Hệ Thống Cứu Vãn Nữ Thần

Chương 108. Thẻ đen vô hạn

Chương 108. Thẻ đen vô hạn
"Phùng Tuấn, ngươi có ý tứ gì?" Sắc mặt Ngụy Băng Khanh cũng rấtkhó coi.
Trước khi Lý Phong nhận chức, Ngụy Băng Khanh đã điều tra quákhứ của hắn, chuyện Phùng Tuấn nói nàng đều biết, nàng thậm chíbiết thù hận giữa Lý Viện cùng Tô gia Hoa Thành.
Phụ mẫu Ngụy Băng Khanh cũng qua đời vì tai nạn xe, cho nên nàngrất hiểu cảm thụ của Lý Phong, cái này giống một vết sẹo đáy lòng,có lẽ đã khép lại, nhưng bị người khác vạch trần trước mặt mọingười vẫn sẽ rất đau đớn!
"Không có ý gì a, chỉ là cảm thấy Lý Phong đã đi tới nơi này,chút nữa khi bắt đầu cuộc đấu giá từ thiện hẳn nên tham dự mộtchút." Phùng Tuấn giống như cười mà không phải cười nói.
"Đúng a, đây là dạ yến từ thiện, khách tới đây không phải đều làmuốn cống hiến một phần cho việc từ thiện ở Minh Châu sao?"
"Lý Phong, nếu như ngươi xấu hổ vì ví tiền rỗng tuếch cũng khôngvấn đề gì, ngươi có thể lấy ra một vật phẩm có giá trị tiến hànhđấu giá, bất quá ngươi không phải mỹ nữ, càng không phải là ngôisao, mấy thứ như đồ lót thì bỏ đi, không ai thèm lấy đâu."
"Đoán chừng toàn thân hắn chỉ có bộ quần áo này đáng tiền a, haha ha."
Đám người Vệ Dương không kiêng nể gì cả cười ha hả.
Những lão tổng đại tập đoàn nhất thời hiểu rõ, đám người PhùngTuấn là cố ý nhằm vào Lý Phong.
Cũng đúng, người trong xã hội thượng tầng Minh Châu có ai khôngbiết Phùng Tuấn trước nay luôn theo đuổi Ngụy Băng Khanh, Lý Phongđi lại gần gũi với Ngụy Băng Khanh như vậy, không bị bọn họ nhằmvào mới là lạ.
Lần này có trò vui để xem!
Sắc mặt Lý Phong càng âm trầm, đúng như Ngụy Băng Khanh suyđoán, mẹ qua đời vì tai nạn một mực là vết sẹo trong đáy lònghắn.
Phùng Tuấn không kiêng nể gì cả vạch trần vết sẹo này, đã làm LýPhong nổi lên sát ý!
"Đinh, kí chủ, ngài có nhiệm vụ mới, có muốn lập tức xemxét?"
Lý Phong nhíu mày, xem ra nhiệm vụ có quan hệ với PhùngTuấn?
"Xem xét!"
"Nhiệm vụ: Ta muốn làm từ thiện "
"Mục tiêu: Thành công mua về ba đồ vật trong đấu giá từ thiện,đồng thời lấy ra một vật phẩm cá nhân tiến hành đấu giá."
"Khen thưởng: 300 điểm kinh nghiệm, 2000 điểm tích lũy."
"Ghi chú 1: Bởi vì nhiệm vụ này liên quan đến chuyện kí chủ cóthể trang bức thành công hay không, căn cứ theo chủ nghĩa nhân đạocủa nhà phát triển, đặc biệt khen thưởng kí chủ một tấm thẻ đen vôhạn."
(trang bức:tỏ vẻ, giả vờ trâu bò)
"Ghi chú 2: Thẻ đen vô hạn là một vật đặc thù, trong thẻ có sốlượng tiền không giới hạn, chỉ cho phép kí chủ dùng để hoàn thànhnhiệm vụ hệ thống, nhiệm vụ kết thúc lập tức thu hồi."
Xem hết giới thiệu Lý Phong liền vui vẻ, Phùng Tuấn rất có tiềnđúng không? Không vấn đề, tiểu gia có hệ thống, vẫn như cũ có thểđánh cho hắn răng rơi đầy đất!
"Các ngươi không nên quá phận, Lý Phong là người của ta, takhông cho phép người khác làm nhục hắn như vậy!"
Ngụy Băng Khanh vô cùng phẫn nộ!
Lý Phong rất trọng yếu với nàng, không chỉ cứu nàng khỏi taycuồng ma hái hoa, còn giúp gia gia kéo dài tính mạng nửa năm, chỉbằng hai chuyện này, nói Lý Phong có ân tái tạo với nàng cũng khôngđủ!
Cho nên tối nay nàng mới cố ý mang Lý Phong tới, giúp Lý Phongnhận biết một số lão tổng tập đoàn lớn, có nàng ở sau lưng giúp đỡ,lại thêm những quan hệ này, Lý Phong có thể ở trong khoảng thờigian ngắn trọng kiến Osvili.
Nhưng kết quả thì sao? Nàng mang tới cho Lý Phong tai bay vạgió!
Nhưng nàng không cho phép người khác làm nhục Lý Phong, tuyệtđối không cho phép, Lý Phong do nàng mang tới, nàng muốn Lý Phongđược tôn trọng!
Lý Phong sững sờ, hắn không nghĩ tới Ngụy Băng Khanh sẽ nói ramấy câu này, trong lúc nhất thời cảm động không thôi.
"Băng Khanh, ngươi đừng kích động nha, chúng ta chỉ là đang trầnthuật một sự thật mà thôi, cũng không có ý tứ muốn làm nhục LýPhong."
"Nếu như ngươi không tin có thể hỏi đám người Tề tổng, Quáchtổng một chút, xem họ có phải tới chỗ này vì cống hiến cho từ thiệnhay không."
Phùng Tuấn lộ sắc mặt nghiền ngẫm nói.
Hai lão tổng được Phùng Tuấn điểm danh gật đầu, công ty bọn họđều có quan hệ tới lui với Phùng gia, phần mặt mũi này tự nhiênmuốn cho Phùng Tuấn.
Đám người Vệ Dương cười, bọn họ đứng chung một chỗ có thể nói làmột cỗ lực lượng không thể coi thường, Lý Phong chỉ là một điểu tinghèo, chỉ có thể bị bọn họ giẫm dưới lòng bàn chân!
(điểu ti:kẻ thua kém người khác về mọi mặt)
Đám người Vệ Dương cười làm để Ngụy Băng Khanh càng thêm phẫnnộ: "Các người đúng là không có tố chất, chúng ta trở về!"
Vừa nói xong nàng liền muốn lôi kéo Lý Phong rời khỏi nơinày.
Đám người Phùng Tuấn nhất thời gấp gáp, bọn họ còn chưa tràophúng Lý Phong đủ, sao có thể đi như vậy được?
"Chờ một chút." Chân Lý Phong như mọc rễ xuống đất, không nhúcnhích tí nào nói: "Ta cảm thấy bọn họ nói rất đúng, đã đi tới nơinày, ta đương nhiên nên bỏ ra một phần cống hiến cho từ thiện."
"Chỉ là sau khi nhìn thấy mấy vị đại thiếu này, ta phát giác rangười mắc bệnh não tàn ở Hoa Hạ quá nhiều, cho nên ta muốn hỏi. ..Số tiền lấy được từ đấu giá từ thiện có khoản nào dùng để chữa chongười bệnh não tàn không? Nếu như có, đợi chút nữa ta nhất định sẽbỏ ra thêm tiền."
Phùng Tuấn: "? ? ?"
Não tàn cái con mẹ ngươi a? Chữa bệnh cái trứng a!
Vệ Dương, Hoàng Bân giận dữ, bọn họ ngang dọc Minh Châu nhiềunăm như vậy, đúng là chưa từng biệt khuất như hôm nay! Nếu khôngphải hoàn cảnh không cho phép, bọn họ hiện tại đã vén tay áo lênhành hung Lý Phong một trận.
Những lão tổng xí nghiệp thiếu chút nữa đã bị Lý Phong chọccười, người anh em này đúng là rất giỏi võ mồm. Nói câu nào làkhiến địch nhân tức nổ phổi câu đấy.
Ngụy Băng Khanh âm thầm thở dài, gia hỏa này nhất định phải cứngcỏi như vậy sao, đám người Phùng Tuấn nghe vậy chắc chắn sẽ khôngtừ bỏ ý đồ!
"Thôi, hắn đã muốn náo loạn, ta liền để hắn náo loạn a, ai bảota thiếu nợ hắn. . ."
Ngụy Băng Khanh bất đắc dĩ lắc đầu, bỏ đi ý định mang Lý Phongrời khỏi nơi này.
"Miệng lưỡi rất lợi hại đó nha!" Phùng Tuấn phun ra một ngụmtrọc khí, lộ sắc mặt khó coi nói: "Vậy để ta nhìn xem chút nữangươi định cống hiến cho từ thiện thế nào! Bất quá ta nói trước,nếu như lúc đó ngươi lại để Băng Khanh trả tiền hộ, thì đừng tráchchúng ta làm ngươi không ngẩng đầu lên được!"
Đám người Vệ Dương cũng phụ họa theo, theo cái nhìn của bọn họLý Phong căn bản là một tên điểu ti nghèo kiết xác, căn bản khôngcó thực lực kinh tế để mua đồ đấu giá, trừ phi Ngụy Băng Khanh giúphắn trả tiền.
"Yên tâm đi, tiểu gia ta từ trước tới giờ chưa bao giờ ăn bám aicả." Lý Phong trợn mắt khinh thường nói.
Có thẻ đen vô hạn từ hệ thống, tất cả những người đang ở đây đềulà mấy con muỗi nhỏ vỗ phát là chết, đương nhiên, ngoại trừ tổnggiám đốc lạnh lùng ra. . .
Ngụy Băng Khanh bất đắc dĩ thở dài, nàng xác thực định giúp LýPhong trả tiền, nhưng đã tới nước này, chuyện đó khẳng định làkhông được.
May mà đồ vật trong đấu giá từ thiện có rất ít thứ vượt qua 1triệu, Lý Phong mấy ngày trước mới kiếm lời 16 triệu, ứng phó vớiđấu giá đêm nay hẳn không có vấn đề.
Sau khi nghe bọn họ công kích châm chọc nhau, mọi người liềncàng thêm mong đợi với đấu giá đêm nay.
Rất nhanh, khách quý đến đông đủ, MC đấu giá đi lên phíatrước.
Sau một phen nói mấy lời mở đầu văn vẻ, MC nói: "Kế tiếp là vậtđấu giá đầu tiên của buổi đấu giá đêm nay, cây bút Peck làm bằngvàng này tới từ tổng giám đốc tập đoàn Vị Lai, tiểu thư Ngụy BăngKhanh, mọi người lưu ý, đây là phiên bản giới hạn, rất hiếmnha."
MC nói xong, một em gái ăn mặc mát mẻ ôm theo một cái hộp rasân, người quay phim cũng chĩa máy quay về phía nàng.
"Cây bút vàng này tinh xảo đẹp đẽ, ngòi bút làm từ vàng 18Knguyên chất, ống đựng bút chế tạo từ mã não đỏ, giá thị trườngtrước mắt là 120 ngàn, giá khởi đầu 100 ngàn."
Sau khi giới thiệu, MC liền ra hiệu cho khách bên dưới ragiá.
Rất nhanh có người ra giá, giá cả dần dần nhảy lên 150 ngàn,vượt qua giá thị trường 30 ngàn.
Cây bút Peck này có giá trị kỷ niệm nhất định, lại là đồ vậttừng được tổng giám đốc lãnh diễm sử dụng, rất nhiều khách quý đềucó hứng thú muốn mua nó.
"Băng Khanh, đồ vật của ngươi ta không hy vọng rơi vào trong tayngười khác." Phùng Tuấn lộ vẻ thâm tình nhìn Ngụy Băng Khanh, tiếptheo giơ tay nói: "200 ngàn."
Phùng Tuấn vừa mở miệng, trong phòng liền an tĩnh lại.
Khách quý ở đây đều biết Phùng Tuấn theo đuổi Ngụy Băng Khanh,loại thời điểm này ra giá nữa là không nể mặt Phùng Tuấn.
Ngụy Băng Khanh nhíu mày, nàng không muốn để cái bút máy này lọtvào trong tay Phùng Tuấn, thế nhưng đây là đấu giá từ thiện, ngườicung cấp vật đấu giá không có quyền ra giá.
Chỉ là theo tình huống hiện tại, chỉ sợ không có người nào muốntranh đoạt với Phùng Tuấn. . .
"Đây chính là thành ý của ngươi? Cũng không có gì hơn người." LýPhong lộ vẻ đùa cợt nói, ngay sau đó hắn đưa tay lên nói một consố: "1 triệu!"
Mọi người yên tĩnh!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất