Đường Vũ Lân trở lại Đường Môn, hôm nay gài bẫy thành công tiêu diệt 400 Tà Hồn Sư cùng trọng thương Linh Đang Đấu La – Na Na Lỵ của Thánh Linh Giáo nhưng mục đích thật sự chưa hoàn thành. Nhờ vào Nhạc Chính Vũ cùng Thiên Nhận Tuyết với Vũ Mộng Đình tìm được cứ điểm ấn núp của Thánh Linh Giáo tại Thiên Hải Thành và càn quét, có điều chỉ là tên cá lọt lưới nhưng góp phần quét sạch tiềm ẩn nguy hiểm trong Thiên Hải Thành.
- Lão đại, tình huống thế nào?(Tạ Giải)
- Haiz, Quân Đội phương diện chưa tỏ thái độ. Nói là chưa đủ chứng cứ. Chúng ta chỉ chờ đợi và theo dõi thôi.(Đường Vũ Lân)
- Hãn Hải Đấu La thành tựa phái chủ chiến một phương, càng là Quân Đội quyền cao chức trọng. Thái độ của hắn rất trọng yếu, chỉ sợ chiến tranh muốn sớm bắt đầu.(Đường Vũ Lân)
- Hiện tại chúng ta đã đã chứng minh Thánh Linh Giáo tại Thiên Hải Thành tồn tại. Như vậy, tiếp theo chính là thuyết phục Hãn Hải Đấu La.(Tang Hâm)
Tang Hâm giao cho Đường Vũ Lân nhiệm vụ đi mời một người có thể nói phục Trần Tân Kiệt. Đường Vũ Lân ngồi Hồn Đạo Hỏa Xa chạy về Thiên Đấu Thành.
Đường Long ở trong gian phòng tĩnh tọa, hắn đang xếp bằng minh tưởng liền mở mắt.
- Hãn Hải Đấu La, nếu đã tới hà tất che dấu hành tung của mình.
- Ngươi vì sao không bảo vệ tốt nàng.(Trần Tân Kiệt)
Trần Tân Kiệt vừa hiện thân liền chất vấn Đường Long.
- Uy, lúc đó ta muốn ngăn cản nhưng cô nàng không chịu. Ta đành phải ở dưới nhìn nàng, với lại lúc đó thực lực của ta chỉ mới Hồn Thánh, lấy đâu ra sức mạnh cứu nàng.
Trần Tân Kiệt hừ lạnh đặt mông ngồi trong phòng, đôi mắt trừng trừng nhìn Đường Long.
- Thay vì ngồi đây với ta, ngươi nghĩ cách làm sao đối mặt với Dạ Nguyệt đi.
- Ngươi nói vậy là có ý gì?(Trần Tân Kiệt)
- Haha, không nói với ngươi.
Trần Tân Kiệt không hiểu thấu nhìn Đường Long.
Đường Vũ Lân trở về Thiên Đấu Thành một chuyến, hắn vô tình gặp phải Cổ Nguyệt Na cùng Thiên Cổ Trượng Đình đứng chung một chỗ, hắn nghe được cuộc đối thoại giữa hai bên biết được Cổ Nguyệt Na có ý định đi Thiên Hải Thành. Cổ Nguyệt Na bất động thanh sắc liếc nhìn Đường Vũ Lân mới thu hồi ánh mắt.
Đường Vũ Lân ngụy trang chạy tới Đường Môn cứ điểm bí mật đi xuống, hắn đi xuống thấy Vũ Trường Không ở đây, thoáng chào hỏi một phát mới đi gặp Long Dạ Nguyệt. Đường Vũ Lân mong Long Dạ Nguyệt theo mình đi một chuyến Thiên Hải Thành gặp Trần Tân Kiệt.
- Trần Tân Kiệt! Hừ, cái này người bảo thủ.(Long Dạ Nguyệt)
Đường Vũ Lân khóe miệng co giật, hắn trước khi gặp Long Dạ Nguyệt từ Tang Hâm biết được khúc mắc giữa Long Dạ Nguyệt và Trần Tân Kiệt.
- Là Tang Hâm cái kia miệng rộng nói gì đó, đúng không.(Long Dạ Nguyệt)
Đường Vũ Lân trì trệ vài giây mới bất đắc dĩ gật đầu.
- Long lão, nếu không phải vì Hãn Hải Đấu La thì ngài cũng không gặp được Viên Long Đấu La và đến cùng nhau.(Đường Vũ Lân)
- Đi thôi, đi Thiên Hải Thành.(Long Dạ Nguyệt)
Lần nữa leo lên Hồn Đạo Hỏa Xa tới Thiên Hải Thành, Long Dạ Nguyệt từ trên người Đường Vũ Lân phát hiện Sóng Âm Ấn Ký do Linh Đang Đấu La – Na Na Lỵ để lại, Long Dạ Nguyệt chỉ Đường Vũ Lân cách vận dụng Tinh Thần Lực mẹo nhỏ, Đường Vũ Lân xóa đi Sóng Âm Ấn Ký của Na Na Lỵ.
- Hắn ở đâu?(Long Dạ Nguyệt)
- Tại Liên Hợp Bộ Chỉ Huy, Hãn Hải Đấu Là là liên quan Tổng chỉ huy.(Đường Vũ Lân)
- Địa đồ có không?(Long Dạ Nguyệt)
Đường Vũ Lân lấy ra địa đồ của Liên Hợp Bộ Chỉ Huy cho Long Dạ Nguyệt xem, Long Dạ Nguyệt xem xong dự tính rời đi.
- Tốt rồi, ngươi trở về đi. Nói cho Tang Hâm, chuyện này, ta sớm muộn sẽ tìm hắn tính sổ đấy. Các ngươi hết thảy đều dựa theo nguyên kế hoạch tiến hành là được. Mặt khác không cần quan tâm. Nơi đây chuyện, ta tự nhiên sẽ phản hồi Thiên Đấu Thành. Chờ ngươi trở về, đi gặp ta.(Long Dạ Nguyệt)
Long Dạ Nguyệt đứng vách núi nhìn Đông Hải Quân Đoàn vị trí, một lát sau một xe việt dã chạy tới và có 8 binh sĩ leo xuống hướng Long Dạ Nguyệt vị trí đi tới, bọn hắn khuyên Long Dạ Nguyệt rời đi nhưng nàng không có di động.
- Trần Tân Kiệt, ngươi đi ra cho ta…(Long Dạ Nguyệt)
Một đạo quang ảnh cơ hồ là trong nháy mắt chợt hiện tới, bỗng nhiên xuất hiện ở Long Dạ Nguyệt trước mặt, trên bờ vai ba khối Tướng tinh hào quang rạng rỡ.
- Còn sống, ngươi còn sống.(Trần Tân Kiệt)
- Đúng vậy, ta còn sống.(Long Dạ Nguyệt)
- Thì ra, tiểu tử thối kia biết ngươi còn sống mà không nói ta biết vẫn thần thần bí bí.(Trần Tân Kiệt)
- Không trách hắn, dù sao chúng ta vẫn đang hoạt động bí mật.(Long Dạ Nguyệt)
Đường Môn
Tang Hâm tìm được Đường Vũ Lân để nói chuyện về Thánh Linh Giáo.
- Môn chủ, bên Thánh Linh Giáo đồng ý đứng ra nhận trách nhiệm việc tập kích Liên Bang Hạm Đội cách đây 5 ngày trước.(Tang Hâm)
- Ân, nguyên nhân vì sao bọn họ đồng ý?(Đường Vũ Lân)
- Thánh Linh Giáo khi nhận được thông tin từ Lãnh Diêu Thù việc kiện Thần khí – Thời Không Thần Toa và Linh Đang Đấu La – Na Na Kỵ nằm trong tay chúng ta đã chủ động liên lạc để chuộc lại.(Tang Hâm)
- Ta nghe bọn chúng nói Linh Đang Đấu La – Na Na Kỵ đối với Thánh Linh Giáo có ý nghĩa trọng đại.(Tang Hâm)
- Chờ chút, vì sao Linh Đang Đấu La – Na Na Kỵ bị chúng ta bắt được?(Đường Vũ Lân)
- Là ta bắt. Lúc ngươi leo lên Hồn Đạo Hỏa Xa trở về Thiên Đấu Thành bị nàng ta theo dõi. Ta phát hiện kịp thời đem nàng bắt giữ. Nàng là thông qua Sóng Âm Ấn Ký trên người ngươi mới truy tìm tới.
- Lúc nào?(Đường Vũ Lân)
- Còn nhớ thiếu nữ mà chúng ta gặp mặt tại bến tàu của Thiên Hải Thành không, nàng là Linh Đang Đấu La đấy, vì ngươi gây nên nàng hứng thú mới bị gắn lên người Sóng Âm Ấn Ký.
Đường Vũ Lân khóe miệng co giật khi biết bản thân mình tướng mạo gây họa.
- Thần khí – Thời Không Thần Toa trả lại bọn hắn không có đơn giản. Hiện tại, theo bọn chúng đạt thành hiệp nghị là chúng ta trả lại Linh Đang Đấu La và đổi lại bọn hắn đối ngoại tuyên bố đối với tập kích chịu trách nhiệm, đồng thời muốn bảo đảm trong một năm, không thể kích thích chiến tranh hình thành.(Tang Hâm)
- Chỉ cần trong một năm chiến tranh không có phát sinh, chúng ta mới trả lại bọn hắn Thần khí – Thời Không Thần Toa.(Tang Hâm)
- Tang Hâm, ngươi miệng rộng nên quản đi.(Long Dạ Nguyệt)
Âm thanh Long Dạ Nguyệt vang lên dọa cho Tang Hâm rùng mình, Tang Hâm hướng Long Dạ Nguyệt cười trừ nhanh chân chuồng mất.
- Ta về Đường Môn, chuyện ở đây ta đã giải quyết. Về sau, ngươi tìm Trần Tân Kiệt cứ nói ngươi là đệ tử của ta muốn hắn làm cái gì trực tiếp nói với hắn.(Long Dạ Nguyệt)
- Hắn hỏi ta tung tích, liền nói cho biết trừ phi Sử Lai Khắc xây dựng lại, nếu không ta vĩnh viễn không thấy hắn.(Long Dạ Nguyệt)
- Có điều, ta từ Tang Hâm miện hạ biết được ngài cùng Viên Long Đấu La lẫn nhau quan hệ rất mật thiết?(Đường Vũ Lân)
- Tên miệng rộng đó, tính tha cho hắn nhưng ngươi nhấc lên khiến ta không tài nào tha hắn được.(Long Dạ Nguyệt)
Đúng lúc này, không khí chung quanh đột nhiên buộc chặt, quang ảnh lóe lên, tâm tình rõ ràng có chút không bình thường Hãn Hải Đấu La Trần Tân Kiệt trống rỗng xuất hiện, chứng kiến Đường Vũ Lân gấp rút chạy tới.
- Ngươi có thấy Long Dạ Nguyệt ở đây không?(Trần Tân Kiệt)
Đường Vũ Lân gật đầu.
- Nàng đi nơi nào?(Trần Tân Kiệt)
- Ta là Long lão đệ tử, nàng lão nhân gia để cho ta nói cho ngài, có yêu cầu gì cũng có thể đối với ngài nói.(Đường Vũ Lân)
- Long lão còn nói…(Đường Vũ Lân)
Đường Vũ Lân ấp úp không biết có nên nói ra vế sau mà Long Dạ Nguyệt để lại cho Trần Tân Kiệt với tâm tình bất ổn hay không, điều này làm cho Trần Tân Kiệt khỉ gấp không thôi.
- Còn nói cái gì? Ngươi nói mau, ấp a ấp úp cái gì?(Trần Tân Kiệt)
- Long lão nói, trừ phi Sử Lai Khắc xây dựng lại, nếu không ngài ấy sẽ không gặp mặt.(Đường Vũ Lân)
- Sử Lai Khắc xây dựng lại, nói dễ vậy sao? Ta nguyện ý giúp ngươi.(Trần Tân Kiệt)
- Mục đích của các ngươi là không hy vọng chiến tranh phát sinh?(Trần Tân Kiệt)
- Ngươi nói dùm cho ta nàng, ta tối đa còn có 10 năm sinh mệnh, ta sẽ dùng tương lai mỗi một ngày, đi giúp nàng hoàn thành tâm nguyện, truyền tin của ta dãy số ngươi có, cùng ta giữ liên lạc. Ta chỉ là hy vọng, cho dù tại ta sắp đi đến sinh mệnh phần cuối thời điểm, nàng có thể để lại cho ta một ngày thời gian, ta cũng thỏa mãn rồi.(Trần Tân Kiệt)
- Ta không biết khi đó Sử Lai Khắc Học Viện có thể hay không xây dựng lại thành công nhưng ta chỉ muốn thỉnh cầu nàng, cho dù cho ta một ngày toàn tâm toàn ý đi yêu nàng thời gian.(Trần Tân Kiệt)
Trần Tân Kiệt biến mất tại chỗ, Tang Hâm một mặt mỉm cười hiện thân ở bên cạnh Đường Vũ Lân. Đường Vũ Lân có chút bất đắc dĩ trở lại nhìn về phía Tang Hâm.
- Kẹp ở ba vị Cực Hạn Đấu La ở giữa cảm giác thực không thế nào dễ chịu.(Đường Vũ Lân)
- Kế tiếp, các ngươi cú an tâm ra khơi. Những chuyện khác không cần ngươi bận tâm.(Tang Hâm)
Một ngày về sau, Thánh Linh Giáo đột nhiên không chế Liên Bang một nhà Hồn Đạo đài truyền hình, tuyên bố đối với Đông Hải Hạm Đội tập kích sự kiện chịu trách nhiệm, trong lúc nhất thời truyền thông giữa nhấc lên sóng to gió lớn.
Thánh Linh Giáo hành động đúng như lời hứa, Tang Hâm liền thả ra Na Na Lỵ rời đi. Trước khi rời đi, Na Na Lỵ xoay người sâu sắc nhìn Đường Vũ Lân và Đường Long.
- Còn chưa đi? Đợi ta bắt cô lại lần nữa?
Na Na Lỵ xoay người ly khai, tốc độ cực nhanh, nàng từng nếm trải sự lợi hại của Đường Long nên muốn cách hắn càng xa càng tốt.
Dân chúng ánh mắt cũng từ đối với chiến tranh ủng hộ biến thành đối với Thánh Linh Giáo lo lắng. Dư luận phương hướng chuyển biến, Quân Đội bị nhất định trùng kích. Phái đối địch hướng phái chủ chiến khởi xướng liên hoàn thế công, châm chọc phái chủ chiến không cách nào đối nội chống lại Thánh Linh Giáo, một khi quân đội viễn chinh, Thánh Linh Giáo nhân cơ hội tại liên bang nội bộ phá hư nên như thế nào tự xử.
Phái đối địch loại này luận điệu có thể nói là đường cong cứu quốc, không có phản đối nữa chiến tranh, chẳng qua là nói cho dân chúng, tại Liên Bang nội bộ cất giấu Thánh Linh Giáo là đáng sợ cỡ nào. Trong lúc nhất thời tình cảm quần chúng mãnh liệt, phái đối địch lần này rút cuộc tạm thời chiếm cứ thượng phong.
Liên bang Thượng Tướng, Hải Thần Quân Đoàn Quân đoàn trưởng, Chiến Thần Điện Điện chủ, Hãn Hải Đấu La – Trần Tân Kiệt công khai tuyên bố đối với Thánh Linh Giáo tuyên chiến. Hơn nữa dùng Thiên Hải Thành là khởi điểm, bắt đầu phạm vi lớn quét sạch Thánh Linh Giáo.
Đông Hải mặt biển một chiếc hình thể khổng lồ, tựa như phóng đại bản Cự Kình tàu ngầm, lặng yên không một tiếng động hướng về phương xa tới lui tuần tra mà đi. Thiên Linh Hào chui vào biển sâu bên trong, dần dần rời xa Đấu La Đại Lục. Đường Vũ Lân không phải chưa từng rời khỏi Đấu La Đại Lục, lần trước rời khỏi là đi bằng Cự Hạm tới Tinh La Đại Lục nhưng giờ ngồi Hồn Đạo Tàu Ngầm tới Đấu Linh Đại Lục.
Diệp Tinh Lan cùng Nguyên Ân Dạ Huy như trước tại toàn lực trợ giúp mọi người chế tác Tam tự Đấu Khải, tranh thủ tại đến Đấu Linh Đế Quốc trước, nhiều chế tạo ra vài món Đấu Khải.
Đường Long ngồi trong phòng đang minh tưởng, trải qua chiến đấu với Linh Đang Đấu La và thi triển khiến tu vi có chút buông lỏng.
Ầm
Qua một lúc, trong cơ thể Đường Long phát sinh tiếng vang nhỏ và tu vi từ 97 cấp bước vào 98 cấp gần đạt tới 99 cấp Cực Hạn Đấu La.
Tên: Đường Long
Thực lực: 95 cấp Phong Hào Đấu La
Phong Hào
Xích Diệt Đấu La [Đấu La Đại Lục]
Long Thần Đấu La [Tuyệt Thế Đường Môn]
Viên Long Đấu La [Long Vương Truyền Thuyết]
Võ Hồn
Võ Hồn – Hiên Viên Kiếm (4 Kim 5 Đỏ)
Đệ Nhất Hồn Kỹ – Hiên Viên Chi Khí
Đệ Nhị Hồn Kỹ – Hiên Viên Phi Trảm
Đệ Tam Hồn Kỹ – Hiên Viên Thủ Hộ
Đệ Tứ Hồn Kỹ – Hiên Viên Kiếm Vũ
Đệ Ngũ Hồn Kỹ – Hiên Viên Cước
Đệ Lục Hồn Kỹ – Hiên Viên Loạn Vũ
Đệ Thất Hồn Kỹ – Hiên Viên Chân Thân
Đệ Bát Hồn Kỹ – Hiên Viên Trấn Thế
Đệ Cửu Hồn Kỹ – Hiên Viên Thần Hoàn
Võ Hồn – Đế Long Kiếm (9 Kim)
Đệ Nhất Hồn Kỹ – Thanh Long · Lạc Lam Nhận
Đệ Nhị Hồn Kỹ – Thanh Long · Phá Diệt Trảm
Đệ Tam Hồn Kỹ – Thanh Long · Lam Long Nha Kích
Đệ Tứ Hồn Kỹ – Thanh Long · Lam Long Biến
Đệ Ngũ Hồn Kỹ – Thanh Long · Lam Long Diệt Long Tức
Đệ Lục Hồn Kỹ – Thanh Long · Toái Không Trảo
Đệ Thât Hồn Kỹ – Thanh Long Chân Thân
Đệ Bát Hồn Kỹ – Thanh Long · Hoàng Uy Thiên Hỏa
Đệ Cửu Hồn Kỹ – Thanh Long · Thanh Ấn Chấn Thiên
Trang bị
Siêu Thần Khí – Hiên Viên Kiếm
Siêu Thần Khí – Đế Long Kiếm
Hồn Linh
Thanh Long
Cốc Cốc
Đường Long mở mắt ra khi có người gõ cửa, hắn đứng dậy đi tới gian phòng mở ra thấy Hứa Tiểu Ngôn đứng ngoài cửa, hắn có dự đoán tam nữ Nguyên Ân Dạ Huy cùng Diệp Tinh Lan và Hứa Tiểu Ngôn sẽ tới tìm mình nhưng hắn không ngờ người tới là Hứa Tiểu Ngôn, phải biết nàng khá là nhúc nhát.
- Yêu, Tiểu Ngôn lại chủ động gặp ta.
Hứa Tiểu Ngôn sắc mặt thoáng cái đỏ bừng, phải biết nàng khá nhút nhát mà tới gặp mặt Đường Long đã hao gần hết dũng khí của nàng. Nàng biết ban đêm gặp mặt Đường Long sẽ xảy ra chuyện gì, trong lòng đã chuẩn bị sẵn sàng.
- Đừng có trêu chọc ta nữa, ngươi có để ta vào trong hay không? Nếu không, ta trở về.(Hứa Tiểu Ngôn)
- Đã tới nào có đi đạo lý.
Đường Long đưa tay giữ Hứa Tiểu Ngôn lại, cậu kéo Hứa Tiểu Ngôn vào lòng mình, tay đặt ở eo nàng.
- Đừng có làm tiếng động lớn, nếu không những người khác nghe được thì ta xấu hổ lắm.(Hứa Tiểu Ngôn)
Đường Long thấy Hứa Tiểu Ngôn bật đèn xanh cho mình liền vui mừng, hắn bế Hứa Tiểu Ngôn đi về phía giường, Đường Long đặt mông ngồi trên giường, tay trái luồng vào dưới váy mà tay phải đưa vào trong áo.
- Ưm… mới bắt đầu… Ưm… đã kích thích vậy sao?(Hứa Tiểu Ngôn)
Hứa Tiểu Ngôn sắc mặt ửng hồng, đôi mắt kiều mị liếc nhìn Đường Long, nàng cơ thể không ngừng vặn vẹo ở trong lòng Đường Long làm hắn chịu đến kích thích. Con c-c nhịn đã lâu liền phá phòng biểu thị kháng nghị, Hứa Tiểu Ngôn cảm giác được bờ mông mình có thứ gì đó đỉnh lấy, cô vô thức đưa tay sờ lấy sau đó sắc mặt đỏ lên vì ngượng ngùng vì Hứa Tiểu Ngôn biết thứ mình chạm vào là gì.
- Long ca, muội xem huynh đã không nhịn được nữa rồi. Chúng ta bắt đầu thôi.(Hứa Tiểu Ngôn)
Hứa Tiểu Ngôn xoay người, vũ mị nhìn Đường Long lại có chút ngượng ngùng. Đường Long tụt quần mình xuống để con c-c mình hiện ra, cậu không có gấp đúc vào âm mà dùng thân con c-c chà sát miệng âm hộ.
- Ưm… nhột quá… Ưm… không được… Ưm… huynh cứ… chà sát… Ưm… như thế… Ưm… muội không chịu nổi.(Hứa Tiểu Ngôn)
- Ráng chịu xíu đi, ta xong ngay đây sau đó chúng ta vào chính sự.
Đường Long thì thầm bên tai Hứa Tiểu Ngôn làm nàng khắc chế không được cộng thêm âm hộ bên dưới của nàng chịu sự kích thích mãnh liệt, qua không bao lâu thì Hứa Tiểu Ngôn gánh được.
- Không được… Ưm… chịu hết nổi… Ưm… huynh phải… chịu trách nhiệm.(Hứa Tiểu Ngôn)
Phọt
Hứa Tiểu Ngôn rên một tiếng, âm hộ liền bắn ra vô số dâm thủy làm ướt con c-c lẫn chung quanh. Đường Long mỉm cười nhìn Hứa Tiểu Ngôn, hai tay vịn lấy eo Hứa Tiểu Ngôn nhấc bổng lên. Con c-c đã cương lên và chuẩn bị đúc kiếm. Đường Long đè thân thể Hứa Tiểu Ngôn xuống, con c-c trực tiếp đâm vào trong âm hộ.
- Hiiií~ ~(Hứa Tiểu Ngôn)
Hứa Tiểu Ngôn hít vào ngụm khí lạnh khi con c-c đâm vào âm hộ của nàng, huyết theo đó chảy ra ngoài, hai tay chống lên chăn giường, nàng nghiêng đầu nhìn Đường Long.
- Long ca, đau quá.(Hứa Tiểu Ngôn)
- Ngoan, một lát là hết liền.
Phạch Phạch Phạch
Đường Long trợ giúp Hứa Tiểu Ngôn, hai tay vịn lấy eo cô nàng mà bản thân hông lại đẩy lên.
- Ahhhh… Ahhh… Long ca… Ahhh… nhẹ chút… muội vẫn… thích ứng.(Hứa Tiểu Ngôn)
- Yên tâm, anh sẽ nhẹ nhàng với em.
Đường Long thì thầm bên tai Hứa Tiểu Ngôn làm cho nàng xấu hổ, cô nàng đang tận hứng với những gì đang diễn ra với mình, trong phòng của Đường Long không ngừng vang lên những âm thanh làm người nghe thấy đều đỏ mặt với những cái bóng và dáng hình xấu hổ.
- Ahhh… Long ca… Ahhh… có cần phải… Ahhhh… làm trong tư thế… Ahhh… này không?(Hứa Tiểu Ngôn)
Phạch Phạch Phạch
Hiện tại, Hứa Tiểu Ngôn cả người ép ở trên tường, Đường Long ở phía sau không ngừng thúc hông của mình chọc con c-c di chuyển ở tron âm hộ, ở bên dưới chỗ hai người đứng đã động lại vũng nước.
- Ahhh… Long ca… Ahhh… có thể nghỉ… một chút không?(Hứa Tiểu Ngôn)
- Ta đứng… Ahhh… mỏi quá.(Hứa Tiểu Ngôn)
Đường Long gật đầu tính di động chân để về lại giường thì dưới chân vũng nước trơn trợt dẫn tới Đường Long đứng không vững ngã về sau kéo theo Hứa Tiểu Ngôn cũng ngã theo, con c-c đang cắm trong âm hộ của nàng được đà lấn tới đâm qua miệng tử cung khiến nàng hít vào ngụm khí lạnh.
- Tê.(Hứa Tiểu Ngôn)
- Xin lỗi, chân trơn không cẩn thận ngã.
Phọt
Thình lình, con c-c lại bắn ra tinh dịch vào bên trong tử cung, Hứa Tiểu Ngôn khuôn mặt nổi lên hồng vân khi bụng mình ấm áp. Đường Long sờ đầu mình sau đó bế Hứa Tiểu Ngôn lên giường, ban đầu hắn vẫn khắc chế không có bắn tinh dịch ra vì muốn Hứa Tiểu Ngôn cảm nhận lạc thú nhấc thời không có bắn tinh dịch của mình.
- Hah…Long ca… Hah… em hết… Hah… chịu nổi rồi.(Hứa Tiểu Ngôn)
- Hôm khác, chúng ta… Hah… Hah… chiến tiếp.(Hứa Tiểu Ngôn)
Đường Long ôm Hứa Tiểu Ngôn lên giường đắp chăn lên người nàng, tay vuốt tóc hơi tán loạn.
- Ngủ đi.
- Ừ.(Hứa Tiểu Ngôn)
Hứa Tiểu Ngôn nặng nề ngủ thiếp đi, Đường Long nằm ở bên cạnh ôm Hứa Tiểu Ngôn vào lòng. Hôm sau, Hứa Tiểu Ngôn tỉnh dậy thấy Đường Long ở cạnh mình liền mở nụ cười.
- Dậy rồi à? Để anh đi bảo người nấu chút canh tẩm bổ.
Đường Long ra ngoài phân phối người nấu chút đại bổ vật đưa cho Hứa Tiểu Ngôn.
Mấy ngày kế tiếp, Đường Vũ Lân cùng đồng bạn mình thấy Hứa Tiểu Ngôn cảm thấy nàng khí chất thay đổi nhưng không biết thay đổi cái gì. Nguyên Ân Dạ Huy và Diệp Tinh Lan nhìn nhau, các nàng đều đoán được Hứa Tiểu Ngôn khí chất thay đổi ở đâu, hai nàng đồng loạt nhìn về phía Đường Long đang ung dung uống trà.