Hệ Thống Cứu Vãn Nữ Thần

Chương 100. Trêu chọc? Không trêu chọc?

Chương 100. Trêu chọc? Không trêu chọc?
"Đinh, chúc mừng kí chủ, nhiệm vụ hoàn thành, đang tiến hànhkhen thưởng. . ."
"Đinh, chúc mừng kí chủ, thu hoạch được 200 điểm kinh nghiệm,1500 điểm tích lũy."
Kí chủ: Lý Phong
Đẳng cấp: B-
Điểm kinh nghiệm: 600/ 1200
Điểm tích lũy: 6990
Điểm chinh phục: 0
Kỹ năng: 《 Ném chuẩn ném mạnh 》, 《 Chân khí nhập môn 》, 《 LưuVân Bộ 》, 《 Siêu cấp thuật cận chiến 》
Nhiệm vụ đang chờ: Cứu vãn nữ thần Ngụy Băng Khanh, Âm mưu củatập đoàn Tam Khẩu.
Đi ra khách sạn, thanh âm của Chí Linh tỷ tỷ liên tục vang lên,Lý Phong xem xét thuộc tính một chút liền tắt hệ thống.
"Lý Phong, cám ơn ngươi giúp ta, tấm chi phiếu này ngươi cầm vềđi."
Tô Đồng nhét chi phiếu vào trong tay Lý Phong.
"Ngươi có phải là cảm thấy dùng tiền của nam nhân là không tốt?"Lý Phong không tranh chấp với Tô Đồng, cũng không bỏ chi phiếu vàolại trong ngực, chỉ là chậm rãi nói.
"Ừm. . . Cũng không phải, tóm lại tiền của ngươi ta không thểnhận." Tô Đồng khẽ cắn môi, khuôn mặt có chút đỏ hồng.
Nữ nhân phải trong tình huống nào mới có thể tiêu tiền của namnhân? Chí ít cũng phải là bạn gái a, nhưng nàng cùng Lý Phong chỉlà quan hệ đồng nghiệp, Lý Phong làm như vậy không sợ nàng sinhlòng hiểu lầm?
Hoặc là nói. . . Lý Phong chính là muốn nàng liên tưởng đếnphương diện kia?
Lý Phong nào biết một câu vô ý của hắn lại làm Tô Đồng nghĩnhiều như vậy?
"Khụ. . . Vậy ngươi cảm thấy ngươi có trách nhiệm giúp người nhàsống tốt hơn một chút không?" Lý Phong hướng dẫn từng bước.
Đưa ra ngoài rồi thì chuyện thu hồi khẳng định là không thể, đờinày cũng không thể, chỉ có thể nghĩ biện pháp để Tô Đồng nhậnlấy.
"Đương nhiên là có trách nhiệm a, bất quá ta muốn dựa vào nỗ lựccủa bản thân, mà không phải. . . Không phải. . ." Tô Đồng nhìn LýPhong, lại mắc cỡ đỏ mặt cúi đầu.
"Vậy ta hỏi ngươi, ngươi có lòng tin ở trong vòng ba mươi nămkiếm được 8 triệu không?" Lý Phong hỏi.
"30 năm. . . Có, thậm chí không cần 30 năm." Tô Đồng cẩn thậntính toán, cảm thấy 30 năm kiếm được 8 triệu hẳn không có vấn đề,dù hiện tại thu nhập chỉ có 250 ngàn một năm.
"Vậy thì dễ làm a, 8 triệu này coi như ta cho ngươi mượn, lãi cứtính theo tiền tiết kiệm ngân hàng, đợi ngươi kiếm đủ 8 triệu thìtrả lại ta, như thế nào?"
Đang nói chuyện Lý Phong liền nhét chi phiếu vào trong tay TôĐồng.
Tô Đồng: ". . ."
Mượn tiền lại tính lãi theo kiểu tiền tiết kiệm?
Có một câu nói gọi là người giàu càng ngày càng giàu, ngườinghèo càng ngày càng nghèo, phương pháp kiếm tiền đơn giản nhấtchính là làm tiền đẻ ra tiền.
8 triệu này rơi vào trong tay Tô Đồng, nàng có nắm chắc ở trongba năm kiếm về gấp bội, nàng tin tưởng Lý Phong cũng hiểu được đạolý này, cho nên Lý Phong làm như vậy thật ra không phải trêu chọcnàng?
"Tốt, tiền này ta sẽ nhận lấy, chờ ta kiếm lời đầy đủ sẽ trả lạingươi."
Tô Đồng xoắn xuýt một lát liền quyết định nhận lấy, nếu như LýPhong thật sự là muốn theo đuổi nàng, nàng không ngại cho Lý Phongcơ hội. . .
Lý Phong hài lòng cười một tiếng, nói tiếp: "Ta kiến nghị ngươivề sau cách xa một nhà biểu ca một chút, loại người coi trọng tiềnhơn tình thân này không đáng để thâm giao."
"Còn nữa, thân thể gia gia ngươi không tốt đúng không? Vừa lúcta lại biết chút y thuật, nói không chừng có thể trị hết bệnh chogia gia ngươi."
Tô Đồng đầu tiên là vui vẻ, tiếp theo lắc đầu thở dài nói: "Giagia của ta đã tê liệt trên giường hơn hai năm, bác sĩ đều nói khôngtrị được, ngươi. . ."
Nàng mặc dù không nói xong, nhưng ý tứ đã rất rõ ràng, bác sĩkinh nghiệm nhiều năm cũng nói không trị được, Lý Phong sao có thểtrị tốt?
"Ta có thể trị được, gia gia của Ngụy tổng chính là do ta chữakhỏi, nếu như ngươi không tin có thể hỏi nàng. Cho nên. . . Có thờigian thì hãy mang ta tới nhà ngươi một chuyến."
Lời nói của Lý Phong tựa như sấm sét nổ vang bên tai Tô Đồng,làm cho Tô Đồng thật lâu không thể lấy lại tinh thần.
Ngay tại thời điểm Tô Đồng quay cuồng, Lý Phong đột nhiên nhìnthấy mấy cái bóng người quen thuộc đi vào cửa lớn khách sạnVictoria.
"Đó là. . . Ngụy Trường Công cùng Tùng Bản Nhuận?" Phát hiện nàylàm Lý Phong giật mình, vội vàng nói: "Tô Đồng, ta còn có chút sựtình phải xử lý, sẽ không tiễn ngươi về nhà nữa, tự ngươi đón xekhông có vấn đề gì chứ?"
Tô Đồng vẫn còn đang suy tư tính chân thực trong câu nói lúc nãycủa Lý Phong, vô ý thức gật gật đầu.
Lý Phong thở phào, vội vàng vẫy lại một chiếc xe taxi.
Tới khi bị Lý Phong đẩy mạnh lên xe Tô Đồng vẫn cảm thấy ngơngẩn, không phải chứ. . . Lý Phong đang làm cái gì, nếu như muốntheo đuổi nàng thì đáng ra phải đưa nàng về nhà chứ?
Rốt cục Lý Phong có phải là muốn đuổi theo nàng hay không?
Giờ khắc này, Tô Đồng có chút lộn xộn. . .
Lý Phong nào biết được hắn lại lần nữa vô ý làm cho Tô Đồng phảinghĩ thực nhiều, hắn hiện tại đã dồn hết lực chú ý lên người TùngBản Nhuận cùng Ngụy Trường Công.
Ngụy Trường Công cùng Tùng Bản Nhuận gặp mặt vì chuyện gì? Cóthể là liên quan tới Vị Lai Cloud không?
Mang theo nghi hoặc này, Lý Phong đi đến một nơi hẻo lánh dùngẨn Thân Thuật, nghênh ngang trở lại khách sạn Victoria.
Trong một căn phòng nhỏ lầu hai, Tùng Bản Nhuận cùng Ngụy TrườngCông ngồi đối diện nhau, Trung Đảo Huệ Tử cùng Chí Thôn Nghiễm Nhấtđứng hai bên trái phải.
"Tùng Bản tiên sinh, ngươi đến cùng là có chuyện gì, ta đang bềbộn nhiều việc."
Ngụy Trường Công vừa thầm dùng ánh mắt nóng bỏng đánh giá TrungĐảo Huệ Tử, vừa không kiên nhẫn nói.
Hắn vừa bao dưỡng một nữ sinh viên đại học, khuôn mặt thanhthuần dáng người nóng bỏng, tối nay đang chuẩn bị triển khai mànchịch nhau cực mạnh trên nền nhạc nonstop, đến cả thuốc kích dụctráng dương cũng đã chuẩn bị tốt, kết quả là bị Tùng Bản Nhuận hẹnra đây.
Bởi vì nể mặt Tùng Bản Nhuận là giám đốc chi nhánh Trung Quốccủa tập đoàn Tam Khẩu a, bằng không em nữ sinh kia trọng yếu nhưvậy, làm sao lại lãng phí thời gian nghe một tên Nhật lùn lẩm bẩmdông dài?
Bất quá nữ thư ký này của Tùng Bản Nhuận đúng là có dáng ngườirất nảy nở, cặp hung khí kia chí ít cũng phải cỡ 38E a?
Ân. . . Đợi chút nữa hỏi Tùng Bản Nhuận xem có thể chơi nữ thưký này một đêm hay không!
"Theo ta được biết, cuộc sống của Ngụy tiên sinh trong khoảngthời gian này không quá như ý a."
Tùng Bản Nhuận cười tủm tỉm nói.
Ngụy Trường Công vốn là liên tục liếc trộm Trung Đảo Huệ Tử,nghe được câu này nhất thời sắc mặt thay đổi: "Ngươi muốn nói cáigì?"
"Bị vãn bối của mình ngồi lên đầu lên cổ, loại tư vị này rất khóchịu a?" Tùng Bản Nhuận gõ bàn, ra vẻ thâm ý sâu sắc nói.
"Có chuyện gì cứ việc nói thẳng, ta bề bộn nhiều việc!" NgụyTrường Công nhớ tới chuyện này liền tức giận.
Đáng ra hắn mới là Tổng giám đốc, kết quả bị Ngụy Băng Khanhvượt lên trước, bây giờ người bên ngoài đều truyền lưu rằng nănglực của hắn kém cỏi, phải làm thuê cho cháu gái.
Tùng Bản Nhuận nói tới chuyện này không phải đổ dầu vào lửasao?
Tùng Bản Nhuận cười một tiếng, vừa muốn nói cái gì, cửa phòngđột nhiên từ từ mở ra.
Tùng Bản Nhuận vội vàng ngậm miệng lại, nghi hoặc nhìn về phíacửa.
Hắn vốn cho rằng là phục vụ viên đi vào, kết quả chờ một hồi vẫnkhông thấy bóng dáng ai, trong lúc nhất thời vô cùng nghi hoặc.
"Ta đi xem một chút." Chí Thôn Nghiễm Nhất đứng dậy đi tới cửa,xem xét hai bên một phen lại không có bất kỳ phát hiện nào.
Chí Thôn Nghiễm Nhất đóng cửa lại, nhìn Tùng Bản Nhuận lắc đầusau đó trở về chỗ cũ.
"Chẳng lẽ là trò đùa của tên nào?" Tùng Bản Nhuận tuy nghi hoặc,nhưng cũng không nghĩ nhiều, tiếp tục nói: "Ta có thể giúp ngươithay thế Ngụy Băng Khanh, trở thành tổng giám đốc tập đoàn Vị Lai,thậm chí có thể giúp ngươi kế thừa tất cả di sản."
Sắc mặt Ngụy Trường Công kịch biến! . . .

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất