Hệ thống nhà ma

Chương 34: Thiện ý

Chương 34: Thiện ý

Trần Ca một mình ngồi trong căn phòng tối đen như mực, lẩm bẩm với bốn con búp bê đối diện, hình ảnh này hơi quỷ dị, may là không có ai nhìn thấy.
“Tôi không biết tại sao các người lại xuất hiện trong nhà ma của tôi, cũng không biết xưng hô như thế nào, nhưng tôi bảo đảm với các người là tôi không có ác ý.”
Trong phòng chỉ có tiếng của Trần Ca vang vọng, anh nhìn bốn con búp bê trước mặt, trong lòng nảy sinh rất nhiều mâu thuẫn.
Vừa hy vọng tụi nó có thể phản ứng, đáp lại lời nói của mình, vừa sợ tụi nó có thể động đậy, sẽ làm một số chuyện nguy hiểm nào đó.
Sau mấy giây, Trần Ca cảm thấy mình đã nghĩ quá nhiều, anh quyết định đổi một cách nói khác: “Cảnh tượng Chạy Trốn Lúc Nửa Đêm mô phỏng vụ án nhà trọ Bình An năm năm trước, bốn vị đây hẳn là người bị sát hại trong vụ án thảm sát năm đó…”
Có thể là vì nhắc tới nỗi đau, Trần Ca rõ ràng cảm nhận được không khí trong phòng lạnh lẽo hẳn, cửa phòng cũng không biết tự đóng lại từ lúc nào, tất cả vật dụng xung quanh đều đang nhẹ nhàng động đậy.
“Bây giờ vụ án kia đã được điều tra xong! Kẻ hại các người, tên điên hủy hoại cuộc sống hạnh phúc của các người đang phải chịu sự trừng trị của pháp luật.” Trần Ca hơi hoảng, anh lấy điện thoại di động ra, mở một đoạn video tin tức trên mạng lên: “Hãy nhìn xem, thủ phạm đã bị bắt giữ, mà người bắt ông ta chính là tôi!”
Trần Ca biết rõ chấp niệm của bốn con búp bê có liên quan đến Vương Kỳ, cho nên anh muốn thông qua video để chứng minh mình là người bắt hung thủ, nhưng có vẻ như tình hình không được tốt cho lắm.
Không khí trong phòng đột nhiên trở nên căng thẳng, ngưng đọng lại, Trần Ca lo lắng không biết làm sao giải quyết vấn đề lớn nhất là hai bên không thể nào giao lưu với nhau.
Tình huống không đúng, nhưng Trần Ca không tính đến chuyện lùi bước, căn nhà ma này là tất cả của anh, nếu như bỏ mặc cho bốn con búp bê đồ chơi này quấy rối, có quá nhiều nhân tố bí ẩn, không chừng sau này sẽ có ngày tạo thành tai nạn nghiêm trọng cho khách tham quan.
“Bình tĩnh! Tôi đang giúp các người!” Búp bê đồ chơi căn bản không nghe lời Trần Ca nói, anh có nói nhiều hơn nữa cũng vô dụng.
“Xem ra chỉ có thể thử cái này.” Trần Ca lấy Thông Báo Tìm Người Của Vương Kỳ ở trong túi ra, trên tờ giấy ố vàng dính vài vết máu, trừ điều này ra thì không có gì đặc biệt.
Nói cũng kỳ lạ, sau khi Trần Ca lấy tờ thông báo tìm người này ra, tình hình trong căn phòng ổn định hơn nhiều, bầu không khí cũng bớt căng thẳng, giống như là bàn tay đang siết trên cổ từ từ thả lỏng ra.
“Các người muốn cái này?” Hiệu quả của tờ thông báo tìm người còn lớn hơn những gì Trần Ca dự đoán, anh đặt tờ giấy trong tay giữa bốn con búp bê đồ chơi, sau khi tờ giấy ố vàng chạm vào búp bê, tờ thông báo tìm người giống như bị gió lớn lay động, bắt đầu liều mạng “giãy giụa”.
Tình huống trước mắt vô cùng quỷ dị, một tờ giấy bị bốn con búp bê vây quanh, trong phòng không có nguồn gió nhưng tất cả chúng đều đang động đậy.
Trần Ca nhìn thật chăm chú, mấy phút sau, trên tờ thông báo tìm người thoáng hiện lên đường nét gương mặt một người trông khá giống Vương Kỳ.
Trần Ca chưa kịp nhìn kỹ, gương mặt đó liền bị xé nát, chia ra chui vào thân thể bốn con búp bê đồ chơi, rồi toàn bộ căn phòng quay về với sự yên tĩnh vốn có.
“Vậy là xong rồi?”
Điện thoại di động màu đen ở trong túi rung lên, Trần Ca lấy ra, một thông báo mới tinh xuất hiện trên màn hình.
[Nhiệm vụ ẩn duy nhất của cảnh tượng Chạy Trốn Lúc Nửa Đêm hoàn thành! Độ thiện cảm của lệ quỷ +1, nhận được thiện ý của tàn niệm của người bị hại ở nhà trọ Bình An, mỗi ngày chúng sẽ giúp bạn dọn dẹp tất cả những thứ thừa thãi, giữ nguyên trạng cho cảnh tượng Chạy Trốn Lúc Nửa Đêm.]
Nhìn thông báo hiện trên màn hình di động, Trần Ca đứng yên tại chỗ thật lâu không nói nên lời: “Vậy là hoàn thành nhiệm vụ ẩn duy nhất?”
Anh thấy não mình hơi hỗn loạn: “Hoàn thành trên 90% nhiệm vụ tập luyện mới có thể nhận đạo cụ ẩn, mà đạo cụ ẩn là thứ quan trọng nhất để hoàn thành nhiệm vụ ẩn của cảnh tượng! Nói cách khác, nếu như mình muốn khống chế hoàn toàn những cảnh tượng khủng bố mới mở khóa trong nhà ma, bắt buộc phải hoàn thành trên 90% nhiệm vụ tập luyện tương ứng mới được.”
Bây giờ nghĩ lại cảnh ngộ anh gặp được ở nhà trọ Bình An, nếu như anh không đi điều tra chân tướng, có lẽ vẫn có thể sống sót qua một đêm nhưng như vậy thì phần trăm hoàn thành nhiệm vụ sẽ cực thấp, căn bản không thể nhận được đạo cụ ẩn.
“Âm hiểm quá, loại thiết lập này rõ ràng là khích lệ người chơi đi tìm chỗ chết mà.” Trần Ca lục lọi điện thoại đen, muốn tìm thêm nhiều thông tin hơn, đầu tiên anh mở cột Đoàn thể Ma Quỷ ra, nhưng điều làm anh thất vọng là thành viên Đoàn thể vẫn biểu thị là con số không.
“Nhiệm vụ gợi ý mình có được thiện ý của tàn niệm của người bị hại trong nhà trọ Bình An, nhưng cột Đoàn thể Ma Quỷ lại không có biểu thị gì mới, là do bọn họ vẫn chưa hoàn toàn quy thuận sao? Hay là tàn niệm của người bị hại không được tính là ma quỷ nên không có tư cách liệt vào điện thoại màu đen này?”
Trần Ca không nghĩ ra, anh lại mở Kho Đạo Cụ, phát hiện tờ Thông Báo Tìm Người Của Vương Kỳ vẫn còn đó, chẳng qua là giá trị oán hận đã về không.
“Giá trị oán hận rốt cuộc là gì? Tại sao tàn niệm của người bị hại lại xé nát rồi lại từng bước hấp thu?”
Cánh cửa lớn của thế giới không biết rõ đang từ từ mở ra, Trần Ca cũng không quan tâm những thứ này có ích hay không, ghi nhớ thật kỹ hết thảy.
Anh lau mồ hôi trên trán, từ từ đứng dậy: “Tàn niệm của người bị hại không cách nào giao lưu nhưng có thể giúp mình giữ nguyên trạng cho cảnh tượng, chung quy là lợi nhiều hơn hại.”
Bảo dưỡng tất cả đạo cụ trong cảnh tượng nhà ma là một chuyện rất tốn công, sự xuất hiện của tàn niệm của người bị hại giúp Trần Ca tiết kiệm được một đống thời gian.
Trần Ca nhìn bốn con búp bê đồ chơi dưới mặt đất, nỗi sợ hãi trong lòng anh cũng từ từ biến mất: “Thuê ma quỷ đến nhà ma của mình làm việc, việc này nói không chừng lại là một ý hay.”
Anh bước đi ra cửa, không yên lòng quay đầu lại nhìn một cái, búp bê đại diện cho cha mẹ và chị gái vẫn nằm nguyên tại chỗ, chỉ có con búp bê nhỏ nhất nằm một bên khác, lén la lén lút, giống như lại chuẩn bị lén chạy ra ngoài.
Thấy cảnh này, Trần Ca mỉm cười, không phải tất cả những ma quỷ trên đời này đều tà ác tàn bạo, ví dụ như con búp bê nhỏ nhất trước mắt, nó giống như một con mèo cái gì cũng tò mò, nghịch ngợm nhưng lại nhát gan.
“Nhóc con, không nên chạy lung tung, cẩn thận bị người ta đạp trúng.” Trần Ca nói xong bèn đi ra ngoài, sau khi giúp đỡ người bị hại ở nhà trọ Bình An hoàn thành tâm nguyện, anh lại hiểu hơn một chút về điện thoại màu đen: “Những cảnh tượng chưa được mở khóa trong điện thoại đen hẳn không đơn giản là để hù người khác, mỗi cảnh tượng đều có một câu chuyện đằng sau nó, liên quan đến nhân quả dây dưa, đồng thời cũng coi như là giúp cho những oan hồn không chốn nương tựa có một nơi dừng chân.”
Trần Ca tắt đèn pin, rảo bước trong hành lang tối đen như mực, đi về phía xa xa, xác nhận không ai có thể nghe thấy, khóe miệng anh không tự chủ giương lên, lộ ra một nụ cười như hồ ly: “Không cần tiền lương, không cần trợ cấp, không biết mệt mỏi, không gây phiền phức, hù người là thiên phú bẩm sinh, mấy con quỷ này là nhân viên hoàn mỹ nhất!”
Người gặp chuyện vui tinh thần thoải mái, Trần Ca cảm thấy động lực đi hù người ta càng tăng cao.
“Kéo dài lâu như vậy, cũng nên kết thúc rồi, nhà ma bây giờ còn lại ba người, suy nghĩ một chút xem, nên bắt đầu từ ai đây?”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất