Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên

Chương 77: Ngô gia chúng ta sắp bị diệt tộc

Chương 77: Ngô gia chúng ta sắp bị diệt tộc
"Chuyện này cũng không phải tiền lệ gì, không phải năm trước bên trong phường có một cọc án giết người à, cuối cùng Trần tổng bộ đầu còn phải giao quyền chủ đạo cho Bạch Hổ phường.”
"Chuyện này không có cách nào để ngăn cản cả, đợi đến khi Đậu Trường Sinh tới Trường Thịnh phường, với bản năng hung ác cay độc của hắn thì đại nhi tử của ngươi cũng phải đi xuống dưới ở cùng với tam nhi tử của ngươi.”
"Không đúng, là toàn gia của chúng ta cùng nhau xuống dưới đấy.”
Ngô Lập n than thở nói: "Mặc dù Ngô gia chúng ta ở Thần Đô không phải là đại gia tộc, nhưng tổ tiên ở thời Thái Tông trị vì đã gia nhập Lục Phiến Môn, nhiều năm như vậy lớn lớn bé bé đều có một hai người là bộ khoái Huyền Ngọc, võ giả Trung tam phẩm không dứt.”
"Ta và lão nhị đều không có dã tâm gì, cũng không mơ tưởng đột phá được đến chí thượng Tam phẩm làm Tông Sư, tương lai lên làm tổng bộ đầu của Trường Thịnh phường là được.”
"Ngài là người già nhưng chí không già, một lòng muốn gia tộc hưng thịnh, mà tên nhóc lão tam gian xảo kia luôn mồm nói muốn làm Tông Sư, cho nên mới lấy được niềm vui của ngài, nhiều năm như vậy ngài vẫn luôn độc sủng lão tam.”
"Mấy tháng trước không tiếc để cho ta và lão nhị, bỏ ra cái giá không nhỏ, mới tranh giành được cho hắn cơ hội đi đến đại hội Tài Thần, đi thu được cơ duyên Ngộ Đạo Trà.”
"Đây đều theo ngài.”
"Lần này, ngài vì lão tam lại mang cả nhà chúng ta đều nhập vào.”
"Lão nhị mất tích là vì bản án Bích Hải Châu, cũng không biết là do vụ án, hay là Đậu Trường Sinh âm thầm làm.”
"Bây giờ cái giá phải trả đã đầy đủ, ngài hãy vì nhi tử duy nhất còn sống sót là ta này ném một lần mặt, đi xưng tội với Đậu Trường Sinh, nếu muốn tiền tài thì Ngô gia chúng ta cũng nhận.”
Ngô Lập n dừng nói lại một chút, hiện ra vẻ chần chờ, nhưng cuối cùng vẫn lựa chọn nói ra:
"Còn có một gốc Tam Tài Tinh Linh Thảo ba ngàn năm mà ngài trân quý ẩn giấu kia cũng hiến cho Đậu Trường Sinh đi.”
"Tinh Linh Thảo tiếp dẫn tinh thần chi lực, hóa ảo thành thật, luyện giả thành thật, có thể xúc tiến Hư Tương hoá thành Pháp Tướng, có hiệu quả rõ rệt với võ đạo Tứ phẩm đột phá chí thượng Tam phẩm.”
"Dược lực ba ngàn năm cũng là một phần lễ lớn, mặt mũi, lợi ích, toàn bộ đều đạt được, tin tưởng Đậu Trường Sinh cũng nên bỏ qua cho Ngô gia chúng ta, dù sao Ngô gia chúng ta cũng chỉ là một trong các gia tộc để cho hắn đắc tội với Thiên Cơ Các.”
Ngô Thành Hạo thật vất vả bình ổn lại sắc mặt, lại một lần nữa giận dữ, hắn cầm lấy quải trượng đầu rồng đánh về phía Ngô Lập n, gào thét lên: " Lão đại, ngươi là kẻ không nên thân.”
"Đây chính là căn cơ của Ngô gia, là thứ giúp Ngô gia chúng ta quật khởi.”
"Nếu ra được một vị Tông Sư, Ngô gia chúng ta có thể trở thành đại tộc của Lục Phiến Môn, cũng giống như Phương gia và Lý gia, con cháu đời đời của gia tộc sẽ chiếm giữ được địa vị cao, ở địa phương có thể chưởng quản được một châu.”
"Lại dám từ bỏ hi vọng quật khởi của Ngô gia, ta đánh chết ngươi cái tên bất hiếu này.”
Ngô Lập n chật vật chạy trốn trong tiền sảnh, đồng thời phản bác nói: " Còn quật khởi nữa?”
"Ngô gia cũng sắp không còn.”
"Đồ vật có tốt đi chăng nữa cũng là của người khác, bây giờ đưa đi ra ngoài còn có thể để cho người ta niệm tình tha cho, chúng ta còn có thể sống sót.”
Ngô Thành Hạo hừ lạnh một tiếng, không tiếp tục đuổi theo đánh nữa, nhìn Ngô Lập n, duỗi tay sờ chòm râu tuyết trắng của mình nói: "Ngươi sợ cái gì?”
"Ngươi là quan, chẳng lẽ Đậu Trường Sinh còn có thể tự mình ra tay, giết toàn gia chúng ta hả?”
"Ngô gia chúng ta ở Thần Đô nhiều năm như vậy, làm sao có thể không có quan hệ.”
"Trước kia cô cô của ngươi kết duyên với một sĩ tử, để không ảnh hưởng đến tiền đồ của đối phương nên nhiều năm qua vẫn luôn không đi lại trực tiếp, bình thường cũng ít lui tới.”
"Bây giờ đến giai đoạn then chốt, cũng là lúc nên đi tìm cô phụ Chu Tuyển Tài của ngươi.”
Ngô Lập n sững sờ, chợt nhớ ra người đó là ai, không khỏi ngạc nhiên nói: "Chu đại nhân Hộ bộ hữu thị lang lại có quan hệ với nhà chúng ta.”
"Tinh Linh Thảo ba ngàn năm này, ta cũng cảm thấy kỳ quặc, Ngô gia chúng ta làm sao có bản lĩnh mà lấy được nó chứ.”
"Lấy tư chất của ta có thể đột phá Trung tam phẩm đã cảm thấy kỳ quái rồi, nhà chúng ta lấy đâu ra nhiều tài nguyên như vậy, hoá ra là như thế này.”
Ngô Lập n lập tức lộ ra vui sướng, hưng phấn nói: "Thật tốt quá, đã có quan hệ này, như vậy thì đưa Tinh Linh Thảo cho Đậu Trường Sinh.”
"Lại hoà giải một chút, ta cũng sẽ không phải chết nữa.”
Ngô Thành Hạo bất mãn nhìn nhi tử sợ chết của mình, đúng là vô dụng đất nhão không trét được lên tường.
Không chiến trước đã đầu hàng?
Đúng là ném hết thể diện của Ngô gia.
Có tỷ phu thì cần gì phải sợ hãi Đậu Trường Sinh nữa?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất