Hàng Xóm Đặt Đồ Ăn Ngoài Bằng Địa Chỉ Của Tôi

Chương 6:

Chương 6:
Cảnh sát nhận lấy hóa đơn nhỏ rồi nhìn một chút, hỏi thẳng vào trọng tâm: “Nếu là cô gọi đồ ăn ngoài, tại sao địa chỉ lại viết là 301?”
Số nhà của Dương Giai Giai là 302.
Cô ta lại dùng cớ “lỡ tay viết nhầm” để lấp liếm, còn lấy cả đơn hàng ra làm bằng chứng.
Nhưng cảnh sát trực tiếp nói với cô ta rằng đây không thể coi là bằng chứng.
“Cho dù thật sự viết nhầm, thì lỗi cũng là do cô. Cô phải cảm thấy may mắn vì cô ấy ăn không sao cả, nếu không tiền bồi thường không ít đâu.
“Hơn nữa, đây cũng không phải hóa đơn tôm hùm.”
Dương Giai Giai lật mặt trước hóa đơn ra xem, mua là gà luộc.
Bên trên còn dính chút mỡ hành.
Đó là thứ tôi cố ý lôi ra từ trong thùng rác.
Vừa mang tôm hùm vào nhà, định tiêu hủy hóa đơn thì tôi thấy ký hiệu đó.
Dương Giai Giai quen thuộc tôi, tôi đương nhiên cũng hiểu rõ cô ta.
Hai dấu cộng là ký hiệu cô ta hay dùng.
Cô ta đã cất công như vậy, tôi cũng phải có chút hồi đáp.
Tôi lại lấy tôm hùm nửa thành phẩm ra khỏi tủ lạnh, diễn một màn dùng ấm đun nước để nấu tôm hùm.
Dương Giai Giai cuối cùng cũng không còn gì để nói, bị cảnh sát giáo huấn một trận.
Cô ta không phục, đảo mắt nhìn xung quanh, cuối cùng cũng tìm được cớ để chế nhạo tôi:
“Ối chà, giày và quần lót của đàn ông đều cất đi rồi à, không sợ người khác biết trong nhà chỉ có một mình cô gái sao?
“Đều là hàng xóm, hay tôi giúp cô tìm một người nhé?”
Tôi cúi đầu nhìn lướt qua kiện hàng vừa tới, sảng khoái đồng ý: “Được thôi, chỉ cần anh ta có đủ gan.”
Nửa đêm hôm đó, có người mạnh bạo gõ cửa làm tôi thức giấc.
Mở camera giám sát ra xem, là một người giao hàng trung niên gầy gò.
Tôi bực bội xông ra cửa, tăng âm lượng: “Nửa đêm nửa hôm làm cái gì vậy?”
Người giao hàng cười đầy vẻ dâm tà:
“Hề hề, cái này phải hỏi em gái rồi.
“Bất kể có nhu cầu gì, anh đây cũng có thể thỏa mãn em nhé.”
Tôi trực giác thấy có gì đó không ổn, dùng camera giám sát phóng to đồ vật trên tay anh ta.
Hóa ra đơn hàng này là đồ chơi người lớn.
Ghi chú còn viết: “Trong nhà không có đàn ông, cần gấp!!!”
Không cần nói cũng biết, chắc chắn lại là Dương Giai Giai giở trò.
Lúc này cô ta chắc đang nấp sau cánh cửa xem kịch đây.
“Em gái, em đang xem camera giám sát à?”
Gã đàn ông dâm đãng đột nhiên nói chuyện, khiến tôi giật mình.
Hóa ra đèn cảm ứng âm thanh ở hành lang đã tắt, đèn báo của camera giám sát vừa hay đang sáng.
Thế nên hắn mới phát hiện ra chiếc camera giấu kín.
Tôi không muốn thấy thứ gì ghê tởm, trực tiếp thoát khỏi camera giám sát.
“Để đồ ở ngoài là được rồi, anh có thể đi.”
“Đừng tuyệt tình vậy mà, anh có thứ hay ho cho em xem đây.”
Ngoài cửa có tiếng sột soạt, sau đó là tiếng kéo khóa quần.
Chậc, tên này là giống chó đực à?
Tôi chộp lấy vũ khí vừa mua ở cạnh cửa, khởi động rồi trực tiếp mở cửa ra:
“Thứ hay ho ở đâu? Để tiểu cưa của tôi xem xét một chút!”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất