Chương 177: Hậu trường cửa hàng. (2)
- Ta cũng nghĩ như vậy, thật ra chỉ cần có mười phương pháp phối chế, các loại son phấn khác rất dễ điều phối ra, như vậy buổi chiều ta sẽ dẫn Nhị Lang đi!
Nhị Lang là Dương Tĩnh đệ đệ Dương di, giao dịch phương pháp phối chế cũng không phải trao đổi hai tờ giấy là kết thúc, hai bên nhất định phải ký hợp đồng giữ bí mật, đồng thời tay nắm tay dạy đối phương chế biến ra, lúc này mới coi như giao dịch thành công. Lý Đại Khí hấp thụ giáo huấn của Lý Đông Đông, muốn để em vợ tương lai của mình nắm giữ phương pháp phối chế này.
Lý Diên Khánh lại lắc đầu nói:
- Cha mang theo cả Hỉ Thước, về sau Nhị Lang phải cất rượu, hắn nắm giữ kỹ thuật nước hoa như vậy đủ rồi, ta muốn để Hỉ Thước nắm giữ phối chế son phấn, đồng thời cha cũng phải học. Con vẫn câu nói kia, trứng gà không nên đặt cùng một giỏ.
Lý Đại Khí yên lặng gật đầu, gã luôn tôn trọng ý kiến con trai trong chuyện này, con trai cảm thấy không ổn, vậy thì để Hỉ Thước nắm giữ son phấn cũng được.
Gã thở dài nói:
- Sáng sớm hôm nay Lý Đông Đông rời đi, cả nhà rời khỏi kinh thành tới phủ Đại Danh. Ta cho hắn một ngàn hai trăm quan tiền, bao gồn năm trăm quan tiền vốn và một phần thuộc về hắn trong lợi nhuận tháng này, hắn trả lại cổ phần của hắn trở về.
Lý Diên Khánh suy nghĩ lại nói:
- Cha có thể bỏ ra hai thành, một thành trong đó cho huynh đệ Dương di, một thành khác cho Diên Bưu và Thiết Trụ, lại tăng thêm tiền công nhân viên cửa hàng. Tiền công của Hỉ Thước cũng giống như huynh đệ Dương di.
- Vậy còn Thanh nhi?
Lý Đại Khí lại hỏi:
- Nàng cũng thường xuyên tới cửa hàng giúp đỡ, ta trả tiền công cho nàng thế nào?
Trước đó không lâu Lý Diên Khánh nhận được một phong thư do Trung thúc chuyển tới, là sư phụ Chu Đồng gửi cho hắn. Trong thư nói cho hắn biết, trên đường bị giải tới Vận Châu, Lô Tuấn Nghĩa và Hỗ Thành bị Tống Giang dẫn người cướp đi, đã lên Lương Sơn. Lý Diên Khánh biết chẳng mấy chốc Hỗ Thành sẽ tìm mẫu thân và nữ nhi của gã.
Hắn trầm ngâm một chút nói:
- Hồ đại thúc đã được cứu, ta đoán chừng Thanh nhi sẽ ở không lâu, chẳng qua nàng cũng tới tiệm giúp đỡ, vậy làm một ngày tính tiền một ngày, tiền công giống như Hỉ Thước. Năm đó cha bị đánh tổn thương, Hồ đại nương còn nấu canh gà cho cha, chúng ta cũng không thể để con gái Hồ đại thúc chịu thiệt.
Một loại cảm xúc nào đó dâng lên trong lòng Lý Đại Khí, gã thở dài một tiếng, lúc trước gã bị đánh tổn thương nằm trên giường, mọi việc đều xám ngắt, gã làm sao nghĩ tới mình lại có ngày hôm nay.
- Ngươi yên tâm đi! Con gái Đại Hồ chính là con gái Lý Đại Khí ta, ta tuyệt đối không bạc đãi nàng.
Lý Diên Khánh trở lại nơi ở của phụ thân, chính là tòa nhà của Trịnh Vinh Thái. Tòa nhà này ngoại trừ phụ thân hắn và Dương di ra, huynh đệ và em dâu của Dương di cũng ở nơi này. Lý Đại Khí tạm thời thuê một quán trà nhỏ ở ngoài thành, treo danh nghĩa Dương Tĩnh, như vậy Dương Tĩnh lấy danh nghĩa mở tiệm chứng nhận làm tứ đẳng hộ, tứ đẳng hộ sẽ có thể thuê hai gian phòng, vấn đề bảy gian phòng liền giải quyết thuận lợi.
Coi như thế, bảy giân phòng vẫn quá lớn, Lý Đại Khí quả quyết đặt phường chế tác nước hoa vốn định đặt ở ngoài thành về nhà, như vậy nơi sản xuất nước hoa cách cửa hàng rất gần, vận chuyển càng thêm thuận tiện.
Lý Diên Khánh đi vào viện tử, thấy Thanh nhi ngồi viết chữ dưới một cây đại thụ trong sân. Thanh nhi thông minh khiến Lý Diên Khánh cảm thấy kinh ngạc, thời gian ba tháng ngắn ngủi, Thanh nhi đã nắm giữ ba ngàn chữ cái, hơn một trăm câu thường dùng, vượt qua tiểu học đường năm thứ nhất, nàng không chỉ thông minh hơn người, lại cực kỳ khắc khổ cố gắng.
Ví dụ như nàng ở bên nhìn Lý Diên Khánh viết tiểu thuyết, vừa chép chữ và câu không biết lại, sau đó tập trung tới hỏi Lý Đại Khí, cuối cùng trở lại tiến hành so sánh lý giải với sách, phương pháp học tập này khiến nàng tiến bộ cực kỳ thần tốc, khiến Lý Diên Khánh cũng khen không dứt miệng.
- Tiểu quan nhân tới rồi!
Trong viện bỗng truyền đến tiếng reo hò của Hỉ Thước. Thanh nhi cũng bị kinh động, nàng thấy Lý Diên Khánh tới, cũng vội vàng đặt bút xuống, tươi cười rạng rỡ tiến tới đón.
- Tiểu quan nhân, có phải muốn đón chúng ta tới Thái Học hay không?
Hỉ Thước chờ đợi hỏi thăm.
- Ta phải ra ngoài một thời gian, chờ sau khi trở về ta sẽ dẫn các ngươi tới Thái Học.
- Lại phải ra ngoài sao?
Hỉ Thước nhỏ giọng lầm bầm:
- Luôn có đủ loại lý do.
- Hỉ Thước đang nói gì đấy?
Lý Diên Khánh ra vẻ mất hứng.
- Không có nói gì, vậy bao giờ tiểu quan nhân trở về?
- Ta cũng không rõ lắm, là đi Giang Nam, ước chừng khoảng một tháng.
- Đại ca, ta cũng đi!
Thanh nhi nhìn chằm chằm Lý Diên Khánh:
- Ta có thể giúp ngươi!
- Ta cũng có thể giúp ngươi.
Hỉ Thước vê vê áo nhỏ giọng nói:
- Ta… ta có thể chải đầu giúp ngươi.
Lúc này, Lý Đại Khí cũng đi vào cửa cười nói:
- Hỉ Thước không thể đi, Hỉ Thước phải đi cửa hàng son Trương Cổ Lão với ta.
- Lão gia, ta đi cửa hàng của họ làm gì?
Hỉ Thước hi hoặc hỏi thăm.
Lý Diên Khánh kéo Hỉ Thước qua một bên nói với nàng:
- Ta muốn ngươi đi học phối chế son phấn Trương Cổ Lão, điều này cực kỳ quan trọng, người khác ta không tin tưởng.
- Ta… ta có thể học được sao?
Hỉ Thước căng thẳng hỏi.
- Đương nhiên có thể học được, cũng không phải thứ gì cao thâm, chỉ là làm son phấn mà thôi, không phải ngươi rất am hiểu sao? Chỉ cần ngươi học được một loại là được rồi, mấy loại khác cầm phương pháp phối chế lại rồi từ từ luyện tập.
- Vậy Thanh nhi đi cùng ta chứ?
Lý Diên Khánh quay đầu nhìn lại Thanh nhi, nếu như Thanh nhi muốn đi cũng không sao.
Nhưng Thanh nhi lại quả quyết lắc đầu:
- Ta muốn đi phương nam với đại ca!
Thanh nhi có một loại mẫn cảm không tầm thường, nàng có thể cảm giác được lần này đại ca đi phương nam gặp được nguy hiểm. Nàng cũng luyện võ nghệ không tệ, gần đây vừa học được cưỡi ngựa, nàng cảm thấy mình có thể giúp đỡ đại ca.
- Khánh nhi, mang theo nàng đi! Thanh nhi có thể giúp đỡ con.
Lý Đại Khí ở bên nói.
Lý Diên Khánh lại quan sát Thanh nhi cẩn thận một chút, thấy nàng có khí chất hào hùng chỉ nam tử mới có, hoàn toàn có thể làm thư đồng đi cùng. Lý Diên Khánh lại nghĩ tới kiếm pháp và khinh công của nàng đều không yếu, liền gật đầu đáp ứng.
- Được rồi! Ngươi hãy ăn mặc thành thư đồng của ta, gọi là Hỗ Tiểu Thanh.
Thanh nhi vui vẻ nhảy dựng lên, nhanh chóng chạy về phòng:
- Ta đi thay quần áo!
Hỉ Thước trông mong nhìn qua chủ nhân, hi vọng hắn có thể thay đổi chủ ý, mang theo mình xuôi nam. Nhưng Lý Diên Khánh lại không chịu nhượng bộ nữa, đi Giang Nam không phải nghỉ pháp, rất có thể có nguy hiểm lớn, Hỉ Thước vẫn nên lưu lại Biện Kinh thì tốt.
Lúc hoàng hôn, Lý Đại Khí mang theo Dương Tĩnh và Hỉ Thước trở về từ cửa hàng Trương Cổ Lão. Lúc này, Lý Diên Khánh đã trở về Thái Học thu dọn hành lý xong, đồng thời lấy danh nghĩa du học thư viện Đông Lâm xin Điển Học nghỉ hai tháng, rồi trở về phủ trách ở Tân Kiều.
Lý Đại Khí vừa về nhà liền tìm tới Lý Diên Khánh:
- Thực sự thú vị, Khánh nhi, xế chiều hôm nay con hẳn phải đi xem một chút!
- Có phải đối phương hối hận hay không?