gỗ bên kia nói.
Tưởng Tri Huyện gật đầu, gã quả thực có việc gấp lửa sém lông mày tìm Chu Đồng hỗ trợ. Tưởng Tri Huyện cũng không để ý chào hỏi Lý Diên Khánh, liền cùng Chu Đồng đi tới sàn gỗ.
Vừa đi tới sàn gỗ, Tưởng Tri Huyện lo lắng nói:
- Đồng Thái Úy sắp tới!
Chu Đồng giật mình:
- Đồng Thái Úy muốn tới Thang Âm sao?
- Không phải đặc biệt tới Thang Âm, chỉ là đi ngang qua, chẳng qua…
Nói đến đây, Tưởng Tri Huyện kỳ quái nhìn Chu Đồng một chút:
- Chu Giáo Đầu không nghe thấy chút tin đồn nào sao? Tống Liêu có thể sắp khai chiến rồi.
Chu Đồng ngẩn người, hồi lâu nói:
- Một chút tin tức cũng không có, trong huyện rất bình tĩnh, sao lại đột nhiên khai chiến?
Tưởng Tri Huyện cười khổ một tiếng:
- Ngươi không biết cũng bình thường, nếu không phải ta nhận được thư của Đồng Thái Úy, ta cũng không biết sắp xảy ra chiến trnah. Chuyện này rất tuyệt mật, ngay cả kinh thành cũng không có tin tức, chẳng qua mấy ngày nữa, chỉ sợ tin tức cũng sẽ truyền ra.
Chu Đồng yên lặng gật đầu, lại hỏi:
- Vậy ta có thể giúp Tri Huyện việc gì?
Tưởng Tri Huyện cực kỳ lo lắng nói:
- Đồng Thái Úy nói trên thư, ta ở Thang Âm đã ba năm, hắn hi vọng lần này đi ngang qua Thang Âm, có thể nhìn thấy chiến tích của ta. Ta hỏi Huyện Thừa Huyện Úy, họ cũng không biết nên làm gì? Chu Giáo Đầu cảm thấy Đồng Thái Úy cảm thấy hứng thú với chiến tích phương diện nào?
Chu Đồng ngây người một lát, lắc đầu nói:
- Rất xin lỗi, ta ở kinh thành cũng không tiếp xúc nhiều với Đồng Thái Úy, ta quả thực không biết Đồng Thái Úy cảm thấy hứng thú với chiến tích phương diện nào.
Bởi vì Chu Đồng là do Đồng Thái Úy phái tới huyện Thang Âm, Tưởng Tri Huyện cho rằng có thể nhận được chút gợi ý từ chỗ Chu Đồng, không ngờ Chu Đồng hoàn toàn không biết gì cả, quả thực khiến gã hết sức thất vọng.
Gã đành lo lắng rời đi. Chu Đồng nhìn bóng lưng của gã, trong lòng cũng có vài phần sầu lo, chiến tranh thực sự sắp tới sao?
Mùa thu năm Chính Hòa thứ sáu, lưu thủ Đông Kinh Liêu quốc (nay là Liêu Dương), Phó Tướng Đông Kinh Cao Vĩnh Xương phát động phản loạn, chiếm lĩnh Đông Kinh tự lập làm đế. Hoàng đế Liêu quốc Gia Luật Diên Hi lệnh Tể Tướng Nam Phủ Trương Lâm tổ chức quân đội tới thảo phạt.
Trong lúc nhất thời, Liêu quốc chiêu binh mãi mã tại địa khu Yên Vân, tập kết quân đội, thanh thế to lớn.
Lúc này triều Tống lại phán đoán sai lầm, khi nhận được cấp báo của mật thám Yên Vân, triều đình cho rằng quân Liêu tập kết muốn xâm lấn xuôi nam. Thiên tử khẩn cấp bổ nhiệm Thái Úy Đồng Quán làm Tuyên Phủ Sứ Thiểm Tây, Hà Bắc, ‘lấy biên sự giao quan’, để ứng đối thế cục phương bắc.
Hạ tuần tháng mười một, Đồng Quán lập tức dẫn mười vạn Cấm Quân tinh nhuệ bắc thượng. Lúc này lão hạ lệnh hai mặt đông tây Hà Bắc động viên sương binh các Châu làm quân hậu bị, chuẩn bị theo đại quân bắc thượng.
Mệnh lệnh phát xuống từng đạo, Tri Huyện Thang Âm Tưởng Đại Đao nhận được điệp văn Tri Châu Tương Châu phát xuống, đồng thời cũng nhận được một phong thư viết tay do Đồng Quấn viết cho gã.
Tưởng Đại Đạo xuất thân thân binh của Đồng Quán, Đồng Quán phái gã đảm nhiệm Tri Huyện Thang Âm còn có cân nhắc sâu sắc. Mấy năm này mặc dù Đồng Quán nắm trong tay quyền lớn quân chính Xu Mật Viện, nhưng phía văn chính lại không có thành tích, quyền lớn của triều đình vẫn bị Tướng Quốc Thái Kinh một mực nắm giữ.
Đồng Quán liền cân nhắc con đường dùng võ tham chính, phái võ tướng tới Châu Huyện nhậm chức, lại đề bạt từng bước một, cuối cùng công phá phòng tuyến của Thái Kinh trong triều, hình thành thế lực của mình trong triều chính.
Mấy năm này, Đồng Quán liên tục phái ra hai mươi ba tướng lĩnh tâm phúc biết chút văn chương tiến tới các Châu Huyện Hà Bắc và Thiểm Tây làm quan. Tưởng Đại Đạo đảm nhiệm Tri Huyện Thang Âm chính là nhóm tướng lĩnh tâm phúc đầu tiên được Đồng Quán phái ra.
Trong hậu đường Huyện nha, Tưởng Đại Đao nóng vội đi loanh quanh, qua mười ngày nữa đại quân của Đồng Thái Úy sẽ đi ngang qua huyện Thang Âm, Đồng Thái Úy chắc chắn sẽ hỏi đến chiến tích của mình, mình nên trả lời thế nào?
Gã từng hỏi qua Chu Đồng, chỉ là Chu Đồng cũng không giúp được gã, càng khiến lòng gã giống như lửa đốt.
Tưởng Đại Đạo đảm nhiệm Tri Huyện Thang Âm ba năm, vừa vặn đến ngưỡng cửa thăng chức, gã biết rõ đây là cơ hội thăng chức ngàn năm có một của mình, nếu như mình có thể đưa ra chiến tích khiến Đồng Thái Úy vừa lòng, gã có thể tiếp tục thăng quan.
Nhưng đưa ra chiến tích thế nào mới có thể khiến Đồng Thái Úy vừa lòng chứ?
Tưởng Đại Đạo có hai phụ tá hành văn, một người gọi Trương Khâu, một người gọi Mạc Tuấn. Hai người này chuyên xử lý các loại chuyện tạp vụ trong huyện thay gã, nếu không với chút văn chương trong lòng gã, nào đảm nhiệm được chức Tri Huyện.
Khoảng thời gian trước hai tên phụ tá đi theo Huyện Thừa xuống nông thôn thẩm tra đối chiếu hộ tịch, trưa hôm nay vừa mới trở lại, họ vừa về liền bị Tưởng Đại Đao tóm tới quan phòng hỏi thăm tính toán.
Hai người đều hiểu tâm tư của Tri Huyện, Trương Khâu liền cười đề nghị:
- Tháng trước ta từng chỉnh lý sổ sách, phát hiện từ khi Huyện quân nhậm chức, sản lượng lương thực của huyện Thang Âm tăng lên hai thành, thuế má tăng lên ba thành, đây không coi là một loại chiến tích sao?
Ưu thế lớn nhất của huyện Thang Âm chính là huyện sản xuất lương thực lớn, nhưng vài chục năm nay đều như vậy, chưa nói tới chiến tích của gã. Huống chi sản lượng lương thực của huyện An Dường lớn hơn huyện Thang Âm, thuế phú cũng nhiều hơn, sản lượng lương thực tăng cũng không thể lấy ra được. Tưởng Đại Đạo cũng hiểu rõ trong lòng, Đồng Thái Úy không muốn loại chiến tích này.