Hệ thống nhà ma

Chương 139: Tôi ở căn phòng thứ tư

Chương 139: Tôi ở căn phòng thứ tư

Đầu bù tóc rối, ngũ quan xinh đẹp của cô trông có vẻ vặn vẹo do sợ hãi. Mặt cô cắt không còn giọt máu, đi chân trần. Bóng dáng gợi cảm và quyến rũ lúc mới bước vào ngôi nhà ma đã biến mất từ lâu.
“Đậu Mộng Lộ?”
Thời điểm mà Trần Ca nhìn thấy Đậu Mộng Lộ, cô gái đang nắm tay chạy như điên này cũng nhìn thấy Trần Ca.
Có điều biểu cảm của cô lại khác với biểu cảm bình tĩnh của Trần Ca. Cô giống như gặp ma, thét một tiếng thật chói tai, sau đó cô xoay người chạy trở về.
Trần Ca đơ ra tại chỗ, anh sờ sờ mặt của mình: “Chẳng lẽ nguyên nhân là do cái mặt nạ này sao?”
Liên tục bị dọa sợ hai lần, Đậu Mộng Lộ phát huy tiềm lực xưa nay chưa từng có. Đôi chân dài của cô chạy nhanh như bay, chớp mắt đã biến mất khỏi tầm mắt của Trần Ca.
“Không đến mức đó chứ?” Trần Ca tháo mặt nạ xuống, đi vào bên trong cảnh tượng: “Sao lại chỉ có một mình cô ta? Chẳng lẽ năm du khách đều tách nhau ra hết sao?”
Trần Ca đi đến ngã rẽ thứ nhất vẫn không nhìn thấy thân ảnh của Đậu Mộng Lộ: “Chậc, đi đến chỗ của Bút Tiên trước rồi tính sau. Đừng để cho nó lại dọa chạy người ta nữa.”
Anh muốn tiến đến phía trước thì tiếng điện thoại trong túi đột nhiên vang lên. Tiếng điện thoại ở nhà ma yên lặng này truyền đi rất xa.

Ở phòng vệ sinh căn phòng thứ tư, Đậu Mộng Lộ không bận tâm hình tượng của bản thân chút nào. Cô quỳ xuống mặt đất, đôi mắt to xinh đẹp của cô nhìn ra bên ngoài theo khe hở phía dưới phòng.
“Không có đuổi tới đây, thật may quá, thật là may quá.” Ngực của cô phập phồng kịch liệt, lưng Đậu Mộng Lộ dựa vào căn phòng, trong mắt cô còn vương lại nước mắt.
Trong đầu cô không ngừng hiện lên những hình ảnh đứt quãng mà cô vừa mới chơi Bút Tiên. Lúc đầu trò chơi vô cùng thuận lợi, nhưng sau khi cô hỏi ai sẽ là vợ tương lai của Vương Hải Long thì cảnh tượng giống như ác mộng bắt đầu xuất hiện.
“Cô gái treo cổ trên nóc kia là cái gì vậy? Chắc chắn không thể nào là diễn viên của ngôi nhà ma, cũng không giống như hình ảnh được chiếu lên.” Đậu Mộng Lộ càng nghĩ càng sợ hãi. Một mình cô trốn ở trong phòng vệ sinh chật hẹp, nỗi sợ hãi như một bàn tay vô hình chạm vào thân thể của cô.
“Mình muốn liên hệ với mọi người, để mọi người tụ họp với nhau. Trước đó phải cứu anh Long rồi tính sau.” Đậu Mộng Lộ lau khô nước mắt, lấy điện thoại ra gọi điện cho Vương Văn Long. Nhưng mà tiếng chuông vang lên đến mười mấy lần cũng chưa thấy ai bắt máy: “Sao lại thế này? Cậu ta và Bùi Hổ cũng đã xảy ra chuyện rồi sao?”
Đậu Mộng Lộ cúp điện thoại, gọi cho Hạ Mỹ Lệ.
Nhưng lại giống như cũ, không có ai nghe cả. Đậu Mộng Lộ càng thêm bất lực, sự sợ hãi và hoảng loạn làm cô phải rúc vào trong góc: “Chắc không phải là gặp chuyện không may chứ? Bọn mình có năm người lận đó!”
Nhưng lại giống như cũ, không có ai nghe cả. Đậu Mộng Lộ càng thêm bất lực, sự sợ hãi và hoảng loạn làm cô phải rúc vào trong góc: “Chắc không phải là gặp chuyện không may chứ? Bọn mình có năm người lận đó!”
Ngón tay Đậu Mộng Lộ run rẩy, cô còn chưa từ bỏ ý định. Cô ôm hy vọng cuối cùng là gọi điện cho Bùi Hổ.
“Làm ơn! Mau nhận điện thoại đi, tên mập chết tiệt này. Không phải là cậu thích tôi sao? Sao có thể thấy chết mà không cứu chứ.” Bởi vì quá căng thẳng, mạch máu màu xanh lá xuất hiện trên cánh tay trắng muốt của cô. Bộ dạng của Đậu Mộng Lộ bây giờ trông hơi dữ tợn.
Ba giây trôi qua, lòng Đậu Mộng Lộ càng thêm nặng trĩu: “Mấy người đang làm cái gì vậy?”
Năm giây trôi qua, cô mang hy vọng cuối cùng, nắm chặt lấy bàn tay.
Mười giây trôi qua, vẻ mặt của Đậu Mộng Lộ cứng đờ, cô tủi thân muốn khóc.
Đáng lẽ ở giây thứ mười ba là cô đã tuyệt vọng thì điện thoại đột nhiên được kết nối!
“Chết tiệt! Tên mập chết tiệt kia, cậu làm gì mà giờ mới nhận điện thoại của tôi!” Đậu Mộng Lộ suýt chút nữa đã bật khóc. Cô giống như người chết đuối gặp được cọng rơm rạ cứu mạng, ở trong tuyệt vọng sâu nhất, gặp được người “ngoài ý muốn đẹp nhất”.
“Sao cậu không nói lời nào? Anh Long bị dọa hôn mê rồi. Hiện tại tôi đang ở trong phòng vệ sinh thứ tư, cậu mau đến cứu tôi đi!” Đậu Mộng Lộ mang theo âm thanh khóc nức nở: “Ở bên ngoài tôi vừa thấy một quái vật toàn thân đều là máu, khi nào cậu tới đây nhất định phải cẩn thận đấy nhé!”
Cảm xúc của cô kích động, nói ra hết những điều cần nói. Nhưng cô đợi cả nửa ngày cũng không thấy đầu dây bên kia có người trả lời.
“Bùi Hổ? Cậu đang ở đâu?” Đậu Mộng Lộ cầm điện thoại ở trong tay, đặt nó ở bên lỗ tai mình: “Cậu không nói lời nào làm tôi sợ quá. Nếu cậu nghe thấy được thì trả lời tôi một câu đi chứ.”
Khoảng vài giây trôi qua, đầu dây bên kia rốt cuộc cũng có lời đáp lại.
Chẳng qua không phải là Bùi Hổ nói chuyện, mà là một giọng nói khàn khàn trầm thấp, âm thanh hoàn toàn xa lạ: “Được rồi, tôi sẽ lại đó tìm cô.”
Điện thoại trượt xuống từ khe hở của ngón tay cô. Thời điểm Đậu Mộng Lộ nghe được âm thanh kia, cô ngây ngẩn cả người. Cô có cảm giác như trái tim mình lỡ một nhịp.
“Mình đã gọi điện thoại cho ai vậy?”
“Người nhận điện thoại đó là ai?”
“Ai sẽ tới tìm mình vậy?”
Cô nhìn chiếc điện thoại rơi trên mặt đất nhưng không dám đi nhặt, giống như là bên trong điện thoại có một con quái vật ăn thịt người vậy.
“Tranh thủ lúc hắn ta còn chưa vào, mình phải chạy thật nhanh!” Đậu Mộng Lộ mở cánh cửa gỗ, điện thoại cũng không cần, lao ra khỏi phòng.
Thời điểm cô thất tha thất thểu chạy ra bên ngoài, cô nhìn thấy Trần Ca mặc bộ đồ đầy máu, vừa mới bước vào nhà vệ sinh.
“A!”
Đậu Mộng Lộ trượt chân ngã trên mặt đất, liều mạng bò vào trong nhà vệ sinh: “Đừng tới đây! Đừng có tới đây!”
“Đừng sợ, tôi là…” Không đợi Trần Ca nói xong, Đậu Mộng Lộ đã lùi vào bên trong nhà vệ sinh. Cô không chút do dự mà trực tiếp chui vào một căn phòng nào đó, dùng thân thể mở cửa phòng.
Anh không kịp ngăn cản, Đậu Mộng Lộ đã tự mình vọt vào căn phòng thứ năm kia. Nhìn thấy tình cảnh này, Trần Ca lập tức chạy vọt qua: “Ấy! Căn phòng kia không thể tiến vào đâu.”
Vốn dĩ Đậu Mộng Lộ đang rơi vào tình trạng hoảng loạn, còn chưa phục hồi tinh thần, vừa mở mắt đã thấy từng con mắt trên cánh cửa nhìn chằm chằm vào cô. Hình ảnh kinh hoàng này khiến lông tơ toàn thân của cô dựng đứng hết lên, không nói nên lời.
“Vừa rồi không phải như vậy...”
Thân thể Đậu Mộng Lộ va vào cánh cửa, cô ngã quỵ về phía sau. Trần Ca nâng bả vai cô lên, nhanh chóng đóng cánh cửa căn phòng thứ năm lại.
“Cô không có việc gì chứ? Tôi đã cảnh báo với mọi người bao nhiêu lần rồi, ở trong nhà ma không được sử dụng điện thoại.”
Trần Ca lấy chiếc điện thoại từ mặt đất nhét vào trong túi của Đậu Mộng Lộ. Ai biết được Đậu Mộng Lộ dùng chút sức lực cuối cùng của mình ném chiếc điện thoại trong túi ra ngoài: “Tôi cho anh, chiếc di động này là anh đưa cho tôi. Về sau chắc chắn rằng tôi sẽ không dám dùng nữa.”
“Cô đừng gây rắc rối, đi ra cửa nghỉ ngơi trước đi. Tôi sẽ đón bạn của cô ra.” Trần Ca kéo Đậu Mộng Lộ đến cửa nhà vệ sinh: “Tôi thấy mấy người thật đúng là có lá gan lớn, dám đi lung tung một mình.”
Sắp xếp cho Đậu Mộng Lộ xong, Trần Ca chạy đến ký túc xá nữ. Vương Hải Long đang nằm trên ghế, nước mắt lưng tròng, bộ dạng như không thể nào chịu đựng nổi nữa.
“Năng lực chủ yếu của Bút Tiên là biết trước tương lai, những cái khác thì rất yếu. Xem ra cậu to con này cũng chỉ là hổ giấy thôi.” Trần Ca cầm lấy bút bi, sau khi thấy cây bút không bị hư hại, bèn kéo Vương Hải Long rời đi.
“Đây là lần đầu cảnh tượng mới được mở ra, nhất định mình phải gây sốc cho các khách tham quan mới được.” Sau khi để Vương Hải Long và Đậu Mộng Lộ cùng một chỗ, Trần Ca tiến vào một lối đi khác. Mỗi một căn phòng anh đều đi vào và dạo quanh một lượt.
Anh vào nhà vệ sinh phòng 304 ôm Hạ Mỹ Lệ ra, thuận tiện cất xác người phụ nữ ở trên tấm ngăn nhà vệ sinh đi. Tiếp theo, Trần Ca lại vào phòng ngủ phòng 303 kéo Bùi Hổ từ phía dưới giường ra.
Việc làm người khác ngạc nhiên chính là anh chàng béo có lá gan nhỏ nhất này lại là người tỉnh táo nhất trong cả nhóm. Lúc Trần Ca chưa đến, cậu ta đang đối diện với cái đầu người nhân tạo ở cửa. Theo như cậu ta nói, khi mà Trần Ca đến, cậu ta đã đối diện với cái đầu người kia được mười phút.
Theo sự hướng dẫn của Bùi Hổ, Trần Ca đã đến nơi đáng sợ cuối cùng. Anh và Bùi Hổ đứng ở bên cạnh giếng khô và nhìn vào bên trong giếng.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất