Trong vòng bảy ngày, Tào Dĩnh và Đan Thần cơ hồ là chạy tới nơi Đường Long trụ giao lưu. Việc này Huyền Không Tử cũng không có phản đối, hắn biết luận trình độ cùng kiến thức thì Đường Long cao hơn bản thân cùng Thiên Lôi Tử cộng thêm nữa hắn không có thời gian dạy bảo.
- Dược Linh, đây là Địa Tâm Thối Thể Nhũ cùng Bồ Đề Hóa Thể Tiên cộng thêm Hỏa Tâm Châu thì việc luyện chế Bát phẩm Đan dược Hoàn mỹ không thành vấn đề?
- Nhất định không làm phu quân thất vọng.(Dược Linh)
Dược Linh nhìn Hỏa Tâm Châu trôi nổi bên cạnh mình cũng là tự tin tràn đầy. Đường Long vuốt Thông Linh Bạch Hồ nằm trong ngực của mình.
- Tiểu gia hỏa, Dược Linh tỷ tham gia Đan hội là luyện chế Bát phẩm Đan dược – Địa Tâm Hóa Thể Đan.
•Bát phẩm Đan dược – Địa Tâm Hóa Thể Đan: Ma thú dùng để tấn giai, chỉ cần Ma thú vào thời khắc mấu chốt ăn vào Đan dược sẽ 100% tấn thăng.
Thông Linh Bạch Hồ từ khi theo Đường Long thu hoạch cực kì to lớn, nó ăn ngủ đều là ở bên cạnh Đường Long nên đã đạt đến Lục giai đỉnh phong Ma thú, chỉ thiếu cơ hội là đột phá lên Thất giai và hóa thành hình người nhưng giữ lại vài đặc điểm của Ma thú.
Thông Linh Bạch Hổ đôi mắt long lanh trông đợi vào Dược Linh, Dược Linh mỉm cười vuốt lấy đầu của Thông Linh Bạch Hồ.
- Số người tham gia đan hội lần này có lẽ là đông nhất từ trước đến nay. Nghe nói nội vực hiện nay đã bị số người đi thi chiếm đầy, trong đó có một số lão quái đã thành danh. Xem ra bọn họ đều có quan tâm đến Dị Hỏa – Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa.
- Dược Linh cứ việc trổ hết tài năng đi. Có cơ hội cùng quần hùng trong giới Luyện Dược Sư tranh đấu là việc hiếm có.
Đan hội năm này sẽ là một hồi long tranh hổ đấu.
Hôm nay, ánh mắt toàn bộ Trung Châu đều hội tụ ở đây, chờ đợi người có thể đứng sừng sững vào thời điểm cuối cùng. Nơi này là nơi các thiên tài Luyện Dược Sư trên Đấu Khí Đại Lục trổ hết tài năng, một ít người không thể nghi ngờ sẽ là thiên chi kiều tử chân chính.
Mỗi một giới Đan hội quán quân đều không ngoại lệ, tất cả đều lưu lại uy danh hiển hách trong lịch sử Đấu Khí Đại Lục.
Dược Linh ăn mặc bộ đồ Luyện Dược Sư màu tím do chính tay Đường Long thiết kế, nó có tác dụng tĩnh tâm khi luyện dược cùng với ngăn cản mọi tấn công Linh hồn lực từ Cửu phẩm Luyện Dược Sư và Linh hồn lực Thiên cảnh trở xuống. Ở ngực của nàng có huy chương gắn bảy miếng tử kim tinh đang lóe sáng, tượng trưng cho Thất phẩm Luyện Dược Sư đỉnh phong.
Địa điểm tổ chức đan hội là bên trong Đan Tháp Bắc khu mà nơi đó từ mấy ngày trước đã bị người người chiếm cứ, bởi vậy lúc đám người Đường Long đến đây thì chỉ có thể nhìn thấy biển đầu người không thấy điểm cuối. Tiếng ồn ào rung trời, trong phạm vi trăm dặm cũng có thể nghe thấy.
- Chỉ còn lại một vị trí cuối cùng cho người dự thi.
- Đan Tháp – Đan hội không phải ai tham dự cũng có thể tiến vào giữa sân, trở thành tâm điểm cho mọi người chú ý, vẫn còn có hai cửa ải.
- Mảng không gian màu xám kia là cửa ải thứ nhất. Tư cách cơ bản nhất để dự thi Đan hội là phải đạt tới cấp độ Vương phẩm Luyện Dược Sư mà không gian xám đen kia là nơi khảo nghiệm.
- Cửa thứ nhất, tên là Ảo Cảnh Kiểm Soát.
- Phía bên trong có khí thể màu xám đen đó do Huyễn Hồn Ma thú sinh ra, không chỉ có thể che lấp tầm mắt mà còn tạo thành cản trở đối với linh hồn, hơn nữa trong mảnh không gian còn có huyền cơ khác, không gian chồng chất tựa như mê cung, một khi vào trong đó sẽ mất đi cảm giác với phương hướng, do đó bị mê hoặc, bị lạc ở bên trong mà nếu trong thời gian nhất định không thể thoát ra sẽ mất tư cách dự thi.
- Nếu thông qua sẽ được tư cách tiến vào Đan giới cũng là nơi diễn ra Đan hội.
- Cửu thứ hai, tên là Thu Nhập Dược Liệu.
- Hoàn thành cửa ải thứ hai thì được đưa vào Đan giới, khi vào trong đều bị phân phối một quyển trục ghi lại một ít dược liệu mà các ngươi phải tìm được trong Đan giới sau đó mới ra ngoài đổi lấy một viên Không Gian Thạch để rời khỏi Đan giới, tham dự cuộc tỉ thí cuối cùng kia.
- Chuyện bên trong Đan giới thì Đan Tháp sẽ không nhúng tay hơn nữa chỉ cần làm thần không biết qủy không hay thì ai cũng sẽ không biết.
- Cái này, cầm lấy khi vào trong nếu gặp Mộ Cốt Lão Nhân thì bóp nát nó. Huynh sẽ xuất hiện ngay bên cạnh.
- Huynh không lo lắng cho Tào Dĩnh và Đan Thần sao?(Dược Linh)
- Các nàng hẵn cũng được Huyền Không Tử dặn dò nên không sao nhưng tốt nhất khi vào trong Đan giới gặp các nàng thì tụ thành một đoàn cùng đi tránh bị người Hồn Điện bắt lẽ.
Đông
Một tiếng chuông thanh thúy đột nhiên vang lên, tiếng chuông chậm rãi khuếch tán, ngay cả những tiếng ồn ào rung trời cũng bị áp chế. Tiếng chuông vang lên, mảnh thiên địa này cũng trở nên yên tĩnh hơn nhiều, vô số ánh mắt nhìn lên thềm đá cao nhất của quảng trường, đó là nơi xuất hiện của cao tầng Đan Tháp. Tiếng chuông vang lên không lâu, từng đợt âm thanh xé gió vang lên, không gian trên thềm đá hơi vặn vẹo, mười mấy đạo thân ảnh chậm rãi xuất hiện.
- Huynh cũng nên lên trên đó.
Đường Long nhúng người hướng vị trí Huyền Không Tử bay đi, đám người thấy một màn này kinh nghi không thôi. Khi Đường Long đáp xuống đứng sóng vai với Tam Cự Đầu Đan Tháp, mọi người thắc mắc không biết người trẻ tuổi là ai mà dám đứng ngang hàng với Tam Cự Đầu Đan Tháp.
- Ha ha, lão phu Huyền Không Tử, Đan Tháp hoan nghênh tất cả Luyện Dược Sư tới đây hôm nay, tiếp theo nơi này là sân khấu cho mọi người thi triển thân thủ(Huyền Không Tử)
- Đồng thời giới thiệu cho mọi người biết, vị này là Xích Diệt một vị Cửu phẩm Luyện Dược Sư cũng là cùng chúng ta chủ trì Đan hội năm nay.(Huyền Không Tử)
Kế đó Thiên Lôi Tử giới thiệu bản thân rồi nói ra quy tắc thi đấu của Đan hội.
- Chỉ cần thông qua ba lần thử thách, người đứng đến cuối cùng sẽ trở thành Đan hội quán quân.(Thiên Lôi Tử)
- Quán quân không chỉ được nằm trong danh sách dự bị trở thành đầu sỏ của Đan tháp mà còn có thể có được một phương pháp tu luyện Linh hồn thời viễn cổ đồng thời có một lần cơ hội thu phục Dị Hỏa – Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa.(Huyền Không Tử)
- Thời điểm đã tới, tất cả người dự thi từ ngũ phẩm trở lên mời vào cửa thứ nhất Ảo Cảnh Kiểm Soát.(Thiên Lôi Tử)
Thiên Lôi Tử vừa dứt lời, dưới biển người từng đạo thân ảnh chớp lên xẹt qua bầu trời sau đó đều nhảy vào mảnh không gian vặn vẹo kia.
Đan hội, long tranh hổ đấu, chính thức bắt đầu.
- Đan hội lần này thật thú vị. Không ngờ lại có cả mấy lão gia hỏa đã thành danh đến.(Huyền Không Tử)
- Dị Hỏa – Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa sức hút vượt xa so với những Dị hỏa tầm thường khác. Đối với những lão gia hỏa này cũng có lực hấp dẫn không nhỏ, đương nhiên là cũng muốn đến góp vui.(Huyền Y)
- Điều quan trọng là đám người Hồn Điện.(Thiên Lôi Tử)
- Yên tâm, ta đã gọi cường viên đến rồi. Dù Hồn Điện có súc động cường giả đừng hòng rời đi.
- Cường viện thực lực thế nào?(Huyền Không Tử)
- Một vị Bán Đế cùng bốn vị Đấu Thánh đỉnh phong.
Huyền Không Tử và Thiên Lôi Tử hít vào ngụm khí lạnh, một vị Bán Đế cùng bốn vị Đấu Thánh đỉnh phong với đội hình này đủ sức quét ngang Hồn Điện thế lực. Bát vị trưởng lão Đan Tháp đứng một bên nghe được bốn vị cự đầu Đan Tháp đối thoại lựa chọn không nhìn nhưng bọn hắn đã được thông tri trước rồi.
Tất cả mọi người khi vọt vào mảnh không gian xám đen thì huy chương cấp bậc trước ngực truyền ra một đạo dao động kỳ dị mà chính tại lúc dao động đó khuếch tán, thân thể cũng vừa lúc chạm đến không gian vặn vẹo kia, một luồng hấp lực từ trong đó phát ra, kéo thân hình của họ vào trong.
Dược Linh khi đi vào trong không gian xám đen không có đi loạn mà đứng yên tại chỗ thả ra Linh hồn lực của mình quan sát tình huống xung quanh. Khí thể màu xám đen rõ ràng có tác dụng áp bức tinh thần nên Dược Linh chỉ cảm nhận được xung quanh phương vi 5m mà thôi.
Dược Linh cảm nhận được xung quanh không ngừng vang lên từng tiếng xé gió, nàng cười nhạt. Dựa vào Linh hồn cảm giác, nàng thấy được không ít Luyện Dược Sư tiến vào nơi này vì xông loạn xung quanh mà cuối cùng bị nhốt trong một số không gian uốn khúc, không có cách nào thoát khỏi.
Linh hồn lực lượng lặng lẽ khuếch tán, Dược Linh thả lỏng thân hình, bàn chân khẽ đạp vào hư không, bình tĩnh bước theo con đường mà linh hồn lực lượng đã dò xét. Mảnh không gian vặn vẹo này rộng lớn ngoài dự định của mọi người. Hơn nữa trong đó lại có không ít không gian trùng điệp khiến cho nơi này giống như một cái mê cung. Chỉ hơi bất cẩn một chút, xông vào bên trong không gian trùng điệp uốn khúc là đã đánh mất tư cách tiếp tục dự thi.
Trong không gian ngập tràn khí thể màu xám đen, bước chân Dược Linh chậm rãi đi về phía trước. Tính toán thời gian thì nàngn đã đi vào trong mảnh không gian này chừng một giờ mà không gian uốn khúc trong phạm vi linh hồn cảm giác được cũng ngày càng phức tạp, có đôi khi phải dừng lại một lúc mới có thể vòng qua được không gian trùng điệp chặn đường.
Bàn chân đạp nhẹ lên một chỗ sương mù màu xám đen, trong lòng Dược Linh chợt động ngẩng đầu nhìn lên phiến sương mù cách đó không xa. Chỉ thấy ở nơi đó giờ phút này đột nhiên nổi lên từng đợt dao động. Phía trước mặt nàng ngưng tụ thành hư ảnh Đường Long, thấy vậy nàng mỉm cười không quan tâm mà đi lên phía trước.
Dược Linh thuận lợi thông qua Ảo Cảnh Kiểm Soát, nàng khi bước ra phát hiện trừ mình thì chỉ có vài người bước ra được Ảo Cảnh Kiểm Soát. Hiện tại, nàng đã tới Đan giới chuẩn bị tiến hành cửa thứ hai.
- Ồ, đệ tử của ngươi thoát ra Ảo Cảnh Kiểm Soát cũng nhanh đấy.(Thiên Lôi Tử)
- Danh sư xuất cao đồ.(Huyền Không Tử)
Giờ phút này ở trên mảnh đất trống đã có không ít người hoặc ngồi hoặc đứng. Khí tức của mỗi người đều bất phàm. Đương nhiên, họ là nhóm người dự thi đầu tiên thông qua cửa Huyễn cảnh. Những bóng người này phần lớn đều là đứng tách riêng, cảnh giác lẫn nhau, chỉ có một số ít người mới tụ tập lại cùng nhau nhưng ánh mắt của bọn họ nhìn về phía những người khác cũng tràn ngập vẻ đề phòng. Ở loại địa phương này không có bằng hữu, cái có chỉ là đối thủ cạnh tranh.
- Cô là Dược Linh đệ tử của Xích Diệt Hội trưởng?(Tào Dĩnh)
- Đúng vậy, hai người hẵn là Tào gia – Tào Dĩnh cùng Đan gia – Đan Thần?(Dược Linh)
- Ừm.(Đan Thần)
- Hân hạnh được làm quen, ta là Tống Thanh.(Tống Thanh)
Tống Thanh mỉm cười thân thiện chào hỏi Dược Linh nhưng nàng ngó lơ hắn khiến cho Tống Thanh xấu hổ không thôi.
Khảo hạch thứ hai là tại Đan giới tìm dược liệu mà quyển trục yêu cầu, cửa ải này là loại nhiều người nhất vì có khi nhiệm vụ của hai người giống như phải tranh đoạt một phen hơn nữa có Ma thú bên trong.
Toàn bộ người thông qua cửa thứ nhất lâu lâu liếc nhìn một lão giả mặc quần áo bình thường ngồi khoanh chân trên người một con rùa lớn màu đen như hắc thiết. Từ chiếc huy chương trước ngực lão giả, hiển nhiên có thể thấy được hắn là người của Đan Tháp.
- Thời gian đã đến, có thể đi vào Đan giới rồi. Trước khi đi vào trong đó phải đến chỗ ta lấy một tờ danh sách dược liệu, bản đồ của Đan giới cùng một viên Không Gian Thạch. Danh sách dược liệu là những dược liệu mà các ngươi phải tìm kiếm ở bên trong. Chỉ có đem toàn bộ dược tài thu thập đủ mới có thể tính là thông qua cửa ải này. Tác dụng của bản đồ, ta không cần phải nói nhiều, trên đó có viết địa điểm cửa ra vào của Đan giới. Sau khi các ngươi tìm đủ dược liệu thì chạy đến nơi đó là được.(Lão già)
- Về phần Không Gian Thạch là dùng để bảo vệ tính mạng. Nếu như vô tình gặp phải tình huống khẩn cấp, có thể bóp nát Không Gian Thạch sau đó ngươi sẽ tự động bị đưa ra khỏi Đan giới nhưng cũng tượng trưng cho việc ngươi mất đi tư cách tiếp tục dự thi. Tất cả đều hiểu rồi chứ?(Lão già)
Nghe vậy mọi người đều khẽ gật đầu. Những người có thể đến được đây, không có một ai kém cỏi, đương nhiên đều hiểu rõ được lão nhân trước mặt cũng không phải là người tầm thường.
- Bên trong Đan giới, vì bị hư tổn nên không thích hợp cho việc ở lâu. Bởi vậy các ngươi chỉ có mười ngày để tìm kiếm các dược liệu cần thiết trong nhiệm vụ. Phân biệt dược liệu là kiến thức cơ bản của Luyện Dược Sư.(Lão già)
- Bên trong Đan giới mặc dù không thích hợp cho người ở nhưng đối với một ít Ma thú mà nói thì đó lại là động tiên. Trải qua nhiều năm sinh sản, Ma thú trong Đan giới cũng cực kỳ mạnh mẽ. Nếu như gặp phải chúng, cần cẩn thận một chút, đừng có đánh mất luôn cái mạng nhỏ của mình. Bởi vì, sẽ không có ai đi cứu các ngươi. Điểm này, các ngươi nên sớm có chuẩn bị về tâm lý. Đan hội cũng không phải là trò chơi, càng không phải là một trận đấu bình thường. Nơi này, là một tràng thi đấu đổ máu.(Lão già)
- Đã chuẩn bị tốt tâm lý thì đi lên nhận đồ. Bây giờ nếu muốn rời đi thì vẫn còn kịp.(Lão già)
Lời đe dọa của lão già không có khiến ai trùng bước cả, lần lượt từng người tới nhận quyển trục nhiệm vụ rồi đi vào trong Đan giới. Dược Linh cũng tiếp nhận đồ vật bỏ vào trong giới chỉ rồi rảo bước đi vào trong Đan giới.
Dược Linh xuất hiện là một vùng bình nguyên hoang vắng, chỉ có một màu vàng nâu trải dài, điểm xuyết chút màu xanh, dường như là minh chứng cho sự sống ở nơi này. Một vài Ma thú nhỏ thoáng xuất hiện rồi mang theo bụi đất vàng biến mất ở phía xa.
- Để xem thử nhiệm vụ yêu cầu thu hoạch gì?(Dược Linh)
Dược Linh lấy ra quyển trục nhiệm vụ kiểm tra xem mình cần phải thu hoạch những gì. Quyển trục nhiệm vụ chỉ yêu cầu ba loại dược liệu mà ba loại này làm cho Dược Linh có chút khó thu hoạch.
- Long Lân Cửu Diệp Chi, Ma Huyết Linh Quả, Thăng Tiên Thảo.(Dược Linh)
- Đan tháp cũng quá ác đi! Diện tích của Đan giới này hẳn là không nhỏ, muốn kiếm ba loại thiên tài địa bảo quý hiếm này đâu phải dễ dàng.(Dược Linh)
May ra, bản đồ trong tay mỗi người dự thi đều có tiêu chí một khu vực nhất định dễ cho thí sinh thu hoạch.
- Có tiêu chí thì mọi việc dễ hơn nhiều.(Dược Linh)
Dược Linh lập tức khởi hành tới khu vực có dược liệu mà mình cần gần nhất được tiêu chí trên bản đồ. Dược Linh vừa mới chạy không được bao lâu thì bình nguyên rơi xuống vài bóng người, những người này vừa đặt chân xuống thì cồn cát trên mặt đất đột nghiên động đậy, rồi một con Cự mãng khổng lồ to vài chục trượng vươn mình dậy. Nó dữ tợn há cái miệng đầy răng nanh sắc nhọn, trực tiếp lao tới định cắn xé một Luyện Dược Sư.
Biến cố đột ngột xuất hiện làm tên Luyện dược sư kia hơi kinh hãi nhưng cũng không quá hoảng loạn. Hắn quát lạnh một tiếng, một luồng đấu khí hùng hồn dữ dội tuôn ra, hung hăng đánh mạnh vào đầu Cự Mãng. Lực đạo mạnh mẽ khiến cho đầu của Cự Mãng ngay lập tức nổ tung.
- Tiểu tử, nhìn bộ dạng ngươi cũng có chút tài năng. Khôn hồn thì cút sang một bên cho ta.(Đại hán)
Mấy người này xuất hiện thì Dược Linh dừng lại thân hình nhìn sang, nàng vừa vặn thấy được đại hán vung trong tay tinh cương thiết côn đập nện vào ngực tên Luyện Dược Sư mới giết chết cự mãng.
- Ồ, không ngờ ở đây gặp phải một nữ hài.(Đại hán)
Đại hán nhìn Dược Linh với ánh mắt dâm tà, điều này làm cho nàng cực kì chán ghét. Dược linh vung tay lên thì Đấu Khí hóa thành kiếm nhận chém về phía đại hán, đại hán bị công kích bất ngờ chỉ biết dùng tinh cương thiết côn hoành tại trước ngực đón đỡ.
- Nữ hài mà hung hăng làm gì?(Đại hán)
Phốc
Đại hán vừa nói xong cảm thấy cổ đau xót, hắn ánh mắt co rụi lại không cam lòng ngã xuống đất.
Nơi cự mãng chết có hố sâu mà bên trong hố sâu có một cái rễ sâu màu vàng sẫm cỡ đầu trẻ nhỏ hiện ra trước mắt mọi người.
- Địa Hoàng Tinh?(Người qua đường)
Nhìn hình dáng khối rễ đó, xung quanh nhất thời vang lên hàng loạt tiếng kinh hô.
Địa Hoàng Tinh là một loại dược liệu hiếm có do Đại địa chi lực ngưng tụ thành. Dùng Địa Hoàng Tinh luyện chế một số loại đan dược có hiệu quả khá tốt trong việc ức chế năng lượng bạo động trong quá trình luyện công. Dược Linh nhìn Địa Hoàng Tinh ở trong hố đất có điều suy nghĩ.
Trăm năm Địa hoàng tinh chỉ lớn cỡ nắm tay đã được coi là cực kì hiếm thấy. Không ngờ rằng Địa Hoàng tinh trong Đan giới lại có thể trưởng thành đến hình dáng này, thật khiến cho người ta kinh ngạc. Chắc hẳn gốc Địa Hoàng tinh này cũng phải đạt đến nghìn năm tuổi. Nếu thứ này mang ra bên ngoài, chắc chắn sẽ khiến không ít kẻ đỏ mắt thèm thuồng.
- Hẵn là phát hiện ra Địa Hoàng Mãng mới biết nơi đây có Địa Hoàng Tinh.
Nơi nào có Địa Hoàng mãng xuất hiện thì nơi đó chắc chắn sẽ có Địa Hoàng tinh. Chẳng qua Địa Hoàng Mãng và Cự mãng bình thường không khác nhau nhiều lắm, nếu không phải là người có nhiều kinh nghiệm thì khó mà phân biệt được.
- Địa Hoàng Tinh này là của ta, không ai có ý kiến?(Dược Linh)
Ở đây hơn mười danh Luyện Dược Sư đều lắc đầu không có ý kiến gì, dù sao bọn hắn là chứng kiến Dược Linh một lời không hợp liền sát nhân, bọn hắn vẫn yếu quý tính mạng của mình. Thấy không có ai phản đối thì Dược Linh vung tay đem Địa Hoàng Tinh nghìn năm thu vào nạp giới.
Địa Hoàng Tinh bị Dược Linh thu hoạch thì mười tên Luyện Dược Sư rời đi, Dược Linh chắn ăn kiểm tra xung quanh xác định không có ai thì nhìn chăm chú vào mặt đất. Nàng từng được Đường Long giáo qua Địa Hoàng Tinh chính là do tinh thuần Đại địa chi lực trầm ổn hậu trọng ngưng tụ mà sinh ra nhưng chính vì thế mà nó cũng có tính cực hạn. Phàm là Địa Hoàng Tinh sinh trưởng sau một trăm năm sẽ bởi vì năng lượng bão hòa mà không tăng trưởng thêm nữa cũng chính vì thế mà Địa Hoàng tinh hơn trăm năm mới quý giá đến vậy.
Đường Long từng nói với nàng, nếu Địa Hoàng Tinh có tuổi thọ hơn xa trăm năm, vậy thì thứ nuôi dưỡng cho Địa Hoàng Tinh sinh trưởng chắc chắn không phải là Đại địa chi lực mà là một thứ Thiên Địa kỳ vật khác.
Dược Linh khi thấy Địa Hoàng Tinh nghìn năm liền biết bên dưới hẵn là có Thiên Địa kỳ vật khác nuôi dưỡng.
- Không hỗ là Đan giới.
Dược Linh bàn tay gập lại, đánh mạnh về phía hố sâu. Một luồng hấp lực bùng phát, cả tảng lớn bùn đất bay ra. Dược Linh kiên trì đào 5 phút cũng được hồi báo, bên dưới là một khối ngọc thạch.
- Đây là Địa Tâm Ngọc Mẫu.(Dược Linh)
•Địa Tâm Ngọc Mẫu: Một loại Ngọc thạch thần kỳ do Đại Địa Chi Lực ngưng tụ vô số năm tháng mới có thể thành hình. Bởi vì sự trầm ổn hậu trọng đặc thù của Đại Địa Chi Lực mà trở thành bảo bối vạn kim khó cầu đối với người tu luyện. Trong lúc tu luyện hoặc luyện đan mà có được Địa Tâm Ngọc Mẫu mang theo người sẽ có hiệu quả cực kỳ tốt trong việc áp chế năng lượng cuồng bạo trong cơ thể. Có thứ này thì tỷ lệ bị tẩu hỏa nhập ma cũng sẽ giảm tới mức thấp nhất.
- Thu hoạch ngoài ý muốn.(Dược Linh)
Dược Linh thu cất Địa Tâm Ngọc Mẫu vào nạp giới rồi đi tìm dược liệu mà nhiệm vụ yêu cầu.
- Ha ha, tiểu cô nương hễ là thiên tài địa bảo, người thấy được đều có phần. Ngươi nhận lấy toàn bộ như vậy, có chút không hợp quy củ rồi.(Kẻ thần bí)
- Cuối cùng cũng chịu hiện thân?(Dược Linh)
- Haha, tiểu cô nương đúng là không biết hàng. Bên trong Địa Tâm Ngọc Mẫu có Địa Tâm Hồn Tủy nên ta không thể không hiện thân. Lão phu Hoàng Dịch, không biết tiểu hữu đã từng nghe qua hay chưa? Nhưng chưa từng nghe qua cũng không sao cả! Ta biết rằng ngươi cũng là một cường giả Đấu Tông, bởi vậy cũng không muốn mạnh mẽ cướp đoạt. Chia một nửa Địa Tâm Hồn Tủy cho ta, ta có thể cho ngươi rời đi.(Hoàng Dịch)
- Chia một nửa Địa Tâm Hồn Tủy? Lão già, ngươi đúng là công phu sư tử ngoạm.(Dược Linh)
- Quy củ hễ là thiên tài địa bảo, người thấy được đều có phần chỉ là cái cớ mà lão già ngươi để ta giao ra một nửa Địa Tâm Hồn Tủy mà thôi.(Dược Linh)
- Không giao cũng được, vậy thì ta đoạt lấy nó.(Hoàng Dịch)
- Không biết sống chết.(Dược Linh)
Dược Linh không che dấu khí tức nữa mà bạo phát khí tức Đấu Tôn của mình, Hoàng Dịch cảm ứng được Dược Linh là Đấu Tôn liền biến sắc. Hắn không ngờ tới mình lại chạm trán với Đấu Tôn.
- Khoang đã… chúng ta có thể thương lượng.(Hoàng Dịch)
- Không có thương lượng gì ở đây cả.(Dược Linh)
Dược Linh biến mất tại chỗ, Hoàng Dịch cảm thấy lồng ngực đau xót cúi đầu nhìn lấy thì phát hiện lồng ngực vị trí trái tim đã xuất hiện lỗ máu.
- Chỉ mới nhỏ tuổi mà tâm ngoan thủ lạc.(Hoàng Dịch)
Hoàng Dịch nói xong những lời đó thì ngã xuống khí tuyệt bỏ mình, hắn giờ hối hận trong lòng khi mà tranh giành Địa Tâm Hồn Tủy với Dược Linh.
Dược Linh chạy đến nơi gần nhất là được tiêu chí trên bản đồ có tên là Vạn Dược Sơn Mạch, khi nàng tới đây tìm kiếm một lượt cũng tìm được Ma Huyết Linh Quả, ở đây nàng xảy ra tranh chấp với một người vì hắn trong danh sách nhiệm vụ có Ma Huyết Linh Quả. Hắn không có lấy đi là vì có một con Lục giai Ma thú Quỷ Linh Đằn thủ hộ, cuối cùng tiện nghi Dược Linh.
Dược Linh tại trong Vạn Dược Sơn Mạch dạo quanh phát hiện ra hai loại dược liệu Long Lân Cửu Diệp Chi cùng Thăng Tiên Thảo lại không có định rời đi phát hiện ra có nhiều người đang tập trung lại.
- Chư vị, chắc hẳn trên bản đồ của các ngươi cũng đánh dấu ba điểm đỏ, ở trong Vạn Dược Sơn Mạch, quả thật có vật phẩm nhiệm vụ của các ngươi nhưng các ngươi hẳn là cũng tinh tường, trong dãy núi này không phải cứ muốn lấy là có thể lấy được.(Tống Thanh)
- Tống Thanh? Hắn làm gì ở đây?(Dược Linh)
Dược Linh tính rời đi nghe được giọng Tống Thanh trò chuyện nên trốn ở một bên lắng nghe xem hắn nói gì.
- Theo ta được biết, trong Vạn Dược Sơn Mạch này Ma thú rất nhiều mà chỉ huy những Ma thú này là một đầu Thất Giai đỉnh phong, thậm chí còn một nửa sắp đột phá Bát Giai tuyệt thế hung thú, hung thú này dùng một phương pháp đặc biệt đem tất cả thiên tài địa bảo trong sơn mạch dời về động phủ của nó, trong đó có rất nhiều vật phẩm nhiệm vụ của chúng ta ở đó.(Tống Thanh)
- Thì ra là vậy, hèn chi ta tìm mãi mà không thấy Long Lân Cửu Diệp Chi cùng Thăng Tiên Thảo. Có lẽ bên trong động phủ của con Thất giai đỉnh phong Ma thú kia có dược liệu mà ta cần.(Dược Linh)
- Dưới trướng của ma thú này, còn có rất nhiều ma thú cực mạnh khác, nếu muốn một mình làm việc thì trừ khi ngươi đạt tới cảnh giới Đấu Tôn. Nói cách khác, nếu một mình xông vào thì mọi người không thể có được vật phẩm mình cần, cho nên ta đề nghị mọi người liên thủ, đối phó với con ma thú kia trước, chỉ cần giải quyết nó đám Ma thú còn lại sẽ tự chạy tán loạn.(Tống Thanh)
Tống Thanh cũng không có nói chuyện giật gân, có đầu hung thú kia tọa trấn ở Vạn Dược Sơn Mạch, bọn họ đừng nghĩ có được bất cứ vật phẩm nhiệm vụ nào.
- Ta biết rõ tất cả mọi người đang suy nghĩ gì, chúng ta có thể làm hiệp định, trước khi đem con hung thú kia giải quyết, đều không được ra tay với đồng bạn, nếu có ai vi phạm ước định, chắc chắn sẽ gặp những người còn lại liên thủ đối phó, thế nào?(Tống Thanh)
Nghe vậy, người ở chỗ này đều hai mặt nhìn nhau, trầm ngâm trong chốc lát cũng có một số người đồng ý, nếu không tìm được biện pháp nào thì họ cũng không thể hoàn thành nhiệm vụ, bởi vậy lập tức trong đám người vang lên những âm thanh phụ họa, Tống Thanh là người của Đan Tháp, những người ở chỗ này đều biết, lời của hắn tự nhiên càng thêm có trọng lượng.
Thấy vậy, Tống Thanh cũng mỉm cười, nghiêng đầu nhìn sang Tào Dĩnh trong mắt có chút đắc ý, có thể ở trước mặt người đẹp đem những Luyện Dược Sư này thu phục cũng không phải người bình thường có thể làm được.
- Dược Linh, nếu đã đến sao không hiện thân?(Tào Dĩnh)
Ở đây, Tào Dĩnh là có Linh hồn lực cường đại nhất nên khi Dược Linh thì nàng đã phát hiện ra. Dược Linh biết mình trốn không thoát cảm nhận của Tào Dĩnh nên chủ động hiện thân, Tống Thanh thấy Dược Linh xuất hiện thì đôi mắt lóe tiến ý.
- Dược Linh muội, có muốn gia nhập vào đoàn của chúng ta hay không?(Tống Thanh)
- Xin gọi ta là Dược Linh tiểu thư, chúng ta không có thân quen đến mức như vậy.(Dược Linh)
- Về phần gia nhập vào đoàn của các ngươi thì bỏ đi. Nhiều người nhãn tạp nên ta không có hứng thú.(Dược Linh)
Dược Linh nói xong xoay người rời đi, nàng là không có hứng thú với việc cùng Tống Thanh cùng một chỗ, hắn làm cho nàng buồn nôn. Dược Linh vừa mới xoay người thì nàng cảm nhận được có vài âm thanh xé gió truyền tới, nàng nhìn lại thì thấy đó là Thần Nhàn Huyền Minh Tông thiếu tông chủ.
- Là ngươi?(Thần Nhàn)
Thần Nhàn vào đêm hôm qua dưới sự yểm hộ của cường giả Huyền Minh Tông mới tránh thoát được một kiếp, hắn rất khôn khi mà chạy vào trong Đan Tháp vì hắn tin tưởng Đường Long sẽ không xằng bậy.
- Đúng vậy, thật là oan gia ngõ hẹp.(Dược Linh)
- Chờ đã, chúng ta có thể hảo hảo thương lượng không?(Thần Nhàn)
- Ngươi đem hành tung của chúng ta cáo tri Hồn Điện đã khiến cho huynh ấy tức giận rồi. Ngươi không giữ được mạng của mình được đâu.(Dược Linh)
- Khôngggg.(Thần Nhàn)
Dược Linh thân hình lóe lên không có quan tâm Thần Nhàn cầu xin, nàng khi xuất hiện lần nữa thì mi tâm Thần Nhàn đã xuất hiện lỗ máu. Biến cố này làm cho những người có mặt tại đây giật mình không thôi.
- Dược Linh muội sát tâm thật lớn nha.(Tào Dĩnh)
- Chỉ là hắn tự tìm chết mà thôi. Phu quân từng dặn nếu vào trong Đan giới có đụng phải Thần Nhàn thì cứ việc xuất thủ giết chết.(Dược Linh)
- Không phiền khi hai chúng ta cùng đi chứ?(Tào Dĩnh)
- Không phiền chút nào.(Dược Linh)
Thế là, Dược Linh cùng Tào Dĩnh và Đan Thần tạo thành nhóm nhỏ hướng Vạn Dược Sơn Mạch một phương hướng khác mà đi. Tống Thanh thấy Tào Dĩnh cùng Dược Linh rời đi thì sắc mặt âm trầm cực kì.
- Không ngờ tới ngoài trừ Tào Dĩnh cùng Đan Thần thì Dược Linh cũng gia nhập vào. Đúng là thu hoạch ngoài ý muốn.(Mộ Cốt Lão Nhân)