Hệ thống nhà ma

Chương 185: Trong đầu anh là sắt hả? (2)

Chương 185: Trong đầu anh là sắt hả? (2)

“Đi vào, ngoan ngoãn ở lại đi.”
Trần Ca ôm gà và mèo của mình vào trong xe cảnh sát, anh phát hiện ra chuyện lần này có vẻ nghiêm trọng qua giọng nói của cảnh sát.
“Cảm ơn trời đất, anh không có việc gì là tốt rồi.” Ghế sau của xe cảnh sát còn có một người đang ngồi, khuôn mặt anh ta khẩn trương, giọng nói quen thuộc.
“Lưu Đao? Sao anh cũng ở đây? Là anh báo cảnh sát đấy à?” Trần Ca ngồi trong xe cảnh sát, có một cảm giác quen thuộc như trở về nhà, không chỉ không có cảm giác sốt sắng mà thậm chí còn buồn ngủ: “Sao livestream lại bị dừng giữa chừng vậy? Đêm nay lượng người xem cao nhất là bao nhiêu? Lượng follow của tôi tăng lên một trăm năm mươi nghìn.”
“Anh còn tâm trạng quan tâm livestream à?” Lưu Đao nắm lấy cánh tay Trần Ca: “Đại ca à, không phải anh nói những người trong bệnh viện tâm thần kia là diễn viên trong nhà ma của anh sao? Tôi còn thề son sắt với cảnh sát nữa, anh đang đẩy tôi vào hố lửa đó!”
“Bên trong bệnh viện tâm thần quả thực có nhân viên nhà ma của tôi, nhưng anh không thấy mà thôi.” Trần Ca không thẹn với lương tâm, vì lần livestream này, quả thật anh có mang theo Bút Tiên, mèo trắng và Tiểu Tiểu tới.
“Tôi không có ý trách anh, chỉ là...” Mặt Lưu Đao nhăn nhó: “Quên đi, đây cũng là do tôi không suy nghĩ chu toàn. Trên thực tế rất nhiều khán giả đã bị anh lừa gạt.”
“Anh đang nói gì? Sao tôi nghe không hiểu gì vậy?” Trần Ca muốn giơ tay sờ đầu mèo trắng, bị mèo trắng “hung ác” trừng mắt mấy lần.
Lưu Đao giang hai tay ra: “Dưới tình huống bình thường, một người hơn nửa đêm đi vào bệnh viện tâm thần, thấy người bị hại bị nhốt trong lồng sắt, bên ngoài còn có hung thủ giết người tới gần, phản ứng đầu tiên không phải là sợ sao?”
“Đúng thế, sợ là phản ứng bình thường trong lòng.”
“Nhưng vấn đề là, mẹ nó, anh vác búa lớn đuổi theo hung thủ chạy lên chạy xuống, chạy hơn 20 phút! Ai xem cũng sẽ nghĩ rằng đây là vở kịch đã được tập luyện từ trước!” Tâm trạng của Lưu Đao hơi mất kiểm soát: “Tôi làm nghề livestream ba, bốn năm rồi, chết cũng không tin được là có một người dám đuổi theo hung thủ! Anh không sợ à? Trong đầu anh toàn là sắt hả?”
“Không khoa trương vậy đâu, tôi chỉ là thấy việc nghĩa làm hăng hái thôi.” Trần Ca cường điệu nhiều lần: “Thực ra, con người của tôi có tinh thần trượng nghĩa rất lớn. Khi thấy người bị hại, thấy bọn họ gặp quá nhiều thống khổ, nên sự phẫn nộ vượt lên nỗi sợ hãi, tôi mới có thể chạy đuổi theo hung thủ.”
Giọng nói của Trần Ca rất lớn, hai cảnh sát ngồi phía trên đều có thể nghe thấy.
“Bây giờ nói gì cũng vô dụng, cũng trách tôi không va chạm xã hội nhiều, đáng ra phải báo cảnh sát sớm một chút.” Lưu Đao xoa huyệt thái dương: “Khi anh mới bắt đầu livestream tôi đã nói với anh rồi, tôi nghĩ bên Tần Quảng giở trò quỷ nên không để ý.”
“Sau khi lượng người xem của anh tăng lên hơn bốn trăm nghìn người, lại có người trực tiếp đi báo cảnh sát, tôi đã nhờ người bên tôi giúp anh ém xuống.”
“Cuối cùng khi lượng người xem đột phá sáu trăm nghìn, phá kỉ lục người mới của trang web, lúc đó tôi thấy có cảm giác cực kỳ xấu. Anh bắt đầu hét to với không khí, còn liều mạng vung dao chém loạn xạ, tôi nghĩ anh chỉ đang biểu diễn thôi. Hơn nữa, do lòng tham nên tôi buộc đám chị Lý tiếp sóng.”
“Mãi đến khi anh đi vào phòng bệnh nào đó, bỗng nhiên màn hình livestream đen xì, lúc đó tôi mới ý thức được anh thực sự xảy ra chuyện, nên vội vàng báo cảnh sát.”
Trong giọng nói của anh ta có mang theo một ít vui mừng: “Bỏ đi, bỏ đi, bất kể thế nào thì người không sao là tốt rồi.”
Lưu Đao thở dài, lấy một lọ thuốc nhỏ, lấy hai viên ra uống.
“Đây là cái gì?”
“Thuốc trợ tim cấp tốc, anh đừng nói chuyện với tôi vội, lần đầu tiên tôi ngồi xe cảnh sát, tôi muốn yên tĩnh một mình.”
Đi tới Chi cục thành phố, Trần Ca và Lưu Đao bị giam vào phòng thẩm vấn khác nhau.
Cảnh sát bắt đầu thẩm vấn về quá trình cụ thể và toàn bộ tình tiết của vụ án.
Trần Ca một mực khẳng định mình chỉ vô tình làm hỏng âm mưu của nghi phạm, vì bảo vệ người bị hại mới hăng hái phản kháng.
Toàn bộ quá trình bị phát thẳng ra ngoài, chắc chắn sẽ tạo thành các loại ảnh hưởng nhất định.
Điều khiến cảnh sát khổ sở là tất cả tư liệu đều có thể chứng mình Trần Ca quả thực chỉ là người bị hại, nhưng “người bị hại” này lại cầm búa đuổi theo hung thủ khắp cả tòa nhà, toàn bộ tình cảnh quả thực khiến người ta phải nghẹt thở.
“Anh Trần, chúng tôi cần họp bàn bạc về chuyện của anh một chút.” Sau khi hoàn thành việc thẩm vấn, cảnh sát cũng không định thả người.
“Được, nhưng có thể cho tôi mượn điện thoại di động một chút không, tôi muốn báo tin bình an với người nhà.” Thực ra Trần Ca đã chuẩn bị tâm lý gọi điện thoại cho đội trưởng Lý xin giúp đỡ, lần này khác với những lần trước, phạm vi livestream của anh lần này không nhỏ. Lượng người xem lên tới sáu trăm ngàn, có thể nói chuyện này tạo ra ồn ào khá lớn.
“Xin anh hãy kiên nhẫn đợi.” Cảnh sát từ chối yêu cầu của Trần Ca, đi ra khỏi phòng thẩm vấn.
Trời vừa sáng anh đã bị đưa về Chi cục của thành phố, mãi tới trưa, cửa phòng thẩm vấn mới mở ra lần nữa.
Ánh sáng chiếu vào phòng, Trần Ca ngồi nghiêm chỉnh trên ghế nhìn thoáng qua phía cửa.
Người đứng nơi đó là một cảnh sát có thân hình hơi mập, ông mặc cảnh phục khác với những cảnh sát khác.
“Đội trưởng Nhan?” Trần Ca hơi sửng sốt, trước đây giúp cảnh sát phá vụ án thảm sát của nhà trọ Bình An, chính người cảnh sát này đã trao huy chương danh dự trị an hạng ba cho mình.
“Đi theo tôi, có người muốn gặp cậu.” Khác với lần gặp trước, lần này đội trưởng Nhan tỏ ra nghiêm túc.
Trần Ca yên lặng đứng dậy, trong lòng thầm suy đoán có phải là đi gặp nhân vật lớn gì không?
Hai người đi ra khỏi phòng thẩm vấn, xuyên qua hành lang, dừng ở ngoài cửa phòng chờ.
Nhìn vào phòng xuyên qua cửa sổ kính, cô gái bị giam trong lồng sắt kia đã được cứu ra, trên người cô ta khoác đồng phục của cảnh sát khác, ôm lấy bình nước ngồi dưới mặt đất ở góc tường.
Toàn thân cô ta đang run rẩy, không nói chuyện với người khác, ngay cả ghế cũng không dám ngồi.
Một người trung niên đang đứng cách cô ta không xa, lần đầu tiên Trần Ca thấy một người đàn ông khóc thảm thiết đến vậy.
Hình như người đàn ông trung niên này là cha của cô gái, ông ta đang gọi tên cô gái, nhưng cô ta lại thờ ơ, trong mắt chỉ có sự sợ hãi.
“Đi vào đi, người cha kia muốn gặp cậu.”
Trần Ca đẩy cửa ra, người trung niên thấy anh thì lập tức bước tới, cảm xúc của ông ta khá kích động, không nói được một câu hoàn chỉnh.

Sau mười mấy phút, đội trưởng Nhan và Trần Ca đi ra khỏi phòng chờ.
“Vừa rồi mọi người đều bàn bạc chuyện của cậu, lúc họ thảo luận hành vi của cậu có vi phạm quy định tương quan không, tôi đã dẫn bọn họ tới đây xem một chút.” Đội trưởng Nhan nhìn hai cha con trong cửa sổ: “Nếu không phải cậu, cô gái này có lẽ đã bị nhốt vĩnh viễn trong lồng sắt, người cha kia cũng suýt nữa dùng phần đời còn lại đi tìm người thân duy nhất của mình.”
Tâm trạng của Trần Ca có phần kìm nén, mặc dù cô gái đã được cứu ra, nhưng vết thương về thể xác và tinh thần của cô cần rất nhiều thời gian mới có thể lành lại được.
“Lần này cậu làm rất tốt.” Đội trưởng Nhan nhìn Trần Ca: “Sau khi chúng tôi bàn bạc đã quyết định, tạm thời ngừng cho cậu livestream một thời gian, nhưng sẽ có bồi thường tương ứng, chúng tôi sẽ ghi cho cậu một công trạng.”
Ngừng kênh livestream một thời gian, thay vì nói đây là trừng phạt, không bằng nói nó là một sự bảo vệ, tránh việc Trần Ca bị người ta lợi dụng khi đang trên đầu sóng ngọn gió.
Còn phần công trạng kia, Trần Ca tạm thời chưa biết là cái gì, nhưng điều có thể được đội trưởng Nhan báo trịnh trọng như vậy hẳn là một chuyện tốt.
“Công trạng thì cháu không hy vọng xa vời, chủ yếu là cháu có tinh thần trượng nghĩa quá mạnh, đôi khi cháu cũng không khống chế được chính mình.” Trần Ca không chắc chắn cho lắm, hành vi tối qua của anh hơi lỗ mãng, mang theo dao mổ heo và cây búa của bác sĩ nát sọ, thậm chí còn đập gãy chân của một trong số những hung thủ: “Cháu có thể đi thật sao?”
“Cậu không cần thăm dò tôi.” Đội trưởng Nhan chỉ vào đồng phục của mình: “Chúng tôi sẽ không vỗ tay tán thưởng cho bạo lực và máu tanh, nhưng tuyệt đối cũng không cô phụ lương tri và chính nghĩa.”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất