- Khốn kiếp, không thể tha thứ cho hắn, liều mạng!
Một tên trung vị thần hai mắt huyết hồng, điên cuồng gầm lên. Những tên khác cũng đồng thời một mảnh căm phẫn. Đã khi nào tộc nhân Đỗ gia lại chết nhiều như vậy? Chưa từng có, trước nay chưa từng có. Thế nhưng hôm nay bọn hắn vậy mà chứng kiến chỉ trong mấy chục hô hấp tộc nhân Đỗ gia vậy mà chết mấy trăm nhân mạng. Hơn nữa còn là nổ mạnh mà chết, đến cả thân thể cũng hoá thành bụi đất, hình thần câu diệt.
- Giết hắn báo thù cho huynh đệ tộc nhân!
- Giết hắn!
- Giết!
Còn lại gần trăm trung vị thần điên cuồng lao tới, hoàn toàn đã triệt để rơi vào căm phẫn cùng hận ý tràn ngập. Chỉ có một đám thượng vị thần là còn có chút tỉnh táo mà thôi.
- Tên tiểu tử kia khí tức quá khủng bố, thực lực của hắn không phải là vẻ bề ngoài là trung vị thần có thể đánh giá!
Một tên trưởng lão có hàng lông mày dài lập tức lên tiếng nói.
- Đúng vậy, tên tiểu tử súc sinh này thậm chí có thể miểu sát một lần mấy trăm tộc nhân chúng ta. Thân pháp tộc độ của hắn lại quá khủng bố. Vừa rồi chỉ sợ là thuấn di!
Lại có tên trưởng lão khác vẻ mặt ngưng trọng mà nói.
- Lập tức thi hành Thập Lục Khốn Đằng trận!
Một tên trưởng lão mặc trường bào màu xám, khuôn mặt gia nua dường như là đầu lĩnh của cả đám lập tức lên tiếng ra lệnh.
Lệnh vừa ra, lập tức mười sáu tên trưởng lão tản ra bốn phía, tốc độ di chuyển cực nhanh. Hoàng Minh hiện tại giống như chiến thần trong loạn quân. Hai tay hai kiếm, hai mắt linh động xoay chuyển, hắn điên cuồng chém giết, giữa một đám trung vị thần của Đỗ gia, không ai chịu được hắn quá hai kiếm.
Trong lúc các trung vị thần quấn lấy Hoàng Minh ở giữa, mười sáu tên trưởng lão lập tức toả ra bốn phương tám hướng đến vị trí quan trọng.
- Thập Lục Khốn Đằng Trận!
Giống như nhận được tín hiệu đồng nhất, mười sáu tên trưởng lão lập tức kết ra ấn kí, hai tay khua động lực lượng tạo thành đồ án kì quái. Từ mười sáu tên trưởng lão phát ra năng lượng khổng lồ. Các loại lực lượng nguyên tố bạo phát kết thành vô số đoàn ánh sáng.
- Đỗ gia đệ tử lập tức trở về!
Tên trưởng lão mặc trường bào xám rống lên, một hình sư tử nổi lên trên đầu của lão. Đây chính là một loại âm ba giống như sư tử hống. Lập tức còn lại hơn sáu mươi tên trung vị thần vốn trong điên cuồng vây công Hoàng Minh thần trí bỗng nhiên thanh tịnh lại mấy phần. Nhận ra đây là tiếng quát của Đại trưởng lão liền lập tức quay trở lại không chút chần trừ. Ở giữa trung tâm lúc này chỉ có Hoàng Minh một người ở đó. Trường sam màu lam đã có không ít vết máu nhuộm loang lổ. Máu này lại không phải của hắn, đây là máu của tộc nhân Đỗ gia.
Chứng kiến Đỗ gia toàn bộ tộc nhân lui lại, Hoàng Minh không chút khiếp sợ đứng yên ở chính giữa, hai mắt hắn quan sát cử động của đám người Đỗ gia này.
- Thập Lục Khốn Đằng trận, rốt cục các vị trưởng lão cũng đã thiết lập khốn trận!
- Đúng thế, lần này tên cẩu tạp chủng kia nhất định phải chết!
- Ta sẽ chém đoạn tứ chi hắn, phá huỷ hắn bổn nguyên, đem thần cách của hắn tiến vào dịch thảo trì vạn năm ngâm ở dưới!
Đám trung vị thần của Đỗ gia điên cuồng bàn luận, ánh mắt rơi vào đại trận đã sắp hoàn thành. Từng đoàn ánh sáng bao phủ không gian, lập tức vùng không gian này co rút lại trong nháy mắt. Ban đầu từ gần trăm mét điên cuồng thu nhỏ lại. Trong chớp mắt, phạm vi đã chỉ còn hai mấy mét.
- Hừ, để ta xem xem ngươi làm sao thoát khốn!
Một tên trưởng lão ở ngoài không có tham gia đại trận liền hừ lạnh một tiếng mạnh miệng nói.
Ở bên ngoài Lập Phi đám người kinh sợ nhìn một màn kia liền muốn lao tới giải vây cho Hoàng Minh. Thế nhưng nàng vừa muốn bước tới đã bị Hoàng Anh, Hoàng Ánh ngăn lại:
- Tẩu tử, ngươi không nên tiến tới, lão đại nhất định sẽ không xảy ra chuyện gì!
Hoàng Anh chắc nịch mà nói.
- Đúng thế, Lập Phi tỷ, lão đại mạnh lắm, thần thông vô số, chúng ta tiến tới chỉ khiến hắn vướng víu tay chân!
Hoàng Ánh cũng gật đầu lên tiếng khuyên ngăn Lập Phi. Lập Phi nghe hai người nói cũng bình tĩnh lại đôi chút. Đúng là nàng chỉ có thể đứng nhìn rồi, thực lực của nàng chính là không có cách nào giúp được Hoàng Minh chiến đấu ở đó, chỉ sợ làm hắn phân tâm không thể chiến đấu.
Ở cạnh bên, đám sát thủ tiểu đệ kia hướng Tác Hi mà nói:
- Lão đại, chúng ta tới cứu Thiếu gia a!
Thập Mã đứng ở phía sau Tác Hi lo lắng mà nói. Những người khác cũng là một mặt khó coi, chỉ đợi Tác Hi ra lệnh một tiếng liền muốn lao tới.
Tác Hi lắc đầu, giơ tay ngăn lại đám người, nhẹ nhàng nói:
- Không được, thiếu gia có lệnh. Chúng ta chỉ cần ở đây bảo hộ Lập Phi tiểu thư. Các ngươi chỉ cần làm tốt bổn phận của bản thân. Thiếu gia ở bên kia, không cần lo lắng. Đám người ô hợp này, với hắn chỉ là một đám kiến lớn hơn chút mà thôi.