Hệ Thống Cứu Vãn Nữ Thần

Chương 108: Hàng xóm khoe khoang

Chương 108: Hàng xóm khoe khoang
Tô Đồng cùng Vương Lệ là bạn thân, từ tiểu học, trung học tớitrung học phổ thông đều chung lớp.
Điểm khác biệt là, Tô Đồng xinh đẹp hơn, học tập cũng giỏi hơn ,có thể nói là con nhà người ta trong miệng các vị trưởng bối.
Hai người đồng thời tham gia thi đại học, Tô Đồng thi đậu đạihọc danh tiếng, mà Vương Lệ chỉ đỗ một trường bình thường, bởi vìchuyện này mà Vương Mỹ có một đoạn thời gian rất lâu cảm thấy khôngngẩng đầu lên được.
Nhưng mà! ! !
Con gái nàng biết chọn nam nhân a!
Chỉ cần bạn trai Tiểu Lệ ưu tú hơn bạn trai Tiểu Đồng, chẳngphải là đòi lại mặt mũi sao?
"Tẩu tử, cũng chưa nhất định đâu." Liễu Tĩnh Hà ngượng ngùngcười một tiếng, nói: "Ta đã hỏi Tiểu Đồng, nàng nói bọn họ chỉ làquan hệ đồng nghiệp."
"Khẳng định là do thẹn thùng mới nói dối a." Vương Mỹ ra vẻngười từng trải ngữ nói: "Ngươi ngẫm lại xem, nếu như chỉ là quanhệ đồng nghiệp, Tiểu Đồng sao có thể mang hắn về?"
Liễu Tĩnh Hà không nói lời nào, bởi vì nàng cùng Tô An Quốc cũngnghĩ như vậy, không phải thì sao bọn họ có thể chuẩn bị khí thếngất trời như thế?
"Được, vậy các ngươi làm tiếp đi, chút nữa ta quay lại."
Nói xong Vương Mỹ vui mừng khấp khởi trở về.
"Hừ, ta thấy Vương Mỹ này rõ ràng không có hảo ý." Tô An Quốc đivào trong sân, lộ sắc mặt không vui nói.
"Ngươi cũng đừng suy nghĩ quá nhiều, có phải bạn trai Tiểu Đồnghay không còn chưa nhất định, hơn nữa, chỉ cần hắn đối xử tốt vớiTiểu Đồng, thân phận, địa vị có gì trọng yếu? Chỉ cần người một nhàchúng ta vui vẻ là được."
Liễu Tĩnh Hà sao lại nhìn không ra dụng ý của Vương Mỹ, nàng chỉlà lười đi so sánh với người khác mà thôi.
Tô Đồng có thể đoan chính, không bị vật chất dụ hoặc như bâygiờ, cũng là vì học được phẩm tính này từ Liễu Tĩnh Hà.
Nửa giờ sau, Tô Đồng mang theo Lý Phong về đến nhà.
Vừa nhìn thấy Lý Phong, cha mẹ Tô Đồng đã cảm thấy hài lòng, cao1m8, đẹp trai ngời ngời, đủ sức vượt qua 99% nam nhân bìnhthường.
"Thúc thúc a di, ta tên là Lý Phong, đồng nghiệp của Tô Đồng,lần này tới cũng không mang lễ vật gì, thôi thì có chút hoa quả xinhai người hãy nhận lấy."
Lý Phong đem mấy túi hoa quả đặt ở trên bàn trà, rất có lễ phépnói.
Mua hoa quả là ý tứ của Tô Đồng, nếu không Lý Phong đã mua rượuquý, thuốc lá ngoại quốc, vật phẩm chăm sóc sức khỏe, hoặc là mấythứ như mỹ phẩm dưỡng da, đồ trang sức...
Nói thế nào cũng là lần đầu tiên đến cửa, không nghiêm túc đốiphó sao coi được? Đáng tiếc Tô Đồng quá bướng bỉnh, hắn cũng khôngtiện nói thêm.
"Tới thì tới a, còn mang quà cáp làm gì." Cha mẹ Tô Đồng khôngngừng đánh giá Lý Phong: "Mau ngồi."
Bốn người ngồi xuống, cha mẹ Tô Đồng liền nói bóng nói gió hỏithăm quan hệ hai người.
Tô Đồng tự nhiên một mực chắc chắn bọn họ chỉ là đồng nghiệp,hai người tuy đang trong giai đoạn mập mờ, nhưng còn chưa xuyên phátầng quan hệ cuối cùng, không phải đồng nghiệp thì có thể làgì?
Lý Phong thì biểu lộ vẻ mặt "Các ngươi chắc cũng hiểu", ngồicười không nói.
Cái này làm cho cha mẹ Tô Đồng lâm vào mơ hồ, chẳng lẽ là nữ nhiquá thẹn thùng, cho nên không dám thừa nhận? Nhưng nàng đã mang cảngười về đây rồi, còn có gì để thẹn thùng?
"Cha mẹ, Lý Phong hiểu chút y thuật, ta muốn hắn xem bệnh giúpgia gia."
Tô Đồng biết cha mẹ đang nghi ngờ, trực tiếp tế ra đòn sátthủ.
Nghe xong lời này, cha mẹ Tô Đồng rốt cục tin tưởng Lý Phongkhông phải bạn trai nữ nhi, trong lúc nhất thời hai người thật sựrất buồn bực, trên mặt tự nhiên toát ra vẻ thất vọng.
Nhưng mà muốn Lý Phong giúp xem bệnh cho lão gia tử. . . Đến cảbác sĩ lâu năm trong bệnh viện lớn cũng bó tay, hắn còn trẻ như vậycó thể làm được sao?
Tô Đồng dở khóc dở cười, Mình đến cùng có phải nữ nhi ruột thịtcủa họ không a, như thể rất mong chờ nàng được gả ra ngoài vậy!
Đúng lúc này, thanh âm của Vương Mỹ từ bên ngoài truyền vào:"Tĩnh Hà, Tiểu Đồng trở về chưa? Tiểu Lệ cùng bạn trai nàng tớirồi."
Tô Đồng nhất thời nhíu mày: "Nàng sao lại tới đây?"
Lý Phong nghe ra vẻ phiền chán trong lời nói của Tô Đồng, khôngkhỏi hỏi: "Nàng là ai?"
"Một người hàng xóm." Tô Đồng bĩu môi, nhưng cũng không nói cáigì khó nghe.
Liễu Tĩnh Hà đã đứng dậy ra ngoài nghênh đón: "Trở về rồi, mờivào."
Rất nhanh, Vương Mãnh dẫn theo một đôi nam nữ trẻ tuổi đi vàonhà, chính là Vương Lệ cùng bạn trai nàng, Đổng Vĩ.
Trong nháy mắt nhìn thấy Lý Phong, Vương Mỹ cũng sững sờ, ngaysau đó cười nói: "Nha, ngươi chính là bạn trai của Tiểu Đồng? Quảnhiên nhìn đã biết là nhân tài."
"Đây là bạn trai Vương Lệ, Đổng Vĩ, chớ nhìn hắn năm nay mới 28tuổi, đã là phó tổng giám đốc công ty, lương một năm hơn 1 triệuđấy."
Đổng Vĩ đeo một cái kính gọng vàng, một thân âu phục màu xám,ngũ quan coi như đoan chính, thân cao trên 1m7.
Luận bề ngoài, Lý Phong đã bỏ xa Đổng Vĩ mấy con phố, cho nênVương Mỹ mới ngây người trong nháy mắt, bất quá không vấn đề gì,một người nam nhân có ưu tú hay không thì không thể chỉ nhìn bềngoài, quan trọng phải xem năng lực kiếm tiền.
Ở phương diện này, Vương Mỹ tin tưởng Đổng Vĩ có thể nghiền épLý Phong!
Vương Lệ có tướng mạo chừng 6 7 điểm, ăn mặc trang điểm một phenrồi đặt trong đám người vẫn rất dễ dàng làm người qua đường chú ý,bất quá so với Tô Đồng mà nói nàng vẫn còn kém một chút.
Mọi người làm quen xong, Đổng Vĩ hỏi: "Lý tiên sinh, các ngươitrở về bằng gì?"
Tô Đồng: "Đi máy bay."
Lý Phong: "Đón xe."
Hai người liếc nhau, Lý Phong bổ sung: "Xuống phi cơ rồi đón xetrở về."
"A." Trong mắt Đổng Vĩ lóe lên một tia khinh thường, gật gậtđầu.
"Đi máy bay rất tốt, bớt lo nghĩ, không giống như Đổng Vĩ, TiểuLệ, tự lái xe trở về, một đường xóc nảy mệt mỏi." Vương Mỹ tiếplời: "May mà Đổng Vĩ có xe Mercedes, ít nhiều gì cũng có thểthoải mái dễ chịu hơn một chút."
"A đúng rồi, Tiểu Lệ a, xe của Đổng Vĩ tên đầy đủ là gì?"
"Mercedes-Benz E300L, giá bán 500 ngàn." Vương Lệ hếch cái cằmlên, cao ngạo nói.
"Đúng đúng đúng, Mercedes-Benz E300L, ngươi xem trí nhớ của takìa, Đổng Vĩ vừa nói một lần ta đã quên mất." Vương Mỹ cười ha hảnói.
Lý Phong: "? ? ?"
Các ngươi có thể khoe khoang lộ liễu hơn một chút nữa không?
Thảo nào vẻ mặt Tô Đồng phiền chán như vậy, hóa ra biết rõ tínhnết nhà này!
Cha Tô Đồng nhíu mày, không nói câu nào, Tô mụ cũng chỉ là cườicười một chút, xem ra có chút xấu hổ.
Còn Tô Đồng. . . Đã sớm quay mặt nhìn đi hướng khác, rất rõràng, nàng đã sớm dự liệu sẽ có loại chuyện này phát sinh.
"Lý Phong, ta nghe Tĩnh Hà nói ngươi cùng Tiểu Đồng là đồngnghiệp, trong công ty ngươi có chức vị gì a?" Vương Mỹ hiếu kỳhỏi.
Đổng Vĩ cùng Vương Lệ cũng thu hồi vẻ đắc ý, chậm rãi đợi LýPhong cho ra đáp án.
"Cái này. . . Đừng nói chuyện chức vị, đừng nói chuyện chức vị."Lý Phong lộ vẻ xấu hổ nói.
Nghe xong lời này, Vương Mỹ nhất thời yên lòng: "Vậy thật khôngcó ý tứ nha, mọi người là hàng xóm láng giềng, cũng không phải làngười ngoài."
"Đúng đấy, ta cùng Tiểu Đồng là bạn thân, có cái gì mà khôngthể nói a." Vương Lệ cười nhạo.
Tô Đồng hơi biến sắc, muốn lên tiếng phản pháo, Lý Phong vộivàng nháy mắt với nàng, nói tiếp: "Ta chỉ là một tiểu trợ lý màthôi."
Nghe thấy lời ấy, vẻ khinh thường trên mặt ba người Vương Mỹliền lộ rõ ra ngoài.
"Vậy một tháng tiền lương của ngươi dù sao cũng phải có năm sáungàn a?" Vương Mỹ triệt để trầm tĩnh lại.
Một là trợ lý, một là phó tổng giám đốc, người nào ưu tú hơn cònphải hỏi sao? Còn tiền lương. . . Nàng cũng chỉ là thuận miệng hỏimột chút, chắc chắn sẽ không thể nào cao hơn Đổng Vĩ.
"Ừm nhiều hơn năm, sáu ngàn một chút, một tháng chỉ có 100 ngànthôi." Lý Phong từ tốn nói.
Vương Mỹ: ". . ." .
Đổng Vĩ: ". . ."
Tô Lệ: ". . ."

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất