Chương 76: Hoàng Tử Kensell
Sau khi bữa tối kết thúc, lãnh chúa Kedozi nói chuyện riêng với Locke một hồi, thái độ của lãnh chúa rất ân cần, khiến Locke thụ sủng nhược kinh (được sủng quá ngược lại có phần hơi kinh hãi). Trong ấn tượng của hắn, lãnh chúa vẫn luôn thần bí, uy nghiêm và điềm tĩnh, chưa từng hiền hòa nói chuyện với hắn như thế.
Nội dung của cuộc trò chuyện đơn giản là lãnh chúa muốn Locke giữ bí mật về chuyện hắn mang công chúa Angelina về, cũng như khẳng định công tích của Locke.
Lúc giữa trưa, sau khi nhìn thấy lãnh chúa Kedozi, Locke đã muốn thông báo cho hắn biết thân phận của Angelina. Kỳ thật không cần hắn thông báo, lãnh chúa Kedozi vốn là một người thông minh, đã sớm đoán được tám chín phần. Sau khi được Locke chính thức báo cáo, có thể khẳng định thân phận của Angelina. Lúc ấy lãnh chúa suýt chút nữa đem công chúa thành tổ tông hắn để cúng bái, những đồ vật trân quý nhất trong quân doanh đều được lãnh chúa đưa đến lều vải mà Angelina nghỉ lại, hắn thậm chí còn phái ra trung đội kỵ binh tinh nhuệ nhất của mình, bao bọc kín mít quanh lều vải mà công chúa ở.
Ngoài việc tôn thờ và hầu hạ Angelina như một vị thần, lãnh chúa Kedozi cũng không bạc đãi Locke. Đám binh sĩ thô lỗ trong quân doanh đều không chú ý tới, nhưng lãnh chúa Kedozi vốn có khả năng quan sát tinh tường lại không như vậy, lúc ấy, hắn thấy rõ Locke vẫn luôn nắm tay Angelina. Cùng với biểu hiện thân mật như có như không của cả hai, lãnh chúa Kedozi không khó để đoán ra mối quan hệ giữa đôi nam nữ kia không bình thường.
Mặc dù một sĩ quan xuất thân thường dân có khả năng được một nữ nhân cực kỳ tôn quý của vương quốc Faustain để mắt tới là chuyện rất hoang đường và phi lý, một vị quý tộc khôn ngoan tuyệt đối sẽ không bao giờ tin tưởng tình cảm giữa hai người sẽ có bất kỳ kết quả tốt đẹp nào. Nhưng lãnh chúa Kedozi có đầu óc rất khác biệt, hắn không coi thường bất cứ ai, và đối với nam nhân thường dân đến từ lãnh địa của mình, thậm chí còn được chính hắn đề bạt lên làm trung đội trưởng, lãnh chúa Kedozi lần này quả thực là kiếm nhiều không đếm xuể.
Vào buổi trưa ngày thứ hai, Hoàng tử Kensell đi đến quân doanh Kedozi, tùy hành cùng hắn còn có một số lượng lớn các quý tộc, không ai trong số bọn hắn tước vị thấp hơn Tử tước.
Điều khiến đám binh sĩ trong trại của Kedozi ngạc nhiên là, bọn hắn ấy thế mà bị cả một binh đoàn hàng mấy nghìn người vây quanh. Nói là vây quanh có chút không phù hợp, nên nói là bảo hộ mới đúng. Đây là binh đoàn cận vệ của Hoàng tử Kensell, gồm những binh sĩ tinh nhuệ nhất trong quân đoàn Hùng Sư, đồng thời cũng là đơn vị được trang bị tốt cả về tinh lương cũng như sĩ khí.
Hoàng tử Kensell vội vội vàng vàng bước vào lều vải trung tâm để tìm muội muội, để lại một nhóm quý tộc đang mắt lớn mắt bé đứng như trời trồng chưa biết phải làm gì. Tính cách cương nghị và quyết đoán của Hoàng tử Kensell vốn rất nổi tiếng trong giới quý tộc, cho nên đám quý tộc có địa vị hiển hách này cũng không phật ý, bọn hắn tụ tập thành tốp năm tốp ba trò chuyện phiếm.
- Công chúa trở về bằng cách nào?
Đây là một vị Tử tước có tin tức không linh thông lắm hỏi.
- Hình như là được một sĩ quan mang về.
Một quý tộc đứng bên cạnh đáp chắc nịch.
- Không nghĩ tới bị đám binh sĩ Huyết hồng truy sát mà còn có thể trở về, công chúa quả nhiên là một thiên tài.
Đây là một tiểu quý tộc chuyên đi xu nịnh, nhìn hắn tước vị cũng không thấp, có thế nào cũng là một Tử tước. Nhưng Tử tước ở xung quanh một đám quý tộc lớn như này quả thực là một tiểu nhân vật.
Một vài vị quý tộc đứng ở trung tâm, mặt không đổi sắc nhìn các quý tộc đứng ngoài rìa tám chuyện, vị trí và phạm vi quyết định độ cao, không giống với những tiểu quý tộc ngay cả công chúa về như thế nào cũng không biết. Bọn hắn chí ít cũng là Bá tước cho nên tối hôm qua ngay lập tức đã nhận được tin công chúa được một sĩ quan dưới trướng lãnh chúa Kedozi mang về.
Thậm chí mấy vị có tin tức linh thông trong đó, còn biết rõ vị sĩ quan kia đã cùng công chúa Angelina đã đi ngang qua Bạch Linh sơn mạch ra ngoài.
Nhưng mấy vị quý tộc này cũng không mở miệng nói ra, một là bọn hắn xem thường việc nói chuyện cùng với người có tước vị thấp hơn mình, hai là hai vị đại nhân tôn quý nhất ở đây còn chưa lên tiếng, bọn hắn sao dám nhanh nhảu làm thay.
Hai vị đại nhân vật này chính là Hầu tước Mammon và Hầu tước Sandrew. Angelina xuất hiện trong phạm vi đóng quân của quân đoàn Hùng Ưng, đương nhiên hai vị này là người đầu tiên nhận được tin tức. Hoàng tử Kensell là được hai vị Hầu tước trực tiếp dùng ma pháp hoả diễm thông báo công chúa Angelina đã trở về an toàn.
- Nhờ có lãnh chúa Kedozi mà công chúa mới có thể bình an trở về.
Qua hồi lâu, Hầu tước Mammon cuối cùng cũng mở miệng cười nói.
- Đương nhiên, năng lực của tiểu Kedozi vẫn luôn không tệ.
Hầu tước Sandrew ở bên cạnh cũng tán dương.
Đám quý tộc xung quanh bọn hắn cũng bắt đầu nhao nhao lên khen ngợi lãnh chúa Kedozi, nếu đã cứu được muội muội ruột của hoàng tử Kensell - người thừa kế vương vị, thì cho dù lãnh chúa Kedozi có là một kẻ bại hoại ngồi ăn rồi chờ chết, hắn cũng sẽ phát đạt, huống chi hắn cũng không đến nỗi nào.
Trong nhóm quý tộc này, cấp bậc thấp nhất là lãnh chúa Kedozi, mặc dù hắn ta luôn tỏ ra tự phụ và khá có năng lực, nhưng ở trong giới quý tộc, thứ quan trọng nhất không phải là năng lực mà là nội tình và xuất thân. Trong đám quý tộc có tước vị Tử tước trở lên này, mỗi một gia tộc đều là gia tộc cổ xưa ít nhất đã được truyền thừa ba trăm năm có ngọn, nội tình của bọn hắn thâm sâu hơn nhiều so với gia tộc Kedozi vừa mới truyền đến đời thứ tư.
Trong những cuộc nói chuyện trước đây với các đại quý tộc, lãnh chúa Kedozi luôn chỉ là vai phụ, bây giờ hắn được hai Hầu tước nhắc đến, cuối cùng cũng thu hút được sự chú ý của những người xung quanh, lãnh chúa Kedozi cũng hợp thời đứng dậy, lăn lộn cho quen mặt với đám đại quý tộc. Hắn biết đây là hai vị Hầu tước đại nhân đang tạo cơ hội kéo quan hệ cho hắn.
Lãnh chúa Kedozi có thể tiếp xúc đến rất ít quý tộc thượng tầng, chưa kể nhóm người đứng ở đây đều thuộc phe ủng hộ hoàng tử Kensell. Kensell là người sẽ kế thừa ngai vàng trong tương lai, cho nên trong đám người này, không dám nói là rất cả, nhưng chí ít là địa vị của hơn một nửa sẽ đều như nước lên thì thuyền lên, lãnh chúa Kedozi muốn cố gắng để gia tộc của mình có thể trở thành gia tộc thượng tầng của vương quốc Faustain.
Tất cả đám quý tộc có mặt ở đó hoặc nhiều hoặc ít đều lấy lòng lãnh chúa Kedozi đôi câu, còn hắn liên tục khiêm nhường nói “Không dám, không dám”, bộ dáng của hắn cũng giống như không có chút nào tự ngạo đối với công lao của mình, nhưng ai cũng biết đây chỉ là vẻ bề ngoài, nên thưởng thì vẫn phải thưởng, doanh đội Kedozi đang “tàn phế” này chắc chắn sẽ là một điểm sáng không thể bỏ qua trong cuộc giao chiến giữa hai nước. Mặc dù lãnh chúa Kedozi mất đi khá nhiều binh sĩ, nhưng đổi lại hắn sẽ có về cơ hội trở thành Tử tước hoặc thậm chí cao hơn.
Không lâu sau, hoàng tử Kensell bước ra từ lều vải trung tâm, theo sau là công chúa Angelina. Đám quý tộc đứng bên ngoài đang nghị luận rôm rả lập tức ngừng lại, cùng nhau vấn an hoàng tử Kensell và công chúa Angelina.
Lúc này công chúa Angelina đã không còn mặc bộ y phục làm từ da lông sói Ánh Trăng, mà mặc một bộ nữ trang cung đình cực kỳ lộng lẫy. Tất nhiên, hoàng tử Kensell không đến tay không, đi cùng còn có một nhóm thị nữ phục vụ công chúa. Về phần bộ y phục từ lông sói Ánh Trăng kia cũng được Angelina cẩn thận cất kỹ.
Sắc mặt hoàng tử Kensell từ lúc bước ra khỏi lều trông rất tốt, muội muội của hắn đã bình an trở về, đây có lẽ là tin tức tốt nhất mà hắn nhận được trong một tháng qua, mặc dù tiền tuyến phát sinh một số chuyện không thể vãn hồi, nhưng lúc này hoàng tử Kensell vẫn nở một nụ cười nhàn nhạt nơi khóe miệng.
Các quý tộc bên ngoài cũng chú ý tới tâm tình của hoàng tử Kensell lúc này đang rất tốt, có mấy vị quý tộc gan lớn còn lặng lẽ nói thầm:
- Đây có lẽ là lần đầu tiên hoàng tử Kensell mỉm cười sau khi Hầu tước Wood chiến tử.
Bữa tối vẫn phong phú như ngày hôm qua, thậm chí còn hơn như vậy, chỉ là nơi dùng bữa chuyển từ doanh trại của lãnh chúa Kedozi sang binh sĩ cận vệ của hoàng tử Kensell.
Căn lều nơi hoàng tử Kensell tiếp đãi các quý tộc dùng bữa tối không giống như một cái lều vải bình thường mà giống như một cung điện nhỏ hơn, bất luận là chiếc đèn chùm tròn trên đầu hay những ngọn nến tinh xảo được thắp sáng xung quanh lều, đám quý tộc xen lẫn đi lại, nhóm người hầu thị nữ phục vụ các quý tộc, đều khiến một gã quê mùa như Locke giật mình.
Đúng vậy, Locke cũng được mời đến dự bữa ăn liên hoan giữa hoàng tử Kensell và các quý tộc, mà lại còn được hoàng tử Kensell mời đích danh trước mặt mọi người. Lúc ấy, không ít quý tộc có tin tức không linh thông, còn suy tư Locke là ai, bởi bọn hắn chưa từng nghe qua cái tên này trong giới quý tộc.
Chỉ có hai vị Hầu tước đại nhân và mấy vị Bá tước cao tầng thâm niên ủng hộ hoàng tử Kensell mới biết gã Locke này là ai.
Lúc này, trong chiếc lều, ngoại trừ đám quý tộc lui tới thì chính là thị nữ và người hầu, Locke mặc áo giáp da của sĩ quan thấp bé đứng ở nơi này thực sự không có gì nổi bật, nói khó nghe hơn là không ăn nhập gì với bối cảnh chung quanh. Các quý tộc ai nói chuyện người nấy, thi thoảng chỉ vào Locke thì thầm đôi câu, có vẻ như bọn hắn đã đoán được tên “thường dân” lẫn vào đây là ai. Bọn thị nữ thì cẩn trọng bưng trà rót rượu, mang lên từng món ăn tinh mỹ mà Locke đều chưa từng thấy trước đây.
Mặc dù Locke chỉ là một thường dân, nhưng nhóm quý tộc này không phải là những kẻ ngu ngốc thích đi gây sự lung tung, nên chẳng ai tìm hắn gây rắc rối. Đám quý tộc ở đây đều là cáo già, hoàng tử Kensell đã mời tên thường dân này cùng dùng bữa tối trước mặt mọi người, vậy thì có nghĩa là toàng tử coi trọng người này, việc Locke phát đạt chỉ là vấn đề thời gian.
Nhưng bọn hắn cũng không có ý định nịnh bợ Locke, dù sao hắn cũng chỉ là một thường dân, cái thân phận ấy cũng đủ để cho những đại nhân này không muốn tốn nước bọt, tốn thời gian nói chuyện với hắn.