Chương 66: Trời vốn khoan dung nhưng lại ác liệt với ta
Tôn Cần Hổ lại một lần nữa nâng lên vò rượu, từng ngụm từng ngụm uống vào, linh tửu này khác với rượu bình thường, cho dù tu vi của Tôn Cần Hổ là Trung tam phẩm nhưng vẫn không có cách nào uống nhiều được, sau khi uống được vài ngụm thì không thể thừa nhận tiếp được, đành phải đặt vò rượu xuống mặt đất.
Quan Tín Nhiên thản nhiên cúi người, ở trên mặt đất ngồi xuống bên cạnh Tôn Cần Hổ, vươn tay cầm lấy vò rượu, sau khi uống một ngụm cũng đặt Lục Trúc Tửu trong tay xuống nói: “Ta đột nhiên bị Thần Bộ truyền thư nên không thể không từ bỏ nhiệm vụ, suốt đêm quay về Thần Đô.”
“Ngươi cũng biết Thần Đô này, thế cục thật sự quá phức tạ.”
“Năm quân Đô Hộ Phủ tự thành hệ thống, trong quân cường giả lớp lớp xuất hiện, một hệ của khai quốc tướng môn Thái Tổ suy bại, nhưng nhất mạch Thái Tông không những không suy bại mà hưng thịnh hơn.”
“Kim Linh Vệ thì cũng không cần tính nhưng Đông Hán và Thần Hầu phủ.”
“50 năm trước, Đốc chủ Tào Thiếu Dương của Đông Hán đã thay đổi 6 ti Kim Linh Vệ của Đại Chu thành Đông Hán, từ đó dẫn đến nội đấu đầy máu tanh.”
“Trần Vương điện hạ thiên tư thông minh, lấy thân phận gia nô luôn phấn đấu thành Vô Thượng Tông Sư, vẫn luôn đẩy địa vị của Lục Phiến Môn đã bị gạt bỏ ra ngoài thành lục ti của Đại Chu, bức bách Tào Thiếu Dương bế quan 50 năm.”
“Bây giờ sắp hết thời hạn 50 năm, Tào Thiếu Dương sắp xuất quan rồi.”
“Gia Cát Vô Ngã của Thần Hầu phủ cũng đã đột phá, lục ti Đại Chu đã là ba phương chiến đấu, Lục Phiến Môn của chúng ta có thể nói là trước có sài lang, sau gặp mãnh hổ.”
“Mà phần lớn các con trai của Thánh Nhân đều đã thành niên, đều nhìn chằm chằm vào đế vị.”
“Tông môn, thế gia, dị tộc chiếm giữ, Thần Đô này tàng long ngọa hổ, cần một người phụ trợ cho Trương Thiếu Quyền, sau này không có Tôn huynh thì ta chính là người thích hợp nhất.”
Tôn Cần Hổ nghe thấy ba chữ Trương Thiếu Quyền thì trực tiếp cười lạnh đứng lên, nắm lấy Lục Trúc Tửu uống một ngụm nói: “50 năm trước là Tào Thiếu Dương, 50 năm này là Vương Trường Cung, 50 năm sau là Gia Cát Vô Ngã.”
“Đông Phương Thái A đã bắt đầu xây dựng thế lực.”
“Nhưng những thứ này có quan hệ gì đến chúng ta chứ?”
“Mạo muội nhảy vào trong đó, nếu có gió thổi cỏ lay, xảy ra chuyện đều là chúng ta.”
“Không thành Tông Sư thì cũng chỉ là lục bình trên sông, gió lớn thổi sẽ bị thịt nát xương tan.”
Quan Tín Nhiên thở dài một hơi, ung dung mở miệng nói: “Những chuyện này không phải là nhìn không ra, mà là muốn trở thành Tông Sư quá khó khăn.”
“Từ sau khi võ đạo nhập phẩm, tất nhiên muốn tu viên mãn như ý, đây mới là một trong những cơ sở của nghi thức thiên mệnh.”
“Có thể chỉ riêng một điểm này cũng đã làm cho chúng ta không có truyền thừa dừng lại, lúc phẩm thấp vì thăng chức, vì tăng thêm thực lực bảo đảm an toàn, đừng nói là chúng ta không hiểu được viên mãn như ý, cho dù có biết rõ sau khi thành công thì cũng sẽ lựa chọn đột phá.”
“Nhưng cuối cùng căn cơ thành tổ ong, cả đời vô vọng thành Tông Sư, chỉ sợ cơ duyên xảo hợp hiểu được, Hạ tam phẩm viên mãn như ý còn dễ nói, sau Trung tam phẩm thì ngàn vạn khó khăn, theo đuổi căn cơ, khả năng cả đời đều vô vọng võ đạo Tứ phẩm.”
“Đây là tuần hoàn ác tính, quá khó khăn, quá khó khăn, quá khó khăn.”
“Chỉ có đặt chân lên Nhân Bảng mới có hi vọng đột phá tới Tông Sư, cho nên Nhân Bảng là để dự bị hạt giống Tông Sư, mới có thể quý không thể nói như vậy.”
“Nhưng 108 vị trên Nhân Bảng, bình quân chia đều ra thì một châu Đại Chu mới có một vị, nhưng ngay cả Hạ Châu thì nhân khẩu cũng không dưới ngàn vạn.”
“Ngàn vạn người chọn lựa ra một vị, quá khó khăn.”
Tôn Cần Hổ ném vò rượu rỗng tuếch ra, không cam lòng nói: “Cho nên loại người như chúng ta mới có thể bò lên Tông Sư.”
“Vốn nghĩ đạt được quyền thế, sống cuộc đời không phải lo, nhưng kết quả lại là đối nghịch với Tông Sư, không những không an toàn mà còn nguy hiểm hơn.”
“Lần này vì Đậu Trường Sinh ta đã dùng hết khả năng của mình, Trịnh tổng bộ đầu là võ đạo Phong Hỏa cảnh ngũ phẩm, tuy không vượt qua Hỏa kiếp lâm vào tình trạng bị cắn trả, nhưng nếu liều mạng thì cũng có thể phát huy ra thực lực của Phong Hỏa cảnh.”
“Vốn thực lực này đối phó với một Luyện Khí cảnh bát phẩm là chuyện đã nắm chắc, nhưng vì sợ xuất hiện biến cố, ta còn sắp xếp cho Trương Thiếu Quyền làm dự phòng, kể cả ra ngoài ý muốn cũng có thể diệt trừ tai họa ngầm.”
“Ngươi nói xem kế hoạch như vậy?”
“Xác suất thành công sẽ như thế nào?”
Quan Tín Nhiên nhìn sắc mặt Tôn Cần Hổ đỏ bừng, kích động không thôi, giọng nói vang dội, ăn ngay nói thật: “100% chắc chắn Đậu Trường Sinh phải chết không thể nghi ngờ.”
Tôn Cần Hổ giống như là đã bị rút hết sức lực, lập tức ngã ngồi trên mặt đất, tuyệt vọng nói: “Đúng vậy.”
“Đúng là nắm chắc 100%.”