Hệ Thống Cứu Vãn Nữ Thần

Chương 65: Ngươi đã là trương thành thục thẻ ngân hàng

Chương 65: Ngươi đã là trương thành thục thẻ ngân hàng
Không biết qua bao lâu, âm thanh "phanh bốp" rốt cục đình chỉ,Lý Cương thở hổn hển nói: "Lý thiếu, hắn ngất rồi, còn đánh tiếpkhông?"
Đánh người cũng là việc tốn sức, đánh mấy phút đồng hồ cũng làmLý Cương khá mệt mỏi.
Bất quá Lưu Thông đúng là giỏi chịu đựng, đến tận lúc ngất đivẫn không phọt ra cứt, con mẹ nó cái này. . .
"Bỏ đi, tiếp tục đánh đoán chừng sẽ xảy ra án mạng."
Lý Phong phất tay nói.
Tuy không đánh Lưu Thông phọt cứt làm Lý Phong có chút thấtvọng, nhưng Lý Phong tin tưởng giáo huấn này đã làm Lưu Thông khắcsâu vào đầu.
Chủ yếu là Lý Phong cảm thấy đau long cho Lưu Hinh, vì Lưu Hinh,hắn không thể thật sự giết Lưu Thông.
"Chờ hắn tỉnh lại ngươi nói cho hắn biết, về sau phải sống chora con người, còn dám quấy rối Tần Mộng thì ta sẽ tự tay ném hắnxuống biển cho rùa ăn!"
Căn dặn Lý Cương một câu, Lý Phong rời khỏi hộp đêm.
Lý Phong trở lại phòng cho thuê, phát hiện Tần Mộng đang ngồi ởphòng khách chờ hắn.
Khác với trước khi hắn rời đi, Tần Mộng đã đổi một bộ váy ngủmàu tím, chân dài trắng nõn nà lộ ở bên ngoài không khí, dưới ánhđèn chiếu rọi tỏa ra hào quang mê người.
Tóc ướt sũng, trong không khí có hương thơm sữa tắm xộc vào mũi,hẳn là vừa tắm rửa xong.
Tuy Tần Mộng đã hơn 30, cũng không thể bỏ tiền bảo dưỡng giốngnhư quý phụ, ngôi sao, nhưng dáng người nàng đúng là rất không tệ,phong vận vẫn còn.
Sau khi trang điểm khuôn mặt cũng rất ngon lành. . .
Chờ một chút. . . Tần Mộng trang điểm?
Đến lúc này Lý Phong mới phát giác được có điểm không thích hợp,hắn nhớ trước đây Tần Mộng đều là để mặt mộc, làm sao tối nay lạitắm rửa và trang điểm, tình huống như thế nào?
Còn nữa, Tần Mộng ở nhà trước nay toàn đeo dép lê, hôm nay làmsao lại đeo một đôi giày cao gót?
Bất quá nói đi cũng phải nói lại, Tần Mộng ăn mặc như vậy mị lựclập tức tăng vọt a, tuy không sánh bằng Ngụy Băng Khanh, Tống UyểnQuân, thậm chí không sánh bằng Tô Đồng, Tưởng Mộng Dao, nhưng vẻthành thục trên người nàng vẫn vô cùng có sức hấp dẫn.
"Lý Phong, Lưu Thông không sao chứ?"
Thấy Lý Phong trở về, Tần Mộng lập tức đứng dậy hỏi.
"Đương nhiên không sao." Lý Phong giấu diếm chuyện hành hung LưuThông, chỉ nói đã đe dọa Lưu Thông một hồi, Lưu Thông về sau hẳn sẽkhông dám đến quấy rối nàng nữa.
"Cám ơn ngươi Tiểu Phong, nếu như không có ngươi thì tỷ tỷ thậtsự không biết nên làm thế nào mới tốt." Nói đến đây, Tần Mộng cảmthấy ủy khuất, nhịn không được vành mắt đỏ lên.
"Đều là chuyện đã qua, về sau ngươi cùng Lưu Hinh sẽ có một cuộcđời hoàn toàn mới." Lý Phong an ủi một câu, tiếp theo lời nói xoaychuyển: "Tần tỷ về sau có tính toán gì chưa?"
"Về nhà a, một mình nuôi hài tử quá mệt mỏi, lại không có cáchnào đi làm." Tần Mộng thở dài, khuôn mặt ngập trong bất lực.
Tại thành phố đắt đỏ như Minh Châu, không có công việc nghĩa làchỉ có thể chờ chết.
"Ta cảm thấy vẫn nên lưu lại Minh Châu a, như vậy Hinh Hinh cóthể tiếp thụ giáo dục tốt nhất." Lý Phong khuyên.
"Ta cũng biết chất lượng giáo dục của Minh Châu rất tốt, nhưngta hiện tại đến cả sinh hoạt cơ bản cũng không thể gắng gượng được,làm sao mà. . . Ai!" Hốc mắt Tần Mộng càng đỏ, tựa như sắp nhịnkhông được khóc lên.
Lý Phong nhất thời lộ sắc mặt quái dị, đã qua vài ngày rồi, hẳnTống Uyển Quân đã chuyển tiền tới thẻ ngân hàng của Tần Mộng rồimới đúng a.
"Tần tỷ, thẻ ngân hàng của ngươi đã mở dịch vụ nhận tin nhắnchưa?" Lý Phong hỏi.
"Thẻ ngân hàng? Không có, dịch vụ nhận tin nhắn một tháng cầnphí 2 khối tiền, ta cảm thấy quá lãng phí nên không mở."
Nói xong Tần Mộng lại lộ vẻ kỳ quái hỏi: "Ngươi hỏi ta cái nàylàm gì?"
"Ây. . ." Lý Phong phát ra tiếng cười khổ, hỏi tiếp: "Vậy ngươiđã mở dịch vụ Internet Banking chưa?"
"Cái này thì có, làm sao đột nhiên hỏi cái này?" Tần Mộng hiệntại vô cùng tín nhiệm Lý Phong, cho nên Lý Phong hỏi cái gì nàngliền đáp cái đó, không chần chờ chút nào.
"Không ngại ta giúp ngươi tra số dư còn lại chứ?" Lý Phongchìa tay ra.
Vốn hắn muốn để Tần Mộng tự mình phát hiện trong thẻ của mìnhđột nhiên có một số tiền lớn, nhưng ai biết Tần Mộng đến cả dịch vụnhận tin nhắn ngân hàng cũng không mở.
Vì ngăn ngừa đêm dài lắm mộng, hắn chỉ có thể giúp Tần Mộng trasố dư còn lại.
"Số dư còn lại thì tra làm gì, cũng đâu thể tự nhiên nhiềuthêm."
Nói thì nói như thế, nhưng Tần Mộng cũng không do dự, về phòngngủ tìm thẻ ngân hàng giao cho Lý Phong: "Nếu như ta nhớ không lầmthì trong thẻ cũng chỉ có 3283 khối tiền, ngươi muốn tra thì trađi."
“Vậy ta đi vào phòng ngủ." Lý Phong cũng không giải thíchthêm, đứng dậy liền đi vào phòng ngủ phụ.
Tần Mộng do dự một chút, lại cúi đầu nhìn thân thể mình, sau mộtlúc lâu sắc mặt đỏ lên rồi theo sau.
Mở ra laptop, đăng nhập website ngân hàng, Lý Phong ra hiệu TầnMộng đi điền mật mã vào.
"Thật sự muốn tra a?" Tần Mộng có chút không hiểu rõ ý tứ của LýPhong.
"Đúng a, bất quá trước đó ta sẽ dạy ngươi một cái chú ngữ, ngươiđọc một lần rồi sẽ có kinh hỉ nha." Lý Phong nháy mắt mấy cái, lộvẻ mặt thành thật nói.
"Cái chú ngữ gì?" Tần Mộng bị bộ dáng nghiêm túc của Lý Phonglàm cho bật cười.
"Khụ khụ" Lý Phong vội ho một tiếng, lấy thẻ ngân hàng nói ra:"Ngươi đã là một cái thẻ ngân hàng trưởng thành rồi, cần phải họctự mình kiếm ra tiền."
Tần Mộng: ". . ."
Sững sờ sau một lúc lâu, Tần Mộng rốt cục nhịn không được cườiha hả.
"Ha ha, Tiểu Phong, ngươi. . . Ngươi thật sự là biết đùa, khôngđược, ta cười muốn chảy cả nước mắt rồi."
Đến cuối cùng, Tần Mộng thậm chí nửa ngồi trên mặt đất ôm bụng,thân thể không ngừng run run.
Chỉ là Tần Mộng quên một điều, nàng đang mặc váy ngủ hai dây,tuy không phải loại hở ngực, nhưng nàng vừa ngồi xuống, Lý Phongvẫn nhìn thấy phong cảnh bên trong không trượt phát nào. . .
"Ây. . ." Lý Phong thấy bụng dưới nóng lên, vội vàng nghiêng đầuđi chỗ khác nói: "Tần tỷ, ngươi cứ dựa theo lời ta mà làm, nóikhông chừng sẽ thật sự có kỳ tích phát sinh thì sao."
Tần Mộng ngưng cười, nhìn Lý Phong một cái thật sâu, lộ vẻ khôngxác định hỏi: "Ngươi sẽ không phải cho ta. . . Không đúng, ngươikhông biết số thẻ của ta."
Nàng không phải người ngu, vô duyên vô cớ Lý Phong không có khảnăng để nàng tra số dư còn lại, nhưng Lý Phong đến cả số thẻ củanàng cũng không biết, không có khả năng chuyển tiền sang mớiđúng.
"Bỏ đi, đã vậy thì tra thử xem, cũng không tổn thất gì."
Nghĩ tới đây, Tần Mộng học theo câu nói vừa rồi của Lý Phong, sờthẻ ngân hàng nói: "Ngươi đã là một cái thẻ ngân hàng trưởng thành,cần phải học tự mình kiếm ra tiền."
Nói xong nàng bấm mật mã, kích vào tra xét, rất nhanh một chuỗicon số 0 xuất hiện ở trước mắt Tần Mộng.
" 10. . . 10 triệu? ! ! !"
Thấy rõ ràng số dư, Tần Mộng nhịn không được kinh hô thànhtiếng.
"Làm sao có thể chứ, ta có phải nhìn lầm hay không?"
Vì phòng ngừa hết thảy là ảo giác, Tần Mộng hung hăng bóp bắpđùi một cái, tiếp theo tắt website rồi vào lại lần nữa.
Vẫn là 10 triệu!
"Tiểu Phong, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?"
Tần Mộng nhìn về phía Lý Phong, run giọng hỏi.
Chuyện bây giờ đã rất rõ ràng, số tiền này tuyệt đối có quan hệvới Lý Phong, chỉ là vì sao hắn làm như thế?
"Tần tỷ, số tiền này không phải của ta, là của Trần Hải."
Ngay sau đó Lý Phong kể lại đầu đuôi sự tình.
Tần Mộng nghe xong đầu tiên là thất thần, tiếp theo đòi trả tiềncho Lý Phong, Lý Phong nói hết lời, sau cùng thậm chí phải lấytương lai của Lưu Hinh ra thuyết phục, mới khiến cho Tần Mộng đápứng nhận số tiền này.
"Tiểu Phong, ngươi đối xử với tỷ tỷ tốt như vậy, tỷ tỷ biết báođáp ngươi thế nào đây. . ."
Tần Mộng nhìn khuôn mặt đẹp trai của Lý Phong, ánh mắt dần biếnthành mê ly. . .

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất