Hệ thống nhà ma

Chương 389: Chủ nhà (1)

Chương 389: Chủ nhà (1)

Người đàn ông khẽ kêu xúi quẩy, chỉnh sửa quần áo một chút, chắc chắn giày da không bị đạp bẩn mới tiếp tục đi ra ngoài. Hắn ta hoàn toàn không để ý tới chiếc chìa khóa trong túi đã không cánh mà bay.
Không đợi người đàn ông kia đi xa, Trần Ca cầm chìa khóa đi tới cửa căn hộ số 3004, mở cửa ra.
Khi người khác làm chuyện này sẽ cẩn thận từng li từng tí, tinh thần căng thẳng, lúc nào cũng lo lắng chủ nhà trở về. Dù sao có khả năng cao người đàn ông kia là một hung thủ giết người.
Nhưng Trần Ca chẳng hề băn khoăn về chuyện này, một kẻ giết người nhằm vào anh đã bị anh đập gãy hai tay và một chân, bây giờ vẫn đang cấp cứu trong bệnh viện.
“Chỉ cần tâm có ý nghĩ chính nghĩa thì chẳng có gì phải sợ cả.”
Trần Ca nhìn ngăn kéo và ngăn tủ đang mở, anh không dám tuỳ tiện đụng vào đồ đạc trong nhà.
Đầu tiên, anh đi tới phòng ngủ, đặt điện thoại vào một vị trí bất kỳ dưới gầm giường, sau đó từ từ di chuyển điện thoại. Đoạn phim anh quay được có góc quay không khác trong video của Mã Dĩnh là bao.
“Dù trong phòng có thêm vách ngăn nhưng vị trí của cửa sổ không hề thay đổi.” Trần Ca gõ nhẹ vách ngăn, ghi nhớ bố cục của căn phòng: “Người này có vấn đề rất lớn.”
Trần Ca đứng trong phòng ngủ, nhớ lại đánh giá của Lưu Nhàn Nhàn về người đàn ông này.
“Sau khi ra khỏi quán trà, Lưu Nhàn Nhàn nói với mình rằng người đàn ông này hơi khác người. Ngoài những ưu điểm của người đàn ông chín chắn ra thì người này có điểm khá kỳ lạ. Hắn ta vẫn cho là người vợ bị tai nạn giao thông chết cách đây mấy năm đang sống cạnh hắn.”
“Người đàn ông này tự tạo cho mình một cái vỏ bọc là người trọng tình trọng nghĩa, thực tế thì chẳng phải như vậy. Theo mình thấy, hắn ta vẫn chưa kết hôn, nhà này là của anh rể hắn.”
Tình yêu cuồng nhiệt khiến người ta mất đi lý trí, trở nên mù quáng, Lưu Nhàn Nhàn vốn là một cô gái khá đơn giản, theo Trần Ca suy đoán, Lưu Nhàn Nhàn bị người đàn ông này lừa.
“E rằng chị gái của Mã Dĩnh cũng từng bị người đàn ông này lừa.” Trần Ca nhìn phòng ngủ, trong đầu suy đoán các khả năng có thể xảy ra: “Sau khi cô ấy phát hiện bộ mặt thật của người đàn ông này, hai bên xảy ra tranh cãi. Sau cùng người đàn ông này lỡ tay giết chết chị gái của Mã Dĩnh.”
Anh muốn gọi điện thoại cho Lưu Nhàn Nhàn để hỏi thêm một số chi tiết nữa. Nhưng anh lại sợ Lưu Nhàn Nhàn sẽ vẽ rắn thêm chân, làm mấy chuyện dư thừa. Để đề phòng chuyện bị bại lộ, cuối cùng anh vẫn quyết định bỏ qua.
“Vẻ trưởng thành và tự tin của người đàn ông này đều là ngụy trang, thật ra trong nội tâm của hắn ta khá tự ti. Cộng thêm cuộc điện thoại vừa rồi của hắn ta với anh rể, có thể thấy hắn ta rất ghét anh rể của hắn. E rằng, người anh rể kia chính là nguyên do làm hắn ta tự ti.”
Trần Ca đột nhiên thấy khá tò mò về anh rể của người đàn ông này.
“Trong điện thoại, anh rể của người đàn ông này nghiêm cấm hắn ta đi vào phòng sách của mình. Xem ra trong phòng sách có thứ gì đó rất quan trọng, nói không chừng có thể biết thân phận của anh rể người đàn ông này từ những thứ đó.”
Trần Ca mở cửa phòng sách ra, đi vào trong.
Phòng sách này có diện tích lớn hơn phòng ngủ rất nhiều, trên hai cái giá đều xếp đầy các loại sách, gần cửa sổ cũng có một cái tủ sách nữa.
“Anh rể của người đàn ông này hẳn là một người rất thích đọc sách.”
Trên giá sách bày các loại sách: triết học, nghệ thuật, y học hiện đại, tâm lý học, thần bí học... Có thể thấy chủ nhà là người học cao hiểu rộng.
Trần Ca không đụng tới sách trên giá, người thật sự yêu sách sẽ nhớ rất rõ vị trí của mỗi quyển sách. Anh lo rằng mình sẽ để lại dấu vết.
Anh mở cửa tủ ra nhìn một chút, bên trong được dọn rất sạch sẽ, không có gì khác thường.
Trần Ca đi tới cạnh bàn, kéo ngăn kéo ra, bên trong có hai cái laptop giống hệt nhau.
“Vì sao lại mua hai cái laptop giống hệt nhau? Còn đặt hết ở trong ngăn kéo nữa.”
Anh đặt nó lên bàn sách, bật nguồn cả hai máy tính xách tay lên.
Trong đó có một cái máy có đặt mật khẩu, còn một cái có thể mở ra được bình thường.
“Mục đích sử dụng của hai máy tính khác nhau sao?”
Trần Ca càng tò mò về người chủ nhà này hơn, dường như hai cái laptop này được sử dụng cho những trường hợp khác nhau.
“Ngay cả mật khẩu mở máy cũng không đặt, có lẽ trong chiếc laptop này không có thứ gì quan trọng.”
Trần Ca tiện tay mở một tệp dữ liệu ở trên desktop ra, sau khi mở anh ngây ngẩn cả người.
Trong tệp dữ liệu có mấy trăm bức ảnh và hai mươi mấy video ngắn, quan trọng nhất là nội dung của những bức ảnh và video này đều liên quan tới nhà ma của Trần Ca!
Các bức ảnh chụp tất cả các cảnh tượng trong nhà ma, bao gồm cả cảnh tượng Thôn Hoạt Quan!
“Du khách từng vào tham quan Thôn Hoạt Quan chỉ có đám chị Miêu mà thôi. Những bức ảnh trong máy tính này có được từ đâu?”
Trong lòng Trần Ca sợ hãi, anh nhìn thời gian trên ảnh mới phát hiện thời gian chụp ảnh đúng vào cái ngày mà đám chị Miêu tới nhà ma tham quan.
Nói cách khác, nhóm chị Miêu tới nhà ma tham quan vào buổi sáng, buổi chiều hoặc tối thì người chủ nhà này đã lấy được ảnh chụp từ chỗ chị Miêu.
“Sau khi mấy người kia ra khỏi nhà ma thì được đưa thẳng tới bệnh viện. Chủ nhà này là người của bệnh viện sao?”
Trần Ca càng xem càng kinh hãi, tất cả ảnh chụp và video ngắn đều được đánh dấu thời gian.
Anh mở đoạn video nằm trên cùng, video này được quay một tháng trước, đúng là lúc anh vừa mở khóa cảnh tượng Chạy Trốn Lúc Nửa Đêm!
Video quay rất mơ hồ, có thể nghe thấy tiếng của những sinh viên kia ở trong.
“Đây là giọng của nhóm Hạc Sơn!”
Trong nháy mắt, Trần Ca nhớ lại tình cảnh lúc đó, khi vừa mở khóa cảnh tượng Chạy Trốn Lúc Nửa Đêm, sinh viên của Học viện Pháp y Cửu Giang đã tìm đến, muốn báo thù cho Cao Nhữ Tuyết.
Lúc đó có sinh viên đã chuẩn bị quay video ngắn ở trong nhà ma, sau đó đăng lên trang cá nhân của cậu ta.
Khi đó, Trần Ca đang trà trộn trong mấy sinh viên kia, vì thế đội ngũ vốn có bảy người lại biến thành tám người.
Hình ảnh bị rung lắc, sau khi người quay phát hiện trong video có thêm một người, cậu ta sợ đến mức làm rơi cả điện thoại di động của mình.
Lúc này, camera hướng lên trên, sau đó lại quay được Từ Uyển mặc bộ đồ bác sĩ nát sọ đi từ lối nhỏ trước mặt tới.
Hình ảnh cuối cùng của video chính là mặt của Từ Uyển, cô đeo chiếc mặt nạ đáng sợ được chắp vá từ những mảnh da người.
Video này vốn chẳng có gì, nhưng địa điểm và thời gian xuất hiện lại thật kỳ lạ.
“Lần đầu tiên mình tới Hiệp hội kể chuyện lạ, số mười đã nhận ra mình, hắn ta đã từng nhìn thấy chiếc mặt nạ trên mặt mình.”
Lúc đầu, Trần Ca cho rằng số mười từng vào tham quan nhà ma, nhưng sau khi xem video này, anh cảm thấy chuyện này không phải như vậy.
“Số mười là người quen trong thực tại của mình, nhưng không chắc đã từng tham quan nhà ma.”
Lúc trước đám sinh viên của Học viện Pháp y Cửu Giang tới trả thù, Hạ Phong là người dẫn đầu, người này chắc chắn được liệt vào diện tình nghi. Nhưng luận tuổi tác và khí chất, Trần Ca cảm thấy Hạ Phong không giống số mười.
“Hội trưởng chắc chắn là người khác.” Trần Ca nhìn màn hình laptop chằm chằm: “Tại sao chủ nhân thật sự của căn hộ này lại cảm thấy hứng thú với nhà ma của mình như vậy? Tại sao hắn ta lại khăng khăng mua nhà ở tòa nhà số ba này?”
Tầng cao nhất của tòa nhà số ba này là tổng bộ của Hiệp hội kể chuyện lạ, người chủ nhà này lại biết rất nhiều chuyện về nhà ma của Trần Ca, đồng thời còn ở trong tòa nhà này nữa.
Theo suy đoán của Trần Ca, chủ nhân của căn hộ này rất có thể chính là người may mắn sống sót duy nhất của Hiệp hội kể chuyện lạ.
Anh rất muốn xác nhận thân phận của người chủ căn hộ này nhanh nhất có thể, vì thế nên đã mở mấy tệp dữ liệu khác trên desktop ra.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất