Hệ thống nhà ma

Chương 25: Mở khóa cảnh tượng

Chương 25: Mở khóa cảnh tượng

Trên bàn gỗ để vài miếng bông gòn đã qua sử dụng, một chai nước suối và một bịch bánh mì chưa được mở.
Người cảnh sát trẻ ngồi ở đầu bên kia bàn đặt bút ghi âm xuống, lấy điện thoại di động ra và mở một thư mục: “Anh nhìn xem có phải là người này không?”
Trần Ca liếc nhìn bức ảnh, vài người đàn ông đang khoác vai nhau bước ra khỏi quán cơm, người cao nhất trong số họ có một hình xăm hoa mẫu đơn trên mu bàn tay.
“Đúng, chính là hắn ta!”
“Hoa mẫu đơn nở, phú quý liền tay. Người đàn ông này tên là Trương Bằng, là một con bạc, nợ mấy trăm ngàn bọn cho vay nặng lãi và bị nghi ngờ có liên quan tới một vụ trộm cướp.” Cảnh sát tiếp tục lật bức ảnh đằng sau lên: “Anh nhìn thêm bức ảnh này.”
Bức ảnh sau này được chụp từ một đoạn phim của camera an ninh. Sau khi phóng to nhiều lần, Trần Ca mới có thể thấy rõ có một người đàn ông mập mạp sắc mặt hoảng loạn ngồi ở ghế lái xe tải. Ngoại hình của hắn ta và người đàn ông mập lùn trong căn nhà trọ giống nhau đến tám chín phần.
“Nhìn rất quen.”
“Theo mô tả của anh, chúng tôi đã so sánh với cơ sở dữ liệu của cảnh sát. Người lái xe trong bức ảnh tên là Phùng Xuân Lỗi, là người từ tỉnh khác. Hắn ta lái xe khi say rượu, gây tai nạn rồi bỏ trốn, tình hình được liệt vào mức cực kỳ nghiêm trọng.” Người cảnh sát trẻ cất điện thoại di động, sắp xếp lại tài liệu trong tay: “Bản lời khai bên tôi đã hoàn thành nhưng tạm thời anh vẫn chưa đi được. Lát nữa sẽ có người từ Đội Điều tra Hình sự thuộc Chi cục thành phố gặp anh để tiến hành thẩm vấn chi tiết hơn. Tôi hy vọng anh có thể hợp tác điều tra vụ án vì dù sao anh cũng người duy nhất nhìn thấy tận mắt.”
“Tất nhiên.” Trần Ca ngồi trên giường, cho đến bây giờ, tâm trạng của anh mới dần bình tĩnh lại.
Cách đây vài giờ, đồn cảnh sát Tây Thành nhận được báo cáo rằng nhà trọ Bình An ở ngoại ô phía Tây bị nghi ngờ có án mạng xảy ra. Cảnh sát ngay lập tức hành động và gặp được Trần Ca trên đường cái gần nhà trọ Bình An. Sau khi thực hiện thẩm vấn cơ bản, cảnh sát Tây Thành chia làm hai luồng vây bắt.
Một đội đi theo Trần Ca đến ngôi nhà gỗ sau núi truy lùng Vương Kỳ, đội còn lại đi vào rừng để tìm kiếm những người khách trọ tại nhà trọ Bình An.
Xuyên qua khu rừng rậm rạp, khi Trần Ca quay lại ngôi nhà gỗ một lần nữa thì chỉ có một vũng máu trên mặt đất, còn Vương Kỳ đã biến mất.
Sau khi cảnh sát Tây Thành tìm thấy nhiều vết máu tươi khác và rất nhiều quần áo của người chết trong ngôi nhà gỗ thì cuối cùng họ đã tin lời nói của Trần Ca. Họ lập tức tìm đến sự trợ giúp từ Chi cục Thành phố, huy động thêm lực lượng cảnh sát và phong toả ngọn núi tìm kiếm cả đêm.
Là một nhân chứng quan trọng, Trần Ca được bảo vệ chặt chẽ. Ban đầu cảnh sát quyết định trực tiếp đưa anh đến Chi cục nhưng để hoàn thành nhiệm vụ trong điện thoại di động màu đen, Trần Ca nói với cảnh sát rằng có nhiều manh mối quan trọng hơn vẫn còn giấu bên trong nhà trọ Bình An, quyết liệt yêu cầu ở lại nhà trọ Bình An tiến hành lấy lời khai.
Sau đó thì xảy ra mấy chuyện này, dưới sự bảo vệ của hai cảnh sát đứng trong và ngoài cửa, Trần Ca yên tâm nằm trên giường trong khu nhà ma đợi hết thời gian thực hiện nhiệm vụ.
Đến hơn ba giờ sáng, cánh cửa phòng bị đẩy ra, một người cảnh sát trung niên khoảng hơn bốn mươi tuổi bước vào. Ông cởi bỏ nón cảnh sát, lấy nước suối trên bàn và uống vài ngụm.
“Chú Tam Bảo, nước này là của cháu.” Trần Ca nhìn người đàn ông bước vào, đứng dậy khỏi giường.
Người vừa đến tên đầy đủ là Lý Tam Bảo, là phó đồn trưởng đồn cảnh sát Tây Thành. Nói ra cũng trùng hợp, trước đó ông là người chịu trách nhiệm điều tra vụ mất tích của cha mẹ Trần Ca. Khi đó Trần Ca đã rất tuyệt vọng, may nhờ người chú này đã chạy khắp nơi để giúp đỡ Trần Ca nên tâm trạng anh đã ổn định hơn rất nhiều.
“Thằng nhóc này, Tam Bảo là tên cậu có thể tuỳ tiện gọi sao? Đã nói bao nhiêu lần, gọi tôi là chủ nhiệm Lý hoặc là đội trưởng Lý.” Lý Tam Bảo đặt chai nước xuống, trên mặt không giấu nổi nụ cười: “Bỏ đi, lần này vì sự đóng góp to lớn của cậu, tôi sẽ không tính toán với cậu.”
“Đã bắt được người rồi ạ?” Trần Ca đứng dậy.
“Đám nhóc trong Đội Điều tra Hình sự quả thực nuôi không uổng phí cơm nước, không những bắt được Vương Kỳ mà mấy người thuê khác trong nhà trọ cũng đã lần lượt bị bắt giữ. Bây giờ chỉ còn một người là Trương Bằng chưa bị đưa về quy án.”
“Quá tốt rồi!”
“Thi thể vợ chưa cưới của Vương Kỳ cũng đã được tìm thấy, đang bàn giao cho pháp y xử lý. Thằng nhóc cậu muốn hỏi gì thì mau hỏi, chốc lát tôi còn có việc cần xử lý.” Đội trưởng Lý đến đây để Trần Ca yên tâm một phần.
“Trương Bằng và Phùng Xuân Lỗi đều là tội phạm đang bỏ trốn. Có phải hai người còn lại cũng là những tội phạm đang bỏ trốn không?” Trần Ca không khách sáo, hỏi thẳng những nghi ngờ trong lòng mình.
“Người phụ nữ là vợ của Trương Bằng, cùng lắm là tội bao che. Tình hình của chủ nhà trọ hơi phức tạp, ông ta vốn chỉ là một nhân viên chăm sóc y tế nhưng khi nhìn thấy tiền thì nổi lên lòng tham, hợp tác với những người khác chiếm đoạt nhà trọ của ông lão, nhưng ông ta không hề ngược đãi ông lão, ít nhất chúng tôi không nhìn thấy bất kỳ vết thương nào trên người ông lão. “Đội trưởng Lý đội nón cảnh sát lên: “Cậu hỏi cái này để làm gì?”
“Không có gì.” Trần Ca học theo Hạc Sơn lộ ra nụ cười thật thà đó: “Nghe nói hình như phấn đấu quên mình, hỗ trợ cảnh sát bắt giữ nghi phạm bỏ trốn thì sẽ có tiền thưởng.”
“Sau khi vụ án kết thúc, tôi sẽ đưa cờ thi đua đến tận nhà cậu, hẹn gặp lại.”
“Kìa chú!”
Thấy Trần Ca bị chơi xỏ, cảnh sát trẻ tuổi bên cạnh cười: “Đội trưởng Lý đang nói giỡn với anh thôi. Nếu Vương Kỳ thực sự là hung thủ của vụ án thảm sát năm năm trước thì số tiền thưởng anh nhận được có lẽ hơn ba chục ngàn, chỉ là số tiền này do bộ phận tài chính địa phương chi trả. Ngoài ra, ông chủ nhà trọ từng lấy tư cách cá nhân treo thưởng, những ai cung cấp manh mối quan trọng sẽ được thưởng năm ngàn đồng.”
“Thực sự có tiền thưởng hả?” Trần Ca vừa nghe thấy có phần thưởng bằng tiền mặt thì đã nhoẻn miệng cười: “Tôi chỉ tuỳ tiện hỏi một chút. Thực ra mục đích ban đầu tôi khi dũng cảm hành động không phải là vì tiền, có thể cống hiến công sức của bản thân xây dựng một thành phố yên ổn hài hoà là trách nhiệm của mỗi người dân nên làm.”
Người cảnh sát trẻ thực hiện nhiệm vụ đứng canh ở cửa mỉm cười không phản bác.
Sau đó, Trần Ca được Đội Điều tra Hình sự của Chi cục Thành phố thẩm vấn, sau khi hoàn thành hai bản lời khai, đồn cảnh sát Tây Thành muốn đưa anh về nhà nhưng anh vẫn muốn hoàn thành nhiệm vụ nên đã viện đủ loại lý do ăn vạ ở lại khu nhà ma không chịu đi. Lúc thì phải quay lại phòng 208 lấy ba lô của anh, lúc thì phải đưa cảnh sát lên tầng ba để xem cảnh hiện trường thứ hai của vụ án mạng. Kì kéo đến 6 giờ sáng, sau khi điện thoại di động màu đen nhắc nhở nhiệm vụ tập luyện đã hoàn thành anh mới chịu lên một chiếc xe cảnh sát rời đi.
Nhìn khung cảnh hai bên lùi lại với tốc độ chóng mặt, Trần Ca không hề buồn ngủ, anh lén lút lấy điện thoại di động màu đen ra, bắt đầu kiểm tra phần thưởng nhiệm vụ.
[Người chơi đến địa điểm làm nhiệm vụ trong thời gian quy định, thành công tìm thấy hung thủ và sống sót cho đến khi trời sáng, nhiệm vụ tập luyện Chạy Trốn Lúc Nửa Đêm đã hoàn thành! Cảnh tượng kinh dị Chạy Trốn Lúc Nửa Đêm hoàn toàn mới đã được mở khóa, người chơi có thể tự do điều khiển tất cả các cơ quan trong giao diện cảnh tượng này!]
[Mức độ hoàn thành nhiệm vụ tập luyện đạt trên 90%, nhận được đạo cụ ẩn của nhiệm vụ này - Thông Báo Tìm Người Của Vương Kỳ.]
[Thông Báo Tìm Người Của Vương Kỳ (giá trị oán hận: 11): Hàng ngày tôi đều tìm kiếm người đã bị bản thân giết, tôi đã giết cô ấy hết lần này đến lần khác nhưng cô ấy luôn có thể tìm thấy tôi. Mỗi khi trời sáng, tôi mở mắt ra, đồ của cô ấy luôn xuất hiện trên giường của tôi. Rõ ràng tôi đã chôn cô ấy vào trong tường nhưng dường như cô ấy đã chui vào trong trái tim tôi...]


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất