Chương 1356 - Mời Chào (2)
Mời Chào (2)
Phải dựa vào Thiết gia cũng không có gì không được, Cơ Phóng Ca cũng không phải là ngu si, nếu như bọn họ gia nhập triều đình cũng không khả năng trung lập, tất nhiên nếu muốn chọn một phương hướng dựa vào thì Thiết gia có cường giả Chân Vũ cảnh tồn tại, lại là nắm giữ toàn bộ tám thành quyền thế Lục Phiến Môn, bọn họ không dựa vào Thiết gia chẳng lẽ còn có thể giống như Phương Cửu Nguyên cùng Liễu Vô Tiền đối nghịch Thiết gia sao? Chớ có nói đùa.
“Vậy trại chủ nhà ta làm thế nào?”
Cơ Phóng Ca hỏi.
Tô Tín gõ bàn một cái nói nói:
“Kha trại chủ thực lực quá mạnh mẽ, nếu như hắn cũng tới Lục Phiến Môn, ta không cách nào an bài, cho nên ta đề nghị Kha trại chủ trực tiếp gia nhập hoàng thất cung phụng. Có điều Kha trại chủ không cần cả ngày phải ở hoàng thất cung phụng đường, lúc bình thường có thể ở Thái Hành sơn trại, chỉ khi nào triều đình gặp nguy cơ, Kha trại chủ xuất thủ tương trợ vậy là được rồi.”
Cơ Phóng Ca gật gật đầu nói:
“Chuyện đương nhiên.”
Thiên hạ này không có bữa trưa nào miễn phí, Thái Hành sơn trại nếu muốn Đại Chu che chở, vậy nhất định phải bỏ ra một cái giá nhất định mới được. Nếu không Đại Chu dựa vào cái gì phải phí lực đi che chở đao khách Thái Hành sơn trại?
Huống chi lấy thân phận Kha Yển Nguyệt đặt ở hoàng thất cung phụng nội đường không hề mất thể diện.
Trước đây Cơ Ngôn Xương để cho Kha Yển Nguyệt làm cái gì Đại tổng quản hành quân. Cùng liệt vào một bang võ giả Dung Thần cảnh, mặc dù Thái Hành sơn trại biết đại chức tướng quân quyền thế quá nặng là không thể nào cho Kha Yển Nguyệt, nhưng trong lòng bọn họ nhất định sẽ có chút không thoải mái.
Bây giờ Kha Yển Nguyệt đi hoàng thất cung phụng đường làm cung phụng cũng sẽ không có loại vấn đề này.
Hoàng thất cung phụng nội đường cũng không có phân trên dưới cao thấp nhiều như vậy, thống lĩnh hoàng thất cung phụng đường chính là cường giả Chân Vũ cảnh Đấu Nguyên Thiên tôn Triệu Vũ Niên, những người còn lại đều là coi đồng liêu.
Tô Tín nhìn Cơ Phóng Ca nói:
“Điều kiện ta đã nói ra, Cơ huynh nếu có thể đáp ứng, vậy bọn ta sau này nhưng chính là đồng liêu.”
Cơ Phóng Ca hướng về phía Tô Tín chắp tay một cái nói:
“Chuyện đại sự ta không dám tùy tiện định đoạt, cần phải về bẩm báo trại chủ mới được.”
Tô Tín cười nói:
“Vậy ta liền ở chỗ này chờ tin tức tốt của Cơ huynh.”
Cơ Phóng Ca nói như vậy thật ra đã coi như là đáp ứng, có điều chuyện lớn như vậy cần phải thông báo một tiếng Kha Yển Nguyệt mới được.
Bộ Thiên Long cũng chắp tay với Tô Tín một cái nói lời từ biệt, thái độ rất là khách khí, không còn bướng bỉnh.
Hắn chỉ có chút lỗ mãng cũng không phải đồ ngu, địa vị cùng thực lực của Tô Tín thế nào hắn đều biết.
Bàn về thực lực, Tô Tín hoàn toàn có thể nghiền ép hắn. Trong sơn trại, Cơ Phóng Ca chỉ đứng sau trại chủ Kha Yển Nguyệt cũng bại bởi Tô Tín. Sức chiến đấu của đối phương là có thể tưởng tượng được.
Mà nói về quyền thế, Tô Tín ở bên trong Lục Phiến Môn chỉ đứng sau Thiết gia, nếu như bọn họ thật sự gia nhập Lục Phiến Môn, Tô Tín coi như là người dẫn đường của bọn họ. Đương nhiên cũng phải cần giao hảo, Bộ Thiên Long dĩ nhiên sẽ không đi đắc tội Tô Tín.
Bên này sau khi thuyết phục Bộ Thiên Long và Cơ Phong Ca, Tô Tín cũng là trực tiếp đi tìm Thiết Chiến nói một chút về tình huống này, Thiết Chiến ngay cả cân nhắc cũng không có, trực tiếp liền đáp ứng.
Đối với Lục Phiến Môn mà nói, tiếp thu một thế lực trộm cướp coi là gì?
Ban đầu Tô Tín ở Giang Nam đạo vì muốn tăng cường thực lực Lục Phiến Môn, cũng là chiêu mộ nhiều trộm cướp, khi đó trong Lục Phiến Môn chính cũng cũng chỉ có một Lưu Phượng Vũ bởi vì cố ý muốn nhằm vào Tô Tín cho nên mới lãi nhải, nhưng thực mọi người nhưng đều không đem chuyện này là gì.
Thật ra nếu bàn về xuất thân của một số người trong Lục Phiến Môn cũng không khá hơn chút nào, thậm chí còn có chút không bằng trộm cướp đâu.
Huống chi nghiêm khắc mà nói Thái Hành sơn trại cũng không tính là trộm cướp, người ta kêu là cự khấu.
Ai dám nói hai chữ trộm cướp với Thái Hành sơn trại, chắc chắn ngày hôm sau đầu hắn sẽ bị treo ở trước cửa Thái Hành sơn trại.
Lần này Thái Hành sơn trại quyết định muốn gia nhập Lục Phiến Môn, không chỉ là bọn họ muốn được triều đình che chở, mà Lục Phiến Môn bên này cũng giống như lấy được trợ lực không nhỏ.
Mà bên kia Cơ Ngôn Tú cũng là không kịp đợi đem lệnh bài kia đưa đến Cơ Huyền Viễn chứng minh mình bây giờ có thể thừa kế ngôi vị hoàng đế.
Nói thật Cơ Huyền Viễn đối với Cơ Ngôn Tú thật ra thì cũng không hài lòng, phải nói trước kia Thái tử cùng đám người Cơ Ngôn Thành, cộng thêm trong số những hoàng tử bây giờ căn bản không có một người nào hắn vừa mắt.
Dẫu sa, trước khi có Cơ Hạo Điển, những thằng con trai kia của hắn đều không đấu lại được, có hơi yếu cũng là rất bình thường.
Cho nên bây giờ cũng chỉ có thể chọn đại một người. Nếu Cơ Ngôn Tú đánh bại những hoàng tử khác thì trữ quân chính là hắn.
Cho nên Cơ Huyền Viễn cũng không trì hoãn, trực tiếp cho người chuẩn bị nghi thức, ngày mai liền cử hành buổi lễ sắc phong Cơ Ngôn Tú làm Thái tử.
Ngay sau khi hắn trở thành Thái tử, liền phải chuẩn bị lễ lên ngôi, dựa theo quy củ Thái tử giam quốc một tháng, sau khi đã chuẩn bị xong lễ lên ngôi thì vừa vặn có thể lên ngôi hoàng đế.
Tin tức vừa ra, những tông môn trên giang hồ đều lắc đầu một cái, Đại Chu này thật đúng là rất lanh lẹ, bọn họ còn tưởng rằng Đại Chu cũng phải loạn một đoạn thời gian mới có thể chọn lựa ra một người nối nghiệp. Không nghĩ tới Đại Chu lanh lẹ, chỉ mất mấy ngày liền kết thúc quá trình này, thật đúng là rất quả quyết.