Chương 88: Ngươi cho rằng trong tay ngươi có Bán Thần Binh? (2)
"Chu Quang Nhậm là người sống sót duy nhất trong thảm án diệt môn Ngô gia.”
"Là manh mối điều tra trọng yếu án diệt môn, cũng là phạm nhân có hiềm nghi lớn nhất, cần lưu lại trong Lục Phiến Môn ghi khẩu cung, tạm thời không thể nào trở về.”
Đậu Trường Sinh không chút nghĩ ngợi trực tiếp từ chối.
Chu Quang Nhậm giả này có mưu đồ không nhỏ, không rõ mục đích là gì?
Chỉ là Ngô gia chết nhiều người như vậy, Đậu Trường Sinh cũng không có ý định cho phép đối phương rời khỏi Lục Phiến Môn.
Bộ Khoái Phòng Trường Thịnh phường cũng không được, Đậu Trường Sinh định đưa đi tổng bộ, nơi đó có Trần Vương tọa trấn, cho dù là một con rồng đi vào thì cũng phải cuộn lại, dù có bao nhiêu âm mưu quỷ kế thì tất cả đều rơi vào hư không.
"Hừ.”
Tiếng hừ lạnh vang lên, lão giả giễu cợt lạnh lùng cười nói: "Tam thiếu gia nhà ta là người bị hại, lúc nào là người hiềm nghi?”
"Bản lĩnh vu oan hãm hại của vị đại nhân này không nhỏ.”
"Hay là cho rằng tất cả bộ khoái Lục Phiến Môn của các ngươi đều là Thiên Sát Cô Tinh Đậu Trường Sinh kia.”
"Bản lĩnh tra án không có nhưng thủ đoạn bò hướng lên trên lại không ít, tuổi còn nhỏ đã thành tổng bộ đầu Lục Phiến Môn.”
Ánh mắt lão giả nhìn về phía Chu Quang Nhậm, ánh mắt ôn hòa lại hiện ra vẻ bi thương:
"Nghĩ đến cuộc sống tam thiếu gia nhà ta bình ổn thoải mái, khi nào nếm qua khổ cực như này, gặp phải chuyện máu tanh tàn nhẫn như thế, người thiện lương như vậy lại còn bị vu hãm.”
"Hôm nay tam thiếu gia nhất định phải trở về tĩnh dưỡng, có chuyện gì?
Đi quý phủ lại nói.”
Lão giả nhìn Đậu Trường Sinh đứng ở trước người Chu Quang Nhậm ngăn cản mình, ánh mắt lạnh lùng, lạnh như băng nói: "Không biết lượng sức.”
"Chẳng qua chỉ là Ngưng Cương cảnh thất phẩm.”
"Thật sự coi là mình là Thiên Sát Cô Tinh, trong tay có Bán Thần Binh?”
Thanh danh bị hại?
Trên thế gian này có còn công bằng hay không?
Đậu Trường Sinh ngước nhìn lên trời xanh.
Người trước mặt e là chưa từng xem qua Nhân Bảng nhưng vẫn luôn nghe ngóng nắm bắt được những tin tức liên quan đến mình, trong lòng đã hình thành ấn tượng vốn có với ba chữ Đậu Trường Sinh.
m hiểm xảo trá, lòng dạ thâm sâu, vì thượng vị không tiếc dùng mọi thủ đoạn...
Một người khi đã có ấn tượng cố hữu trong lòng với ai thì sẽ vô cùng cố chấp, hình thành dễ dàng nhưng rất khó thay đổi.
Lão giả giơ tay lên, năm ngón tay lộ ra khỏi ống tay áo rộng, một lớp da bọc trên xương cốt, thoạt nhìn vô cùng mảnh khảnh cũng tràn ngập cảm giác kinh dị.
Đầu ngón tay nhòn nhọn, sắc bén như đao, hào quang màu xanh nhạt hiện lên nhè nhẹ.
Bàn tay ấy dần dần hoá thành móng vuốt.
Động tác trông rất thong thả nhưng thật ra rất nhanh.
Giống như tia chớp, khí thế dũng mãnh bao phủ bốn phương, biến thành một lồng giam có phạm vi một mét.
Pháp lực biến thành dây thừng, tung hoành ngang dọc giống như thiên la địa võng không ngừng lao tới quấn lấy Đậu Trường Sinh.
Chỉ vừa ra tay đã bộc lộ thực lực chân chính.
Lại là một vị cường giả võ đạo Phong Hoả cảnh ngũ phẩm.
Lực lượng này ẩn chứa Phong Kiếp chi lực, đây là tiêu chí cực kì tốt dùng để phân biệt.
Một vị cường giả võ đạo Phong Hoả cảnh ngũ phẩm, dù là Lục Phiến Môn hay là Thần Hầu Phủ, chỉ cần đầu nhập quân triều đình đều có thể đạt được địa vị cao.
Ở địa phương này có thể đảm nhiệm chức vụ quan lớn một quận, tuy có thay đổi giữa chừng nên không thể đảm nhiệm chủ quan, nhưng bù lại vinh hoa phú quý, nhà cửa mỹ quyến đều có đủ.
Nhưng hôm nay lại cam tâm tình nguyện làm một tên nô bộc, đã thế không cảm thấy nhục mà ngược lại còn coi đó là vinh quang.
Thà làm đầu gà không làm đuôi phượng, những người thế này vô cùng ít ỏi.
Đa số họ đều tình nguyện thấy người sang bắt quàng làm họ.
Hộ bộ Hữu Thị Lang quản lý túi tiền của Đại Chu, nếu mời chào môn khách thì đây là một thứ dụ hoặc rất lớn với những tán tu trên giang hồ.
Là đạo lý trông coi trước cửa Tể tướng thất phẩm này.
Trong chớp nhoáng, Băng Phách Đao bên hông Đậu Trường Sinh đã ra khỏi vỏ, Băng Phách Đao rực rỡ giống như ngọc thạch, hiện lên ánh sáng chói lọi mỹ lệ, hàn khí vô biên tựa một đoá bạch liên nháy mắt nở rộ.
Hàn khí toả ra bốn phía, pháp lực thổi quét tới, bắt đầu đông lại từng tấc từng tấc một, hoá thành băng rồi rơi xuống đất, nứt toạc ra.
Hàn Băng Trảm.
Đây là một loại đao pháp của Ngưng Cương cảnh thất phẩm.
Tuy uy lực kém xa Sâm La Đao Pháp, nhưng Hàn Băng Trảm có thể ngưng băng trên đao, đông cứng máu thịt.
Uy lực của Hàn Băng Trảm ở Ngưng Cương cảnh thất phẩm thuộc vào tầm trung, lực sát thương không cao không thấp.
Khi Đậu Trường Sinh học loại đao pháp này đã rất nhanh đại thành, sau đó đến viên mãn, vô số chiêu thức đao pháp hoá thành một đao Hàn Băng Trảm.
Học tập loại đao pháp này không riêng gì tăng thêm nội lực cho Đậu Trường Sinh, mà cũng vì chiêu Hàn Băng Trảm này có thể phát huy được đặc tính của Băng Phách Đao.