Triệu Vô Cực trước giờ ở trên giang hồ cũng là được cao độ chú ý đối tượng.
Hắn không những là thiên tài mà còn là một cái thành công trưởng thành thiên tài, đã ẩn ẩn có dấu hiệu lột xác trở thành cường giả thiên tài.
Một trận chiến ở Hắc Long sơn quả thật chấn kinh giang hồ.
Cho dù là đỉnh phong cao thủ, bọn hắn nội lực cũng là có hạn, thể lực lại càng có hạn.
Chỉ có tu tiên giả cảnh giới càng cao thâm mới có thể câu thông thiên địa sức mạnh để cho bản thân mình có thể mượn nhờ ở giữa thiên địa sức mạnh chiến đấu không ngừng nghỉ.
Giang hồ võ giả vẫn là dựa vào bên trong cơ thể tích lũy nội lực đi chiến đấu.
Tiêu hao hết nội lực, vậy thì võ giả ngoài bộ bộ sáo lộ động tác cùng cơ thể mạnh mẽ hơn thường nhân một chút cũng không có cái gì quá đặc biệt.
Vậy mà Triệu Vô Cực có thể ở giữa hơn một ngàn hai trăm người vây công liên tục chiến đấu không ngừng nghỉ, cuối cùng đánh giết hơn một ngàn người, tiêu diệt toàn bộ tứ đại thế lực lớn toàn bộ đỉnh phong cao thủ cùng nhất lưu viên mãn cao thủ, có thể nói là chiến tích khiến tất cả mọi người chấn động vô cùng.
Rất nhiều người đều nghi hoặc, Triệu Vô Cực rốt cuộc là như thế nào làm được.
Cho dù hắn nội lực dùng thật tiết kiệm, bị một ngàn người vây công cũng có lúc thể lực cạn kiệt.
Cho dù hắn thần lực hơn người, nhưng đám người kia vây công cũng là từ buổi chiều đến gần tối.
Triệu Vô Cực liên tục chiến đấu cường độ cao như vậy, hắn có thể chịu nổi sao?
Vậy mà bất chấp mọi người nghi hoặc, Triệu Vô Cực vẫn là đánh ra chiến tích khủng khiếp, trận trảm ngàn người vang danh giang hồ.
Trước đây mọi người đối với hắn khái niệm chỉ là một cái thiên tài, có chút thủ đoạn tàn nhẫn mà thôi.
Còn bây giờ, mọi người đều đồng thời ăn ý công nhận, hắn chính là cường giả.
Một cái thiên tài đã trưởng thành cường giả, lại là một cái vô hạn tiền đồ mới chỉ có năm tuổi cường giả.
Nội lực cùng thể lực của hắn có thể kéo dài đến kinh người, bị nhiều người vây công như vậy cũng không bại, điều này làm cho rất nhiều đỉnh phong cao thủ hổ thẹn không bằng.
Bọn hắn một cái phất tay có thể giết mười người hai mươi người, nhưng để bọn hắn chiến một ngàn người, cho mười lá gan bọn hắn cũng không dám đi thử nghiệm.
Bởi vậy, trên giang hồ tin tức về Triệu Vô Cực càng lan càng nhanh, càng lan truyền càng chấn kinh, khiến không ít người xôn xao bàn luận.
Lại kết hợp với Triệu Vô Cực phong cách hành động cùng hắn chiến tích trước đây, trên giang hồ đã phong tặng cho hắn danh hiệu Diêm Vương Triệu Vô Cực.
Diêm Vương gõ cửa, ngươi ắt phải chết.
.............
Tin tức chấn kinh cũng không chỉ có như thế, Hắc Nhật Tông Thánh chủ bởi vì Thánh Tử gặp nhục mà cùng mấy đại môn phái bất hòa hất tay không làm, thu quân trở về.
Sau đó Âm hậu cũng rút lui khỏi liên minh tạm thời, khiến cho bảo vật rơi vào tay ba đại môn phái.
Hắc Nhật Tông Thánh chủ thái độ đối với Vấn Kiếm tông vô cùng gay gắt, chỉ cần hắn trở về Hắc Nhật Tông, chiến đấu cường độ giữa hai môn phái sẽ thẳng tắp xông lên.
Nhưng ba đại môn phái lại ném ra một cái khiến người chấn kinh tin tức, bảo vật bị trộm mất.
Hiền Tụ Nghĩa đứng ra giải thích, ba đại môn phái đã tự mình xem chừng cũng bố trí cảnh giới, nhưng kẻ trộm cực kì giảo hoạt sử dụng địa động trong lúc thần không biết quỷ không hay liền trộm mất tàn bội.
Bởi vậy đồ vật bây giờ đã không còn, giải đấu cũng sẽ bị hủy. đối với giang hồ bằng hữu vô cùng xin lỗi.
Đồng thời cùng hắn đứng ra đính chính thông tin còn có Kiến Đức hòa thượng cùng Mai Tĩnh.
Rất nhiều người đối với ba đại môn phái thất vọng.
Một cái võ đài sự kiện là nơi để bọn hắn thể hiện bản lĩnh dương danh giang hồ, không ngờ mới tổ chức được hai ngày liền bị hủy.
Hơn nữa giải thưởng còn bị trộm mất. Nhiều người đối với ba đại môn phái thực lực sản sinh hoài nghi.
Càng nhiều người hơn là đang suy đoán, có phải bọn hắn muốn tung tin giả để độc chiếm đồ vật hay không?
Mọi người cũng không biết, ba đại môn phái vốn định để cho người nào có thể tìm được ba miếng tàn bội cùng chung bí mật, không ngờ còn chưa kịp tuyên bố liền bị trộm mất, bởi vậy nồi này cũng liền ba đại môn phái tới gánh.
Bọn hắn vốn không muốn công bố tin tức này, nhưng lại không thể không công bố. Tuy bọn hắn thế lớn, nhưng đồ vật làm giải thưởng ai cũng biết, rất nhiều người chắc chắn sẽ mượn gió bẻ măng đối với việc này đặt ra nghi vấn khiến bọn hắn khó xử.
Bởi vậy thà rằng chịu tổn hao một chút uy tín, để mọi người biết đồ vật đã bị trộm đi, còn hơn là sau này bị người khác bới móc.
Chỉ đơn giản một lần tổ chức võ đài sự kiện ở Thiên Vân Thành mà thôi, lập tức gây ra nhiều như vậy chấn động giang hồ tin tức, quả thật khiến cho giang hồ trong nháy mắt trở nên sôi động vô cùng, mọi người lại có đủ chủ đề để bàn tán thảo luận.
...............
Xuân hương lâu, một tầng hai một căn phòng lớn.
Bên trong được trang trí các loại rèm đỏ mông lung, bên trong không khí tràn đầy son phấn vị, vô cùng yêu diễm.
Một cái bàn lớn, xung quanh là bốn cái tuổi trẻ xinh đẹp cô nương, hiển nhiên đều là chiêu bài của Xuân hương lâu.
Bình thường bọn hắn phải chia nhau ra phục vụ các loại quyền quý công tử, nhưng hôm nay bọn hắn đều được bao lại hết góp mặt ở đây bởi một vị danh tiếng đang vô cùng thịnh hành công tử.
Người này không ai khác chính là Khinh Nhược Hàn, Vấn Kiếm tông đại sư huynh,người vừa đánh bại Thánh Tử.
Trước đây hắn trên giang hồ hành tẩu đều là sử dụng tông môn truyền thừa kiếm pháp, cùng đối địch chỉ dùng một chiêu kiếm liền thắng, người khác gọi hắn là Nhất kiếm Khinh Nhược Hàn.
Nhưng cùng Thánh Tử chiến đấu, hắn dùng kiếm pháp là trước đây khi còn chưa được chân truyền kiếm pháp, để nói rõ cho Thánh Tử biết, không cần kiếm pháp cao siêu gì, hắn cũng có thể thắng được đối phương.
Thực lực của hắn đã sớm bỏ xa đối phương rồi.
Hắn cuối cùng vẫn là thành công, đánh bại thánh tử, khiến cho đối phương vô cùng mất mặt.
Danh tiếng của hắn cũng theo đó lại được người đời nhắc tới, trở nên nổi như cồn, không ít người còn nói hắn tương lai chỉ sợ sẽ tiếp quản Vấn Kiếm tông.
Nhưng tính cách Khinh Nhược Hàn từ lúc ra giang hồ liền trở nên tùy hứng, lại yêu thích nữ sắc, bởi vậy hắn chiến thắng xong Thánh Tử cũng không hảo hảo ở nhà luyện kiếm mà là đến Xuân hương lâu vui chơi một phen.
“ công tử, ngươi thật xấu, tay đừng sờ loạn a, nhân gia thật nhột!”
“ công tử, đến đến đến, làm một chén rượu!”
“ công tử, ta kính ngươi, ngươi cùng nhân gia chạm li nào!”
Bốn cái xuân sắc tiểu mĩ nhân như là chim non nép vào ngực ở bên cạnh Khinh Nhược Hàn ríu ra ríu rít chúc rượu cười đùa.
Bọn hắn là kĩ nữ, phục vụ nam nhân là việc làm hàng ngày. Nhưng đám nam nhân kia có gầy có béo có già có xấu, chẳng mấy khi xuất hiện được dạng này anh tuấn tiêu sái lại nổi tiếng giang hồ thiếu hiệp.
Bởi vậy cả bốn người vô cùng nhiệt tình, tới đều không từ chối, một bộ yêu diễm mị hoặc cố gắng khiêu gợi đối phương.
Mà Khinh Nhược Hàn cũng không hổ danh ham muốn nữ sắc, hắn dang rộng hai tay ôm lấy cả bốn người ha ha cười nói:
“ tốt tốt tốt, cả bốn ta đều thích đều yêu, nào nào nào, các mĩ nhân cho công tử hôn một cái!”
“ chán ghét, khanh khách, ha ha ha!”
“ công tử, ta nữa ta nữa!”
“ công tử, ngươi có thể kể cho ta hôm đó chiến đấu tràng diện sao? Ngươi là như thế nào vũ dũng đem Thánh Tử đánh bại?”
Khinh Nhược Hàn giống như nghe được cái gì cực kì hứng thú chủ đề bắt đầu ha hả cười lên:
“ các ngươi muốn nghe phải không? Được rồi, vậy để ta kể cho các ngươi nghe a! Tên Thánh tử đó là đối thủ cũ của ta, chúng ta đánh đã rất lâu rồi đều không phân thắng bại. Nhưng ta miệt mài theo đuổi kiếm đạo, còn hắn chỉ là một cái chìm ngập trong nịnh bợ người mà thôi, làm sao có thể cùng ta so sánh. hôm đó ta rút kiếm ra, thi triển chiêu thức...”
Khinh Nhược Hàn bắt đầu ba hoa khoác lác mình có bao nhiêu mạnh mẽ bao nhiêu kì diệu chiêu số đánh cùng Thánh Tử, sau đó cuối cùng chính là mạnh mẽ đem đối phương đạp ở dưới chân, mạnh mẽ xỉ nhục đối phương một phen.
Hắn không biết, bên ngoài cửa, một cái ống trúc đã đâm vào, một làn khói ở trong ống trúc liền bị thổi ra, lan tỏa khắp phòng.
Khinh Nhược Hàn vẫn là vui vẻ uống rượu trêu đùa bốn tiểu cô nương, mấy người bị hắn trêu đùa cho khanh khách cười đùa không ngừng.
Khinh Nhược Hàn cũng là vô cùng cao hứng. Nhân sinh a, không có gì vui sướng hơn đạp lên đối thủ của mình, sau đó lại ở trước mặt nữ nhân thổi một phen, khoe ra bản thân thành tích.
“ công tử, ngươi thật mạnh, ha. Ha...!”
Một cái tiểu kĩ nữ còn định khen Khinh Nhược Hàn mạnh mẽ, bỗng nhiên cảm giác cả người vô lực “ Rầm” một cái liền ngã ra bàn.
Mấy người giật mình nhìn lại, ba cái kĩ nữ còn chưa kịp kinh hoảng, cũng lập tức “ rầm” một tiếng ngã ra bàn.
Khinh Nhược Hàn trong lòng kinh hoàng, có độc! Là rượu độc vẫn là khí độc? Tại sao hắn không cảm giác được gì? Là ai muốn hại hắn? đây là địa bàn chính phái, đối phương to gan như vậy sao?
Hắn muốn đứng lên lập tức xông ra ngoài kêu cứu, nhưng vừa đứng lên một cái, cảm giác trời đất quay cuồng bỗng nhiên ập tới, Khinh Nhược Hàn hai chân bủn rũn, đầu óc hoa lên, lập tức ngồi phịch xuống trên ghế, ngã rầm ra bàn.