Lưu Vân Tông lúc này đã vô cùng sôi trào. Khi ánh sáng tầng thứ mười một sáng lên, Lưu Vân Tông chắc khác gì có một vụ nổ lớn. Hàng ngàn người hò hét. Không hề hay biết là lúc này đã chập tối rồi. Người người sôi sục, nhà nhà hăng máu. Không cần biết hôm nay người kia sẽ đạt đến tầng thứ mấy, thế nhưng đã quá đủ để dựng lên một huyền thoại rồi. Toàn bộ ba mươi tám trưởng lão cũng đại trưởng lão đã tề tụ nơi này. Chấp sự đường cũng xuất hiện hơn nửa. Một là duy trì trị an, hai cũng là quan sát biến đổi của tháp trận.
Hàng Vô Ưu đang ngồi trong một cái đình nhỏ, xung quanh là khá nhiều trưởng lão quyền cao chức trọng của Lưu Vân Tông. Lúc này Hàng Vô Ưu đúng là vô cùng rung động, sau đó là mong chờ. Hắn thật không thể ngờ là thiếu niên kia đã vượt qua tầng thứ mười. Hắn đã từng dùng hai mươi năm để tìn kiếm thông tin lịch sử của Lưu Vân Tông. Toàn bộ tin tức của tầng thứ mười. Tầng thứ mười là một đan phương. Đan phương này được viết bởi một loại chữ cổ hàng vạn năm trước. Hắn thật không thể tin là Hoàng Mịn lại có thế đọc được đan phương ấy, thậm chí là luyện chế đan dược thành công. Điều ấy nói lên chuyện gì, rõ ràng là thiếu niên này cũng là một luyện đan sư vô cùng cường hãn. Thế nhưng tất cả không quan trọng. Hàng Vô Ưu hắn chỉ muốn viên đan dược kia. Viên đan dược mà hắn đã trông ngóng hơn hai mươi năm kia. Hiện tại có thể có được, hắn không thất thố làm sao được.
-Lệ Vân, hãy chờ ta, ta có thể cứu nàng rồi!
Hàng Vô Ưu lẩm nhẩm nói.
Xung Quanh vô số trưởng lão bàn luận vô cùng sôi nổi. Đã từ lâu rồi Lưu Vân Tông không phát sinh ra sự kiện trọng đại như thế này rồi.
Hoàng Minh đứng trong tầng thứ mười một. Hắn chậm rãi quét mắt nhìn toàn bộ không gian này. Không gian giống y hệt tầng thứ chín. Trống rỗng.
- Không lẽ giống như tầng thứ chín kia? Có yêu thú tàng hình?
Hoàng Minh còn đang ngơ ngác, bỗng cánh cửa xuất hiện ở phía xa. Hoàng Minh thần kinh có chút quái lạ. Tại sao lại xuất hiện cửa ra rồi. Việc này...
Hoàng Minh kì quái, hắn chậm rãi đi tới phía trước. Bước chân thứ ba của hắn ngay lập tức va phải vật gì đó, Hoàng Minh chưa kịp nhận ra đã thấy một đoàn ánh sáng đánh úp tới. Hắn kinh hãi lộn ngược người ra sau né đi tia sáng đó. Chưa kịp định thần lại, bốn đạo ánh sáng khác phóng tới, toàn bộ đánh vào yếu huyệt của hắn. Rầm rầm rầm. Bốn đạo thiển quang đó ngay lập tức đánh nát một thân cây. Trong sát na ấy Hoàng Minh kịp sử dụng thế thân thuật. Hoàng Minh đứng ở vị trí ban đầu bước bào mà thở ra một hơi dài. Vô cùng kinh hãi. Hóa ra nơi này là một sát trận. Hắn sẽ phải vượt qua sát trận này để tới cánh cửa kia. Cánh cửa không xa hắn là mấy, rõ ràng là hơn năm mươi mét. Ở giữa không biết có bao nhiêu sát trận, thậm chí là khốn trận đây. Hoàng Minh nhếch môi, nụ cười vui vẻ của hắn vô cùng tà dị.
- Muốn ta vượt qua, ha ha ha! Ta nhất định vượt qua, nhưng mà, bằng cách khác! Dịch chuyển tức thời!
Xoạt. Hoàng Minh biến mất. Ngay lập tức xuất hiện bên cạnh cửa lên tầng thứ mười hai. Khóe miệng hắn vẫn nở nụ cười tà dị ấy. Nếu người tạo ra trận pháp này mà thấy được có lẽ sẽ phun ra một ngụm máu mất. Rõ ràng bao nhiêu công sức xây dựng vô số sát trận. Kẻ muốn đi qua phải vô cùng khổ sở, chỉ không cẩn thận là có thể táng mạng tại vô số trận pháp đan chéo nhau ấy. Thế nhưng con hàng này chỉ sử dụng một chiêu đã đi qua. Một cọng lông cũng không rơi rớt.
Dịch chuyển tức thời là kĩ năng đưa thân thể lập tức đến địa điểm trong vòng khả năng mà không hề đi xuyên qua một vật gì. Đây đúng là kĩ năng bá đạo mà Hoàng Minh ưng ý nhất. Hiện tại đạt tới Kim thần trung kì, khoảng cách di chuyển của dịch chuyển tức thời là một trăm mét. Hiện tại nơi này cách nhau chỉ có hơn năm mươi mét, quá dễ để hắn biến qua mà không có chút nguy hiểm nào. Có trách thì trách người tạo ra trận pháp này tạo ra cái cửa quá gần mà thôi. Hoàng Minh một tầng ung dung đi qua.
Bên ngoài lại một trận hò hét kinh trời. Tầng thứ mười một này không ngờ chỉ có ba phút đã vượt qua. Đây đây là cái quái gì. Tại sao lại nhanh như vậy?
Hàng ngàn đệ tử hô lên vang trời. Chẳng biết từ khi nào cái tên Hoàng Minh đã bị người ta nói ra. Đến bây giờ hàng ngàn người đều hô to:
- Hoàng Minh! Hoàng Minh! Hoàng Minh!
Ngay sau đó lại có người tung tin, Hoàng Minh chính là vị đệ tử chăn mà ngư hát một bài khiến thiên địa thất sắc. Hai tháng gia nhập tông môn, mỗi tháng nhảy một cấp bậc. Hiện tại thậm chí là ứng danh đệ tử hạch tâm cũng chính là xứng tầm rồi.
Lại có người nhớ tới chuyện Hoàng Minh đi cùng Hàng Thanh Nhi đến khảo hạch, lại một phen bàn tán cả hai người chính là một đôi. Không gian quan sát đưa ra. Ai ai cũng vô cùng ngưỡng mộ.
- Rõ ràng là một cặp trời sinh mà!
Vài người không nhịn được mà thốt lên.