Chương 78: Đại thiên mệnh
Chu Tước phường, Bộ Khoái Phòng.
Đậu Trường Sinh ngồi ngay ngắn trên ghế thái sư, ánh mắt đánh giá bố cục bốn phía, có một loại cảm giác cảnh còn người mất.
Số lần Đậu Trường Sinh đi đến căn phòng này có thể đếm được trên đầu ngón tay, nhưng mỗi lần tới đây đều đứng ở bên ngoài với thân phận là người ngoài, không ngờ mới chỉ vài tháng ngắn ngủi đã trở thành chủ nhân của nó.
Chủ nhân ban đầu của nơi này là Trịnh tổng bộ đầu, người bây giờ đã nằm yên dưới gò đất cao.
Một phần tài sản kia của Trịnh gia đến giờ Đậu Trường Sinh vẫn chưa từng đi nhận, trong lòng vẫn chưa hạ được quyết định.
Hơi cúi đầu nhìn hai bàn tay đang nắm lấy nhau của mình, rồi bình tĩnh xem xét một phần công văn được đặt trên mặt bàn.
Đây là công văn do cấp trên truyền xuống, ý tứ đại khái là một vụ trộm án, nói đến việc Trân Bảo Lâu bị mất Bích Hải Châu, vì vụ án này liên quan tới sự mất tích của một tên bộ khoái Kim Chương, thực lực của Trần tổng bộ đầu ở Trường Thịnh phường hơi yếu không thể khống chế được thế cục, yêu cầu một nhân vật có thể trấn áp được cục diện này.
Đậu Trường Sinh chính là nhân vật thích hợp ấy.
Đương nhiên những thông tin kể trên đều là vài thứ vô nghĩa, nguyên nhân thực sự là do Tài Thần Các báo án, chỉ mặt gọi tên nói họ muốn đề cử Đậu Trường Sinh tra án.
Đây là một chuyện phức tạp, nếu muốn bàn về những đòn tấn công chuyên nghiệp hoặc cách thức giết người thì bây giờ Đậu Trường Sinh hơi có tâm đắc, nhưng còn chuyện tra án bắt hung thủ các thứ thì lại chẳng có bao nhiêu kinh nghiệm cả.
Vụ án này vừa nhìn đã biết không hề đơn giản, Đậu Trường Sinh có chút không vui, ý nghĩ trong lòng cũng có chút mâu thuẫn.
Thời gian xuyên không tới đây chỉ mới có mấy tháng mà Đậu Trường Sinh đã gây thù chuốc oán vô số rồi.
Sự kiện ở Chu Tước phường chỉ vừa mới kết thúc, Bát Tí Thần Bộ vẫn chưa lên tiếng gì, trong khoảng thời gian gần bọn họ sẽ không ra tay nữa.
Còn lại là nghi thức thiên mệnh ngay từ đầu, Kim Phong Dạ Vũ Lâu, cộng thêm Thiên Cơ Các cách đây không lâu, vả lại còn có vài tên không dám trả thù Diệp Vô Diện, một đám giận chó đánh mèo lên mình.
Đếm sơ sơ như thế, Đậu Trường Sinh cũng có chút kinh hãi, bản thân hắn từ trước đến nay tự nhận luôn làm điều tốt giúp đỡ mọi người, thế quái nào kẻ địch lại ở khắp nơi như vậy.
Đậu Trường Sinh hận mình không thể trốn luôn ở trong Triệu phủ không đi ra ngoài nữa.
Đáng tiếc công văn cấp trên đã đưa tới, Đậu Trường Sinh không còn cách nào chối từ.
Chỉ đành kéo dài công việc này ra mà thôi, Đậu Trường Sinh tự nhận mình là một người tốt, nhưng lần này không ngăn nổi vụ trộm án Bích Hải Châu liên quan đến Ngô gia, không lâu trước đây Ngô gia vừa mới hố Đậu Trường Sinh một phát, chuyện lấy ơn báo oán hắn vẫn chưa làm được.
Một bàn tay thả xuống ấn vào trên chuôi đao bên hông, lòng Đậu Trường Sinh mới yên ổn đôi chút.
Kim Phong Dạ Vũ Lâu vẫn luôn an tĩnh, điều này đại biểu rằng Kim Phong Dạ Vũ Lâu sẽ không ra mặt, nếu không một tổ chức sát thủ trước giờ luôn kiêu ngạo và ương ngạnh thì sao có thể thành thật như vậy được.
Điều này cũng rất bình thường, tuy Vô Tướng Vương là đệ nhất sát thủ của Kim Phong Dạ Vũ Lâu, nhưng Kim Phong Dạ Vũ Lâu lại không phải một nhà với Vô Tướng Vương, hơn nữa lại là sát thủ sao?
Nhất định không phải người bình thường, là một đám người lạnh nhạt về tình cảm, dù có quan hệ thầy trò cũng không tốt đến đâu cho được, trong một vài trường hợp, giết thầy thượng vị cũng có thể xảy ra.
Thế nên về vấn đề này chỉ cần lo lắng về Diệp Vô Diện là được, mà vừa hay trong một khoảng thời gian ngắn này Diệp Vô Diện cũng không thể xuất hiện.
Sau khi bị thiên mệnh phản phệ và cảnh giới liên tục thụt lùi, Nhân Bảng đã xoá tên, đây đúng là thời điểm hắn nên bế quan tiềm tu, ít nhất trong vòng nửa năm không cần lo lắng.
Hiện giờ đáng lo nhất cũng là Thiên Cơ Các.
Tuy không rõ thế lực của Thiên Cơ Các ra sao, nhưng nếu có gan xoát bảng, khiêu khích Thiên Cơ Lâu, thì cũng có thể tưởng tượng ra được thế lực này tuyệt đối sẽ không nhỏ.
Thế cục hơi phức tạp, bên ngoài quá nguy hiểm.
Đậu Trường Sinh thở dài một hơi, đè lại chuôi đao bên hông, từ từ đứng dậy, lần này sự việc đã đưa ra ánh sáng, Đậu Trường Sinh định trở lại Triệu phủ, công văn đã được cấp trên giao xuống, nhiệm vụ không thể đùn đẩy cho ai, nhưng bản thân có thể kéo dài công việc.
Đối với một con cá muối không có chí tiến thủ cũng không có ý định thăng chức như hắn mà nói, những xử phạt và cảnh cáo bên trên ban xuống đều là mấy thứ không đáng nhắc tới.
Giáng chức càng là một chuyện vui, tiếc rằng Đậu Trường Sinh cũng biết.
Bản thân có người chống lưng, xếp thứ 28 trên Nhân Bảng, cho dù chỉ sờ cá mà không làm việc thì cấp trên cũng không xử phạt.