Hào Môn Mật Ái: Chỉ Sủng Cô Vợ Thiên Hậu Đáng Yêu (Dịch)

Chương 15.2: Bị ép ở chung

Chương 15.2: Bị ép ở chung
Lâm Tố Tâm chợt ngẩn ra, mắt nhìn của người đàn ông này cũng quá sắc bén, phút chốc đã giẫm vào cái chân đau của cô. Hiện tại cô không nhà để về, vốn dĩ định ở nhà mẹ Phùng Tư Tư, nhưng quả thật gây nhiều phiền phức cho người ta, chỉ là kế tạm thời...
Lâm Tố Tâm đáp: "Tôi có thể tiếp tục ở ký túc xá học sinh, anh gửi đồ tôi về là được!"
Hạ Minh Tuyên liếc nhìn cô, nhìn đến khi sống lưng cô lạnh toát, mới nói: "Đồ đã chuyển ra ngoài, thì sẽ không lý nào chuyển về. Bảo em ở phòng khách, không phải bảo em ngủ với tôi."
"Cái gì... ngủ... anh..." Lâm Tố Tâm sửng sốt với lối dùng từ thô tục của Hạ Minh Tuyên, lắp bắp một lúc, mới đáp: "Tôi ở không quen nhà lớn như vậy, tôi thích ký túc xá của tôi."
Hạ Minh Tuyên đang định nói thì điện thoại bỗng đổ chuông, anh lấy ra một chiếc điện thoại màn hình rộng màu đen từ trong túi, quẹt một cái. Không biết đối phương nói gì với anh, anh im lặng nghe một lúc, sau đó nói: "Tôi biết rồi."
Anh bỏ điện thoại vào túi, nói: "Tôi còn có việc, chắc là đồ của em năm phút nữa sẽ tới, em tự tìm giúp việc nữ thu xếp cho em đi. Ngoài phòng sách và phòng ngủ của tôi, những phòng khác em đều có thể tùy ý sử dụng, cần gì có thể nói với quản gia." Nói xong, anh thoáng nhìn đồng hồ đeo tay: "Tôi đi trước."
"Này, anh đợi đã, tôi muốn về ký túc xá của tôi mà!"
Đáp lại cô là tiếng đóng sầm cửa, Hạ Minh Tuyên đã biến mất sau cánh cửa của căn phòng tầng hai.
Lâm Tố Tâm đưa tay ra dấu khinh thường với bóng lưng của anh, suy nghĩ có nên lập tức xông tới đập cửa không, đúng là cậu cả, muốn làm gì thì làm, rốt cuộc có biết thế nào là tôn trọng không!
"Cô Lâm?"
Một giọng nói vang lên sau lưng cô.
Lâm Tố Tâm không ngờ trong nhà này ngoài Hạ Minh Tuyên và cô, còn xuất hiện người khác, cô nhất thời bị dọa cho giật mình, sắc mặt trắng đi vài phần.
Cô quay đầu nhìn, một chú đẹp trai trung niên mặc âu phục màu đen tiêu chuẩn đang đứng sau lưng cô.
Lâm Tố Tâm nhìn gương mặt của ông, không đủ trắng, lại nhìn môi, không đủ đỏ, lại nhìn phía sau ông, có bóng. Thôi được, chắc là người, không phải ma cà rồng...
Cô vỗ ngực hơi phẳng, thở dốc hỏi: "Chú... chú là ai? Chú đi không có tiếng động sao? Không biết sẽ dọa chết người khác sao?"
Người đàn ông lập tức khom lưng, đáp: "Thật vô cùng xin lỗi, cô Lâm. Tôi là Tiền Huệ quản gia ở đây. Cậu ba thích yên tĩnh, vì vậy người hầu trong nhà đều đi rất khẽ, sau này cô ở đây, chúng tôi sẽ lưu ý."
"À, chào chú..."
Tiền Huệ nói: "Quần áo, sách vở và đồ đạc tương tự của cô đã mang đến rồi, tổng cộng ba vali. Cô có muốn theo tôi đi xem thử thích căn phòng nào? Đợi lát nữa cô ăn trưa, vừa hay có thể bảo giúp việc nữ đi dọn dẹp trước."
Lâm Tố Tâm đáp: "Khoan mở hành lý của cháu, cháu không định ở đây."
"Nhưng mà, cậu ba nói..."
"Đừng quan tâm cậu ba của chú nói gì, cháu có quyền tự do của mình chứ! Nếu chú là quản gia ở đây, chắc là có chìa khóa phòng nhỉ, mau mở ra giúp cháu với, Hạ Minh Tuyên quá nham hiểm rồi, nhốt cháu ở đây, làm vậy là giam giữ bất hợp pháp!" Lâm Tố Tâm bất bình nói.
Chính vào lúc này, cửa phòng sách đột nhiên mở ra.



Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất