Chương 87: Ngươi cho rằng trong tay ngươi có Bán Thần Binh?
Đậu Trường Sinh kiểm tra một chút, không nhìn ra Chu Quang Nhậm có điều gì bất thường.
Tu vi võ đạo của Chu Quang Nhậm không cao, chỉ là Ngưng Cương cảnh thất phẩm, thực lực này không tốt cũng không xấu, nếu là võ giả bình thường thì đời này cũng là Hạ tam phẩm, nhưng Chu Quang Nhậm là nhi tử của Chu Tuyển Tài.
Chu Tuyển Tài lấy tư cách tướng lĩnh thứ 3 của Hộ bộ, người giàu đến chảy mỡ, có thể điều động tài nguyên vượt qua sức tưởng tượng, Chu Quang Nhậm đột phá tới Trung tam phẩm là chuyện ván đã đóng thuyền.
Nếu Chu Tuyển Tài không tiếc trả giá, giúp Chu Quang Nhậm thành võ đạo Tứ phẩm cũng không phải là chuyện quá khó khăn, nhưng Tông Sư thì không thể nào.
Nhưng Chu Quang Nhậm rất rõ ràng, không được Chu Tuyển Tài coi trọng, nếu không thì thực lực bây giờ đã là Trung tam phẩm.
Không có bất cứ phát hiện nào, chính là một vị Ngưng Cương cảnh thất phẩm bình thường.
Trong lòng Đậu Trường Sinh nặng trĩu, dạng này không thể phát hiện ra manh mối mới là tai họa ngầm lớn nhất.
Vậy Chu Quang Nhậm này?
Mặc dù Đậu Trường Sinh vẫn luôn mắng hệ thống chó, nhưng vẫn tương đối tín nhiệm hệ thống chó.
【 Chúc mừng kí chủ, nội tạng hảo hữu Chu Quang Nhậm đã bị vỡ nát, giá trị tu vi +2000】
Đây chính là thu hoạch tu vi đáng giá vô cùng lớn của Đậu Trường Sinh, gần với Trịnh tổng bộ đầu của Chu Tước phường, Đậu Trường Sinh nhớ rõ rành mạch.
Thực lực Chu Quang Nhậm không cao, giá trị tu vi lại cho nhiều, dựa theo thực lực cho giá trị tu vi không chính xác, lực ảnh hưởng các loại thân phận cũng tăng thêm vào trong.
Hệ thống chó sẽ không phạm sai lầm, như vậy vị Chu Quang Nhậm đang hôn mê trước mặt này, thân phận thật khả nghi?
Đậu Trường Sinh kết xuống kẻ thù, như là Diệp Vô Diện, hay là Thiên Cơ Các, toàn bộ đều có sẵn năng lực thiên biến vạn hóa.
Trong lòng Đậu Trường Sinh rất nặng nề, đây là có âm mưu?
Là hướng về phía mình, vẫn là quấn mình vào trong đó.
Một tay của Đậu Trường Sinh đã đặt trên chuôi đao Băng Phách Đao.
Chỉ cần một đao chém xuống Chu Quang Nhậm này thì sẽ xong hết mọi chuyện, cho dù là kẻ thù có âm mưu quỷ kế gì, toàn bộ đều phải chảy nước về biển đông.
Tên nhóc Chu Quang Nhậm ngụy trang kém này cũng sẽ xé rách ngụy trang, lựa chọn đào tẩu ngay lập tức.
Tóm lại chỉ cần động thủ là có thể phá thế cục.
Đậu Trường Sinh rục rịch, Băng Phách Đao đã muốn rút ra một bộ phận, lộ ra một đoạn thân đao như ngọc thạch.
Bàn tay nhỏ bé múp mĩm đã đặt trên mu bàn tay của Đậu Trường Sinh, cứng rắn đẩy Băng Phách Đao trở về.
Trong lòng Đậu Trường Sinh cả kinh, chính mình lại không phát giác được bất cứ mánh mối gì, Băng Phách Đao cũng không có phản ứng, ánh mắt nhìn Tiền Tiểu Cửu lắc đầu.
Đây mới là bản lĩnh thật sự của Tiền Tiểu Cửu, có thực lực xông lên 10 vị trí đầu trong Nhân Bảng.
Bây giờ xem ra mình có khoảng cách rất lớn với 10 vị trí đầu trên Nhân Bảng.
10 vị trí đầu trên Nhân Bảng hoàn toàn có thể đơn độc thành một bảng.
Đáng tiếc, Đậu Trường Sinh biết rằng cơ hội để chém kẻ giả mạo này đã không còn.
Thân phận Chu Quang Nhậm đặc thù, Tiền Tiểu Cửu sẽ không tuỳ ý để mình lỗ mãng hành động, một số tên có nhi tử chết kia, không giết chết được Diệp Vô Diện còn giận chó đánh mèo trả thù mình.
Nếu là nhi tử của Chu Tuyển Tài chết, sau đó không phải Tiền Tiểu Cửu làm thì chắc chắn là âm thầm hận.
Tài Thần Các không sợ một vị Hộ bộ Hữu Thị Lang, nhưng không cần thiết, vì sao đi đắc tội làm cho song phương kết xuống cừu hận.
Bây giờ ngược lại cứu Chu Quang Nhậm, đi kết một cái thiện duyên.
Không nên nhìn hai người xưng huynh gọi đệ, nhưng ngay cả hảo hữu cũng không tăng thêm, nhiều nhất cũng chỉ là hồ bằng cẩu hữu.
Tiền Tiểu Cửu tự nhiên có khuynh hướng hướng đến lợi ích của nhà mình.
Mất đi cơ hội tốt nhất, Đậu Trường Sinh định tìm cơ hội hạ thủ.
Vị Chu Quang Nhậm giả này, xác suất là đầu sỏ gây nên thảm án diệt môn của Ngô gia rất lớn, kể cả không phải bọn họ thì cũng cùng là một bọn.
Nếu không thì vì sao lưu lại Chu Quang Nhậm, chẳng lẻ hung thủ cũng cho rằng Hộ Bộ Hữu Thị Lang không dễ chọc?
Vậy thuần túy là nói xạo.
Là kẻ tàn nhẫn như vậy, dám ở bên trong Thần Đô ra tay giết nhiều nhân vật như vậy.
Đã sớm coi mạng người như cỏ rác.
"Trước mang về, sắp xếp thật tốt.”
"Không cần.”
"Tam thiếu gia vẫn là để lão nô mang đi.”
Lời nói của Đậu Trường Sinh vừa dứt thì một giọng nói bác bỏ vang lên.
Một vị lão giả mặc trường sam màu xanh, khô gầy như sợi gai, toàn thân trên dưới giống như không có máu thịt, chỉ có một lớp da bọc xương, đặc biệt là khuôn mặt trũng sâu và đôi mắt nổi rõ giống như một bộ xương, không giống một người sống.
Toàn thân tràn ngập hơi thở âm lãnh, đi đến bên cạnh Đậu Trường Sinh, nhiệt độ không khí trong trời đất dường như thấp hơn mười độ.