Đối mặt với Âm hậu dồn sức một đòn, Triệu Vô Cực không dám thờ ơ, lập tức điên cuồng vận chuyển nội lực, phản công
Trên tay hắn nội lực giống như núi lửa phun trào, từ phía sau Triệu Vô Cực một cái hư ảnh quái dị hiện lên.
Nó là một cái bóng ma, màu tím, cơ thể mơ hồ, miệng rộng mọc đầy răng nhọn sắc bén, hai mắt vô nhãn tràn ngập sát lục chi ý, vừa nhìn vào liền khiến người ta nổi da gà.
Nó không hề có chân, chỉ có hai cái hư ảnh tay mà thôi.
Tay của nó mọc ra móng vuốt sắc nhọn như thú trảo, theo hướng Triệu Vô Cực duỗi tay ra thẳng tắp hướng Âm hậu đại cực ma chưởng đánh tới.
Hai người đồng thời đánh ra chưởng thời khắc, xung quanh cuồng phong cuốn ngược, đất bay đá chạy, lá cây vừa bị cuốn lên bay tới gần hai người trung tâm vị trí chiến đấu thì liền bị sóng nội lực của hai người nghiền thành bụi phân theo gió phi dương, có thể nói là trạng diện chiến đấu hết sức kinh khủng.
Âm hậu cùng Triệu Vô Cực sắc mặt đều hết sức nghiêm nghị, Âm hậu hai cái đại cực ma chưởng bị Triệu Vô Cực hai cái màu tím to lớn sắc nhọn như là tu la ma trảo bóp lấy.
Tuy nàng đại cực ma chưởng có ăn mòn hấp thu đối phương nội lực đặc tính, nhưng Triệu Vô Cực một trảo này lại như là một bàn tay bóp lấy quả bóng nhỏ, khiến cho nàng đại cực ma chưởng nhận áp lực lớn vô cùng, mồ hôi không ngừng từ trên trán nàng tiết ra.
Triệu Vô Cực cũng không hề vì chiếm thượng phong mà vui sướng, hắn cảm giác được trong trảo của hắn nội lực đang nhanh chóng bị Âm hậu bóc ra, khiến cho chiêu thức của hắn càng lúc càng yếu càng lúc càng không trọn vẹn.
Đối phương tuy là bị nội thương, nội lực không còn nhiều nhưng chiêu thức tinh diệu mạnh mẽ vẫn còn đó, Triệu Vô Cực muốn cùng đối phương ngạnh kháng vẫn có chút khó khăn.
Đương nhiên, chỉ là có chút khó khăn mà thôi.
Hắn căn cơ vững chắc, nội lực thâm hậu bây giờ lại thêm thức mở đầu của Tu La Cửu Trảo tăng cường sức mạnh cho hắn, khiến hắn bùng nổ ra Tu La Cửu Trảo sức chiến đấu phải nói là kinh người.
Đã hoàn toàn có thể cùng đỉnh phong viên mãn đánh ngang tay một trận chiến.
Chỉ thấy Triệu Vô Cực lông mày nhíu chặt, sắc mặt hiện lên vẻ quyết liệt.
Trong cơ thể hắn Tử Hà Bất Diệt thần công điên cuồng vận chuyển, nghiền ép trong cơ thể nội lực, vòng xoáy đan điền cũng bị hắn ý chí dẫn đạo trở nên xoay tròn nhanh chóng vô cùng, nội lực điên cuồng bị hắn đẩy mạnh.
“Phá cho ta!”
chỉ thấy Triệu Vô Cực rống to một tiếng, hai cái tu la trảo mạnh mẽ bóp lại một cái.
Ầm!
Âm hậu sắc mặt tái nhợt, đại cực ma chưởng của nàng không chịu nổi đối phương trảo một bóp, lập tức như là bong bóng nước nổ tung.
Nàng thất thế là sự thật, nhưng Triệu Vô Cực cũng không tốt hơn chút nào
Mạnh mẽ nghiền nát của đối phương đại cực ma chưởng khiến cho đối phương nội lực nổ tung, Triệu Vô Cực hai cái từ cương khí hình thành tu la trảo cũng như là gặp phải bộc phá, hai cái tu la trảo ở bên trong lòng bàn tay bị khí diễm mạnh mẽ bùng nổ, khiến cho hai cái từ cương khí hình thành ma trảo cũng bị nổ tung tan nát biến thành từng điểm quang mang, chỉ còn lại một chút dư thừa gốc rễ mà thôi.
Âm hậu cùng Triệu Vô Cực cũng bị chấn ngược về phía sau, hai người miệng phun máu tươi, không ngừng thổ huyết.
Sắc mặt của hai người đều trắng xám tới cực hạn, hiển nhiên vừa rồi đấu một chưởng không bên nào chiếm được cái gì lợi ích thực tế.
Âm hậu cũng là bị Triệu Vô Cực đè lên đánh nên trong lòng tức tối muốn phản công mà thôi, không ngờ Triệu Vô Cực lại có chiêu thức mạnh mẽ như vậy cùng nàng nganh kháng.
Hai người lần lượt hướng phía sau bay ngược mà ra, trên người Âm hậu cương khí hộ thể bỗng nhiên lấp lóe một cái vụt tắt, chứng tỏ nàng đã yếu đến mức không còn dữ nổi của mình cương khí hộ thể, nội lực nhận lấy cực lớn quấy rầy.
Bịch! Bịch!
Hai tiếng trầm đục âm thanh vang lên, Triệu Vô Cực cùng Âm hậu đồng thời rơi xuống đất cũng đồng thời nôn máu tươi.
Nhưng khác biệt chính là, Triệu Vô Cực da dày thịt béo, lại vẫn còn dữ được cương khí hộ thể bảo vệ bản thân, còn Âm hậu chính là nhục thân cùng mặt đất trực tiếp va chạm, khiến cho thương càng thêm thương
Tiếu Mị Mị ở bên ngoài nhìn thấy cảnh này, lòng đau như cắt.
Một cái là sư phụ của nàng, một cái là nam nhân của nàng cả hai đều đối với nàng rất quan trọng
Nhưng bọn hắn bây giờ lại ở chỗ này quyết đấu, đánh sống đánh chết để cả hai cùng bị thương, bảo nàng không thương tâm sao cho được.
Nhưng nàng biết rõ Hoa Sơn luận võ quy tắc, lúc này không thể liều lĩnh đi vào đỡ một ai, nếu không chính là phá hư quy củ, cho dù là nàng giúp ai, cả hai người dều sẽ không vui lòng.
Bọn hắn chính là muốn quyết đấu phân thắng bại, bởi vậy nàng lúc này chỉ có thể làm một cái yên tĩnh người xem, không cổ động không kinh hô, cho dù muốn khóc cũng phải nuốt ngược nước mắt về trong lòng của mình.
Âm hậu cùng Triệu Vô Cực nằm im bất động trên đất, sắc mặt của hai người đều cực kém
Cả hai không vội đứng dậy mà là yên tĩnh điều chỉnh trạng thái của mình, để bản thân thương thế không đến nỗi quá tệ.
Ai đứng dậy trước, vậy thì người kia cũng sẽ cưỡng ép đứng dậy, đây chính là bọn hắn ở giữa không cần nói ăn ý.
Không ai muốn thể hiện ra mình yếu kém lúc này.
Triệu Vô Cực vốn có cương khí hộ thể nên ngã không nặng bằng Âm hậu, hắn chiến đấu cũng là chiếm ưu thế, thương thế so với nàng phải nhẹ hơn nhiều, hắn lại là nội ngoại kiêm tu, nhục thân mạnh mẽ, sức khôi phục cũng rất đủ.
Bởi vậy Triệu Vô Cực so với Âm hậu thương thế càng sớm tốt, hắn liền miễn cưỡng chống lên bản thân, bò dậy.
Âm hậu thấy vậy, cắn chặt răng, cũng muốn bò dậy.
Nàng không thể ở lúc này thua kém hắn được, cho dù là bị thương, cũng phải đứng lên đến.
Triệu Vô Cực so với nàng đứng lên còn sớm, ánh mắt hắn híp lại, động tác nhanh như chớp lấy ra đan dược chữa thương, một cái lắc tay liền nhét vào miệng
Âm hậu thấy rõ động tác của hắn nhưng không thể ngăn cản, nàng khó chịu nói:
“ trong lúc quyết đấu ngươi liền cắn đan, chẳng lẽ không có cao thủ tự trọng sao?”
Triệu Vô Cực cười lạnh:
“ trong nội quy cũng không có cấm cắn đan cùng dùng ám khí các loại, Hoa Sơn luận võ chính là mạnh được yếu thua.
Đan dược của ta cũng là ta một loại thực lực, là ta mất công chuẩn bi mới có được, sao có thể không dùng.
Ngược lại ngươi không chuẩn bị vậy thì chỉ có thể tự trách mình mà thôi.
Bây giờ ngươi muốn lấy ra đan dược ăn, đừng hòng.
Ta chắc chắn sẽ không cho ngươi thời gian đó!”
Triệu Vô Cực tất nhiên không ngu ngốc đứng nhìn Âm hậu ăn vào chữa thương đan, chỉ cần đối phương dám động, hắn liền lập tức xông tới cắt đứt động tác của đối phương.
Hắn chính là nhân lúc nàng còn chưa đứng lên được, hai chân còn phát run không giống có thể phát lực mới có thể tranh thủ ăn vào đan dược chữa thương chiếm lấy một chút ưu thế nhỏ bé, sao có thể để cho đối phương lấp đầy ưu thế này.
Đối phó với đối thủ mạnh hơn bản thân, không được bỏ qua bất kì lợi thể nhỏ bé nào, phải tích gió thành bão, mới có thể vượt cấp khiêu chiến thành công.
Chứ đừng nói Âm hậu loại này thâm niên đỉnh phong cường giả, nàng vốn không phải là một cái đối tượng tốt để vượt cấp khiêu chiến.
Vô sỉ!
Âm hậu mắng một tiếng, trên khuôn mặt của nàng xuất hiện vẻ tức giận.
Đối phương vậy mà cắn xong đan dược còn không cho nàng cắn, đơn giản quá ăn hiếp người, cái này một ngụm khí, nàng nuốt không xuôi.
Trong lòng vốn đang tức giận Triệu Vô Cực không ngừng, như là sẵn một thùng thuốc nổ, Triệu Vô Cực cái này vô sỉ lời nói như là muốn châm lửa nàng, triệt để chọc tức Âm hậu.
Nàng cảm giác được, cường giả tôn nghiêm bị khiêu chiến.
Bỗng nhiên trên người nàng không biết từ chỗ nào lấy đến nội lực, cương khí màu hồng lóe lên, sau đó Âm hậu sắc mặt giận giữ rống to:
“ Cực Nhạc Ma Công - cực nhạc thổ!”
Cương khí trên người nàng như là một cái quả cầu điên cuồng phóng to, trong nháy mắt liền đem cả Triệu Vô Cực bao trùm vào bên trong.
Triệu Vô Cực sắc mặt tái nhợt, hắn cảm giác được một cỗ cực kì không ổn khí tức.
Bị cái này vòng Cực ma trường bao vào bên trong khiến hắn cảm giác được nguy cơ trùng trùng điệp điệp, như là trước đây hắn cùng người quyết đấu sinh tử thời khắc, cảm giác được tử vong vẫy gọi khiến tim mình đập nhanh vô cùng.
Trên tay sáng lên cương khí, Triệu Vô Cực hướng bên ngoài bao phủ lấy hắn Cực ma trường một chưởng đánh ra.
Một chưởng này vốn nên chính xác đánh lên bức tường Cực ma trường bên ngoài, nhưng mà hắn lại cảm giác được một cỗ trống không, hắn đánh hụt.
Tuy là Cực ma trường nằm trước mặt hắn, nhưng nó lại như xa xôi ngàn dặm, hư vô mờ mịt, khiến cho Triệu Vô Cực muốn công phá cũng vô cùng khó khăn.
Không cần nói cũng biết, Triệu Vô Cực đã bị cuốn vào một loại đặc thù lĩnh vực của Âm hậu, khiến cho hắn đối với không gian cảm giác bị sai lệch, mà ở bên trong này, chính là đấu trường của hai người
Âm hậu duingf ra chiêu thức này, chỉ sợ chính là đánh một trận ngươi chết ta sống a!