Hệ thống nhà ma

Chương 519: Sát khí trong đêm đen

Chương 519: Sát khí trong đêm đen

“Ở trong nhà của kẻ cuồng giết người?” Phạm Thông và Phạm Đại Đức không hẹn mà cùng nhìn về phía Trần Ca.
“Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất.” Trần Ca điên cuồng ấn vào xác chết của người đàn ông mặc áo mưa. Khi con chuột di chuyển đến túi áo đựng tiền của người đàn ông áo mặc áo mưa, phía dưới màn hình hiện ra một khung chat: [Bạn xốc áo ngoài của người đã chết lên, trong túi áo thấm đẫm máu tươi, bạn tìm được một thẻ phòng.]
“Thật đúng là có thể tìm kiếm được thứ gì đó!” Phạm Thông bước đến màn hình trước mặt, vẻ mặt tò mò.
Cất thẻ phòng vào trong ba lô, Trần Ca chưa từ bỏ ý định ấn vào xác chết, mãi đến khi âm thanh đập đầu vào cửa “rầm rầm” trong nền nhạc trở nên to hơn, anh mới vô cùng tiếc nuối mà đi xuống dưới lầu: “Vẫn không lấy được dụng cụ cắt gọt và hung khí, về sau có lẽ rất khó có lại cơ hội như thế này.”
Trần Ca ấn vào ba lô, xem xét thẻ phòng kia. Trên chiếc thẻ màu đen có dính vết máu, mặt sau thẻ có viết số 4: “Phạm Thông, trong trấn nhỏ này có tổng cộng bao nhiêu quán trọ và khách sạn?”
“Chỉ có một, chính là quán trọ nhỏ mà lúc trước tôi đã cho anh nghe. Ông chủ là một kẻ cuồng giết người, đầu bếp là một tên bệnh nhân tâm thần, tất cả khách trọ đều bị giết.”
“Quán trọ có cách xa chung cư hay không?”
“Không xa, chỉ cách xa nhau có một con phố. Nhưng mà anh xác định là muốn đến đó?” Phạm Thông không thể lý giải được suy nghĩ của Trần Ca: “Không phải chúng ta vừa mới xử lý xong kẻ cuồng giết người ở trong chung cư sao? Bây giờ chỉ cần ở lại khu chung cư là có thể an ổn vượt qua đêm nay.”
Cậu ta nhìn thấy Trần Ca đang còn do dự, duỗi tay nắm lấy bả vai của Trần Ca: “Không phải là anh đang chuẩn bị… dựa vào cô bé này mà đi xử lý tất cả mọi người trong quán trọ đấy chứ?”
“Chúng ta còn không có cả dao gọt hoa quả, sao mà xử lý người ta cho được?” Trần Ca điều khiển Tiểu Bố đi xuống dưới lầu. Kỳ quái chính là tiếng “rầm rầm” trong nhạc nền không có nhỏ bớt vì khoảng cách xa mà âm thanh càng lúc càng lớn hơn.
“Vậy tại sao anh lại phải rời khỏi?”
“Chú ý đến nhạc nền, âm thanh “rầm rầm” kia là do hàng xóm quỷ phát ra. Bây giờ âm thanh trở nên dồn dập hơn, chứng minh sau khi chúng ta thành công dụ dỗ kẻ cuồng giết người vào nhà hàng xóm, con quỷ nhà hàng xóm rất có thể sẽ điên cuồng.” Trần Ca điều khiển Tiểu Bố xuống tầng một, nhìn vào đường phố đen như mực: “Vì sao đi trên đường phố vào buổi tối lại tự nhiên lăn ra chết? Lúc trước khi cậu chơi, trước khi mỗi lần bị chết thì có thấy dấu hiệu gì hay không?”
“Không có bất kỳ một dấu hiệu gì. Chỉ là đột nhiên lại chết, cứ như trên đường phố có một sát thủ ẩn hình.”
“Sát thủ ẩn hình?” Trần Ca lắc lắc đầu: “Trò chơi này có rất nhiều cảnh tượng, chắc hẳn đều căn cứ vào sự việc xảy ra ở hiện thực để cải biên thành trò chơi, không thể nào xuất hiện thứ gì đó quá bất hợp lý được.”
“Đại ca, trong cả trấn nhỏ nơi nơi đều là kẻ cuồng giết người và quỷ quái, cái này còn chưa đủ bất hợp lý hay sao?”
“Những thứ đó tôi còn có thể tiếp thu được, ít nhất không hề vi phạm giả thiết của người sản xuất trò chơi.” Trần Ca điều khiển Tiểu Bố dừng ở chỗ ngoặt của tầng một và tầng hai, chạy qua chạy lại.
Phạm Thông thật sự không hiểu rõ Trần Ca đang làm cái gì, nhịn mãi rồi vẫn hỏi: “Ông chủ Trần, anh đang làm cái gì nữa thế?”
“Tình huống không tốt cho lắm.” Đôi mắt Trần Ca nhìn chằm chằm vào màn hình, thuận miệng nói: “Cách thức điều khiển một trò chơi thường quyết định cách thức làm người chơi sợ hãi và kinh ngạc. Cậu có phát hiện thời gian tồn tại càng tăng thì tốc độ di chuyển của Tiểu Bố càng trở nên nhanh hơn hay không?”
“Đây là một chuyện tốt mà.” Phạm Thông nhìn Tiểu Bố đang chạy qua chạy lại ở hành lang, cảm giác tốc độ của cô quả thật trở nên nhanh hơn một chút.
“Người tạo ra trò chơi sẽ không tốt bụng như vậy đâu. Đây là một trò chơi tuyệt vọng và không thể phản kháng, tốc độ của Tiểu Bố gia tăng, chứng minh lát nữa chúng ta sẽ gặp được thứ gì đó có tốc độ càng nhanh và càng thêm đáng sợ hơn.” Trần Ca một tay chống cằm: “Nếu tôi suy đoán không sai thì chờ đến sau nửa đêm, thứ chúng ta phải né tránh không đơn giản chỉ là kẻ cuồng giết người nữa.”
Nghe lời Trần Ca nói làm tim Phạm Thông cảm thấy lạnh lẽo: “Kẻ cuồng giết người, quỷ quái, bẫy rập, còn có cơ chế tử vong không hiểu sao lại bị kích hoạt, người tạo ra trò chơi căn bản là không cho người chơi vượt ải.”
“Cậu đừng xem trò chơi này là trò chơi để chơi, hãy cẩn thận tự hỏi tại sao người tạo ra trò chơi lại phải làm ra cái trò chơi như thế này. Chỉ khi biết rõ người sản xuất muốn biểu đạt thứ gì, thuận theo suy nghĩ của người đó mới có thể tìm ra đáp án.” Trần Ca vẫn luôn tự hỏi người tạo ra trò chơi muốn biểu đạt thứ gì. Phạm Thông là chơi trò chơi, còn anh thì là cảm nhận cảm xúc của người sản xuất trò chơi.
Bất kỳ trò chơi nào cũng sẽ bao hàm một loại cảm xúc, bao gồm oán hận, phẫn nộ, bi thương. Điều làm anh cảm thấy ngạc nhiên chính là trò chơi này tuy rằng vô cùng tuyệt vọng nhưng cũng không hề lộ ra bất kỳ cảm xúc nào. Tiểu Bố giống như một người máy không có tình cảm, cô bé sẽ không sợ hãi, sẽ không đau khổ, cũng không hề lo lắng với người thân. Cô ấy luôn thờ ơ và lạnh nhạt.
“Nhân vật chính Tiểu Bố này rất thú vị. Sau khi nhìn thấy xác chết cha kế, thậm chí cô ấy còn sinh ra ý nghĩ muốn biến ông ta thành búp bê vải. Đây tuyệt đối không phải là một đứa trẻ bình thường, nhưng tại sao cô ấy lại biến thành như vậy? Trên người cô ấy đã xảy ra những chuyện gì? Tất cả những gì mình đã trải qua bây giờ có phải là những chuyện Tiểu Bố đã từng trải qua hay không?”
Trần Ca đang nhập tâm suy nghĩ, Phạm Thông nói một câu kéo anh trở về hiện thực: “Tiếp theo chúng ta nên làm gì bây giờ?”
“Mục đích hàng đầu của chúng ta là sống sót qua đêm nay. Tạm thời hành lang an toàn, cho nên chúng ta cứ đứng ở nơi này trước. Chờ đến khi hàng xóm quỷ chạy ra, chúng ta lại đến quán trọ.” Suy nghĩ của Trần Ca vô cùng rõ ràng: “Bây giờ điều duy nhất tôi lo lắng chính là khi đi qua con phố kia sẽ không cẩn thận kích hoạt cơ chế tử vong, tự nhiên lăn ra chết.”
“Trong lòng anh thật sự suy nghĩ như vậy sao? Tại sao tôi lại cảm thấy là anh đang cố ý đợi hàng xóm quỷ nhỉ? Muốn dùng chính thân thể của mình làm mồi dụ, lôi kéo nó đi đến quán trọ.” Phạm Thông nhỏ giọng nói.
“Cũng không phải lôi kéo mà là dụ dỗ.” Trần Ca điều khiển Tiểu Bố chạy qua chạy lại ở hành lang. Anh đã hoàn toàn quen thuộc với tốc độ và cách thức chạy của Tiểu Bố: “Đây là một trò chơi tự do thăm dò, chúng ta không thể chỉ ở trong đây trong một buổi tối. Sau khi dẫn hàng xóm quỷ đi, chung cư sẽ hoàn toàn an toàn, về sau có thể yên tâm trở về nơi này sống.”
Giữa nhạc nền, âm thanh “rầm rầm” kia càng lúc càng lớn. Trần Ca đặt con chuột ở một vị trí thoải mái: “Chắc hẳn là cô ta đang muốn đến đây.”
Còn chưa dứt lời, giữa màn hình, ở chỗ ngoặt tầng hai xuất hiện một người phụ nữ đang cầm theo đầu của mình. Áo ngoài của cô ta bị máu tươi nhuộm thành màu đỏ.
“Áo đỏ?” Trần Ca điều khiển Tiểu Bố chạy như điên ra bên ngoài hành lang, còn không quên điều chỉnh góc độ để quan sát nữ quỷ đang cầm theo đầu người: “Tính cả người mặc áo mưa đỏ, đây là áo đỏ thứ hai của trấn nhỏ này.”
Trong trò chơi, nữ quỷ cầm theo đầu người có tốc độ rất nhanh. Trần Ca cũng nghiêm túc hơn, anh điều khiển Tiểu Bố điên cuồng chạy trốn.
Chỉ cần vài giây, Trần Ca đã điều khiển Tiểu Bố chạy ra khỏi chung cư.
Trên đường phố không có đèn đường, tối đen như mực. Đồng tử Trần Ca híp lại, anh sử dụng Âm Đồng mới miễn cưỡng tìm được con đường ở giữa bóng tối đó.
Anh điều khiển Tiểu Bố chạy vội đến hướng của quán trọ. Khi đi qua một cánh cửa sổ nào đó, cửa sổ kia đột nhiên mở ra. Một bàn tay duỗi ra từ chỗ đó, muốn bắt Tiểu Bố đi vào.
Cũng may là Trần Ca có được Âm Đồng, thị lực của anh vượt xa người thường. Khi vừa nhìn thấy cánh tay đang vươn ra, anh lập tức thay đổi phương hướng, sau đó trốn chạy trong nguy hiểm.
“Sát khí giấu ở giữa bóng tối!”
Trán Trần Ca chảy xuống một giọt mồ hôi. Phạm Đại Đức và Phạm Thông ở bên cạnh nhìn màn hình gần như chỉ là một màu đen, hoàn toàn không hiểu tại sao người đàn ông trước mặt này lại điên cuồng di chuyển con chuột và bàn phím.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất